Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 162: Huyền Giới (2)




Miêu Hoành Kiếm nói.

“Đúng vậy.”

Phùng Tử Mục nói: “Đương nhiên người thành đại sự phải bình tĩnh, không vội

không gấp.”

“Hô hô.”

Vi Đông Hoa cười một tiếng: “Ta lại cho rằng Tề Minh này lấy được hạng nhất

khôi lỗi sàng lọc có hơi phất phới, không biết bản thân là ai rồi.”

“Nói có lý.”

“…”

Mấy vị Phong chủ còn lại cũng hùa theo, đang cố ý gièm pha Tề Minh.

Tề Minh đã đi đến phía trước không gian thông đạo, nhấc chân bước vào đó,

bóng dáng biến mất trong không gian thông đạo, lập tức có cảm giác mất trọng

lượng truyền lại.

Tầm nhìn trước mắt một mảnh ngỡ ngàng.

Xoạt!

Tiếp đó.

Ánh nhìn của Tề Minh hồi phục lại bình thường, cảm giác mất trọng lượng cũng

tan biến đi.

“Nơi này là…”

Tề Minh nhìn xung quanh.

Đập vào mắt là lòng sông mênh mông, vì Xương Hà khô cạn vào ba mươi mấy

năm trước, cho nên lòng sông đã trở nên khô cạn đầy vết nứt từ lâu rồi.

Hắn ngẩng đầu lên.

Trên bầu trời vạn dặm không mây.

“Linh khí cũng quá loãng rồi đấy.”

Tề Minh hít một hơi thở sâu thì cảm nhận được linh khí xung quanh vô cùng

loãng, với Thiên Khải tông căn bản không thể coi như nhau, hoàn toàn chính là

chênh lệch giữa trời và đất.

Nếu nói.

Đơn vị linh khí của chỗ lòng sông Xương Hà này là một, thế đơn vị linh khí của

Thiên Khải tông bình thường thì hơn hẳn một trăm đơn vị, một số nơi đặc biệt,

đủ để đạt tới hàng ngàn đơn vị, thậm chí hàng vạn đơn vị.

Từ đó có thể thấy.

Hoàn cảnh ngoại giới kém xa Thiên Khải tông.

Dù sao.

Bên Xương Hà đã là ngoại giới.

“Kế tiếp nên đi tìm cửa ra vào Động Thiên Thượng Cổ rồi.”

Tề Minh vừa suy nghĩ, tiêu hao pháp lực, bấm tay tính toán, tiến hành thôi diễn,

chẳng mấy chốc thì xác định được vị trí cụ thể của Động Thiên Thượng Cổ, căn

bản không cần tìm kiếm một cách mù quáng như những đệ tử chân truyền khác.

Xoạt!

Pháp lực trên người Tề Minh chấn động, vô cùng dễ dàng triệt tiêu sát cơ phản

phệ.

Có thể nói.

Với tu vi trước mắt của Tề Minh.

Chỉ cần không phải suy tính và thôi diễn về chuyện liên quan đến thiên cơ, phản

phệ tạo thành có thể dễ dàng sử dụng pháp lực bản thân để triệt tiêu đi.

Đương nhiên.

Nếu Tề Minh cộng thêm Kim Thân Vô Cấu, vậy thì có thể làm được nhiều việc

hơn rồi.

“Cưỡi Mây Đạp Gió.”

Chỉ thấy.

Tề Minh vận chuyển pháp lực, thi triển Cưỡi Mây Đạp Gió trong Thiên Cương

Ba Mươi Sáu Thuật ra, trong nháy mắt, mây mù lượn lờ xung quanh ngưng tụ

ra một đóa mây trắng.

Sau đó.

Tề Minh vươn người nhảy lên, đứng trên mây trắng.

“Đi.”

Soạt!

Tề Minh giống như một đường ánh sáng biến mất tại chỗ, tốc độ cực nhanh, bay

về phía vị trí chỗ hổng Động Thiên Thượng Cổ.

Cưỡi Mây Đạp Gió.

Đây là phi hành chi pháp trong Thiên Cương Ba Mươi Sáu Thuật, được xem là

một môn thuật Huyền pháp thần thông tương đối dễ luyện thành, tốc độ phi

hành của Cưỡi Mây Đạp Gió chủ yếu có liên quan tới tu vi.

Tu vi càng cao, thì tốc độ phi hành càng nhanh.

Ngược lại.

Tu vi càng thấp, tốc độ phi hành sẽ càng chậm.

Không bao lâu sau.

Thì Tề Minh gặp được đồng môn.

Hai bên chạm mặt.

Sau đó cách khoảng trống nhìn nhau.

“Tề Minh!”

Đối phương là một thanh niên tóc ngắn: “Lại chạm mặt ở đây.”

“Ngươi là?”

Tề Minh nhìn đối phương, cũng không quen biết.

“Tại hạ là Khương Minh, đệ tử chân truyền Nhập Tiên Phong.”

Thanh niên tóc ngắn này giới thiệu bản thân, nói ra thân phận của mình: “Nghe

nói về danh tiếng của ngươi từ trước rồi, nếu đã có duyên gặp được, thế thì để

tại hạ mở mang thử Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh có phải lớn mạnh như lời

đồn không.”

“Ngươi muốn động tay?” Tề Minh hỏi.

“Đương nhiên.” Khương Minh nói.

“Ngươi không phải đối thủ của ta.” Tề Minh nói.

“Chưa từng đánh lại làm sao biết được?” Khương Minh nói.

Lúc này.

Trên không cung điện chân truyền đại bỉ Thiên Khải tông.

Xuất hiện hàng ngàn hình chiếu.

Truyền đưa tình hình của đông đảo đệ tử chân truyền tới trước mắt mọi người.

Ở Nhập Tiên Phù Không điện.

“Tên Khương Minh này, khi không gây rối với Tề Minh làm gì chứ?”

Trưởng lão chân truyền Nhập Tiên Phong Xa Khai Sơn cau mày lại: “Bây giờ

việc phải làm nên là lập tức tìm được cửa ra vào Động Thiên Thượng Cổ, Tề

Minh này có ba Linh sủng hộ thân, đâu phải dễ dàng đối phó như thế.”

“Khương Minh tu thành Đạo Anh rồi, thực lực rất mạnh, cho dù Tề Minh này

có Linh sủng, chắc cũng không phải đối thủ của Khương Minh.”

“Dù sao Linh sủng cũng là Linh sủng, chỉ là ngoại lực.”

“Vẫn là đạo hành bản thân quan trọng nhất.”

Mấy trưởng lão chân truyền Tiên Nhập Phong liên tục nói.

“Khương Minh này đúng là đáng ghét.”

Lữ Thanh Nhan khẽ cau mày: “Tại sao cứ phải gây rối với sư đệ chứ?”

“Tu vi của Tề Minh chỉ là Kết Đan hậu kỳ.”

Phùng Tử Mục do dự: “Khương Minh này chắc chắn đã tu thành chân truyền

của Đạo Anh, Tề Minh có ba Linh sủng hộ thân, cũng không phải không đánh

được, vẫn có hy vọng chiến thắng.”

Khương Minh và Tề Minh quyết đấu bên này, đã thu hút sự chú ý của nhiều vị

trưởng lão, ngay cả Tông chủ Dương Lệ và ba vị Thái thượng trưởng lão đều để

ý đến bọn họ.

Đương nhiên nguyên do không phải vì Khương Minh, mà là vì Tề Minh.

Phải biết rằng Tề Minh là người đứng nhất tại cuộc sàng lọc khôi lỗi, bản thân

hắn thì được nhiều vị tiền bối quan tâm, cộng thêm hắn còn là nhân vật trọng

tâm của câu chuyện.

Sự việc Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh đã được lan truyền.

Vẫn là câu nói cũ, ở Thiên Khải Tông này, chỉ có ba vị đã luyện thành Hỗn Độn

Thanh Liên Kiếm Kinh. Một vị là lão tổ sáng lập tông – Thiên Khải chân nhân,

người mà mười vạn năm trước đã phi thăng của Lữ Phong Kiếm. Còn một vị là

Tông chủ hiện tại.

Bất kể vị nào đều là đại nhân vật vang danh. Bọn họ đều thật sự muốn biết, sau

khi Tề Minh luyện thành Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh thì sẽ có thực lực

như thế nào? Không ai là không tò mò.

“Khi Tề Minh đi qua không gian thông đạo, ta có dùng pháp thuật thần thông

thăm dò tu vi hắn, quả thật chưa đột phá đến Nguyên Anh, vẫn còn là Kết Đan

hậu kỳ”. Thanh Long chân nhân nói.

“Hửm?”

Vô Yếm lão tổ nói: “Ngươi cũng quá rảnh rỗi đến nhàm chán, khi không lại dò

xét tu vi của tiểu bối làm gì? Vì việc này mà dẫn đến ác cảm, thật sự không

hay.”

“Nhưng tu vi của Tề Minh chỉ là Kết Đan hậu kỳ, lại có thể khống chế hai con

linh sủng Nguyên Anh hậu kỳ và một con Nguyên Anh sơ kỳ. Thiên phú như

thế quả là không tầm thường.”