*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phấn Điệp đang nói tự nhiên nhăn mặt vì đau rồi bất tỉnh, nữ thần lòng như lửa đốt. Không hiếu vì sao con bé lại tự thiên bất tỉnh như vậy. Nữ thần liền vội vàng cởi áo của Phấn Điệp ra xem xét, thì kinh ngạc. Đến khi nữ thần nhìn rõ ràng thì như bị sét đánh trúng, không thể suy nghĩ được gì.
Trên lưng Phấn Điệp xuất hiện một con chim phương hoàng nho nhỏ đang dần lớn lên. Nó hiện ra từ bả vai đến bên hông của nàng. Con chim phượng hoàng mầu vàng rực tỏa ra ra sự mỹ lệ không thể diễn tả thành lời khiến cho linh hồn rung động. Con chim phương hoàng khổng lồ cứ sinh ra và lớn lên ở trên da thịt trắng nõn của Phấn Điệp, tự nhiên như đã có sẵn. Kì lạ là con chim phương hoàng này lại có 12 cánh. Nhưng chỉ có một cánh đã duỗi ra tung bay, con lại 11 cánh thu lại rất chặt. Chim phương hoàng mầu và da thịt trắng nõn của Phấn Điệp tạo thành đỗi lập mãnh liệt, xinh đẹp khiến người ta hít thở không thông.
-Cái này là.....!!
Nữ thần Phương Hoàng bất thốt lời, sau đó nước mắt nàng rơi. Con gái nàng sau khi đầu đầu với chiến ma thần đã đột phá sức mạnh phá bỏ phong ấn được thần đế phong bế khi bị trục xuất khỏi thần giới xuống nhân giới vì thế nên lúc giết chết ma vương thần xà thiên lôi thiên kiếm của thần giới kéo đến.
Nữ thần Phương Hoàng nhớ lại lần mình đột phá sức mạnh, Nàng phải chíu một nỗi đau bỏng rát trên lưng khi con chim phương hoàng mầu vàng lớn lên. Vấn đề là trên lưng thần nữ nàng chỉ có hai cánh trong khi trên lưng của Điệp nhi con gái nàng có những 12 cánh là sao??......Chẳng lẽ??......Chẳng lẽ lời tiên tri trong truyền thuyết ngàn năm trước ở thần giới là thật??....Không thể nào!!....Sao chuyện này có thể xảy ra??....Đã thế lại xảy ra với đứa con gái đáng thương của nàng.
Thật không thể tin!!!....Chuyện này lại xáy ra với đứa con gái đáng thương mà nàng muốn bù đắp cho nó. Phải làm sao đây??...khi 11 cánh của con chim phương hoàng trên lưng của Phấn Điệp duỗi cánh tung bay thì thần giới sẽ có một cuộc đại biến. Và người làm cho cuộc đại biến xảy ra sẽ là người mang trên lưng con chim phượng hoàng có 12 cánh.
Ánh mắt nữ thần từ từ rơi vào viết cắn mầu hồng đậm mà Minh Quân in dấu trên lưng nàng. Nữ thần chạm nhẹ tay lên vết cắn nhỏ đó. Vết cắn của Minh Quân từ từ mờ dần đi rồi biến mất. Nữ thần không biết rằng ngay sau khi nàng xóa đi vết cắn đó thì tình yêu của Phấn Điệp và Minh Quân cũng sẽ phai nhạt và tan vỡ.......
Nữ thần mặc lại áo cho Phấn Điệp rồi vỗ về đứa con của nàng. Nàng tuyệt đối không để đứa con gái nàng bị rơi vào nguy hiểm nữa, nhất định như thế. Phấn Điệp ngủ say dương như rất mệt mỏi, trong một thời gian rất ngắn nàng chịu đủ thứ chuyện buồn rồi cả sự thật đau lòng nữa chứ. Lời tiên tri trong truyền thuyết đã nói rằng thần giới sẽ có cuộc đại biến nhưng mà là đại biến tốt hay đại biến xấu thì không nói, chỉ nói là túy vào dụng tâm của người làm cuộc đại biến này xảy ra mà là đại biến tốt hay xấu.
Nàng rất sợ, đứa con gái mà nàng sinh ra chịu nhiều cay đắng này sẽ làm ra một đại biến xấu cho thần giới. Thần giới, ma giới, yêu giới, nhân giới, long giới vốn bây giờ đang ở thế cân bằng, nếu thần giới bị tiêu diệt thì thế cân bằng này sẽ bị phá vỡ sẽ không thể tưởng tượng nổi hậu quả.
Nữ thần nhìn đứa con gái mình ôm chặt trong ngực đang ngủ say. Trong lòng nàng rối rắm, việc này là việc lớn liên quan đến vận mệnh của thần giới, có nên cho thần đế biết được việc này hay không??....Với tính cách và cách làm việc của thần đế thì đứa con gái này của nàng sẽ vọng mạng, mà nàng không đủ khả nàng chống chọi với thần đế, chưa kể thần đế là chống của em gái ruột của nàng. Phải làm sao mới vẹn cả đôi đường đây??........
Nữ thần Phượng Hoàng vẫn chưa nghĩ ra cách khơi thông dòng nước........
Trong khi đó, ở ma giới
Tề Vũ đang nhắm mắt dưỡng thần, ngồi xếp bằng trên giường thì nhíu mày, sáu đó thì mở mắt ra. Khóe miệng dâng lên một nụ cười nhạt.
-Phấn Điệp!!....Em quả thật đã đột phá được sức mạng chân chính của mình rồi sao??.....Em tiến bộ nhanh thật đó!!..Phấn Điệp!!..
Tề Vũ rời khỏi giường đi giải quyết việc của ma giới cùng phụ vương của hắn, tâm tình của hắn thật là tốt.
-Vũ nhi giờ đang làm gì??....Dạo này không khí cực kì yên tĩnh, không giống như bình thường!!...
Nữ ma vương tử - mẫu thân của Tề Vũ là An Duệ hỏi thuộc hạ thân cận cũng là người hầu của nàng đi theo từ khi sinh ra đến bây giờ.
-Dạo này ma vương thái tử đã rất biết điều chịu hòa thuận và cùng ma vương điện hạ bàn việc công nên người cảm thấy không khí không bình thường cũng đúng!!!....Tôi thực sự to mò nữ hài tử nào lại khiến cho thái tử điện hạ vốn lạnh lùng không quan tâm gì đến sực mạnh lại rung động như vậy...
Người phụ nữ xinh đẹp không kém gì nữ ma vương từ đứng sau lưng nữ ma vương tử trả lời nàng. Người phụ nữ đó là Tịnh Huyền - thuộc hạ trung thành cũng là người hầu của An Duệ trước khi nàng làm vương.
Hai người như hình với bóng, giữa hai người có một khế ước chủ tớ được lập từ khi hai người được sinh ra. An Duệ là con gái độc nhất của một lão chiến ma thần từng hi sinh tinh mạng cho cha của bố Vũ nhi. Sau khi cha của nàng chết đi An Duệ lúc đó mới có 5 tuổi, Tinh Huyền mới chỉ 6 tuổi. Khi sinh ra, hai người đã xác lập mối quan hệ, không chỉ trước kia mà bây giờ, thậm chí sau này, hai người vẫn là chủ tớ của nhau. Cha của Tinh Huyện cũng là thuộc hạ trung thành của cha An Duệ, nên khi cha của An Duệ mất, cha của Tịnh Huyền vì giữ vững lòng trung thành và khế ước mà hai người bọn họ lập ra trước kia mà cũng quyết sinh luôn. Chỉ là trước khi chết, cha của Tinh Huyền đưa nàng đến chỗ của An Duệ đích thân lập khế ước cho con gái mình và tiểu thiếu chủ của chú nhân mình.
Khế ước của hai người là một khế ước vô hình, nói cách khác là khế ước linh hồn. Khế ước này có khả năng đặc biết đó là trong một phạm vị nhất định hai người có thể tương thông tinh thần, nói cho dễ hiểu là một điện thoại vô hình đặc quyền giữa hai người. Phạm vi nhất định tương thông tinh thần còn tùy thuộc vào sức mạnh và lực lượng mà hai người lập khế ước mạnh hay yếu, hai người kí khế ước càng mạnh thì phạm vi tương thông càng lớn.
Tinh Huyện chỉ hơn An Duệ 1 tuổi, khi cả hai người mất cha, trong khi An Duệ khóc đòi cha thì Tinh Huyền lại không như vậy. Nàng có khóc như sau đó lại rất mạnh mẽ an ủi vỗ về An Duệ, và chăm sóc mẹ của Tề Vũ như em ruột với tư cách là thuộc hạ thâm tình của nàng.Dần dần, hai người đã quen sự hiện diện của người kia trong cuộc sống của mình.
-Ngươi tò mò như vậy ta cũng to mò như vậy chỉ là ta vẫn không hiểu một chuyện....
An Duệ nhấp một hụm trà Hắc Nguyệt Hoa rồi nói, vẻ mặt có chút đăm chiêu. Mọi chuyện xảy ra có cái tốt có cái xấu nên nàng không thể lo lắng. Cảm nhận được sự lo lắng của An Duệ Tinh Huyền cũng trấn an
-Chuyện thái tử hắc ám thích một nữ hài tử của thần giới là chuyện lớn nhưng không hẳn là không có cách giải quyết nên người đứng quá lo lắng!!!.....Nhưng mà chuyện gì mà người lại không hiểu??.....Có thể nói cho thần biết được không??...Nếu nếu giúp được thần sẽ tận lực làm.
An Duệ quay sang nhìn Tinh Huyền mỉm cười, cái người trước mặt nàng luôn ủng hộ, ở bên nàng khi nàng cần nhưng không bao giờ than vãn nửa lời. Là người duy nhất có thể khiến cho An Duệ nàng thoải mái nói ra muội phiền muộn trong lòng mà không có chút ái ngại hay bối rối.
Chính xác mà nói, Tinh Huyện là một chiến ma nữ thần độc nhất vô nhị của ma giới. Ở nàng, hội tụ đủ những tố chất và phẩm chất của một chiến ma thần. Trung thành - Tin tưởng - Dũng cảm là những phẩm chất mà một chiến ma thần phải có, nhưng tố chất nàng lại hơn thế. Nàng có đầu óc nhanh lẹ, ứng biến linh hoạt, nhất là tính cẩn thận, tài quan sát tỉ mỉ không bỏ sót chi tiết nào và tính cẩn thận khó một ai sánh bằng, tiếp đến là sức mạnh và lực lượng cường đại cùng sắc đẹp chỉ kém An Duệ một bậc.
Tinh Huyện là một chiến ma thần sử dụng cực kì điêu luyện ma pháp hắc ám với Lãnh Nguyệt đại trường kiếm - Một thanh á thần khí ( nửa thần khí) báu vật của gia tộc nàng. Nàng có thế một mình đơn độc đấu ma pháp với 20 chiến thần khác mà không hề nao lúng, vì khá năng cường đại như vậy mà nàng được biết đến với danh xưng đệ nhất chiến ma thần. Ma vương thần cũng phải nể nàng mấy phần, từng được ma vương chiên mộ làm việc nhưng nàng một mực từ chối vì nàng muốn đi theo hầu hạ chủ nhân của mình là An Duệ. Ma vương thần đế không thể làm gì hơn ngoài việc phong cho nàng chức nhất đẳng thần tướng, phụ trách trật tự trong hắc ám thần điện. Rất nhiều những vị thần hắc ám khác đều muốn lấy lòng nàng vì ai cũng thấy ma vương thần đế và nữ ma vương tử đều coi trọng nàng.
-Đó là chuyện thân phận của nữ hài tử kia!!....Lãnh Dạ Phấn Điệp là con gái của chiến binh Ánh Sáng và nữ thần Phương Hoàng, hai người bọn họ là những vị thần mạnh mẽ cường đại của thần giới và cũng là trụ cột của thần điện. Chưa kể, em gái ruột của nữ thần Phượng Hoàng lại là vợ của thần đế nên có thể nói là cô bé đó là người của hoàng tộc. Ta không hiểu vì lí do gì mà người của thần giới lại coi cô bé đó là phế vật, là nỗi nhục của thần giới và hoàng tộc trong khi đó, cô bé đó tỏ ra..... không giống là phế vật của thần giới. Ngươi thư nghĩ xem, Vũ nhi không phải yếu đuối hay kém cỏi gì mà lại bị cô bé đó làm bị thương trong khi thực lực của Vũ nhi nó ngoài ta và phụ vương nó ra thì không ai động vời một cọng tóc của nó, chưa kể theo như Vũ nhi nói sức mạnh trong cơ thể của cô bé đó chưa được đến mức cực đại vì vần còn cấm chế phong ấn của thần đế......Chuyện này rất không bình thường!!!.....
Tịnh Huyền nghe An Duệ nói thì cũng nhíu mày suy nghĩ, nàng cũng đồng ý với nữ ma vương tử, chuyện này rất không bình thường. Nàng ngửi thấy mùi nguy hiểm ở đây. Tinh Huyền suy nghĩ một chút sau đó như nhớ ra chuyện gì, con người của Tinh Huyền mở lớn. Tịnh Huyện nhàn nhạt nói với An Duệ về những suy nghĩ của mình.
-Chủ nhân!!....Ngươi có biết một lời tiên chi trong truyền thuyết liên quan đến vận mệnh của thần giới không??....
Nghe Tịnh Huyền nói, sắc mặt của An Duệ cũng hơi đổi nhưng sau đó định thần lại rất nhanh.
-Uh!!!.....Có nghe một chút, nhưng hình như là không phải sự thực!!....Ngươi không ta có biết chuyện này không phải chăng ngươi nghĩ chuyện này và cô bé kia có liên quan??..
-Đúng!!!...
Tinh Huyền trả lời dứt khoát ngay lập tức. Sau đó, thì không nhanh không chậm giải thích suy nghĩ của mình. An Duệ bình tĩnh thản nhiên nghe Tinh Huyền nói, mặt không biến sắc.
-.....Lời tiên chi trong truyền thuyết nói rằng, khi người mang trên mình dấu ấn của chim phương hoàng 12 cánh xuất hiện thì thần giới sẽ có một cuộc đại biến xảy ra. Cũng chính vì thế, mà thần đế bây giờ và thần đế tiền nghiệm tuy trong dụng các vị thần trong Phương Hoàng tộc nhưng cũng không tin tưởng họ dù chỉ là một chút. Nghe nói, vì điều này mà sau khi thần đế kế nghiệm chưa bao lâu thì lại ghẻ lạnh với nữ vương thần. Ai cũng biết, người của Phượng Hoàng tộc sau khi sinh ra sẽ có ấn dấu hình Phượng Hoàng ở trên người, nhưng trước này người của Phương Hoàng tộc trên lưng chỉ có ấn dấu hình Phương Hoàng hai cánh mà thôi. Theo thần nghĩ thì cô bé đó có lẽ có ấn dấu Phương Hoàng 12 cánh trên người nên thần đế mới trục xuất cô bé đó ra khỏi thần giới. Hoặc là....như người đã biết, thần tộc vốn cao ngạo lại coi đôi cánh chính là niềm vinh dự của bọn họ, chính là tượng trưng cho lực lượng của bọn họ cho nên cô bé đó không có cánh thiên xứ liền bị vu nhục...
Đáy mắt của Tinh Huyền thoáng qua một tia trầm ngâm, nàng thực sự cảm thấy đáng thương cho cô bé này. Dù là ai đi chăng nữa thì cũng đều có trái tim, có tình cảm. Dù là người tốt hay kẻ xấu thì đều có tình cảm. Đến kẻ cướp của giết người, tội phạm trộm cắp thì cũng đều có tình cảm. Người ta nói nhân chi sơ tính bản thiện là như vậy, ai sinh ra đều lương thiện cả, những kẻ giết người cướp của hay trộm cặp chẳng qua bọn họ quá yêu thương người thân mình thôi. Vì yêu thương vợ con nhưng lại thất nghiệp mà trộm cắp hay giết người cướp của thì cũng do tình cảm với người thân quá lớn.
-Ta hiểu những gì người nói!!......nhưng những chuyện người nói vẫn chưa chứng thực nên chúng ta phải đợi tình hình!!.....Đúng rồi!!...Chuyện ta bảo ngươi làm đã làm xong chưa??...
An Duệ lúc này tâm tình thoải mái nói, trong lòng nàng mơ hồ tảng đá đè nén đã bị gỡ bó. Tinh Huyền thấy tâm tình của An Duệ thay đội nhanh như vậy cũng giật giật khóe miệng, dở khóc dở cười đáp lại
-Chuyện đó thần đã làm xong rồi!!....Những người đó người định dùng bọn họ vào việc gì??.....
-Sau này người sẽ biết!!!.....Chỉ là đề phòng thôi!!!.......
Đáy mắt An Duệ thoáng qua một tia trầm ngâm, khuôn mắt rơi vào trạng thái suy tư. Tinh Huyền thấy An Duệ suy tư như vậy không khỏi nhíu mày, không hiểu nàng đang suy tính chuyện gì đây.............