Phàm Tiên Chi Lữ

Chương 102: Chiến Đấu Mãnh Liệt




Tháp Mỗ, Ngươi đi lên trinh sát xem sao.

Tên Xuất Khoa tộc đi đầu lên giọng bực tức. Hắn vừa đi vừa chém những cây bụi gai xung quanh. Tên này thân hình có màu xanh hơi đậm, cao lớn khác Xuất Khoa tộc bình thường, bốn cánh sau lưng cũng có màu tím rủ xuống. Những cánh tay đao của hắn có đường vân màu tím nhìn qua rất cứng cáp, khí thế trên thân toả ra mạnh mẽ.

Một tên phía sau nghe thế nhíu mày. Nhiệm vụ trinh sát nhiều rủi ro sao lại đến phiên Tháp Mỗ hắn. Tuy nhiên thực lực tên Khoa Đa đi đầu này là mạnh nhất trong bọn họ. Thống lĩnh cũng đã an bài phải nghe lời hắn nên không làm trái được.

Hắn chần chừ một lát rồi cũng bước lên.

- Khoa Đa, theo ta thấy không cần. Chúng ta đã di chuyển ra gần phía ngoài thung lũng rồi. Bọn dị tộc chưa chắc đã tấn công toà Ốc này. Rất có thể chúng đi hướng khác.

Nhưng một tên khác trong đám đưa cánh tay đao ra cản lại. Sau đó tên này ôn tồn nói.

- Vậy theo ý Xuất Lục ngươi thì sao?

Tên Khoa Đa bất mãn hỏi lại.

- Theo ta thấy chúng ta lên quay trở về Ốc chuẩn bị. Dị tộc chỉ là chuyện nhỏ. Bọn chúng có đến chúng ta cũng dễ dàng giải quyết. Quan trọng hơn vẫn là đại chiến năm tộc sắp diễn ra.

Tên gọi là Xuất Lục bình tĩnh trả lời. Trong đám này hắn cũng rất có tiếng nói. Về thực lực hắn cũng không kém tên Khoa Đa này là bao.

Khoa Đa nghe vậy nhíu mày. Thống lĩnh phái bọn chúng di chuyển khắp nơi để phát hiện dị tộc. Nếu phát hiện ra sẽ lập tức đánh giết đồng thời tạo tín hiệu báo về. Tuy nhiên bọn chúng đi khá lâu mà không hề gặp tên nào. Hắn là thành phần hiếu chiến nên có chút khó chịu khi ra về tay không. Nhưng những lời tên Xuất Lục kia nói cũng hợp lý. Đại chiến năm tộc là cái máy nghiền thịt nhưng cũng mang lại cơ hội. Bọn chúng cần về củng cố thực lực để toả sáng trong trường chiến loạn này.

Nghĩ vậy hắn quay đầu lại, định rảo bước dẫn cả đám quay về. Nhưng bỗng trong linh cảm của Khoa Đa thấy gì đó dao động. Giác quan hắn run lên.

- Dị tộc!

Trong suy nghĩ của Khoa Đa hiện lên hai chữ này thì một tia sáng mang theo sát lực mạnh mẽ bổ tới. Theo bản năng hai cánh tay đao của Khoa Đa vung lên chặn lại.

- Ầm!

Công Nghiêm lao tới trước tiên không do dự chém ra một chiêu cực mạnh. Hắn rất hưng phấn vì được chiến đấu.

- Ragggggggg!

Con Xuất Khoa tộc bị trúng đòn đau đớn kêu lên. Thân hình nó bị đánh bật ra. Tuy nhiên vừa được vài mét thì bốn cánh sau lưng nó rung lên. Thân hình cao lớn đứng lại trên không, đôi mắt toát ra vẻ giận dữ.

- Dị tộc!

- Dị tộc!

Đám Xuất Khoa tộc còn lại hoảng sợ hô lên. Sau đó ngay lập tức chúng tiến vào trạng thái chiến đấu.

- Ầm! Ầm! Ầm!

- Raggg! Raggggg!

Phía sau đám Phạm Ngọc cũng nhanh chóng tiếp cận vòng chiến. Lốc xoáy hấp dẫn tung ra đánh về phía đám Xuất Khoa tộc. Đòn này khá bất ngờ khiến hai tên trong đó bị đánh ngã. Trận hình của bọn chúng vì vậy tán loạn một chút.

- Xông lên!

Công Chính hô lớn. Sau đó cả đội ăn ý vọt về phía đám Xuất Khoa tộc. Bọn chúng cũng giận dữ nghênh đón.

- Không chết? Vậy tiếp một đòn nữa.

Công Nghiêm thấy con Xuất Khoa tộc lơ lửng trên không tầm nửa mét thì hiện ra nét thú vị. Tuy nhiên hắn không hề dừng lại. Thân hình Công

Nghiêm tung lên, thanh mác màu tím trong tay chém mạnh xuống, lực lượng mạnh mẽ trào dâng.

- Rizzzz!

Con Xuất Khoa tộc nhận thấy sát lực của chiêu này rất mạnh thì rít lên.

Nhưng nó không hề sợ hãi mà cũng ngay lập tức làm ra động tác. Bốn cánh sau lưng rung mạnh, thân hình mượn lực lao tới, bốn cánh tay đao cũng chém xuống. Nó định dùng cứng đối cứng.

Đôi mắt Công Nghiêm hiện ra vẻ trào phúng. Thanh mác đang chém xuống bỗng nhiên lực lượng tăng mạnh. Dưới đôi mắt hoảng sợ của Khoa Đa, thanh mác màu tím chém đứt hai cánh tay của hắn rồi dư lực khủng bố rạch một rãnh sâu trên ngực.

- R....ag..

Khoa Đa khó tin nhìn về phía ngực mình. Hắn lột xác Linh Trùng đã được một thời gian, thực lực tăng mạnh, chiến ý bừng bừng. Đại chiến năm tộc sắp nổ ra. Dị tộc xâm lấn. Hắn muốn có cơ hội toả sáng trong đó đạt được lợi ích, vị trí cao trong tộc đàn. Thậm chí nếu được đi theo Vương, trơr thành vệ tướng oai phong lẫm liệt.

Nhưng tất cả đã chấm hết.

- Bịch.

Thân hình của tên Xuất Khoa tộc rơi xuống. Ánh mắt trước khi chết mang theo vẻ oán độc và không cam lòng.

- Hêy.

Công Nghiêm dừng lại trước thi thể địch thủ. Thanh mác lành lạnh trải qua chiến đấu toả ra chút ánh sáng hưng phấn như chủ nhân của nó vậy.

Hắn quay đầu nhìn qua. Đám đội viên còn lại cũng đã giải quyết xong mấy tên Xuất Khoa tộc.

- Kịch.

Phạm Ngọc chống thanh mác xuống đất, ánh mắt lộ ra vẻ hưng phấn. Một mình hắn vừa giết hai tên có tu vi tương đương cấp Tinh Vân chiến tướng bậc ba. Chiến đấu trong môi trường này thật tốt. Trọng lực mạnh rèn luyện thân thể cùng ý chí. Linh khí năng lượng đậm đặc trong lúc chiến đấu sẽ được hấp thu chuyển hoá nhanh hơn. Khi hắn vận dụng vũ kĩ tinh thần cũng tiếp xúc đến những sợi tơ quy luật nên cảm ngộ được nhiều thứ. Tu vi nhờ đó tăng tiến. Chẳng trách mọi người đều tăng lên rõ rệt trong này.

- Làm tốt lắm.

Mấy người Trần Uy cũng chiến đấu rất mãnh liệt. Đám Xuất Khoa tộc hoàn toàn bị nghiền áp. Mấy người bên Nam Bắc Hải Vân nhìn qua Phạm Ngọc với vẻ tán thưởng. Thanh Trường, đội phó của bọn họ lên tiếng khen. Tuy tu vi của đám Xuất Khoa tộc không cao lắm nhưng Phạm Ngọc chiến đấu rất gọn gàng. Chỉ hai chiêu là hắn đã kết thúc mục tiêu. Điều này là không dễ.

Trong đám Nam Bắc Hải Vân ngoài anh em Chính Nghiêm không tính thì cũng chỉ có mấy người đạt tu vi Tinh Vân chiến tướng bậc bảy là có thể nhẹ nhàng như vậy.

Ngay cả hai cô gái vốn lãnh đạm và có vẻ xa cách cũng nhìn qua Phạm Ngọc gật đầu. Chiến đấu chính là điểm chung nhất giữa chiến sĩ với chiến sĩ.

- Đã xong. Mọi người hãy chuẩn bị sẵn sàng. Có ít nhất ba chi đội ngũ của bọn chúng đang tiến lại đây. Xem ra cần tạo động tĩnh lớn hơn nữa.

Công Chính hơi chút tính toán rồi nói ra.

Phạm Ngọc vừa rồi cũng không thấy rõ ràng Công Chính ra tay ghế nào. Bây giờ để ý mới thấy tên này chiến đấu xong mà không hề có chút dư âm nào. Thân hình, thậm chí là trang phục chiến sĩ của hắn như chưa hề có tác động nào cả. Tu vi thật thâm sâu khó lường. Tất nhiên nếu vận dụng lực lượng linh hồn của hắn thì vẫn có thể quan sát đến. Nhưng điều này là không cần thiết.

Mấy người còn lại nghe vậy không hề tỏ ra lo lắng. Trái ngược, bọn họ còn muốn càng nhiều đến càng tốt.

- Vù, vù, vù.

Tiếng gió vang lên. Mặt đất khẽ rung. Sau đó xuất hiện trước mặt cả đám là ba đội Xuất Khoa tộc có khí thế hung hãn. Bọn chúng nhìn về phía đám chiến sĩ loài Người với vẻ giận dữ. Trong đó mấy tên đi đầu đều đang lơ lửng cách mặt đất gần một mét đều có khí tức rất mạnh.

Đây là do trọng lực trong không gian này rất lớn nên bọn chúng chỉ có thể bay như vậy. Nếu đặt ở bên ngoài đám Xuất Khoa tộc này sẽ là một đội quân phi hành đáng sợ.

- Năm tên cấp Tinh Vân chiến tướng bậc sáu, ba con bậc bảy một tên bậc tám, số còn lại đa số bậc bốn, bậc năm. Tổng cộng ba mươi tên.

Thanh Trường bên phía Nam Bắc Hải Vân nhìn lướt qua sau đó rất nhanh đưa ra tính toán. Giọng hắn có chút kinh sợ. Cả đám Phạm Ngọc nghe thế nhíu mày lo lắng.

- Sao mạnh như vậy?

Trong đầu đám đội viên Nam Bắc Hải Vân bật lên một câu như vậy. Thực lực như vậy vượt qua so với dự liệu từ tình báo có được. Tuy nhiên cả đám cũng không có thời gian truy hỏi. Chiến lực của đối phương rất mạnh. Xem ra sẽ phải khổ chiến.

- Anh Hai?

Công Nghiêm nhìn qua phái Công Chính, khẽ hỏi.

- Tiếp tục.

Công Chính gật đầu, lạnh giọng trả lời dứt khoát. Dù thực lực của đối phương mạnh hơn trong dự liệu nhưng vẫn không thể sai lệch tính toán ban đầu được. Bọn họ cần thu hút nhiều quân địch hơn nữa. Đồng thời cũng cần diệt nhanh. Áp lực của đám này mang lại không hề nhỏ. Nhưng nếu để cả đám Xuất Khoa tộc kéo đến thì sẽ thành thảm hoạ.

- Tốt!

Công Nghiêm hưng phấn trả lời. Sau đó thân hình hắn ngay lập tức bật về phía trước, khí thế như long như hổ. Đám còn lại cũng phối hợp tấn công.

- Ragggggg!

Trong mấy tên đi đầu của đám Xuất Khoa tộc, một tên rít lên dữ tợn.

Những tên đi đầu còn lại cũng rít lên như ra hiệu. Cả đám phía sau bọn chúng lao về phía trước muốn tiêu diệt đám Người.

Cả bọn thấy thế hơi bất ngờ. Xem ra đám này cũng biết cho mấy tên yếu kém đánh thăm dò trước. Duy chỉ có Công Nghiêm không hề dừng lại.

- Ầm!

Một tên Xuất Khoa tộc vọt lên trước tiên nhằm phía Công Nghiêm bổ xuống. Đáng tiếc chiêu thế của hắn đập vào khoảng trống. Dư lực mạnh mẽ đào ra một cái hố. Thân hình của Công Nghiêm thì đã biến mất.

- Rizzzz!

Một con Xuất Khoa tộc khác vừa giơ đao bỗng hoảng sợ kêu lên. Một thân hình với khí thế vô cùng mạnh mẽ tập kích lại chỗ hắn. Thế tới mãnh liệt khiến tên này không dám nơi lỏng. Theo bản năng hắn thu hai thanh đao về trước ngực chặn lại.

- Vù!

Nhưng Công Nghiêm như một cơn gió xẹt qua người hắet. Để lại tên Xuất Khoa tộc ngẩn ngơ không hiểu chuyện gì.

- Raggggg!

Một trong ba tên Xuất Khoa tộc đang bay lơ lửng đôi mắt hiện lên tia huyết lệ. Khí thế của hắn bùng phát. Trong cảm nhận của hắn một thứ nguy hiểm đang đánh úp lại đây.

- Uỳnh!

Chiêu thế của Công Nghiêm bị chặn lại. Thân hình hắn lui lại phía sau vài bước mới trụ được nhưng trong mắt toát lên chiến ý mãnh liệt. Vừa rồi chính là hắn sử dụng một bộ pháp đặc biệt dùng tốc độ nhanh nhất tập kích ba tên Xuất Khoa tộc đứng đầu.

Tên Xuất Khoa tộc thủ lĩnh trước mắt này tu vi cũng phải cỡ cấp Tinh Vân bậc bảy đỉnh rất tiếp cận bậc tám rồi. Nhục thể của nó rất cứng rắn.

Công Nghiêm xuất chiêu rất mạnh nhưng hoàn toàn không gây ra tổn thương đáng kể nào.

- Hừ, tên Nghiêm này vẫn thế! Sợ người khác tranh của hắn không bằng.

Phía đội Nam Bắc Hải Vân, một người có thân hình nhỏ con lắc đấu lên tiếng. Cùng lúc đó thân hình của hắn cũng lao đi.

Chuyện tham lam của tên cuồng chiến Công Nghiêm bọn họ cũng quen thấy rồi. Tên này luôn sợ người khác cướp mất địch thủ mạnh mẽ.

- Lên thôi.

Phạm Ngọc xoay qua Trần Uy trao đổi ánh nhìn cuồng nhiệt. Thực lực của đám Nam Bắc Hải Vân làm hắn nổi lên chiến ý vô cùng mãng liệt. Sau đó hắn nhẹ giọng nói với bản thân.

Cả chiến đội lao lên gia nhập cuộc chiến.