Phàm Tiên Chi Lữ

Chương 101: Nam Bắc Hải Vân




Ngọc, là cậu sao, cậu có gặp mấy người còn lại không?

Trần Uy đang di chuyển bỗng có cảm giác có người đang nhìn hắn. Hắn quay lại thì phát hiện ra Phạm Ngọc không khỏi vui mừng.

- Không, tôi không thấy ai cả. Bậc năm? Uy, thực lực của anh lại tăng lên?

Phạm Ngọc lắc đầu. Sau đó hắn kinh ngạc phát hiện tu vi của Trần Uy lúc này tăng mạnh. Tên này khí thế bàng bạc lộ ra. Với một người luôn trầm ổn, chú trọng khống chế như Trần Uy thì điều này chỉ có một giải thích.

Tu vi tăng tiến mạnh mẽ khiến hắn chưa có thời gian quen thuộc cùng củng cố.

Theo ước lượng đánh giá của Phạm Ngọc thì tu vi của Trần Uy đã là cấp

Tinh Vân chiến tướng bậc năm. Mới chỉ có một thời gian ngắn mà được như vậy quả là thần tốc. Xem ra Trần Uy cũng tận dụng hết sức cơ hội này.

- May mắn mà thôi. Cậu cũng rất khá.

Trần Uy hiếm thấy cười lên. Thực lực tăng lên làm hắn rất hưng phấn. Với những người xuất thân bình thường như Trần Uy, Phạm Ngọc nếu để họ tu luyện bình thường sẽ rất khó tiến xa. Như Trần Uy cùng lắm trở thành một vị chiến soái. Hoặc đi vào các trường đại học hoặc đi vào quân đội, trải qua mài rũa rồi cuối cùng kiếm cho mình một vị trí ổn định sống hết quãng đòi còn lại.

Thiên phú tốt hơn nếu không có gia cảnh tốt cũng khó đi lên cao được. Được như vậy đã rất không tệ rồi.

Nhưng tuổi trẻ ai không một lần ngước lên những vì sao và mong muốn ngắm nhìn phong cảnh trên đó? Bởi vậy cơ hội đến với bọn họ còn hơn là một cơ hội thông thường. Có thể nói là chân chính lột xác.

- Trần Uy, anh bạn này là ? Bạn anh à?

Mấy người chiến sĩ lạ mặt thấy Phạm Ngọc và Trần Huy chào hỏi cũng niềm nở.

- À, Để tôi giới thiệu với mọi người. Đây là Phạm Ngọc, cùng trường Thăng Long với tôi.

- Ngọc, mấy bạn này đến từ Nam Bắc Hải Vân.

Trần Uy quay qua giới thiệu hai bên.

Phạm Ngọc nghe tới mấy chữ Nam Bắc Hải Vân cũng thoáng giật mình. Đèo

Hải Vân, đệ nhất hùng quan xưa kia nay chính là đệ nhất căn cứ của cả

Nam Thuỷ. Một toà đại thành trì đồ sộ, hùng vĩ được kiến tạo nên chiếm toàn bộ diện tích đèo Hải Vân . Sở dĩ gọi là Nam Bắc Hải Vân vì nó quá lớn nên về mặt quản lý chia làm hai khu vực.

Đại học Hải Vân, đại học duy nhất của Nam Thuỷ cũng ở đây. Nó khác với những đại học khác do các thế lực hợp tác mở ra. Trong toà thành này cũng chỉ có một trường học chiến sĩ duy nhất được gọi là học viện Hải

Vân. Nó rất lớn, có thể quy nạp toàn bộ tinh anh của cả mấy khu vực thành trì xung quanh. Học viện Hải Vân chia làm hai phân viện Nam Bắc.

- Xin chào, nghe anh Uy nói về cậu nhiều, tôi là Công Chính. Rất vui có cậu gia nhập. Đây là các bạn trong chiến đội của tôi.

Một người có dáng vẻ cao lớn tiến tới niềm nở bắt tay Phạm Ngọc.

- Chào anh.

Phạm Ngọc cũng chào hỏi hắn ta. Công Chính này nhìn qua rất khôi ngô, khuôn mặt chữ điền, ánh mắt nhanh nhạy. Nhìn qua là một người mạnh mẽ nhưng tỉ mỉ.

Đồng thời trong lòng Phạm Ngọc cũng giật mình. Đội của trường này vậy mà đông đủ thành viên. Điều này thì tư liệu trên thiết bị truyền tín có ghi lại chi tiết. Đội Nam Bắc Hải Vân lấy tên ngắn gọn là chiến đội Hải

Vân, gồm 12 thành viên. Trải qua trận bạo tạc tai nạn kia vậy mà số thành viên tập kết lại đây vẫn đầy đủ. Điều này rất khó tin. Có thể thấy trình độ của họ rất cao.

- Chào mọi người, hân hạnh được gặp các bạn.

Phạm Ngọc sau đó quay qua đám thành viên Nam Bắc Hải Vân . Ở chỗ này cũng không cần rườm rà. Có cơ hội chiến đấu chung tất cả sẽ từ từ quen thuộc. Mấy người còn lại trong đội của Công Chính cũng mỉm cười chào hỏi. Bọn họ nhìn qua ai cũng có khí thế hiền hoà nhưng tu vi lại mạnh mẽ ẩn sâu. Trong đó còn có cả hai cô gái nhìn qua rất thanh tú. Nam Bắc

Hải Vân vẫn nổi tiếng về sự ôn hoà thân thiện quả không sai.

Về mặt thực lực, Nam Bắc Hải Vân chính là trường học chiến sĩ số một cả phân khu. Điều này được cả Nam Thuỷ, thậm chí là toàn Liên minh công nhận. Trường học này là nơi đản sinh ra rất nhiều cường giả chiến sĩ ưu tú trên cả bình diện toàn địa cầu. Cứ mười vị tướng quân nổi tiếng trong từng thời kì của Nam Thuỷ thì ít nhất có bốn người, có lúc còn nhiều hơn, xuất thân từ học viện chiến sĩ này.

Trong bảng xếp hạng các học sinh chiến sĩ mới công bố, họ không chiếm vị trí đứng đầu. Thành tích cao nhất của họ hiện tại chỉ xếp thứ năm, chính là vị Công Chính này. Tên đầy đủ của hắn là Hồ Công Chính. Thêm vào đó tất cả các vị trí còn lại đến thứ mười đều thuộc về học viện này.

Có câu, ở Hải Vân, không có thiên tài, chỉ có cường giả để nói về ngôi trường đặc biệt này.

Trong khi Phạm Ngọc thầm đánh giá thì bên Nam Bắc Hải Vân cũng có mấy người quan sát hắn một lượt. Mấy người này thấy Phạm Ngọc tu vi chỉ có chiến tướng bậc bốn cũng không tỏ ra coi thường. Đặc biệt Phạm Ngọc toả ra khí thế tự tin, sắc bén làm bọn họ tán thưởng.

- Anh Hai, bây giờ đánh thế nào?

Màn chào hỏi qua đi một chiến sĩ lên tiếng. Trong giọng nói có về sốt ruột. Mọi người nhìn qua hắn đều cười khẽ. Phạm Ngọc nhìn qua tên này.

Hắn có bề ngoài khá giống Công Chính nhưng đôi mắt rất lạnh. Chắc hẳn đây là em trai của hắn, Hồ Công Nghiêm, xếp thứ năm trong bảng xếp hạng chiến sĩ trẻ. Bộ đội Nghiêm Chính cũng rất nổi tiếng toàn phân khu.

Ngược với anh trai, tên này là kẻ hiếu chiến có phong cách hoang dã.

- Mọi người nhìn đây.

Công Chính kêu mọi người tụm lại. Trên thiết bị truyền tín của hắn truyền ra một hình chiếu phẳng. Trên đó có các điểm sáng với đại lượng thông tin.

- Toà Trùng Ốc này cách Đại Thành Trì của Xuất Khoa tộc ba trăm dặm. Có tất cả hơn hai trăm binh lính. Cấp thấp nhất cũng là cấp chiến sĩ cực hạn. Thủ lĩnh trấn giữ của chúng có ba tên. Đều là cấp Tinh Vân chiến tướng bậc bảy. Trong đó tên đứng đầu lợi hại nhất.

Công Chính vừa nói vừa chỉ trên màn hình. Tư liệu rất chi tiết. Đây là công sức trinh sát trong đội cùng tài liệu Hội đồng cung cấp.

- Ba tên chiến tướng bậc bảy?

Mọi người lâm vào suy nghĩ. Cấp độ đó còn chưa coi vào đâu. Trong 14 người này có tới năm người đạt cấp này. Giết chết dễ nhưng làm nhanh và yên lặng thì rất khó. Đây là đánh trận chứ không phải so đấu. Còn có hơn 200 tên Trùng Thú chờ họ.

- Gần đây còn toà Trùng Ốc nào nữa?

Một thành viên tên Cao Thanh Trường lên tiếng. Mọi người thấy hắn hỏi cũng lộ vẻ suy tư. Cái này cũng là một nỗi lo.

- Như mọi người đã biết có sáu toà Trùng Ốc như vậy. Cách đây gần trăm dặm có một toà Trùng Ốc nữa. Sau đó là hai toà tiếp theo cách hơn một trăm năm mươi dặm. Tuy nhiên Trùng Thú này liên lạc rất kém cỏi. Chúng ta chỉ cần diệt gọn toà Trùng Ốc này sau đó nhanh chóng chạy ra là được. Kế hoạch là đi theo hướng này rồi chia làm hai đội. Một đội tấn công mạnh mẽ gây chú ý, một đội bất ngờ tập kích vào toà Trùng Ốc, diệt gọn nó. Quan trọng là đủ thời gian và phối hợp chuẩn xác. Đội tấn công mũi nhọn sẽ phải chịu tải rất lớn nên cần khôn khéo và bền bỉ. Chính xác là học theo lối đánh du kích xưa. Đội còn lại thì phải nhanh và dứt khoát.

Tấn công xong toà Trùng Ốc thì rút ra ngay. Hai đội sẽ tập hợp ở đây.

Công Chính chỉ vào mấy chấm xanh trên hình chiếu phẳng rồi phân tích.

Mọi người thấy vậy cũng đồng ý. Ở địa hình nhiều cồn cát và đá khối tìm chỗ trốn không khó. Hơn nữa đám Trùng Thú cũng phân bố với mật độ khá thấp. Chỉ có hơn hai trăm tên trên diện tích mấy chục dặm.

- Hai đội này, Đội mũi nhọn do tôi cầm đầu, Đội tập kích do Công Nghiêm cầm đầu. Mọi người có ý kiến gì không? Ngọc, Anh Uy, hai người thì sao?

Mấy người bên Nam Bắc Hải Vân hiển nhiên không có ý kiến gì. Đội trưởng của họ uy tín rất cao. Bọn họ quay ra chờ hai người Phạm Ngọc, Trần Uy.

Phạm Ngọc và Trần Uy vừa nghe vừa khiếp sợ. Được đào tạo từ học viện đệ nhất có khác. Kinh nghiệm chỉ huy tác chiến dày dạn. Không như bọn họ chỉ lo tiến cấp. Khi lên kế hoạch không chỉ lời nói mà hắn còn làm ra các thao tác ám hiệu chuẩn của nhà binh. Nhìn vào đó đội viên có thể nắm giữ được toàn cảnh tình huống.

- Hai chúng tôi dựa theo sắp xếp của cậu. Vì ích lợi chung của cả đội.

Trần Uy trao đổi ánh mắt với Phạm Ngọc rồi lên tiếng trả lời.

Tên Công Chính này rất có khả năng là một người được chọn. Phạm Ngọc thầm nghĩ vậy.

- Tốt. Hai người sẽ theo đội mũi nhọn sau đó tách ra đi theo sau đội tập kích. Cần giữ gìn khoảng cách nhất định. Đây là để phòng ngừa biến cố.

Công Chính nói sau đó sắp xếp thành viên. Hiển nhiên đội bọn họ có trình độ ăn ý rất cao nên rất nhanh hiểu rõ nhiệm vụ.

Mọi người thấy Công Chính an bài vậy cũng thầm thán phục. Trần Uy cùng

Phạm Ngọc đi theo vừa làm quen phối hợp vừa làm yếu tố phòng trừ bất ngờ. Phải biết bọn họ còn phải trải qua mấy toà Trùng Ốc nữa.

Trong chiến đội Nam Bắc Hải Vân, thành viên yếu nhất cũng có tu vi cấp

Tinh Vân chiến tướng bậc bốn. Còn lại có ba người bậc năm. Bốn người bậc sáu. Hai người bậc bảy. Còn anh em Công Nghiêm Công Chính thì rất cao.

Theo tin tức thì Công Chính này ít nhất cũng có tu vi Tinh Vân chiến tướng bậc chín đỉnh cao. Công Nghiêm hiển nhiên không kém hơn bao nhiêu.

- Được rồi. Mục tiêu đầu tiên. Xuất phát.

An bài xong cả đội tiến vào trạng thái hành quân di chuyển rất mau lẹ.

Cả đám như một đàn báo săn đang truy tìn con mồi. Nhờ vào bản đồ trinh sát họ tiếp cận đến ngay một bãi đã có vài cây gai hình thù kì dị.

- Có địch.

Đi được hơn cây số Thanh Trường đưa ngón tay lên miệng, nói nhỏ. Cả đội dừng lại.

- Xoạt xoạt!

Xa xa cách đó mấy trăm mét, xuất hiện trong tầm mắt mọi người một đám

Xuất Khoa tộc đang di chuyển. Mấy tên cầm đầu khua mấy thanh đao chém vào mấy cây gai xung quanh vẻ bực tức. Có tất cả mười con.

- Làm thịt chúng.

Công Nghiêm quay qua đám đội viên nói khẽ, ánh mắt hiện lên vẻ hứng thú. Sau đó không đợi mọi người phản ứng hắn nhẹ nhàng tiến lên phía trước.

Mấy người thấy thế lắc đầu bám theo.