Phàm Tiên Chi Lữ

Chương 58: Hạch Nguyên Tinh




- Các bạn hãy tự tin lên. Chúng rất mạnh mẽ thì chúng ta đã biết rồi. Nhưng ta vẫn có thể giết chúng. Nên nhớ mục đích của đợt huấn luyện đặc biệt này ngoài tăng tu vi còn rèn luyện kĩ xảo chiến đấu nữa. Có nguy hiểm mói có cơ hội và lợi ích chứ.

Trần Uy nhìn qua đám đội viên một lượt sau đó nói.

- Đúng vậy các bạn. Vừa rồi cũng chỉ là thăm dò nên Trần Uy và Phạm Ngọc chưa đoán chắc thực lực của chúng thôi. Bọn chúng tuy mạnh nhưng chúng ta cũng đâu yếu. Hơn thế nữa tu vi của các bạn còn tăng lên mà chúng thì đâu thể. Tôi nói đúng không?

Minh Châu thấy cả đám Phạm Thiên Bảo có vẻ lo lắng thì lên tiếng động viên khích lệ. Câu nói của cô nàng vậy mà rất hiệu quả. Mấy người còn lại nghe thế thầm gật đầu. Minh Châu quả là cô gái sắc sảo, nói đúng điểm mấu chốt.

- Được rồi. Cùng xem thu hoạch của chúng ta nào.

Phạm Nhọc vừa nói vừa giơ tay lên. Trong tay hắn cầm một thứ sáng chói. Khối hạch nguyên tinh này chỉ to bằng cỡ ngón cái nhưng nhìn qua rất mỹ lệ.

- Tôi cũng có nữa.

Trần Uy cũng đem khối hạch nguyên tinh của mình ra. Cả hai khối này tỏa ra những xung động rất nhỏ như kết nối với không gian xung quanh. Những sợi tơ quy luật óng ánh vận chuyển trong nó hấp dẫn ánh nhìn của cả bọn.

- Cái này là đồ tốt đó. Theo tư liệu ghi lại thì Mác Thú là một sinh vật đã bị diệt chủng trong Vũ trụ. Chủng tộc của chúng từng là một chủng tộc rất mạnh mẽ có khả năng tu luyện bẩm sinh vô cùng đặc biệt. Mác Thú mới sinh ra đã có mẫn cảm trời cho với việc cảm ngộ quy luật Vũ trụ. Thân thể chúng lại có khả năng hấp thu năng lượng nguyên tinh mạnh mẽ. Mà hạch nguyên tinh của nó là một dạng vật chất đặc biệt. Tất cả tinh hoa sinh mạng của Mác Thú đều tập trung trong đó. Nhờ vậy ăn hạch nguyên tinh của nó có thể đề cao tu vi cùng cảm ngộ.

Phạm Ngọc đọc ra một đoạn giới thiệu có được từ trên thiết bị truyền tín trên cổ tay. Đoạn thông tin này nằm ở mục thông tin cần biết hiện ra sau khi họ giết chết hai con Mác Thú. Có vẻ không gian huấn luyện này được mặc định giám sát rất tinh vi.

- Hai viên này, tôi đề nghị đưa cho Thiên Bảo và Văn Bỉnh dùng trước. Còn Đức KHoa và Văn Quang thì sẽ vào lần tiếp theo. Các bạn không có ý kiến gì chứ?

Trần Uy lấy khối hạch nguyên tinh từ tay Phạm Ngọc rồi quay qua nói.

- Anh Hai, như vậy sao được?

Người lên tiếng là Hoàng Văn Bỉnh. Cả bọn ngạc nhiên quay qua nhìn hắn.

- Tôi không thể làm thế được. Có công mới được hưởng chứ. Tôi thấy Anh và Phạm Ngọc cứ dùng trước thì hơn.

Hoàng Văn Bỉnh tiếp tục nói. Bên cạnh Phạm Thiên Bảo cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý với hắn.

- Hai cấp cậu này. Các cậu không cần ngại ngừng lề mề như vậy. Chúng ta là một đội cần hướng tới lợi ích chung. Hai cậu mau uống đi. Huấn luyện còn dài ai cũng sẽ có cơ hội mà, đúng không?

- Tôi...

Trần Uy trách móc khiến hai tên kia không nói lên lời.

- Bọn con trai các cậu thật nhiều chuyện. Bảo hai cậu uống thì hai cậu cứ uống đi.

Minh Châu thấy vậy cũng lên tiếng. Cả bọn bao gồm Phạm Ngọc đều chăm chú nhìn về hai tên kia, ánh mắt có tia trách móc.

- Mọi người nói đúng đó. Chúng ta là một đội mà. Hai cậu cứ uống đi.

Đào Văn Quang đang lặng yên quan sát xung quanh cũng quay ra nói. So về thực lực thì hắn nhỉnh hơn hai người Phạm Thiên Bảo và Hoàng Văn Bỉnh, đã bước một chân vào chiến sĩ cấp chín rồi. Đây cũng chính là lý do Trần Uy chọn hai người kia sử dụng trước.

- Uống đi nào.

Trần Uy đưa cả hai khối hạch nguyên tinh đến trước mặt hai người Phạm Thiên Bảo. Cả đám còn lại cũng hướng về hai tên với ánh mắt cổ vũ cùng tò mò. Nghe qua giới thiệu nhưng cũng chưa biết tác dụng của thứ này thực sự như thế nào.

- Vậy...tôi uống.

Phạm Thiên Bảo cũng khá rứt khoát đưa khối hạch nguyên tinh lên miệng sau đó nuốt xuống. Hoàng Văn Bỉnh thấy vậy cũng làm theo.

- Mọi người, tản ra canh chừng cho hai cậu ấy nào.

Trần Uy khẽ hô lên. Năm người còn lại chia ra đứng năm góc đôi mắt âm thầm cảnh giác. Hai người Hoàng Văn Bỉnh và Phạm Thiên Bảo ở giữa thì ngồi xuống tập trung tu luyện và hấp thụ hạch nguyên tinh.

Không gian đơn lập này cảnh sắc thật u tĩnh hoang sơ. Đó là do thiếu đi những tiếng động của sinh vật. Khi hai người ngồi xuống thì không khí xung quanh cũng có chút biến chuyển.

Chỉ thấy không gian xung quanh hai người Phạm Thiên Bảo xuất hiện những rung động nhè nhẹ. Những sợi tơ quy luật cùng năng lượng nguyên tinh của không gian này đang tụ tập quanh thân hai người này. Trên thân bọn họ cũng tỏa ra những rung động cộng hưởng.

Trong không gian này, quy luật đậm nét đến mức khi tu luyện hình thành những sợi tơ. Tuy không nhìn thấy nhưng có thể cảm nhận rõ rệt. Điều này nếu ở trên trái đất là hoàn toàn không thể xảy ra.

- Xao lãng.

Dường như có tiếng gió nhẹ hiếm thấy quanh thân hai người kia khiến cả đám đang cảnh giới cũng phải quay lại. Từng sợi linh khí mờ mịt dung nhập vào thân họ. Không những thế năng lượng nguyên tinh bộc phát ra làm cả đám Phạm Ngọc cảm thấy kinh ngạc. Năng lượng nguyên tinh từ khối hạch kia vậy mà thật dồi dào.

Đồng thời khi nhìn thấy cảnh tượng này trong đầu Phạm Ngọc cũng thoáng suy nghĩ rất nhanh. Hạch nguyên tinh này đúng là thứ tốt. Nhìn từ năng lượng nguyên tinh phát tiết ra ngoài cũng biết trong nó ẩn chứa nhiều thế nào. Nếu để cấp Tinh Vân chiến tướng như bọn hắn hấp thu thì chắc chắn sẽ còn hơn thế. Bọn hắn hoàn toàn có thể hấp thu toàn bộ năng lượng nguyên tinh mà không để phát tiết ra ngoài lãng phí như vậy.

Phạm Ngọc nghĩ vậy trong lòng hơi động nhìn qua Trần Uy, tên này cũng nhìn lại gật đầu. Minh Châu cũng hướng về hai bọn hắn đồng ý.

- Phù.

Khoảng hơn mười phút sau, Phạm Thiên Bảo cùng Hoàng Văn Bình cùng thở ra một hơi dài sau đó mở mắt đứng dậy. Cả đám Phạm Ngọc nhìn thấy cả hai tên này khí chất đã thay đổi, ánh mắt cũng tràn ngập quang minh thì vui mừng. Như vậy là đã thành công.

- Hai cậu đột phá rồi?

Đào Văn Quang lên tiếng hỏi trước tiên, trong giọng không khỏi mang theo chút gấp gáp. Mấy người còn lại cũng nhìn về hai tên rất tò mò.

- Đúng vậy, hơn nữa còn đột phá rất nhiều. Tôi cảm giác như mình đã tiến vào tu vi cấp chín khá sâu rồi. Đặc biệt nữa là cảm ngộ quy luật không ngờ cũng tăng vọt.

Phạm Thiên Bảo vui vẻ xác nhận, trên mặt hắn lộ ra tia hân hoan vô cùng.

- Trời, tốt như vậy?

Nguyễn Đức Khoa nghe thế la lên.

- Đúng vậy. Tôi cũng cảm thấy như vậy. Bây giờ chỉ còn thiếu năng lượng nguyên tinh nữa là hoàn toàn có thể đạt đến đỉnh cấp chín.

Hoàng Văn Bỉnh đôi mắt sáng ngời xác nhận. Khí thế trên người tên này thậm chí còn mạnh hơn so với Phạm Thiên Bảo chút ít. Điều đó cho thấy chiều sâu tu vi của hắn rất tốt.

- Quá tốt rồi. Kế tiếp chỉ cần săn mấy con Mác Thú nữa thôi.

Nguyễn Đức Khoa nghe thế con mắt sáng lên, giọng nói rất hồ hởi như chỉ muốn nhanh chóng lại tới vài con Mác Thú nữa.

- Cũng đừng lắm quan quá. Chiến lực của Mác Thú không phải vừa. Nguy hiểm là vẫn có, phải cẩn thận.

Trần Uy thấy thế lên tiếng nhắc nhở.

- Đúng vậy. Tôi vừa đọc thêm tư liệu về Mác Thú. Bọn quái vật này chiến kĩ cũng khá thô sơ nhưng khả năng phối hợp tập thể lại vô cùng ăn ý. Theo tư liệu dự báo nếu gặp đội có năm con Mác Thú trở lên mà không nắm chắc giết chúng nhanh gọn thì tốt nhất tránh đi. Nếu không chúng có thể kêu gọi đồng bọn tới trợ giúp, càng lúc sẽ càng nhiều, khi đó thì sẽ rất nguy hiểm.

Minh Châu cũng dội cho cả bọn đột gáo nước lạnh. Mấy tên kia nghe vậy thì cũng tỉnh lại nhưng không hề tỏ ra sợ hãi mà đôi mắt hiện lên ý chí chiến đấu mạnh mẽ. Tận mắt thấy được chỗ tốt đã làm họ có khát khao hơn.

- Đao có mài mới sáng, Ngọc bất trác bất thành. Chúng tới thì ta đánh thôi.

Phạm Ngọc đột nhiên nhớ ra một câu hắn mới học được. Cả đám đang cao trào nghe thế suýt té ngửa vì cách nói năng như trên trời của tên này. Nhưng ngẫm nghĩ lại thì cũng đúng. Bọn họ tới đấy để chiến đấu mà.

- Tích!

Bỗng nhiên thiết bị truyền tín trên cổ tay mọi người đồng thời vang lên. Cả bọn giật mình nhìn xuống. Cột thông tin ở phần xếp hạng của đợt huấn luyện này hiện lên ánh đỏ. Bọn họ tập trung nhìn vào thì một loạt thông tin hiện ra.

Xếp hạng tổ đội :

Thứ nhất : Chiến đội Nam Giao, điểm tích phân : 10

Thứ hai : Chiến đội Cửu Long, điểm tích phân : 9

....

Thứ tám : Chiến đội Cao Lỗ, điểm tích phân : 5

Thứ chín : Chiến đội Thăng Long, điểm tích phân : 2

- Trời ạ. Bọn họ sao nhanh vậy. Trường Cao Lỗ vậy mà xếp trên chúng ta.

Nguyễn Đức Khoa xem xong ngẩng đầu lên nói lớn. Cả bọn nghe vậy cũng nhíu mày suy nghĩ. Thứ tự xếp hạng rất quan trọng. Theo như lời đại tướng quân thì nó quyết định đến việc có vào sâu được trong đợt huấn luyện này, đạt được chỗ tốt lớn hơn hay không. Chỉ nhìn thấy chỗ Sáu đỉnh núi nơi sẽ có thí luyện tiếp theo cũng đoán ra sẽ có đội bị loại. Không những thế đối với tuổi trẻ bọn họ, danh tiếng cạnh tranh là rất quan trọng. Không ai muốn trường mình đội sổ và bị loại cả.

Nhìn qua bảng xếp hạng cá nhân thì thành tích của đám Phạm Nhọc cũng không tốt lắm. Tất nhiên do mới bắt đầu thường các đội đều sẽ cử những thành viên mạnh mẽ chiến đấu thăm dò trước nên rất nhiều người chưa có thành tích gì cả. Tuy nhiên nó cũng không ngăn cản được ngọn lửa hiếu thắng của đám chiến sĩ trẻ như họ.

- Đi thôi, các bạn. Vì Thăng Long.

Trần Uy xem xong khẽ liếc qua đám đội viên sau đó giơ nắm đấm lên cao, giọng khẽ hô lên. Cả đám Phạm Ngọc thấy vậy đều không ai lên tiếng mà nhanh nhẹn bước theo sau hắn. Tinh thần cả bọn bị những thông tin vừa rồi kích thích, chiến ý phát ra lớn lao.

(Nguồn: VipTruyen.Vn)