Phản Diện, Tôi Là Mẹ Cậu

Chương 79




Nguyễn Hạ nhìn người đàn ông trẻ trước mặt, trong khoảng thời gian ngắn có chút chưa hoàn hồn.

Cô phải làm gì?

Người đàn ông trẻ tuổi cầm bó hoa đến trước mặt cô, mặt có một chút khó chịu: “Nguyễn Hạ, bắt đầu từ hôm nay, anh muốn chính thức theo đuổi em. Anh cũng đã gặp chồng em để nói chuyện, vì thế, anh sẽ cạnh tranh công bằng, không lén lút nữa, quang minh chính đại theo đuổi em.”

“…”

Đến tìm chồng cô nói chuyện muốn theo đuổi cô?

Con chim này ở đâu chạy ra đây?

Thật ra Đoàn Trì cũng có hơi căm tức, hôm qua anh ta đến Tống thị với thái độ bình tĩnh hòa nhã nói chuyện với Tống Đình Thâm, anh ta biết hành động của mình có thể cũng không thích hợp cho lắm nhưng anh ta có thể trực tiếp thẳng thắn đi tìm Tống Đình Thâm, mà không phải chui trong một góc u ám, anh ta muốn làm cho rõ ràng, nếu như tình cảm vợ chồng không được tốt, vậy thì vì sao lại không li hôn, không cho nhau một con đường sống chứ? Tống Đình Thâm đã làm gì? Anh châm chọc anh ta, điều này khiến Đoàn Trì có chút không thể nhịn được, sau khi kiềm chế một ngày, anh ta quyết định tìm đến Nguyễn Hạ.

Thấy Nguyễn Hạ không lên tiếng, Đoàn Trì liền nói chậm lại: “Thật ra anh không muốn theo đuổi em nhanh như vậy đâu, dù sao thì hiện tại em cũng là vợ của hắn ta, nếu như anh làm lớn chuyện này cũng sẽ gây ảnh hưởng đến em. Vốn là ngày hôm qua anh tìm chồng của em, muốn nói chuyện rõ ràng với hắn ta, nếu như tình cảm của hai người không tốt thì có thể li hôn, không cần phải níu kéo người kia nữa, Nguyễn Hạ. Anh nói những điều này là vì anh muốn nói với em, đợi đến khi em li hôn rồi, nếu như em cũng có tình cảm giống anh, chúng ta có thể xây dựng tổ ấm một lần nữa. Em yên tâm, ba mẹ anh không phải là người cổ hủ, bọn họ cũng không thể quản được cuộc sống của anh. Nếu như em không nỡ bỏ lại con, anh cũng sẽ dùng hết khả năng của mình để đoạt được quyền nuôi dưỡng, anh sẽ đối xử với nó như con của chính mình vậy.”

Lời thoại này Đoàn Trì nói đến mức vô cùng xúc động, không phải anh ta chưa đừng yêu đương nhưng anh ta sống lâu như thế này, đây là lần đầu tiên anh ta gặp được một cô gái làm anh ta say mê đến vậy, cho dù bạn bè không coi trọng cô ấy, mặc cho người trong gia đình anh ta phản đối, anh ta không quan tâm nhiều như vậy.

Coi như Nguyễn Hạ đã biết người trước mặt mình là ai rồi.

Vẻ mặt của cô phức tạp, sau khi nghe xong lời nói của anh ta, cô đột nhiên hiểu được vì sao nguyên chủ lại không cần một người đàn ông cao phú soái như vậy, ngược lại lại bỏ gần tìm xa tìm một cái máy ATM khác.

Mặc dù nguyên chủ định nghĩa đàn ông là một chiếc máy ATM nhưng không có nghĩa là cô ấy hoàn toàn không suy xét. Nếu như chỉ cần có tiền là được, vậy thì đàn ông có tiền ở xung quanh cô ấy cũng không ít… Cho dù là Tống Đình Thâm, hay là người chồng thứ hai của cô ấy trong nội dung tiểu thuyết, ít nhất với chỉ số thông minh của cô ấy, cũng đều là chuyện bình thường.

Đoàn Trì đang đứng trước mắt cô… khiến người ta khó mà tiêu hóa được.

Cảm giác như đụng phải tai họa vậy…

Nguyễn Hạ trầm mặc một lát, rồi nói: “Anh đi tìm chồng của tôi rồi à?”

Vậy thì vì sao Tống Đình Thâm lại không nhắc với mình nhỉ? À, cũng đúng, nếu như chuyện như thế này cũng xảy ra với cô, phỏng chừng cô cũng sẽ không nói với Tống Đình Thâm, chủ yếu là do cô không biết phải mở miệng như thế nào? Càng không biết phải nói thế nào mới không có vẻ khôi hài như vậy.

Đúng rồi, hôm qua còn là sinh nhật của Tống Đình Thâm nữa.

Cẩn thận nghĩ lại, nếu như vào ngày sinh nhật của cô có một người chạy đến trước mặt nói với cô một tràng như vậy, cho dù cô không thích chồng của mình có khi vẫn cảm thấy uất ức.

Hôm qua cũng là khó cho Tống Đình Thâm, dường như không hề biểu hiện ra dáng vẻ bị ảnh hưởng bởi chuyện này, thật sự đúng là trấn định tự nhiên.

Đoàn Trì gật gật đầu: “Thật ra trước đó anh cũng phân vân không biết có đi tìm hắn ta hay không? Sau đó nghĩ lại, là đàn ông thì nên quyết đoán một chút, chui lủi trong góc tối cũng không phải là cách, hơn nữa, hơn nữa chuyện này cũng không có gì mất mặt, có điều, có điều tố chất của chồng em còn cần phải nâng cao hơn nữa…”

Thật ra dưới góc nhìn của Đoàn Trì, giữa hai người đàn ông với nhau, hoàn toàn có thể bình tĩnh lịch sự ngồi xuống nói chuyện nhưng vị Tống Đình Thâm kia bị làm sao thế? Lúc mới bắt đầu không phải nói chuyện rất được hay sao? Vậy mà sau đó lại mỉa mai anh ta

Nguyễn Hạ hít sâu một hơi, nhìn xuống bó hoa hồng bị anh ta cố nhét vào trong lồng ngực mình.