Thân là hầu cận của thái tử, có thể nói là hắn hiểu rất rõ chủ tử của mình. Biết rằng chủ tử dễ dàng buông tha cho Đạo Tử chân truyền của Thuần Dương Cung như vậy, nhất định là có nguyên nhân.
Thái tử Hoành Xương gật gật đầu, nói: "Xác thực rất mạnh."
"Nói thật, ta ở cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần cũng chỉ được như hắn mà thôi. Mà bây giờ ta chỉ vừa đột phá không bao lâu, tu vi vẫn chưa hoàn toàn vững chắc, thật sự tử đấu mà nói, chắc hẳn là sẽ không lưu được đối phương."
"Thì ra là thế, vậy kế hoạch của chúng ta..."
"Giữ nguyên kế hoạch đi, thời gian kéo càng lâu càng bất lợi. Ta đoán vị Đạo Tử Thuần Dương kia chắc cũng đã sắp đột phá."
"Minh bạch."
- --
Qua nửa tháng, Trần Khuynh Địch mới chậm rãi trở về Thuần Dương Cung theo chiến hạm. Sau khi xác nhận thân phận, chiến hạm dừng lại bên cạnh Phi Tiên Nhai ngoài Thuần Dương Cung.
"Phù, cuối cùng cũng trở về." Hấp thu không khí tinh khiết trên núi, Trần Khuynh Địch nở một nụ cười.
Không giống như lúc ban đầu, bây giờ Trần Khuynh Địch đã thật sự sinh lòng cảm mến với Thuần Dương Cung, cho nên lần trở về này, hắn không khỏi có cảm giác "về nhà".
"Cung nghênh sư huynh." Một tiếng lanh lảnh dễ nghe vang lên, chỉ thấy một bóng hình xinh đẹp mặc áo lam, tóc dài tới eo đang đứng bên cạnh vách núi, tươi cười nhìn Trần Khuynh Địch.
"Là Phượng Tiên sư muội sao? Ồ? Muội đã đột phá?!" Trần Khuynh Địch ngạc nhiên nhìn Doanh Phượng Tiên, trên người của nàng tràn ngập khí tức siêu phàm thoát trần, đúng là thoát phàm thai Hậu Thiên, bước vào cảnh giới Tiên Thiên, bắt đầu Luyện Tinh Hóa Khí.
"Có một chút thu hoạch trong mộ táng, là nhờ có sư huynh." Doanh Phượng Tiên khẽ cười nói, lông mi dài lúc lên lúc xuống theo con mắt, như cười mà không phải cười nhìn Trần Khuynh Địch.
Trần Khuynh Địch đi trên đường núi của Thuần Dương Cung với Doanh Phượng Tiên, hai người vừa đi vừa nói chuyện phiếm.
"Đúng rồi, gần đây có một nhóm đệ tử mới tới cung, sư huynh có muốn gặp không?"
"Đệ tử mới? Ta nhớ là đại điển khai sơn vừa kết thúc mấy tháng trước a?" Trần Khuynh Địch kinh ngạc nói.
Đại điển khai sơn, tên như ý nghĩa, chính là thịnh sự do Thuần Dương Cung tổ chức để mở rộng sơn môn, tuyển nhận đệ tử mới, có rất nhiều đệ tử đến từ Thanh Châu Đạo —— khu vực mà Thuần Dương Cung quản lý. Có chừng mấy vạn võ giả trẻ tuổi, vào ngày đó đều sẽ hội tụ ở dưới chân Thái Hoa Sơn, tiếp nhận khảo hạch của Thuần Dương Cung. Người thông qua sẽ có thể tiến vào Thuần Dương Cung, trở thành đệ tử ngoại môn, đương nhiên nếu không thông qua thì chỉ có thể chờ đợi đại điển khai sơn lần sau.
Không chỉ như thế, Thuần Dương Cung còn chỉ tiếp nhận đệ tử từ hai mươi tuổi trở xuống, cái điều kiện này là cực kì hà khắc.
Ví dụ như lần đại điển khai sơn trước, có hết thảy 78.600 võ giả trẻ tuổi, cuối cùng chỉ có một trăm người trúng tuyển, trở thành đệ tử ngoại môn của Thuần Dương Cung.
Theo lý mà nói, sau khi đại điển khai sơn kết thúc, Thuần Dương Cung hẳn là sẽ không thu nạp đệ tử nữa mới đúng?
"Lần này không giống, là triều đình tiến cử đến."
"Triều đình? Hoàng triều Đại Càn?"
Hoàng triều Đại Càn, đại thế lực đệ nhất thiên hạ, có được thần khí của giang sơn xã tắc (*) Trung Thổ, cho dù là thánh địa võ đạo như Thuần Dương Cung cũng phải nể mặt. Cho nên hàng năm triều đình đều tiến cử một số người đi đến các đại thánh địa võ đạo để tu luyện, trên cơ bản những thánh địa võ đạo đó cũng sẽ không cự tuyệt.
(*) Giang Sơn Xã Tắc có nghĩa là sông núi, đất đai của một quốc gia.
Chẳng qua tu luyện là một chuyện, nhưng muốn có được đích truyền của tông môn, vẫn chỉ có người được Thuần Dương Cung bồi dưỡng từ nhỏ mới được.
"Người triều đình tiến cử a, lại là dòng dõi của vị quan lớn nào? Tới để kiếm danh tiếng?"
Trần Khuynh Địch nói một cách thoải mái, thánh địa võ đạo như Thuần Dương Cung là một nơi tốt để kiếm danh tiếng, cho nên hàng năm danh ngạch tiến cử của triều đình đều sẽ bị một đám dòng dõi của quan lớn chiếm lấy. Ví dụ như là con nối dõi của các đại thân vương a, hậu đại của võ hầu triều đình a, còn có một số võ giả xuất thân từ khoa cử...
Hả? Khóe mắt của Trần Khuynh Địch giật giật, da mặt co lại.
Chỉ thấy Doanh Phượng Tiên mỉm cười, tiếp tục nói: "Lần này không giống a sư huynh, xem ra triều đình rất có tâm, phái thủ khoa của cuộc thi đồng sinh lần này đến đây."
"A, thủ khoa thi đồng sinh sao, là đám kia? Hay là thủ khoa thi đồng sinh của Thanh Châu Đạo chúng ta..."
"Đều không phải a, nghe nói là thủ khoa thi đồng sinh của Thành Thượng Kinh a!"
Trần Khuynh Địch: "!!!"
Cái gì gọi là sấm sét giữa trời quang, Trần Khuynh Địch coi như đã lý giải được.
"Ừm, là ở đó." Doanh Phượng Tiên chỉ vào ký túc xá của đệ tử ngoại môn ở nơi xa. Chỉ thấy ở nơi đó, có một bóng hình quen thuộc đang không ngừng luyện quyền, tuy tập huấn của đệ tử đã kết thúc, nhưng nàng vẫn đang không ngừng đốc thúc bản thân.
"Là hạt giống tốt, thiên phú không tồi, lại chăm chỉ, hơn nữa cũng có họ Trần như sư huynh..."
"..."
Trần Khuynh Địch nhìn Trần Tiêm Tiêmở phía xa, cả người lắc lư, suýt nữa trực tiếp ngã xuống đất.
"Sư huynh?!"
"Không, ta không sao..."
M* nó! Lúc đầu mình còn nghĩ, nếu năm năm sau đánh không lại cô em họ nhân vật chính kia, thì sẽ dứt khoát trốn ở trong Thuần Dương Cung giả chết. Kiểu gì cũng có thể lừa dối qua ải, bảo trụ một mạng, kết quả thì hay lắm, nhân vật chính trực tiếp tới Thuần Dương Cung a! Thế này thì năm năm sau hẳn sẽ giả chết kiểu gì a?!
Đường lui duy nhất cũng bị chặt đứt a!
"Tích, hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng kí chủ, kích hoạt nhiệm vụ ẩn."
"Tên nhiệm vụ: Bên cạnh giường mình, há cho người khác ngủ ngon."
"Giới thiệu nhiệm vụ: Nội dung chính tuyến biến động, địch nhân cả đời của kí chủ bất ngờ tiến vào Thuần Dương Cung. Kí chủ thân là Đạo Tử chân truyền của Thuần Dương Cung, áp chế sự trưởng thành của đối thủ chính là phương thức tăng cường bản thân. Bản nhiệm vụ hữu hiệu trong thời gian dài, dựa vào sự tự giác. Chẳng qua phải nhắc nhở kí chủ, bởi vì địch nhân cả đời của ngài được vận mệnh che chở, cho nên rất khó bị giết chết. Có thể tùy ý chèn ép, nhưng nếu xoá bỏ thì cần phải xem xét suy nghĩ, nếu không có thể sẽ gieo gió gặt bão."
Trần Khuynh Địch: "..."
Vận mệnh che chở cái gì a! Rõ ràng chính là quầng sáng của nhân vật chính!
Trong Thuần Dương Cung, ở khu vực ngoại môn.
Sau khi cáo biệt Doanh Phượng Tiên, Trần Khuynh Địch vụng trộm lặng lẽ chạy về ngoại môn, tìm được Trần Tiêm Tiêm còn đang không ngừng tu luyện.
"Vì sao ngươi lại tới Thuần Dương Cung." Trần Khuynh Địch lạnh lùng nhìn thiếu nữ còn nhỏ hơn mình mấy tuổi trước mặt, hai mắt lấp lánh hàn quang khiến người ta không dám nhìn thẳng, dường như có thể nuốt sống người ta bất cứ lúc nào. Hắn định dùng khí thế hù dọa đối phương, chẳng qua chỉ là nếu chỉ làm như vậy mà nói, dường như cũng không có tác dụng.
"Triều đình an bài ta đến, thì ta đến thôi." Nhìn thấy Trần Khuynh Địch đột nhiên xuất hiện, Trần Tiêm Tiêm đầu tiên là giật mình, sau đó khẽ cười nói, không bị Trần Khuynh Địch dọa sợ.