Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 115: Kim Thân Vô Cấu, Kim Đan Vô Tướng, tư chất thăng tiến (2)




Lần này là bởi vì Kim Đan Đại Đạo Tiên Thiên Vô Cấu, Kim Đan Đại Đạo Tiên

Thiên Vô Cấu tản mát ra vô hình vô chất đại đạo đạo vận, dần dần thấm vào

trong cơ thể Tề Minh, tiến hành cải tạo và tiến hóa thể chất, ngộ tính, căn cốt

của Tề Minh.

Đó là một cảm giác rất tuyệt vời.

Không thể diễn tả được.

Đồng thời.

Tình trạng này kéo dài một đêm.

Cho đến sáng sớm ngày hôm sau.

Kim Đan Đại Đạo Tiên Thiên Vô Cấu tản mát ra đại đạo vận vị mới biến mất

không thấy, mà tư chất của Tề Minh cũng xác thực được lột xác.

“Ting!”

“Chúc mừng ký chủ đúc thành Kim Đan Đại Đạo Tiên Thiên Vô Cấu, được

thiên địa đại đạo ảnh hưởng và cải tạo, tư chất của ký chủ được tăng lên.”

“Ngũ hành linh căn không có biến hóa; thể chất Kiếm Cốt linh thể bởi vì hấp

thu thiên địa đại đạo đạo vận phát sinh lột xác, trở thành Thiên Kiếm đạo thể;

ngộ tính từ trác tuyệt được thăng lên thiên tài; căn cốt từ siêu phàm lên lưu ly.

Bởi vì được thiên địa đại đạo ban phước, phúc duyên từ tam thái tăng lên tứ

thái.”

“Tăng lên rất nhiều.”

Vẻ mặt Tề Minh vui mừng khôn xiết, trên mặt lộ vẻ vui mừng không thể che

giấu được: “Linh căn không có biến hóa, thể chất, ngộ tính, căn cốt từ nhị đẳng

tăng lên tam đẳng, mà phúc duyên lại từ tam đẳng tăng lên tới tứ đẳng.”

“Tư chất hiện tại của ta, đã không kém các đệ tử chân truyền của mười hai

phong bao nhiêu, khuyết điểm duy nhất, phỏng chừng chính là ngũ hành linh

căn.”

“Thật ra cũng không thể coi là khuyết điểm.”

Trong lòng Tề Minh đang suy nghĩ.

“Ting!”

“Phát hiện tư chất của ký chủ được tăng lên, lượng linh thạch cần khi treo máy

tu luyện giảm đi mười lần, mỗi lần tăng tốc lên gấp đôi cần nạp mười viên linh

thạch hạ phẩm.”

Lại là một nhắc nhở xuất hiện.

“Tốt rồi, tốt ròi.”

Tề Minh cười nói: “Tiêu hao linh thạch cần thiết để treo máy tu luyện lại giảm

trở lại rồi.”

“Nạp một trăm vạn viên linh thạch hạ phẩm, treo máy tu luyện Kim Đan Đại

Đạo Chân Kinh.”

Tề Minh nói.

“Ting!”

“Treo máy tu luyện Kim Đan Đại Đạo Chân Kinh ở trạng thái tăng gấp mười

vạn lần…”

Lời nhắc xuất hiện.

“Nạp một trăm vạn viên linh thạch hạ phẩm, treo máy tu luyện Vô Tướng Chân

Kinh.”

Tề Minh lại nói.

“Ting!”

“Treo máy tu luyện Vô Tướng Chân Kinh ở trạng thái tăng gấp mười vạn

lần…”

Lại là một đạo nhắc nhở.

“Ting!”

“Phát hiện tu vi của ký chủ đã đột phá đến Kết Đan sơ kỳ, phần thưởng vượt ải

của phó bản Trúc Cơ hậu kỳ Thục Sơn Trấn Yêu Tháp sẽ giảm xuống, có thể sử

dụng mười vạn viên linh thạch hạ phẩm để mở ra phó bản hoàn toàn mới.”

Rõ ràng.

Tu vi Tề Minh tăng lên, hắn có thể mở ra phó bản hoàn toàn mới, phần thưởng

có thể đạt được trong phó bản Trúc Cơ hậu kỳ Thục Sơn Trấn Yêu Tháp trên cơ

bản cũng đã bị Tề Minh quét sạch, nếu tiếp tục vượt ải thì phần thưởng thu được

sẽ chỉ lặp lại những cái cũ mà thôi.

Có thể nói.

Thu hoạch lớn nhất tại Thục Sơn Trấn Yêu Tháp chính là Kim Đan Đại Đạo

Chân Kinh.

“Nạp mười vạn viên linh thạch hạ phẩm, mở ra phó bản hoàn toàn mới.”

Tề Minh nói.

“TIng!”

“Phó bản mới mở ra thành công!”

“Có thể tiến vào phó bản Kết Đan sơ kỳ: Thiên Cương ba mươi sáu động!”

Lời nhắc xuất hiện.

“Vào.”

Trước mắt Tề Minh sáng ngời, lập tức xác định.

Trước mắt.

Giao diện trong trò chơi xuất hiện.

Tề Minh còn chưa kịp quan sát tình huống trong trò chơi, Lạc Vân Phong đã có

khách, Tề Minh đành phải tắt giao diện trò chơi trước, đi ta nghênh đón.

Bởi vì vị khách đến đây chính là phong chủ và sư tôn, cùng với mấy vị trưởng

lão chân truyền của Thanh Vân Phong, còn có sư tỷ Lữ Thanh Nhan, bọn họ

cùng nhau đến.

Thân phận và địa vị của mỗi một vị đến đều cao hơn Tề Minh.

“Đệ tử Tề Minh, bái kiến phong chủ, sư tôn, sư tỷ, cùng với các vị trưởng lão

chân truyền.”

Tề Minh đứng ở cửa Lạc Vân động phủ, chắp tay hành lễ với bọn họ, ngữ khí

tôn kính, lễ nghĩa chu toàn.

“Ừm.”

Nhóm người Phùng Tử Mục đi đến, đứng trước mặt Tề Minh, mấy người bọn

họ liếc nhau một cái, cẩn thận quan sát Tề Minh, lại không thể nhìn ra bất kỳ

tình huống nào.

“Tề Minh.”

Trong mấy vị trưởng lão chân truyền.

Có một người đàn ông trung niên khôi ngô với mái tóc và râu đều đỏ thẫm,

giống như ngọn lửa, giọng nói cũng tương đối to lớn, hắn trầm giọng hỏi:

“Ngươi có biết chúng ta đến đây vì cái gì không?”

“Đệ tử không biết.”

Tề Minh lắc đầu.

Phùng Tử Mục ho nhẹ một tiếng, ngắt lời Xích Hà, nói với Tề Minh: “Vị này là

Xích Hà trưởng lão, một trong chín vị trưởng lão chân truyền của Thanh Vân

Phong, Tề Minh, còn không mau bái kiến.”

“Vâng.”

Tề Minh gật đầu, chắp tay hành lễ với Xích Hà trưởng lão, nói: “Đệ tử Tề Minh

bái kiến Xích Hà trưởng lão.”

“Ừm.”

Sắc mặt Xích Hà hơi chậm lại, không tiếp tục tìm tòi nữa.

“Phùng trưởng lão, vẫn là chính ngươi hỏi đi.”

Ba vị trưởng lão chân truyền khác nói.

“Được rồi.”

Phùng Tử Mục gật đầu, nhìn Tề Minh nói: “Đêm qua, các vị trưởng lão ở Thanh

Vân Phong cảm nhận được linh khí xung quanh biến hóa.”

“Hơn nữa trung tâm của sự thay đổi là Lạc Vân Phong.”

“Khiến cho xung quanh mười dặm xuất hiện khu vực linh khí chân không, sinh

ra linh khí dị tượng.”

“Tề Minh.”

“Vấn đề này có liên quan đến ngươi không?”

Vừa dứt lời.

Phùng Tử Mục, Miêu Hoành Kiếm, Xích Hà và các vị trưởng lão chân truyền,

và cả sư tỷ Lữ Thanh Nhan, ánh mắt của bọn họ đều rơi vào trên người Tề

Minh.

“Đúng vậy.”

Tề Minh không giấu diếm gì, ánh mắt bình tĩnh, vẻ mặt cũng gợn sóng không

sợ hãi, trả lời: “Hồi bẩm sư tôn, đêm qua, đệ tử may mắn giác ngộ, thấu hiểu Vô

Tướng Chân Kinh, trong một đêm, nắm giữ Vô Tướng Vạn Tướng Chi Lực

trong Vô Tướng Chân Kinh, tiến tới ngưng tụ ra Kim Đan Vô Tướng.”

Nhất thời.

Yên tĩnh.

Cả Lạc Vân Phong đều im phăng phắc.

Phùng Tử Mục, Miêu Hoành Kiếm, Xích Hà, còn có mấy vị trưởng lão chân

truyền khác, tất cả bọn họ đều đứng sững tại chỗ, trong nhất thời, miệng há hốc

vì khiếp sợ quá mức, nhưng chẳng thốt ra được câu nào.

Có một cơn gió nhẹ thổi tới, cuốn theo mấy chiếc lá bay đi theo gió...

“Đây…”

Bàn tay đẹp như ngọc của Lữ Thanh Nhan bịt kín đôi môi đỏ mọng, trong đôi

mắt đẹp tràn đầy sự kinh ngạc.

Trên thực tế.

Đám người Phùng Tử Mục đã nghĩ tới rất nhiều tình huống, nhưng chưa từng

nghĩ tới, Tề Minh lại đột phá, hắn mới lấy được Vô Tướng Chân Kinh có mấy

ngày? Tính tổng cộng cũng chưa đến năm ngày.