Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 171: Xuân Thu môn và Tứ Hải long cung




Thanh Long chân nhân thi triển pháp thuật thần thông, truyền tin tức này vào

Chân truyền lệnh, đệ tử chân truyền của mười hai phong Thiên Khải tông đều

thông qua Chân truyền lệnh thu được tin tức tương ứng.

Lúc này.

“Chậc chậc.”

Tề Minh mới vừa sắp xếp xong túi trữ vật của Từ Trạch, bên trong có một số

lượng lớn linh thạch, cùng với các loại vật liệu, còn có pháp bảo Ma Đạo, dù

sao cũng là đệ tử chân truyền của Dục Ma Đạo Vạn Ma Quật, giá trị con người

vẫn là rất phong phú.

“Lại kiếm lời một khoản thu nhập thêm.”

Tề Minh nói.

Trên thực tế.

Tề Minh đối với việc kiếm khoản thu nhập thêm đã không có nhiều hứng thú,

không giống như là trước kia, bởi vì Tề Minh hiện tại không thiếu linh thạch,

vật liệu cũng không thiếu.

“Lúc này hậu bối chân truyền của các thế lực lớn ở Đông Vực và Nam Vực vậy

mà đều cùng nhau tham gia Ứng Long động thiên, trận chiến lần này thật là có

điểm lớn.”

Tề Minh nhận được tin tức trong Chân truyền lệnh, đúng là từ bên phía Thiên

Khải tông truyền tới, tin tức tự nhiên không có khả năng bị làm giả, chắc chắn

là thật sự. “Thật đúng là các loại yêu ma quỷ quái gì đều tới, dù sao ta luôn có

một loại linh cảm sắp tới quần ma loạn vũ có thể diễn ra.”

Ầm! Ầm!

Lúc này.

Tề Minh nghe được có âm thanh chiến đấu cách đó cũng không xa, thậm chí

linh khí dao động do chiến đấu tạo ra đều có thể ảnh hưởng đến chỗ của Tề

Minh.

“Là ai?”

Xoẹt!

Tề Minh biến thành một đạo kim quang, tiến về phía nơi chiến đấu đang xảy ra

Không bao lâu.

Tề Minh đi ra.

Hắn đứng ở bên cạnh chiến trường.

Theo ánh mắt nhìn lại.

Tề Minh đã nhận ra có ba bên thế lực.

Hơn nữa.

Tề Minh còn thấy được người quen.

Đúng là sư tỷ Trịnh Phi Quyên.

Ngoài ra còn có bốn đệ tử chân truyền của các phong ở Thiên Khải tông.

Hai bên thế lực khác.

Tề Minh chỉ là hơi chút quan sát trong chốc lát, lại tùy ý suy nghĩ một chút cũng

đã đoán ra đối phương là người đến từ thế lực và tông môn nào.

Xuân Thu môn và Tứ Hải long cung.

“Lại có người đến.”

Một đệ tử chân truyền của Xuân Thu môn ngẩng đầu, ánh mắt nhìn phía Tề

Minh ở bên ngoài chiến trường, khóe miệng hơi hơi giơ lên “Lại là đệ tử chân

truyền của Thiên Khải tông.”

“Thêm một người cũng thế thôi, tất cả đều phải chết.”

Ánh mắt long duệ hậu bối của Tứ Hải long cung tràn đầy âm u, không che dấu

một chút sát ý nào “Hoặc là nói, đệ tử chân truyền của Thiên Khải tông, các

ngươi có thể đưa cái các ngươi vừa mới lấy được đưa ra đây, ta có thể cân nhắc

tha cho các ngươi một mạng.”

Hiển nhiên.

Chuyện này trên cơ bản đã rõ ràng.

Ở nửa tiếng trước, đám người Trịnh Phi Quyên kết bạn đi cùng nhau, hơn nữa

tiến vào một tòa cung điện phế tích, ở giữa tòa cung điện, bọn họ đạt được bảo

vật từ thượng cổ truyền lại.

Nhưng mà.

Nhóm người Trịnh Phi Quyên còn chưa vui vẻ bao lâu, vừa mới từ trong cung

điện phế tích đi ra, đã gặp phải đệ tử chân truyền của Xuân Thu môn và long

duệ hậu bối của long cung.

Do đó đám người Trịnh Phi Quyên vừa đạt đực bảo vật đã bị theo dõi.

Nói trắng ra là.

Đây là một vụ giết người đoạt bảo đã quá quen thuộc.

Phải biết rằng.

Ứng Long động thiên là Yêu Hoàng Thượng Cổ Ứng Long mở ra động thiên

phúc địa, trừ bỏ truyền thừa cao nhất là Ứng Long thần điện ở ngoài, tự nhiên

còn có các cung điện và đền khác.

Những cung điện và đền này trên cơ bản đều là thuộc hạ của Yêu Hoàng

Thượng Cổ Ứng Long.

Cho nên.

Bên trong cũng còn tồn tại một ít bảo vật từ thượng cổ truyền lại.

Trịnh Phi Quyên đám người chính là chiếm được truyền thừa và bảo vật của

một vị thuộc hạ của Yêu Hoàng Thượng Cổ Ứng Long lưu lại chỗ này, tuy rằng

không phải rất có giá trị, nhưng đối với mấy người Trịnh Phi Quyên mà nói, đã

là bảo bối hiếm có.

Cụ thể là cái gì, Tề Minh tạm thời không biết.

“Sư đệ.”

Trịnh Phi Quyên ngẩng đầu, thấy rõ ràng người tới, trong ánh mắt xinh đẹp hiện

ra một chút kinh ngạc, “Sao ngươi lại ở trong này? Ngươi đi mau, ngàn vạn lần

không cần tham gia vào.”

“Sư tỷ.”

Tề Minh nhún vai, nhìn hậu bối chân truyền của Xuân Thu môn và Tứ Hải long

cung, nói: “Hiện tại sư đệ có muốn chạy cũng chạy không được.”

“Ha ha ha…...”

Bọn long duệ hậu bối của Tứ Hải long cung cười to: “Coi như ngươi có tự mình

hiểu lấy.”

“Xuân Thu môn, Tứ Hải long cung.”

Ánh mắt của Trần Phong Linh lạnh lẽo, thân là đệ tử chân truyền của Luyện

Thần Phong, tu vi của hắn đã là Nguyên Anh hậu kỳ, hơn nữa tu luyện pháp

môn Kết Anh đã ngưng tụ thành Đạo Anh.

Trần Phong Linh là người có uy tín lâu năm trong các đệ tử chân truyền.

“Các ngươi thật sự muốn động thủ?”

Trần Phong Linh ghìm giọng quát.

“Giao đồ vật đó ra đây, ta có thể cân nhắc tha các ngươi một con đường sống.”

Đệ tử chân truyền của Xuân Thu môn nói.

“Các ngươi đang tự tìm đến cái chết.”

Ầm!

Trần Phong Linh không hề do dự, hắn vận chuyển công pháp của bản thân, Đạo

Anh xuất hiện phóng thích pháp lực mạnh mẽ, pháo bảo bản mệnh Luyện Thần

Kim Cương Chày phá vỡ không trung mà ra.

“Giết!”

Trần Phong Linh cầm trong tay Luyện Thần Kim Cương Chày, toàn thân trên

dưới đều có dày đặc kim quang lóe ra, ở phía sau hắn hiện rõ tướng mạo của

một pho tượng ba đầu sáu tay, khí thế mạnh mẽ như chẻ tre.

“Ra tay.”

“Giết!”

Không có do dự.

Trịnh Phi Quyên và ba đệ tử chân truyền khác nhìn nhau một cái, bộc phát lực

lượng của bản thân, pháp lực mãnh liệt, lấy ra pháo bảo bản mệnh, đánh về phía

Xuân Thu môn và Long Duệ hậu bối của Tứ Hải long cung.

Chiến đấu bùng nổ.

“Không biết tự lượng sức.”

“Tự tìm đường chết.”

“Giết bọn họ.”

“......”

Ầm! Ầm! Ầm!

Chiến đấu bùng nổ.

Xuân Thu môn có có năm đệ tử chân truyền, trong đó một người có tu vi ngang

với Trần Phong Linh, đều là Nguyên Anh hậu kỳ, hơn nữa cũng ngưng luyện ra

Đạo Anh.

Còn bốn người khác trong đó có hai vị Nguyên Anh trung kỳ, hai vị Nguyên

Anh sơ kỳ.

Còn có.

Đội hình Long Duệ hậu bối của Tứ Hải long cung cũng không yếu, có sáu

người đầy đủ, tuy rằng không có Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng toàn bộ đều là

Nguyên Anh trung kỳ.

Bọn họ kết hợp cùng nhau có thể tạo thành liên hợp pháp trận đặc biệt, thực lực

rất mạnh.

Ngay khi chiến đấu bắt đầu