Sáng hôm sau, trong giờ ra chơi Phấn Điệp và Thiên Nhi đang ban bạc về bài vở trong lớp một cách chăm chú ở trong phòng tậ văn nghệ. Vì chỉ khi nào trường có sự kiện thì các lớp mới chia lịch sử dụng phòng tập còn không thì cái phòng này để sẽ để không nên hai nàng chọn đây là nơi....để thư giãn nói chuyện khi ở trường. Cả hai đều biết rằng mình đang sắp phải đối mặt với chuyện không hay nên cả hai muốn làm những điều mình muốn làm và làm xong tất cả mọi việc trước chuyện đó xảy ra.Từ khi Phấn Điệp biết là thời gian thực hiện sứ mệnh sắp đến, nàng cũng mờ lòng hơn với bố. Nàng cũng đã chịu nói chuyện với bố nhiều hơn. sau hơn 5 năm vết mổ sau phẫu thuật cũng đã lành, nàng cũng không phải uống thuốc nữa chữ ngày trước cứ đến đúng giờ là uống mà nàng thì ghét phải uống thuốc.Đang bàn về bài vở thì Thiên Nhi nhìn ra bầu trời trong xanh ngoài cửa sổ rồi lại nhìn Phấn Điệp mà nói, giọng dịu dàng ấm áp:
-Phấn Điệp nè!!!!.....Mày có có cảm nhận được sắp có chuyện không hay xảy ra đúng không????.......Nếu cả hai đứa mà cùng linh cảm như vậy thì xem ra cả hai chúng ta sẽ cùng chết cùng nhau như những lời nói chúng ta thường đùa với nhau.Dù thế nào tao cũng không thế hối tiếc khi đã làm bạn với mày, chết với mày thì tao không thấy sợ vì tao biết tao không thấy cô đơn. Có mày làm bạn thật tốt.
-Mày đang nói nhảm cái gì vậy hả??....Là sao mày chắc chắn ràng chuyện không may đấy là cả hai chúng ta cùng chết??.....Dù nó có xảy ra đi chăng nữa thì chúng ta còn sống ngày nào thì cả hai cúng ta sẽ còn làm bạn ngày đó và sống thật tốt. Mày không nên suy nghĩ tiêu cực quá. Mày quên rằng tao có tập karatedo à???.....Nếu có chuyện xảy ra mà tao có thể an toàn thì tao hứa là sẽ cứu mày ok??
-Mày nghĩ mày giỏi lắm hả???.......Với khả năng của mày, thì chỉ có thể cảnh cáo bọn háo sắc mà thôi chứ những bọn côn đồ thật sự hay bọn giết người a!!!!......Mày cứu tao bằng niêm tin và hi vọng à???
-Đúng vậy!!!!....Tao hi vọng và có niềm tin như vậy, mày có nghĩ như vậy không???
-Tao á???......Không!!!!.....Tao không nghĩ như vậy nhưng tạo chắc chắc một điểu là mày sẽ không bỏ rơi tao
Phấn Điệp mỉm cười mãn nguyện, nói với Thiên Nhi giọng có chút ngẹn lại:-
-Ùh!!!!......Tao mà bỏ rời mày thì đó là hành độ tao hối hận nhất vì mà là đứa bạn thân nhất của tao. Thực sụ tao rất cảm ơn mày vì ngày hôm đó mày đã thách đấu cờ vây và ngỏ ý muốn kết bạn với tao. Tao lúc đó quả thực chỉ có ba đứa bạn là cô độc, cô quạnh và cô lập làm bạn với tao thôi. Khong phải các bạn tẩy chanh tao mà là tao lúc đó không biết bản thân tao đang nghĩ gì, vì lúc đó tao đang rất tổi thương.Vì bị tổi thương nên tao không tin ai, và không chơi với ai vì tao sợ tao lại bị tổi thương lần nữa,người thân còn làm tổi thương tao như vậy thì người ngoài sẽ còn làm tổi thương tao nhiều thế nào nữa chứ??......Vì mày đã ngỏ lời kết bạn với tao rất chân thành nều tao đã tin tưởng mày và may mắn là mày khong làm tao thất vọng
-Mày đừng có nói vậy!!!!...Dù không có tao thì cũng sẽ có một người khác làm bạn thân của mày thôi à!!
Cả hai đang nói chuyện thì Phấn Điệp ngừng lại không nói nữa, nàng cảm thấy có một ánh mắt nóng bỏng đang nhìn nàng. Thiên Nhi thấy Phấn Điệp đang nói chuện thì ngừng lại, trầm mặc ở đó thì lấy làm lạ. Nàng định mở miệng hỏi, thì cũng cảm thấy có ánh mắt nóng bỏng nhìn mình. Cả hai nàng đồng loạt chuyển ánh mắt về phía cửa phòng tập văn nghệ thì bất ngờ lẫn kinh ngạc có hai bạn nam ở đó, đang nhìn hai người một cách say đắm.Phấn Điệp nhíu mày nhìn hai người,tay liền đút vào trong túi cầm chặt dụng cụ đa năng mà nàng mày mò làm được mang theo bên mình đề phòng. Thiên Nhi thì tiến lại gần hai người mở miệng cười nói rồi nhìn về phía Phấn Điệp:
-Không biết hai bạn vào phòng văn nghệ làm gì không biết???......Bọn mình chỉ đang bàn chuyện riêng với nhau xong rồi nên đi ra ngoài trước các bạn cứ làm việc của mình đi.......
Không để Thiên Nhi nói hết câu thì Thiên Diệp liền cắt ngang lời Thiên Nhi rồi nở nụ cười gian sao trong khi Minh Quân thì cứ nhìn đắm đuối Phấn Điệp không biết trời đất gì gì luôn:
-Hai chúng tôi đến đây để gặp hai người đẹp vì muốn thỉnh cầu một chuyện, không biết hai người đẹp có đồng ý không???
Hai người Phấn Điệp và Thiên Nhi nhì nhau một cái rồi nhìn hai người trước mặt một cách để phòng. Phấn Điệp nhẹ giọng nói thẳng:
-Thật là vinh hạnh quá đi!!!!....Hôm nay, đính thân Diêm thiếu gia và Cố thiếu gia đến đây thỉnh cầu hai người con gái không có gì như chúng tôi thật là ngoài sức tưởng tượng. Rùi!!!!.... Hay nói ra chuyện mà hai người muốn thỉnh cầu đi, sau khi nghe xong chuyện hai người muốn thỉnh cầu nếu hai người chúng tôi giúp được thì chúng tôi sẽ giúp, còn nếu không thì hai người đừng có làm phiền đến hai người bọn tôi.
-Đúng vậy!!!!...Sau khi hai người nói xong việc muốn thỉnh cầu xong chúng ta sẽ quyết định giúp hai người hai không.!!
Thiên Diệp định mở miệng nói thì Diêm Minh Quân đã lên tiếng,mắt hắn vẫn nhìn Phấn Điệp say đắm không dứt ra được.Bằng giọng nói trầm ấp ám dịu dàng hắn nói với Phấn Điệp nàng:
-Phấn Điện đừng có quá căng thẳng như vậy, thực sự là hai người chúng tôi chủng muốn thách đấu với hai người thôi.
-Thách đấu????!!
-Thách đấu?????!!
Cả hai người bọn nàng cùng lúc lên tiếng rồi lại nhìn nhau.Minh Quân mở miệng trấn an:
-Đúng!!!.....Hai bọn tôi biết cặp đôi nữ thần bất khả chiến bại trong game thuydon và NgânHàThiên chính là hai người nên hai chúng ta muốn thách đấu với hai người với điều kiện là nếu hai người thua thì hai người sẽ trở thành bạn gái của hai chúng tôi còn nếu chúng tôi thua thì hai người sẽ được yêu cầu chúng tôi làm ba việc bất kì...Đương nhiên nếu hai bên quyết chiên mà kết quả là hòa thì coi như chuyện này không bao giờ xảy ra
"Phụt" Cả Hà Thiên Nhi và cả Phấn Điệp đều bật cười nhìn người trước mặt nói mà chả có tí người ngùng gì cả nhưng cực kì nghiêm túc. Thiên Nhi và Phấn Điệp lại nhìn nhau nở nụ cười như hoa xinh đẹp quyến rũ vô cùng. Khiến Diêm Minh Quân hắn đã nhìn say đắm rồi giờ trong mắt hằn hoàn toàn không có gì khác ngoài hình ảnh Phấn Điệp, còn Thiên Diệp dù lúc đầu chị nhìn Thiên Nhi một chút rồi lại quanh đi chỗ khác rồi lại nhìn rồi lại quay đi rồi lại nhìn thì bây giờ lại nhìn Thiên Nhi một cách say đắm, thậm chí còn nhìn với ánh mắt long lanh lấp lánh ánh kim cương với nhiệt độ nóng bỏng.Cả hai người Phấn Điệp và Thiên Nhi thấy hai người nhìn như vậy cũng nổi da gà vì không hiểu mặt mình dính nhọ nhan hay sao mà hai người đàn ông con trai nhìn bọn họ kì như vậy.Bốn người cứ bốn mắt nhìn nhau như vậy mấy giây,không gian tĩnh lặng đến lạ lùng.
Nhưng trong thời gian này, trái tim của hai người bọn hắn như rung lên và càng yêu hai người thiến nữ trước mặt hơn bao giờ hết.Hai người bọn hắn nhìn say đắm sắc đẹp của hai nàng đến ngây ngất đến khi Phấn Điệp nhẹ giọng nói phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng thì hai người mới thôi không nhìn với ánh mắt như vậy nữa:
-Hai người có biết hai người rất là buồn cười không???.......Tôi không biết hai người dựa vào đâu mà nói hai chúng tôi là cặp bất khả chiến bại trong game chứ??....Và hơn nữa, nếuhai người chúng tôi là cặp bất khả chiến bai trong game thì sao??....Lí do gì chúng tôi phải quyết đấu với hai người chứ???......Mấy người không thấy là hai người diễn trò rất lố bịch sao??.....Chúng tôi không có rảnh ở đây nghe hai người lải nhản những thứ nhảm nhí như vậy đâu.Chúng tôi chỉ là con của một gia đình thuộc hạnh trung lưu quả thực, không có tự cách gì chơi với hai người thiến gia của gia đình thượng lưu như hai người. Tôi khuyên hai người nên kêu mấy người bạn thuốc hạng tậm cỡ thượng lưu như hai người chơi cùng
Nghe Phấn Điệp nói như vậy Thiên Nhi cũng nhanh nhẩu phụ họa theo một cách "ăn ý":
-Phấn Điệp nói chính xác!!!!....Quả thực!!!..Hai chúng tôi không có phúc để chơi với hai người. Mấy người không biết rằng nếu chơi với hai người ở thế giới thượng lưu như hai người khiến cho chúng tôi tủi thân à??......Tôi rất rất không hiểu có nhiều cô gái lá ngọc cành vàng muốn được hai thiếu gia chú ý đến nhưng mấy người lại không để ý đế bọn họ mà để ý đến hai chúng tôi là sao??.....Hai người thực không biết rằng mấy người đối xử với hai chúng tôi đặc biệt như vậy sẽ khiến các cô gái không được hai người chú ý đến GATO ghen tỵ hai người chúng tôi mà tìm cách hãm hại sao???
Cố Thiên Diệp và Diêm Minh Quân cực kì bất ngờ tột cùng khi nghe hai người họ yêu nói thế,bất giác hai người trầm mặc đứng hình chôn chân tại chỗ không nói được gì.Thiên Nhi và Phấn Điệp thấy hai người Thiên Diệp và Minh Quân ngây nghốc đứng đó không nói thì thì định rời khổi đây trước cho hai người bọn họ làm gì thì làm.Thì khi Phấn Điệp đi qua Minh Quân thì hắn liền nắm tay nàng. Thiên Nhi đi được một quãng thì cũng bị Thiên Diệp giữ lại nói chuyện.Minh Quân giữ tay Phấn Điệp nhìn âu yếm nàng, Phấn Điệp nhìn Minh Quân, bốn mắt nhìn nhau không nói thành lời. Nàng tự nhiên cảm thấy luoonf hơi ấm từ cổ tay hắn đang nắm chạy thẳng vào trái tim nàng khiến trái tim nàng ngừng một nhịp,bàn tay cầm chặt dùng cụ đa năng nàng mày mò tạo ra đến toán hồi hôi.Nàng định cho hắn một cước nằm luôn tại chỗ thì hắn lại mở miệng giọng vẫn ngọt ngào trầm ấm khi mở miệng nói lúc đầu ôm lấy nàng mà nói, không hiểu sao Phấn Điệp cử đển hắn ôm nàng như vậy:
Điệp nhi có biết rằng Diêm Minh Quân ta rất yêu em không??.......Em có biết rằng em vô tâm quá không???......Khi ta lần đầu tiên gặp nàng ở trung tâm thể thao anh đã yêu em rồi không???...Anh đã làm mọi cách để em chú ý đế anh nhưng từ đầu đến cuối em không hề để ý đến anh dù chỉ là một chút. Khiến anh rất đau có biết không???......Việc anh yêu em có thể khiến cho em bị người khác hãm hại nên anh đã nhiều lần đè nén tình cảm của mình nhưng anh không thể kiểm soát trái tim mình không nghĩ về em.Anh sẽ bảo vệ em không để ai làm tổi thương em bất kể người nào cũng sẽ không làm tổi thương được em.......Khi anh biết được em chơi game anh đã chơi game đó, anh chơi game đó vì có em. Ngày xưa anh chỉ luôn giam mình trong cô đơn và thu hận nhưng từ khi yêu em anh thay vì giam mình trong bóng tối thù hận và cô đơn thì anh lại ảo tưởng cuộc sống tốt đẹp của anh khi có em. Em là điểm sáng duy nhất trong đời anh, là mặt trời sưởng ấm trái tim đã đóng băng vì hận thù của anh.Anh đã mong anh và em có thể chơi game với nhau.Mặc kệ em có đồng ý nhận lời thách đấu và chơi với anh hay không thì anh vẫn sẽ đợi em đồng ý, mỗi tối anh sẽ online đợi em trên game. Mà thôi!!!..Sáp vào tiết tiếp theo rồi đó yo lớp học đã rồi chơi sau ha!!!!!
Nói rồi, hắn từ từ buống Phấn Điệp ra rồi hôn lên chán nàng một cái,Phấn Điệp bị hành động này làm cho bất ngờ đứng hình tại chỗ để cho hắn làm gì thì làm. Hắn hôn lên chán nàng xong thì vuốt ve khuôn mặt nàng, nhìn khuôn mặt nàng như muốn khắc sâu vào trái tim mình khuốn mặt hình dáng người thiếu nữ trước mặt.Rồi hắn đột nhiên chạy vội bỏ đi, nàng cứ ngây nghốc dứng đó nhìn bóng lưng hắn dời đi.Phấn Điệp đưa tay lên chán chố hắn vừa hôn lên mà mìm cười.Cái ôm và cái hôn của hắn thật là ấm áp và ngọt ngào.Phấn Điệp liền quay về lớp học tiết tiếp theo thì thấy Thiên Nhi đã ở lớp học rồi.Hai người nhìn nhau một cài rồi không nói gì,Phấn Điệp ngồi vào chỗ của nàng rồi học tiết tiếp theo. Xem ra phải quyết đấu với hai bọn họ rồi!!!