Chạng vạng.
Hàn Mai Mai nằm trên giường không biết suy nghĩ chuyện gì, hơi cau mày.
Trái Kiwi nghĩ muốn tạo mối quan hệ tốt với Hàn Mai Mai, do dự mãi một hồi mới ghé sát lại, nhỏ giọng hỏi: "Hàn Mai Mai, chị đang nghĩ gì vậy?"
Hàn Mai Mai liếc nhìn Trái Kiwi, đối phương có vẻ rụt rè ngượng ngùng.
Ngay lúc Trái Kiwi cho rằng Hàn Mai Mai sẽ không trả lời mình, thì giọng nói lãnh đạm của Hàn Mai Mai lại vang lên, "Suy nghĩ về cô bé trong nhiệm vụ hôm nay."
"Ai?" Trái Kiwi ngẩn người, có chút khó hiểu hỏi: "Tại sao?"
Nhiệm vụ cũng đã kết thúc rồi mà.
Hay trong đó có manh mối gì quan trọng cần nhớ lại?
Hàn Mai Mai thấy Trái Kiwi mờ mịt khí hiểu, bèn ngồi thẳng người dậy, tóc ngắn hỗn độn rơi xuống bên tai, làm góc mặt cô sắc nét hơn, ngũ quan trung tính càng thêm tinh xảo.
Cho dù Trái Kiwi biết Hàn Mai Mai là nữ, nhưng vẫn nhịn không được vì giá trị nhan sắc cao cấp này mà hoảng hốt một chút.
Trái Kiwi lấy lại tinh thần, đột nhiên có chút chột dạ đáp: "Hai tháng."
Kỳ thật tân nhân không nên tham gia Thi Đấu Xếp Hạng sớm như vậy, hơn nữa đây cũng là lần đầu tiên cô tham gia Thi Đấu Xếp Hạng.
Cô rất rõ ràng thực lực của mình, khả năng đạt được ba hạng đầu cơ bản bằng không.
Nhưng lúc trước cô có nghe người chơi lâu năm nói về chuyện Thi Đấu Xếp Hạng, hắn nói Trò Chơi Tử Vong cũng không phải trò chơi bình thường, điểm tích lũy trong Thi Đấu Xếp Hạng rất có thể không chỉ dùng để xếp vị trí, có lẽ hậu kỳ sẽ có tác dụng khác.
Đặc biệt là Thi Đấu Xếp Hạng chỉ diễn ra trong ba tháng, vậy nên người chơi bình thường vẫn nên cố gắng tham gia Thi Đấu Xếp Hạng đi.
Tóm lại kiếm điểm nhiều hơn cũng không sai chỗ nào.
"Cô biết người và quỷ trong thế giới Trò Chơi đến từ đâu không?" Hàn Mai Mai đột nhiên hỏi một câu.
Trái Kiwi lắc đầu, mơ hồ ý thức được vấn đề này không bình thường, bèn hạ nhỏ giọng: "Vậy chị biết không?"
"Lúc trước tôi từng vào một thế giới Trò Chơi lấy thôn quê làm bối cảnh." Hàn Mai Mai bình tĩnh kể lại sự tình lúc đó.
"Trong thôn có một lệ quỷ rất đáng sợ, khi đó tôi chạy đến cổng thông muốn rời khỏi thì phát hiện bên ngoài nằm rất nhiều người, trên mặt bọn họ không có biểu cảm nào, không tức giận, không mỉm cười, giống như một cái xác, sẽ không hư thối cũng không già đi."
Hàn Mai Mai nhàn nhạt nói: "Thao như người trong thôn nói, tất cả người muốn thoát khỏi thôn, đều sẽ biến thành như vậy nằm ở đó, đây là cái giá phải trả khi rời khỏi thôn."
Trái Kiwi nhịn không được vòng tay ôm chặt mình, hoàn toàn bị câu chuyện của Hàn Mai Mai dọa sợ.
Hàn Mai Mai cúi đầu, như đang vuốt phẳng nội tâm bất an, nửa ngày sau mới ngẩng đầu lên, "Cô biết tôi còn phát hiện gì nữa không?"
"Cái, cái gì?" Tim Trái Kiwi bắt đầu đập nhanh hơn.
Cô có một loại trực giác, chuyện kế tiếp Hàn Mai Mai muốn nói, tuyệt đối sẽ khiến cô cực kỳ chấn động.
Đang lúc Hàn Mai Mai muốn nói tiếp, cửa bỗng nhiên bị gõ vang.
"Cốc cốc cốc."
Trái Kiwi sợ tới mức hét lên, bổ nhào vào sau lưng Hàn Mai Mai, run bần bật, "Có phải quỷ đến không!"
Trên tay Hàn Mai Mai xuất hiện một lá bùa vàng, cảnh giác hỏi: "Ai?"
"Là tôi."
Lúc này Hàn Mai Mai mới thả bùa vàng vào túi, móc thanh đao ra nhét sau lưng quần, đi qua mở cửa, nhìn chằm chằm người ngoài cửa, nói: "Vào đi."
Trái Kiwi sợ hãi nói: "Là ai vậy?"
Hàn Mai Mai hơi nghiêng người, để người ngoài cửa tiến vào, thuận tiện trả lời Trái Kiwi, "Là người tên Vương Tiểu Minh."
Trái Kiwi à một tiếng, cô không có ấn tượng quá sâu với Vương Tiểu Minh, nhưng trực giác nói cho cô, Vương Tiểu Minh hẳn không phải là người xấu.
Hạ Nhạc Thiên mỉm cười gật đầu, xem như cùng Trái Kiwi chào hỏi, sau đó quay đầu noi với Hàn Mai Mai: "Đóng cửa lại trước đã, tôi không muốn có người nghe chúng ta nói chuyện."
Vẻ mặt Hàn Mai Mai vẫn không đổi, bước lên đóng cửa lại rồi đi đến bên cạnh Trái Kiwi, lúc này mới nói: "Cậu tìm tôi —— có chuyện gì?"
Hạ Nhạc Thiên nói ra ý đồ đến, "Kênh Đội không tiện nói chuyện, tôi chỉ có thể tự mình lại đây tìm cô."
Nếu hai người chơi không kết bạn với nhau, sẽ không thể trò chuyện riêng.
"Vậy vì sao không nhắn tin riêng bên phần mềm group chat kia?" Trái Kiwi theo bản năng hỏi.
Không phải cô nghi ngờ, mà chỉ đơn thuần thắc mắc.
Hạ Nhạc Thiên cũng biết vậy, bèn kiên nhẫn giải thích: "Tôi không tin tưởng group chat, có lẽ lệ quỷ sẽ dùng cách nào đó biết được nội dung trò chuyện phiếm của chúng ta."
Tuy rằng khả năng này cũng không cao.
Hàn Mai Mai ừ một tiếng, gương mặt hiện lên vẻ không chào đón, "Cho nên, cậu có chuyện gì?"
Hạ Nhạc Thiên nghiêm túc nhìn sang Hàn Mai Mai, nói: "Tôi muốn biết cô làm vậy là vì cái gì."
Trái Kiwi nghe vậy thì mơ hồ, lại nhìn về phía Hàn Mai Mai.
Hàn Mai Mai khoanh hai tay trước ngực, có hơi ngoài ý muốn, "Cậu nói chuyện sáng hôm nay?"
Hạ Nhạc Thiên gật đầu: "Đúng vậy."
"Hai người đang chơi trò bí hiểm gì vậy, tôi càng nghe càng mơ hồ." Trái Kiwi nhỏ giọng hỏi.
Hai người cũng không để ý Trái Kiwi, chỉ im lặng hồi lâu.
Hàn Mai Mai nói: "Ám Dạ có vấn đề, tuy không biết mục đích của hắn là gì, nhưng hắn đã theo dõi cậu, cậu phải cẩn thận."
Đây có lẽ là câu dài nhất mà Hàn Mai Mai nói với Hạ Nhạc Thiên.
Hạ Nhạc Thiên nghiêm túc gật đầu: "Cảm ơn."
Hàn Mai Mai nói: "Không cần cảm ơn."
Hạ Nhạc Thiên có được đáp án mình muốn biết, liền đứng lên chuẩn bị rời đi, vừa mới chuẩn bị kéo cửa ra, Hàn Mai Mai chợt mở miệng: "Chờ một chút."
Hạ Nhạc Thiên xoay người, "Còn có chuyện gì sao?"
Hàn Mai Mai nói: "Cậu có biết bí mật của Trò Chơi Tử Vong không?"
Hạ Nhạc Thiên lại một lần nữa ý thức được Hàn Mai Mai còn nhạy bén hơn cậu tưởng rất nhiều, cậu quay lại ngồi xuống, làm ra vẻ mặt chăm chú lắng nghe, "Nguyện nghe kỹ càng."
Hàn Mai Mai lặp lại câu chuyện lúc trước đã nói cho Trái Kiwi nghe.
Sau đó tiếp tục, "Người trong thôn rất sợ hãi thế giới bên ngoài, lúc ấy tất cả người chơi cũng không dám tiếp xúc chỗ đó, chỉ còn một mình tôi ở lại, tiếp đó, tôi phát hiện một chuyện càng thêm đáng sợ."
Trái Kiwi cũng nghe rất nghiêm túc, vội vàng hỏi: "Là bí mật gì?"
Hàn Mai Mai gằn từng chữ: "Những cái xác này xếp còn cao hơn một núi nhỏ, cậu có thể giải thích trường hợp này không..."
Hạ Nhạc Thiên bình tĩnh không nói.
Cảnh tượng Hàn Mai Mai miêu tả, làm Hạ Nhạc Thiên nhớ tới ngôi trường chết chóc trong thế giới [Bài Thi Tử Vong].
Quy tắc trò chơi cấm người chơi rời khỏi Trường Trung Học Tử Vong.
Mà những học sinh trèo tường rời khỏi Trường Trung Học Tử Vong, sẽ nháy mắt biến thành một cái vỏ rỗng, thân thể mãi mãi không hư thối, vẫn luôn duy trì bộ dáng sinh động như thật.
Giống như...... Những nơi mà quy tắc trò chơi không cho phép đặt chân tới, đều bị hạ cấm chú, những người dân vi phạm quy tắc đều bị rút đi linh hồn.
Về phần kết cục của những cái đó linh hồn đó......
Không ai biết.
"Có vẻ như cậu không giật mình." Hàn Mai Mai nhìn Hạ Nhạc Thiên một cái thật sâu, nhận ra mình đã đoán đúng, "Xem ra cậu đã gặp qua cảnh tượng như vậy, đúng không."
Hạ Nhạc Thiên nói: "Phải, lúc trước tôi từng trải qua một trò chơi, cũng có cảnh tượng như vậy."
Hàn Mai Mai nói: "Chuyện cậu biết quả nhiên rất nhiều."
Không hổ là người chơi xếp hạng nhất.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao cô quyết định gọi người này lại, cô có quá nhiều điểm nghi hoặc muốn giao lưu với Vương Tiểu Minh này.
Nhưng cố tình nội dung cuộc trò chuyện quá mức chấn động, nói ra cũng chỉ làm người chơi khác càng thêm khủng hoảng và sợ hãi.
Nhưng người tên Vương Tiểu Minh này lại khác.
Chuyện cậu ta biết, nhất định sẽ càng nhiều.
Hàn Mai Mai nói tiếp: "Thi thể chồng chất như núi, tôi chú ý tới những người càng bị đè phía dưới, ăn mặc càng giống cổ nhân, tóc rất dài, tuyệt đối không phải là tóc giả."
"Ngược lại, càng lên trên thì những thôn dân đó càng biến hóa theo thời đại, từ cổ trang, biến thành bím tóc Thanh triều, lại sau đó chính là sườn xám, cuối cùng là quần áo mụn vá thập niên 80-90, sau đó...... Chính là thời đại của chúng ta hiện nay."
Hàn Mai Mai nói tới đây, trên khuôn mặt bình tĩnh thoáng hiện lên chút gì đó khác lạ, nhìn ra được cô cũng bình tĩnh như bên ngoài.
Cho dù chuyện này đã qua thật lâu, cũng vẫn mang lại chấn động và ảnh hưởng không thể vứt bỏ.
Bởi vì sau lưng nó che giấu một bí mật, thật sự quá mức kinh người.
"Cậu biết này những chuyện này có ý nghĩa gì không?" Hàn Mai Mai nói.
Không đợi Hạ Nhạc Thiên trả lời, Hàn Mai Mai đã hít sâu nói: "Ý nghĩa là, trò chơi này đã sớm bắt đầu thật lâu thật lâu trước kia."
Trái Kiwi ngây người như phỗng, khó lòng tin nổi: "Không, không thể nào."
Hạ Nhạc Thiên áp chế giật mình, ngay sau đó lại trầm tư suy nghĩ.
Tin tức mà Hàn Mai Mai đưa ra thật sự quá mức quan trọng, chẳng khác nào vạch trần bí ẩn đáng sợ sâu bên trong trò chơi.
Nếu thật sự trò chơi này đã tồn tại lâu thật lâu, vậy có thể giải thích được vì sao phong cách thời trang lại khác nhau.
Nói cách khác, từ khi loài người xuất hiện mãi cho đến hiện tại, tất cả người chết đi đều đi vào thế giới trò chơi này, bắt đầu rồi một cuộc sống mới.
Chỉ là luôn có một ít người, ý thức thế giới này không đúng, sinh ra ý nghĩ muốn thoát khỏi đây, vậy nên cảnh tượng thi thể chồng chất như núi mới xuất hiện.
Thời đại thay đổi.
Cho đến hiện nay, những dấu vết và tin tức đều dần dần biến mất, nếu không phải Hàn Mai Mai vừa lúc vào sơn thôn này, trùng hợp cũng muốn rời khỏi thôn, ngẫu nhiên phát hiện chuyện này.
Chỉ sợ sẽ không có ai biết trò chơi này đã vận hành lâu như vậy.
Đến cuối cùng thế giới trò chơi là địa phương nào?
Người chết lại không trở về với bụi đất, ngược lại tiến vào trò chơi có được cuộc sống mới.
Hạ Nhạc Thiên có một phỏng đoán kinh người.
Chẳng lẽ trò chơi này chính là địa ngục truyền thuyết sao?
Thời cổ rất có thể cũng có "Người chơi".
Dù sao thì thời cổ xưa với hiện tại cũng khác nhau.
Hiện tại bối cảnh thế giới của Trò Chơi Tử Vong bao quát mọi thứ, chuyện bút tiên và lời đồn ma quái trong WC nữ sinh, còn có các truyền thuyết đô thị, bệnh viện khủng bố, và các sự kiện thần quái ở sơn thôn.
Mà bối cảnh trò chơi thời xưa nhất định sẽ phù hợp với niên đại lúc ấy.
Cho nên cái gọi là mười tám tầng địa ngục, cùng với lệ quỷ yêu tinh, còn có Diêm La Vương và Hắc Bạch Vô Thường, liệu có phải hay là do những người chơi sau khi sống sót truyền ra ngoài không?
Khi đó, nhất định bọn họ sẽ cho rằng thế giới Trò Chơi là chân thật.
Những bối cảnh giả thiết trong trò chơi, theo thời gian trôi đi chậm rãi được sửa chữa, khuếch đại, dần dần biến thành địa ngục hoàn chỉnh trong truyền thuyết.
Còn nữa, những người chơi sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nói không chừng cũng có thể đổi đạo cụ.
Vật phẩm thần kỳ như bùa vàng, cùng với Không Gian Bao Vây đối với cổ nhân mà nói, tất nhiên sẽ cảm thấy đây là vật chỉ có thần tiên mới có được.
Cái gọi là đạo sĩ đuổi quỷ, còn có tay áo càn khôn, liệu có phải là...... Những người chơi thời xưa vì làm màu hoặc là duy trì thế lực của mình, cố ý thổi ra lời nói dối không?
Thời gian lâu dần, truyền thuyết cũng trở nên hoang đường hơn.
Hạ Nhạc Thiên không dám nghĩ tiếp.
Nếu thế giới Trò Chơi này là địa ngục trong miệng người đời.
Vậy thì sự tồn tại tối cao sáng tạo ra trò chơi —— có phải chính là Thần trong truyền thuyết không?!!!
Hạ Nhạc Thiên nghĩ đến đây, cả người chợt rùng mình.
***