Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 116: Phó bản hoàn toàn mới: Thiên Cương ba mươi sáu động




Đột phá rồi?

Thế mà lại đột phá!

Trời ạ...

Chấn động!

Vô cùng chấn động!

Ngay sau đó.

Thật là khó tin.

Đám người Phùng Tử Mục vốn không tin Tề Minh lấy được Vô Tướng Chân

Kinh trong thời gian chưa tới năm ngày, lại có thể lĩnh hội ngay được, tiến tới

đột phá đến Kết Đan, ngưng tụ ra Kim Đan nhất phẩm.

Bọn họ thật sự không tin.

“Chuyện này không thể nào!”

Sau khi hết khiếp sợ.

Xích Hà bình tĩnh lại, quát: “Chuyện này tuyệt đối không có khả năng, Vô

Tướng Chân Kinh chính là pháp môn Kết Đan nhất đẳng của Thanh Vân Phong,

đủ để ngưng luyện Vô Tướng Kim Đan nhất phẩm, ngươi không thể nào trong

một thời gian ngắn như vậy mà lĩnh hội được, hơn nữa còn ngưng tụ ra Vô

Tướng Kim Đan trong một đêm.”

“Đây quả là chuyện hoang đường.”

“Đúng vậy.”

“Ta cũng không tin lại có chuyện kỳ diệu như vậy.”

“...”

Mấy vị trưởng lão chân truyền khác cũng gật đầu nói.

“Tề Minh.”

Phùng Tử Mục hít sâu một hơi, hắn đã bình tĩnh lại, mắt nhìn Tề Minh, trầm

giọng nói: “Ngươi là đệ tử của vi sư, đương nhiên vi sư tin tưởng ngươi.”

“Nhưng mà...”

“Những gì ngươi nói nằm ngoài dự đoán và nhận thức của chúng ta.”

“Khí tức dị thường xảy ra đêm qua có phải thực sự là do ngươi lĩnh hội được

Vô Tướng Chân Kinh, vì vậy ngưng tụ tạo ra Vô Tướng Kim Đan không?”

“Đúng vậy, sư tôn.”

Tề Minh mỉm cười mà nói: “Trong khoảng thời gian này, đệ tử lúc nào cũng tìm

hiểu về Vô Tướng Chân Kinh, mới đầu không có nhiều đầu mối lắm, nhưng đệ

tử vẫn không ngừng tìm hiểu, vào đêm hôm qua, bất ngờ bước vào trạng thái

giác ngộ, cho nên mới có thể một bước lên trời, đột phá trong một đêm.”

“Chuyện này…”

Các vị trưởng lão cau mày.

“Được rồi.”

Miêu Hoành Kiếm nói: “Nếu các vị đều tranh luận, mà bổn phong chủ thấy lời

Tề Minh nói cũng không phải là giả, Tề Minh, như vậy đi, lấy Vô Tướng Kim

Đan của ngươi ra thì sẽ biết rõ ngay.”

“Vâng, phong chủ.”

Tề Minh gật đầu đồng ý.

“Vô Tướng Kim Đan.”

Xoạt!

Tề Minh vận Vô Tướng Chân Kinh, sức mạnh của Vô Tướng Kim Đan bắt đầu

khởi động quanh người, Vô Tướng Vạn Tương Chi Lực bắt đầu khởi động, một

làn sương mù xuất hiện quanh người hắn.

Rồi sau đó.

Ở vị trí đan điền của Tề Minh.

Đầu tiên.

Chính là Hỗn Độn Thanh Liên thập nhị phẩm xuất hiện.

Ở vị trí chính giữa của Thanh Liên, từ từ hiện ra một viên Kim Đan tròn trịa, ẩn

chứa uy năng của Vô Tướng Chân Kinh, chính là Vô Tướng Kim Đan.

Kim Đan Đại Đạo Tiên Thiên Vô Cấu sớm đã bị giấu đi.

“Đây… Đây là...”

“Vô Tướng Kim Đan! Thật sự là Vô Tướng Kim Đan!”

“Ôi trời…”

“Một đêm kết đan! Một đêm kết đan thật sao!”

“Ông trời ơi..!”

“Thiên tài! Thiên tài! Thiên tài xưa nay chưa từng có!!!”

Giờ khắc này.

Toàn bộ đều kinh ngạc.

Bọn họ trợn to hai mắt đến mức con mắt cũng sắp rớt xuống đất, cứ nhìn Tề

Minh không chớp, vẻ mặt vô cùng chấn động, trong lòng không sao bình tĩnh

lại được.

“Sư... Sư đệ...”

Lữ Thanh Nhan vừa mừng vừa sợ, trong lòng như sóng cuộn biển gầm.

“Tốt lắm! Tốt lắm!”

Miêu Hoành Kiếm cười to, hai mắt hắn sáng lên, nhìn Tề Minh, quát: “Không

hổ là đệ tử chân truyền của Thanh Vân Phong, xứng danh là thiên tài siêu cấp

thắng áp đảo các đệ tử chân truyền khác của mười một Phong khác ở Thịnh hội

Thiên Khải!”

“Không thể tin nổi! Quả thực không thể tin nổi!”

“Ngươi thật sự đã tạo nên lịch sử của Thiên Khải tông!”

“Ha ha ha…”

Miêu Hoành Kiếm cười to không ngớt.

“Tốt lắm! Tốt lắm! Rất tốt!”

Phùng Tử Mục cũng liên tục khen ngợi, “Tề Minh, ngươi thật sự vượt ngoài dự

đoán của vi sư, ta vốn cho là, ngươi lấy được Vô Tướng Chân Kinh, dù thiên

phú có ưu việt cỡ nào, sợ rằng cũng phải mất ba năm mới có thể kết đan.”

“Kết quả ngươi lại tạo nên kỳ tích, trong vòng mấy ngày, một ngày giác ngộ,

một đêm kết đan.”

“Tạo nên kỳ tích!”

“Đa tạ lời khen ngợi của sư tôn và phong chủ.”

Tề Minh thu lại linh lực của mình, Vô Tướng Kim Đan chầm chậm biến mất,

chắp tay hành lễ Miêu Hoành Kiếm và Phùng Tử Mục, nói: “Chẳng qua đệ tử

may mắn bước vào trạng thái giác ngộ, cho nên mới tham ngộ được Vô Tướng

Chân Kinh, cũng trong một đêm hấp thu được linh khí, ngưng tụ ra Vô Tướng

Kim Đan.”

“Ha ha ha…”

Phùng Tử Mục vui vẻ cười, “Tề Minh ơi Tề Minh, ngươi cũng đừng có khiêm

tốn nữa, phải biết rằng, khiêm tốn quá mức cũng chính là kiêu ngạo.”

“Thiên phú của ngươi cao bao nhiêu, trong khoảng thời gian này, ta và các

phong chủ đều rõ cả rồi.”

“Thật ra thì coi như cũng tạm được.”

Tề Minh nói.

Rồi sau đó.

Tề Minh và các vị trưởng lão chân truyền lại nói thêm vài câu với nhau, xin

đám người Phùng lão chỉ dạy một chút về Vô Tướng Chân Kinh, thấm thoát đã

hơn một tiếng đồng hồ rồi.

“Tề Minh.”

Miêu Hoành Kiếm nói: “Hôm nay ngươi chuẩn bị một chút, ngày mai theo ta đi

gặp tông chủ một lần.”

“Vâng.”

Tề Minh sửng sốt, liếc mắt nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Miêu Hoành Kiếm, khẽ

gật đầu, “Đệ tử biết rồi.”

“Đừng lo lắng.”

Phùng Tử Mục cười nói: “Chỉ là tiếp kiến tông chủ mà thôi.”

“Đệ tử hiểu.”

Tề Minh nói.

Rồi sau đó.

Đám người Miêu Hoành Kiếm cũng rời đi.

Lại một lát sau.

Lữ Thanh Nhan vừa rời khỏi lại cố ý quay lại.

“Sư tỷ.”

Tề Minh sửng sốt hỏi: “Sao ngươi lại quay lại rồi?”

“Sư đệ.”

Lữ Thanh Nhan tỏ vẻ kích động, mắt nhìn Tề Minh từ trên xuống dưới, khuôn

mặt tươi cười đỏ bừng vì kích động, “Ngươi… Ngươi…”

“Ta làm sao?”

Tề Minh cười.

“Ngươi thật sự đã kết đan rồi sao?”

Lữ Thanh Nhan nói.

“Chuyện này còn có thể giả được sao?”

Tề Minh nhún vai, “Mới vừa rồi các sư tôn không phải cũng tận mắt thấy rồi đó

sao, nói tới Vô Tướng Chân Kinh đúng là rất khó, lúc vừa mới bắt đầu ta cũng

xem không hiểu, nếu không phải ngày hôm qua bất ngờ giác ngộ được, thì đúng

là chưa chắc có thể kết đan nhanh như vậy.”

“Ngươi rất khủng bố đó nha.”

Lữ Thanh Nhan có phần khó thốt nên lời: “Tốc độ kết đan của người cũng đã

lập nên một kỷ lục hoàn toàn mới của Thiên Khải tông, vừa rồi ta mới nghe

cũng kinh ngạc đến sững người.”

“Thật không hổ là sư đệ của ta.”

“Đoán chừng không bao lâu nữa, sư tỷ ta đây phải nhờ người che chở cho rồi.”

“Sư tỷ yên tâm.”

Tề Minh gật đầu, trịnh trọng nói: “Chỉ cần có sư đệ ở đây, cũng sẽ không để sư

tỷ lại bị thương nữa.”

“Hãy còn sớm lắm.”

Khuôn mặt xinh đẹp của Lữ Thanh Nhan càng đỏ hơn, đôi mắt đẹp trừng mắt

liếc Tề Minh một cái, nói: “Ta phá rồi lại lập, có thể lập tức đột phá đến Xuất

Khiếu cảnh,, mà ngươi chỉ mới vừa Kết Đan, muốn đuổi kịp ta cũng không dễ

vậy đâu.”