Phàm Tiên Chi Lữ

Chương 18: Võ Ta đấu Sơn Thủy




- Trần Uy vừa nói Võ Ta?

Trên chủ đài Phó chủ tịch Nguyễn Thành Đông ngạc nhiên hỏi.

- Đúng vậy thưa ngài. Nhìn tư thế di chuyển của cậu ta đúng là có dáng dấp Võ Ta. Chỉ không biết cậu ta dùng nó đánh đấm ra sao. Nên nhớ Phan Công Huy sử dụng chính là Sơn Thuỷ quyền cổ đại đã có đầy đủ hình ý. Nếu đặt vào thời xa xưa cũng đã là cấp đại sư võ học rồi.

Tư soái Bình tĩnh trả lời, nghe không ra ông ta đang khen hay đang chê nữa.

- Ồ, Sơn Thuỷ quyền đấu với Võ Ta rất thú vị. Ở cuộc thi đấu lần trước cũng chưa thấy hai cậu này sử dụng. Tôi cũng muốn xem xem thành quả từ khi du nhập thêm Võ kĩ cổ đại vào huấn luyện thể năng chiến sĩ đã đến được mức nào.

Nghe trả lời, Phó chủ tịch thích thú đáp lại.

Đám học sinh cao cấp nghe vậy cũng tập trung ánh mắt quan sát. Võ cổ không phải ai cũng có thể hiểu được và sử dụng vào trong chiến đấu. Thường thì bọn họ vẫn dùng các Võ kĩ cận chiến được cải tiến hiện nay.

- Có phải họ nói là Võ Ta?

- Đúng rồi chứ còn gì, cậu không nghe Tư soái trả lời à.

- Là Võ Ta có từ thời Bách Việt hơn mười ngàn năm trước đó. Chính là loại võ được mệnh danh tinh hoa Võ kĩ của phương Nam chúng ta.

- Hay quá, tên Phan Công Huy sẽ biết tay.

- Đúng, Anh Hai, đập hắn đi.

Trên khán đài rất nhiều học sinh nghe thấy hai từ Võ Ta liền bàn tán. Mấy cô gái thì thi nhau hò hét trợ uy. Nhưng cũng có một số người chỉ tập trung quan sát. Sơn Thuỷ quyền, Võ Ta đều là loại Võ kĩ tinh thâm cực kì. Có cơ hộ quan sát sẽ giúp ích rất nhiều cho tiến bộ tu luyện của họ.

- Xoạch xoạch!

Dưới sàn thi đấu, Trần Uy vẫn tiếp tục thi triển Võ Ta. Hắn dường như đắm chìm trong đó, khí thế phát ra càng lúc càng mạnh. Trong đầu hắn hiện lên yếu pháp, các thế cùng ý cảnh trong Võ Ta mà hắn đã luyện tập gần hai năm nay.

Bên ngoài nhìn vào chỉ thấy cả người Trần Uy toát ra khí thế huyền ảo, vững trãi mà uyển chuyển, cô độc mà an nhiên tự tại. Bước chân, bộ tay và cả thân thể chuyển động tạo thành những vòng tròn nhỏ lúc lên lúc xuống khiến đối thủ bị nhập vào. Đúng là một bộ võ đầy cảm xúc.

- Phanh, Phanh...

Phía đối diện lúc này Phan Công Huy biểu tình vô cùng nghiêm túc. Hắn cũng tự thân thi triển ra Sơn Thuỷ quyền thực thụ của bản thân. Chỉ thấy thân hình vạm vỡ của hắn đứng vững như núi, động tác liền mạch không ngớt như nước chảy. Từng bước chân đạp xuống sàn thi đấu phát ra tiếng kêu trầm thấp.

- Ầm!

Khí thế cả hai dâng lên va chạm vào nhau. Đây chính là hiệu quả mà thân thể cực đại khi luyện Võ kĩ cổ sinh ra. Nó khác biệt hoàn toàn với các phương pháp chiến đấu hiện đại.

Thân thể, khí thế, ý cảnh của Trần Uy càng lúc càng dâng cao như những vòng tròn đồng tâm lớn dần. Phía Phan Công Huy thì như nước dâng đến đâu núi cao đến đó vững trãi ngăn chặn. Cả hai tuy chưa chính diện va chạm nhưng cũng đã giao tranh rất mãnh liệt.

Trên phía chủ đài, hai vị hiệu trưởng, tư soái và Phó chủ tịch xem rất chăm chú. Đúng là tuổi trẻ tài cao.

- Trần Uy, nhận đòn!

Khi khí thế đạt tới đỉnh, Phan Công Huy hô lớn sau đó đạp mạnh hai chân khiến mặt sàn thi đấu lún xuống. Cơ thể hắn như một toà núi lớn, thân hình lại di chuyển như một dòng thác lao tới. Chỉ thấy không khí xung quanh nổi lên ba động như dòng nước chảy xiết cuốn tới. Hắn vẫn là người tấn công trước.

- Nước dâng núi đổ!

Trần Uy chỉ thấy nhoáng lên một cái đã có hai nắm đấm to lớn kèm theo linh khí bùng nổ xuất hiện trước mặt.

- Bình!

Không khí rung lên khi hai người va chạm.

Cơ thể Trần Uy vẫn giữ nguyên tiết tấu xoay tròn bỗng quay gấp một góc 90 độ hai tay hoá thành mềm mại như hai con mãng xà luồn, cuộn, cuốn lấy Sơn quyền của đối phương. Tốc độ phản ứng nhanh như xẹt điện.

- Tay xà!

Sau khi chặn lại đòn đánh lợi hại của đối thủ, Trần Uy hét lớn một tiếng cánh tay bỗng chuyển sang trảo vồ xuống. Thế như mãnh hổ vồ mồi, lực lượng cực kì hung hãn.

- Tay hổ!

Thấy đối thủ trong tích tắc chuyển từ phòng thủ sang tấn công nhưng Phan Công Huy không hề nao núng. Thân hình cũng ngay lập tức xoay nhẹ, hai tay thu lại đánh ra. Lực lượng của hắn bùng nổ, lấy lực phá lực.

- Thuỷ động Sơn đảo!

Thấy đối phương biến đổi cả hai đều tích tác làm ra phản ứng. Lúc thì lấy đòn đối đòn, lúc thì lấy nhu đối cương. Tiếng va chạm vang lên không ngớt, không khí như bị tạc nổ.

- Đinh! Bùng! Bùng!

Phan Công Huy thân hình vững chãi tựa như núi, di chuyển bộ pháp lại như nước chảy từ trên cao xuống, ào ào mãnh liệt. Khi đánh ra quyền thì cương mãnh vô song. Trong sự vững chãi lại có nét uyển chuyển. Hắn đã đánh ra tinh tuý hình và ý kết hợp của Sơn Thuỷ quyền, nước dâng tới đâu thì núi cao tới đó, liên miên không ngớt.

Phía còn lại, Trần Uy vẫn giữ được tiết tấu linh hoạt ổn định. Bộ pháp khi cao khi thấp nhưng vẫn tạo ra những đường tròn kỳ diệu. Đặc biệt đôi tay và đôi chân hắn biến ảo không có quy luật. Có những lúc cả chân và tay đều liên hoàn đánh ra, chân như đao, tay như kiếm. Có những lúc lại dùng tay làm tấn, chân làm công khiến đối phương rất khó lường.

Tuy vậy cả hai đúng như Tư soái nhận xét, thật là kỳ phùng địch thủ, không bên nào hơn hẳn bên nào.

Hai bên hết lao vào rồi lại tách ra, bất phân thắng bại. Bỗng cả hai cùng hô lớn, nắm đấm như tích súc lực lượng khổng lồ va vào nhau.

- Uỳnh!

- Rắc... rắc!

Tiếng đòn đánh của hai người va vào nhau vang lên như bom nổ. Mặt sàn thi đấu xuất hiện rất nhiều khe nứt sau đó lan rộng ra.

- Hự!

- Hự!

Tiếp theo đó hai tiếng kêu vang lên, hai người đồng thời phụt ra một ngụm máu thân hình bật ngược trở ra bay về hai phía.

- Bịch bịch bịch.

Cả hai đều liên tục đạp chân lui về phía sau phải rất vất vả mới có thể dừng lại, khoé miệng lưu lại vết máu. Cơ bắp cả hai đều xuất hiện những rung động để hoá giải xung lực còn dư lại sau đòn đánh của đối phương. Phan Công Huy và Trần Uy nhìn nhau, trong ánh mắt bùng lên chiến ý kèm theo tia cẩn trọng sâu sắc.

- Xuỳ, xuỳ.

Trên sàn thi đấu vang lên tiếng động xì xì, những vết nứt do hai người tạo ra cũng nhanh chóng khép lại. Tất cả mọi người cũng không ngạc nhiên gì về chuyện này. Sàn thi đấu của các trường học chiến sĩ đều được làm bằng vật liệu tự tái tạo tiên tiến nên có thể tự động liền lại khi bị hư hao.

Nhưng kế tiếp mọi người kinh hãi phát hiện ra những vết nứt chỉ khép lại được có một nửa. Trên sàn đấu chằng chịt những vết nhăn.

- Trời ạ, chúng vậy mà có thể phá hư sàn thi đấu! Bọn chúng mới có mười tám tuổi. Đúng là tuổi trẻ anh hùng, tôi thật sự cảm thấy mình già rồi.

Nhìn tràng cảnh trên sân thi đấu, Tư soái không kìm được thốt lên một câu. Đồng thời ông cũng dâng lên niềm vui.

- Ừm, hai cậu này rất được.

Phó chủ tịch Nguyễn Thành Đông đồng cảm trả lời. Tuy ông không đi theo nghiệp tu luyện nhưng ông cũng hiểu cái gì gọi là thiên tài tu luyện. Như ông nhờ vào dược chất cao cấp mới có được tu vi chiến sĩ cấp sáu. Hai học sinh trẻ tuổi này có tiềm lực rất lớn.

- Sàn thi đấu vỡ ra không liền lại được? Cấp Tinh Vân? Họ là cấp tinh Vân chiến tướng sao?

- Cậu ngốc quá, Tinh Vân chiến tướng ở đâu ra? Bọn họ chỉ coi như rất gần cấp đó thôi. Chứ cấp Tinh Vân, linh khí phát ra hủy luôn kết cấu vật liệu, sàn thi đấu sao còn tự lành lại được.

- Ừ, đúng rồi.

Đám học sinh kinh ngạc bàn tán, trong đôi mắt nhìn hai kẻ dưới sân đầy ước ao và ngưỡng mộ.

Nói thì dài dòng chứ trên thực tế mọi chuyện diễn ra rất nhanh. Hai người Phan Công Huy và Trần Uy sau khi đứng lại chốc lát ngay lập tức lao lên lần nữa. Lần này cả hai đều bộc phát ra khí thế kinh người.

Trần Uy cũng không còn đợi đối phương tấn công trước nữa.