Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 140: Đột phá! Kết Đan trung kỳ! Phó bản hoàn toàn mới! (2)




Tề Minh đã nghĩ đến linh sủng: Hàn Tinh Nữ thu hoạch được rất sớm trước kia

cũng không chú ý đến mấy, “Hàn Tinh Nữ ở trên vị trí treo máy của linh sủng

đã trưởng thành lâu như vậy, lại thêm cả thỉnh thoảng ta nạp linh thạch giúp đỡ

trưởng thành.”

“Hiện tại nàng đã đạt đến cực hạn của sự phát triển.”

“Cảnh giới tu vi là Nguyên Anh hậu kỳ.”

“Ngược lại là có thể để Hàn Tinh Nữ thử một chút.”

Tề Minh nghĩ thầm.

Hơn nữa.

Khi Hàn Tinh Nữ đột phá Trúc Cơ, Kết Đan, cùng với Nguyên Anh, đã thu

được ba môn pháp thuật thần thông, tương ứng với những cảnh giới khác nhau,

uy lực của mỗi một loại pháp thuật thần thông đều rất mạnh.

“Ra đây.”

Xoạt!

Tay phải Tề Minh chợt vung, đã gọi Hàn Tinh Nữ từ trên vị trí linh sủng ra

ngoài, trước mắt ánh sáng trắng chơt loé, Hàn Tinh Nữ đã xuất hiện, nhiệt độ

xung quanh rõ ràng đang nhanh chóng giảm xuống.

“Hàn Tinh Nữ bái kiến chủ nhân.”

Lúc này.

Sau khi Hàn Tinh Nữ đã đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ, nàng đã không còn là

hình tượng bé gái đáng yêu nhỏ nhắn xinh xắn nữa, mà là đã trở nên duyên dáng

yêu kiều, váy dài màu xanh như băng, dáng người mềm mại, ngũ quan tinh xảo

lập thể, môt đôi chân ngọc thẳng tắp thon dài kia giống như một tác phẩm nghệ

thuật hoàn mỹ.

Chỉ có điều.

Dáng vẻ xinh đẹp của Hàn Tinh Nữ đã cho Tề Minh một loại cảm giác không tự

nhiên.

Nếu như loại cảm giác này cứ phải hình dung.

Thì giống như những mỹ nữ minh tinh phẫu thuật thẩm mỹ kia.

Xinh đẹp thì có xinh đẹp đấy.

Chỉ là không tự nhiên, hơn nữa không hài hoà.

“Ừm.”

Tề Minh gật đầu, nói: “Chút nữa ngươi thử xem uy lực của ba pháp bảo bản

mệnh của ta, xem thử liệu có thể tổn thương đến cảnh giới Nguyên Anh không.”

“Vâng.”

Hàn Tinh Nữ ngoan ngoãn gât đầu.

“Ting!”

“Kiểm tra được tu vi của kí chủ đã đột phá đến Kết Đan trung kỳ, phần thưởng

thông quan Thiên Cương ba mươi sáu động của Kết Đan sơ kỳ sẽ giảm xuống

một cách đáng kể, có thể sử dụng một vạn linh thạch trung phẩm mở ra phó bản

hoàn toàn mới.”

“Sử dụng một vạn linh thạch trung phẩm, mở ra phó bản hoàn toàn mới.”

Tề Minh nói.

“Ting!”

“Phó bản hoàn toàn mới mở ra thành công!”

“Có thể tiến vào phó bản Kết Đan trung kỳ: thần điện Lê Minh.”

Nhắc nhở xuất hiện.

“Tiền vào.”

Ánh mắt Tề Minh chợt hơi sáng.

Xoạt!

Lập tức.

Ở trước mắt Tề Minh đã xuất hiện tin tức tương quan liên quan đến thần điện Lê

Minh, ngoại trừ điều này ra, hơn nữa đã bổ sung thêm một đoạn lớn giới thiệu

bối cảnh thế giới tương ứng.

Đây là một thế giới tín ngưỡng hỗn loạn.

Đây là một thể giới chân thực hoang đường.

Đây là một thế giới Chân Thần đông đúc.

Đây là môt thế giới quang minh hắc ám.

...

Thần điện Lê Minh.

Tín ngưỡng và cung phụng thần bình minh và hi vọng, đại biều bình minh sau

khi bóng tối đi qua, ánh sáng hi vọng nổi lên bên trong tuyệt cảnh, ánh sáng ban

mai trong màn đêm, đại biểu hi vọng và rạng đông của chúng sinh, đại biểu một

luồng sinh cơ mà chúng sinh đã mong chờ...

Tuy nhiên.

Chân thực và hoang đường.

Ở bên trong thế giới tín ngững hỗn loạn, ánh sáng và bóng tối đồng thời tồn tại

này.

Thần bình minh và hi vọng là hắn, thần rạng đông và nắng ban mai là hắn, thần

bóng tối và tuyệt vọng là hắn, thần màn đêm và hoàng hôn là hắn…

Nghi thức Độc Thần đã mở ra.

Chúa cứu thế vĩ đại.

Xin ngươi hãy ngừng lại trận tai nạn này đi.

Trong phó bản này, hiện tại đã gần chạng vạng tối, Tề Minh hóa thân thành một

nhân vật trong trò chơi, một nhà truyền đạo đến từ phương Đông.

Chỉ thấy.

Trong trò chơi.

Tề Minh hóa thân thành một nhân vật trò chơi mặc một bộ thanh y đạo bào, tay

cầm phất trần, thần sắc bình tĩnh, ánh mắt không chút gợn sóng, ngẩng đầu lên,

nhìn chăm chú vào thần điện Lê Minh trước mắt.

Thần điện cao lớn hùng vĩ, nguy nga lộng lẫy, quang thải siểm diệu, nằm ở

trung tâm của thành phố, có những tín đồ qua lại tấp nập, họ tín ngưỡng kiên

định, tín phụng thần thánh.

Lúc chạng vạng.

Hào quang hoàng hôn chiếu xuống đại địa, khiến thần điện trước mắt nhiễm

một tầng ánh sáng ảm đạm, âm ảnh kéo đến, mà trong những âm ảnh này…..

Xuất hiện tiếng nỉ non kì dị.

Xúc tu dữ tợn, những khối thịt lúc nhúc, khuôn mặt gào thét, tiếng than khóc

tuyệt vọng …..

“Thần điện Lê Minh.”

Tề Minh nhìn khung cảnh trong trò chơi, nhìn nhân vật trong trò chơi tiến vào

thần điện Lê Minh, hắn cũng nhìn thấy những đồ vật kì dị đó. Bởi vì màn đêm

sắp buông xuống, giáo chúng tín đồ trong thần điện đều lục tục rời đi.

Trên thực tế.

Trong thế giới của phó bản này, quy tắc của thế giới là hỗn loạn, nhưng cũng là

trật tự, hỗn loạn và trật tự cùng tồn tại, giao hòa lẫn nhau.

Nếu như nhất định phải hình dung.

Thì lấy một ví dụ mà nói.

Đó chính là Thần Quang Minh và Thần Hắc Ám là cùng một vị thần.

Thế mà.

Trong tín đồ và giáo lý.

Bọn họ lại không hề nghĩ như vậy, họ cho rằng Thân Quang Minh và Thần Hắc

Ám là đối lập, là hai vị Chân Thần hoàn toàn khác biệt và đối lập nhau.

Nhưng chân tướng của thế giới lại không phải như thế.

Cho nên.

Khi chân tướng thế giới xuất hiện trước mắt tín đồ của các vị thần, tín ngưỡng

trong lòng tín đồ sẽ sụp đổ, từ đó dẫn đến sức mạnh siêu phàm trong cơ thể bị

mất khống chế, trực tiếp sa đọa, hóa thành hỗn loạn quái vật.

Hiện tại.

Một “Nghi thức Độc Thần” đã diễn ra như vậy trong thần điện Lê Minh.

Bên trong điện thờ.

Pho tượng Thần Lê Minh sừng sững xuất hiện trong tầm mắt Tề Minh, kim

quang rực rỡ, dưới sự chiếu rọi của ánh sáng hoàng hôn, càng thêm lộng lẫy, ẩn

chứa thần cách uy nghiêm, khiến người ta muốn cúng bái.

Phía trước pho tượng.

Một lão giả tóc trắng đang quỳ gối cúi lạy, hai đầu gối chạm đất, phủ phục dưới

chân pho tượng, như là một tín đồ khiêm tốn nhất lại cuồng nhiệt nhất.

Hắn đã thờ phụng thần Lê Minh cả cuộc đời này.

Hơn nữa.

Lão giả này mặc thần bào của Đại giáo chủ thần điện Lê Minh.

Hắn chính là một vị Thế Gian Nhân Thần.

Trong những sức mạnh siêu phàm của thế giới này.

Thuộc về danh sách đứng đầu.

“Thần Lê Minh vĩ đại, ngài là hóa thân của hy vọng, ngài là hóa thân của ánh

sáng chỉ dẫn, ngài là khắc tinh của mọi sự tuyệt vọng, ngài là hóa thân cứu rỗi

tất cả bi kịch, ngài là kẻ khờ chỉ dẫn thế giới, đạt đến cõi niết bàn của Lê

Minh…..”