Tề Minh quan sát sự thay đổi của Thạch Triệu Nguyên, nhỏ giọng lẩm bẩm nói:
“Nói không chừng Thạch Triệu Nguyên này có thể đi rất xa, có cơ hội trở thành
một đại ma đầu thật sự.”
“Chỉ có điều…”
Bên trong đầu Tề Minh đã nhớ đến tình cảnh bi thảm của những bách tính thành
Thiên Nguyên, cùng với cảnh tượng đôi mẹ con bị loạn đao chém chết kia, ánh
mắt của Tề Minh đã dần dần trở nên lạnh xuống.
Dù sao.
Tề Minh không phải thánh nhân.
Hơn nữa.
Cho dù là thánh nhân thật sự, cũng có tính cách khác biệt.
Nếu như nói.
Tề Minh không hề gặp phải chuyện như vậy, tỷ lệ cao hắn sẽ không đi quan
tâm, cũng không có nhiều tinh lực như vây đi quan tâm.
Nhưng hiện tại dưới cơ duyên xảo hợp, Tề Minh đã nhìn thấy cũng đã gặp phải,
nếu như coi như không nhìn thấy gì cả cũng không trông thấy gì hết mà không
đếm xỉa đi qua.
Tề Minh không vượt qua được rào cản trong lòng kia.
Có thể sinh ra tâm ma.
Cho nên.
Bái Nguyệt Ma Giáo nhất định phải diệt.
Màn đêm buông xuống.
Nguyên Phượng dựa theo quy củ sáng trưa tối ba vái, khi đêm đến, lại lần nữa
vái xuống về phía hình nộm viết xuống cái tên Thạch Triệu Nguyên.
Trong vô hình.
Một cỗ sức mạnh trù yểm lan ra.
Tác dụng ở trên người Thạch Triệu Nguyên.
“Hửm?!”
Thạch Triệu Nguyên đang hấp thu Ly Long nguyên tinh, nhưng tâm thần lại có
hơi hoảng hốt, bản thân hắn cũng không biết là chuyện gì, nguyên thần có hơi
lay động, pháp lực trong cơ thể đã xuất hiện dao động.
Không kiềm được.
Long khí vọt vào trong cơ thể đã xuất hiện dao động kịch liệt.
“Không tốt.”
Thạch Triệu Nguyên sợ hãi, nhanh chóng đã tập trung tinh thần, vận chuyển
công pháp, trấn áp long khí có hơi bạo loạn trong cơ thể, chậm rãi hoá giải bình
thường.
“Vừa rồi là thế nào vậy?”
Thạch Triệu Nguyên nhíu mày, hắn cảm thấy có hơi không đúng lắm.
Phải biết rằng.
Hắn là đại tu sĩ Nguyên Anh đấy.
Sao có thể sẽ xuất hiên loại chuyện tâm thần hoảng hốt này chứ?
Hơn nữa.
Dưới tình huống hắn vẫn đang tập trung cao độ luyện hoá Ly Long nguyên tinh,
thì càng không nên xuất hiện tâm thần hoảng hốt, loại tình huống này xảy ra kì
lạ khó hiểu, không có dấu vết nào có thể lần theo.
“Lẽ nào là vì đã hấp thu Ly Long nguyên tinh sao?”
Thạch Triệu Nguyên trầm tư.
Phải biết rằng.
Sự mạnh mẽ và quỷ dị của Đinh Đầu Thất Tiễn quả thực là thần bí khó lường,
Triệu Công Minh Đại La Kim Tiên cũng đã đụng trúng đạo của Đinh Đầu Thất
Tiễn, ba hồn bảy phách suýt nữa đã bị vái đến tiêu tán.
Nếu như không phải là Văn Trọng thái sư đã nhắc nhở Triệu Công Minh, Triệu
Công Minh thân là Đại La Kim Tiên cũng đã không thể phát hiện nổi mình đã
bị Đinh Đầu Thất Tiễn trù yểm.
Đương nhiên.
Đinh Đầu Thất Tiễn của Tề Minh luyện chế không thể đánh đồng với Đinh Đầu
Thất Tiễn sách thật sự, hai bên hoàn toàn chính là chênh lệch giữa đom đóm và
trăng sáng.
Nhưng mà.
Thạch Triệu Nguyên chỉ là một đại ma đầu Nguyên Anh, tự nhiên không thể so
sánh với Triệu Công Minh Đại La Kim Tiên, cũng đều là chệnh lệch giữa đom
đóm và trăng sáng.
Cho nên nói.
Thạch Triệu Nguyên không thể phát hiện mình bị loại chú thuật thần bí khó
lường này trù yểm được.
Sau khi trầm tư qua đi.
Thạch Triệu Nguyện chỉ có thể quy kết nguyên nhân đến phía trên Ly Long
nguyên tinh, hắn suy đoán là công hiệu của Ly Long nguyên tinh quá mức mạnh
mẽ, mới sẽ xuất hiện loại phản phệ này ở quá trình luyện hoá.
“Thật thảm thương, sắp chết nhưng lại không thể biết được.”
Tề Minh lắc đầu.
Ngày thứ tư.
Nguyên Phượng lại vái ba vái lần nữa.
Thế là.
Số lần Thạch Triệu Nguyên xuất hiện tâm thần hoảng hốt đã trở nên nhiều hơn,
tốc độ luyện hoá Ly Long nguyên tinh cũng đã trở nên chậm hơn rất nhiều,
thậm chí suýt nữa đã khiến long khí mất kiểm soát.
“Tình hình lại nghiêm trọng rồi.”
Thạch Triệu Nguyên nhíu mày, vẻ mặt ngưng trọng, cúi đầu nhìn Ly Long
nguyên tinh phía dưới, hít sâu một hơi, “Tăng nhanh tốc độ, nhanh hết sức hấp
thu hết Ly Long nguyên tinh.”
Sơn mạch Thiên Nguyên.
Bái Nguyệt giáo chúng đã hợp thành tiểu đội tuần tra khắp nơi, tìm kiếm đám
người Nguyên Phượng ở khắp nơi, nhưng lại không tìm được quá nhiều manh
mối, nhưng cùng với bọn họ dần dần thâm nhập, đã đang đến gần nơi đám
người Nguyên Phượng ẩn thân.
“Trưởng lão.”
Đệ tử kia nói: “Đã có Bái Nguyệt giáo chúng xuất hiện ở xung quanh rồi.”
“Ừm.”
Lôi Khải Hải gật đầu, hắn nhìn về phía Nguyên Phượng, phân phó hai đệ tử
khác nói: “Chuẩn bị tinh thần, liệu chúng ta có thể thắng hay không chính là
mấy ngày này đấy.”
“Nhìn chằm chằm những Bái Nguyệt giáo chúng kia, chỉ cần bọn chúng có dấu
hiệu là đã phát hiện, lập tức ra tay.”
“Vâng.”
“Biết rồi ạ.”
Hai đệ tử kia trịnh trọng gật đầu.
Ngày thứ năm.
Sau khi Nguyên Phượng lại vái ba vái lần nữa qua đi.
Buổi tối.
Phụt!!
Lần này.
Tình hình của Thạch Triệu Nguyên cực kì nghiêm trọng, hắn không thể trấn áp
được long khí bạo động trong cơ thể, dẫn đến đã bị phản phệ, miệng phun máu
tươi, sắc mặt trắng bệch.
Nhưng mà.
Sau khi hắn khôi phục lại kiểm tra bản thân, lại không thể phát hiện được gì cả,
căn bản không gặp phải bất kì thương hại gì, nguyên thần cũng rất bình thường.
“Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?”
Dần dần.
Thạch Triệu Nguyên trở nên càng ngày càng nóng nảy, lại không có một chút
manh mối nào cả.
Ngày thứ sáu.
Sáng trưa tối ba lần.
Nguyên Phượng lại đã vái xong lần nữa.
Mà lần này.
Thạch Triệu Nguyên đã nghiêm trọng đến mức lao vào trong ao hồ phía dưới, y
phục toàn thân đều đã bị ướt đẫm, đầu tóc bù xù, sắc mặt trắng bệch, cực kì
không bình thường.
“Sao lại như vậy? Sao lại như vậy chứ?!”
Thạch Triệu Nguyên mờ mịt luống cuống, hắn nhìn xung quanh, linh thức thần
niệm quét ngang xung quanh, nhưng lại không phát hiện được gì hết, hắn tự
mình nhìn vào bên trong, nhưng lại cũng không nhìn thấy thương thế gì cả.
Loại cảm giác này.
Thạch Triệu Nguyên gần như điên cuồng.
Trên thực tế.
Trải qua sáu ngày mỗi ngày ba vái của Nguyên Phượng, ba hồn bảy phách của
Thạch Triệu Nguyên đã ở bờ vực tiêu tán đi rồi, chỉ là bản thân hắn không thể
phát hiện mà thôi.
“Không! Không!”
Thạch Triệu Nguyên đứng lên, hắn đã xông ra ao hồ, nhìn Ly Long nguyên tinh
ở trên đạo đài, thời gian sáu ngày, hắn đã hấp thu hết hơn nửa, đã khiến bản thân
xảy ra thay đổi.
Tuy nhiên.
Dưới sự trù yểm của Đinh Đầu Thất Tiễn, cho dù hắn đã hấp thu Ly Long
nguyên tinh, khiến bản thân xảy ra thay đổi, nhưng lại cũng chẳng thấm vào
đâu, thậm chí còn không thể nắm chắc.