Phàm Tiên Chi Lữ

Chương 100: Gặp Lại




Bồng!

Phạm Ngọc vung quyền. Một con Xuất Khoa tộc bị đập bay. Thân thể của nó nằm trên nền đất, máu tươi màu xanh nhạt tràn ra từ khoé miệng. Chỉ chốc lát nó đã không còn động đậy gì nữa. Con Xuất Khoa tộc này có tu vi cấp Tinh Vân chiến tướng bậc một. Tuy nhiên Phạm Ngọc giết nó rất nhẹ nhàng.

Qua một thời gian, tu vi của hắn từng bước đề cao. Càng chiến đấu Phạm

Ngọc càng phát hiện ra những cảm ngộ mới lạ. Vũ lực ở nơi này khác hẳn vũ lực Phạm giới. Tiên nhân vũ lực tranh đấu phi phàm như hoa trong gương ẩn chứa đạo lý, cảm ngộ, đẹp đẽ và hùng vĩ. Tuy vậy nó thiếu đi cái cảm giác chiến đấu. Còn ở vùng thời không này, vũ lực đơn sơ và thuần tuý nhất, có thể gọi là bạo lực.

Nhất là Cửu Long quyết mang trong mình khí thế mạnh mẽ, có một loại ý cảnh đi lên không ngừng. Hoàn toàn là một hệ thống tu luyện trong chiến đấu. Càng đánh càng mạnh. Giờ đây hắn đã đến đỉnh của Lục Long Cảnh.

Thất Long Cảnh rất có thể đột phá trong thời gian sớm.

Mà theo ghi lại của Nguyễn Cửu Long, khi đột phá đến Cửu Long Cảnh sẽ có bất ngờ. Theo suy đoán của ông ta rất có thể đó sẽ là một tầng tu luyện mới của Cửu Long quyết.

Từ lúc tiến vào vùng thung lũng này, Phạm Ngọc đã chiến đấu như vậy rất nhiều lần. So với những trận chiến trước đó thì vừa rồi có chút nhẹ nhàng. Tuy vậy sau khi chiến đấu Phạm Ngọc vẫn rất cẩn thận đề phòng xung quanh. Tu vi tuỳ thời bộc phát.

Nhìn vào một kiến trúc trước mặt, hắn cẩn thận tiến vào. Xuất Khoa tộc có tập tính sinh hoạt rất chặt chẽ. Phần lớn dân số của chúng tập trung sinh hoạt tại trong một toà thành trì. Còn lại số ít dựa theo những nhiệm vụ canh gác và tuần tra mới ra ngoài. Điều này do Phạm Ngọc nghe lén vài cuộc nói chuyện mới biết được.

- Kịch.

Cánh cửa có hình dạng kì lạ được mở ra. Phạm Ngọc bước vào.

Xuất Khoa tộc xây những kiến trúc như những cái vỏ ốc khổng lồ. Đây là cái tổ của bọn chúng. Bên trong cất giữ một thứ rất quý của tộc này.

Phạm Ngọc đi vào để lấy thứ này.

Bên trong cũng không có bài trí gì cả. Nó giống một căn phòng trống trải. Chỉ có điều trên vách tường có đủ loại kí hiệu. Những kí hiệu này giống như một đồ án kỳ ảo nào đó. Chúng tự động phát ra ánh sáng lưu chuyển. Nơi tập trung của những dòng sáng này là một vật thể long lanh.

- Cạch.

Phạm Ngọc dùng tay cạy viên ngọc ra khỏi bức tường. Những dòng sáng trở nên ảm đạm ngay tức thì.

Cảm nhận lực lượng của viên ngọc, Phạm Ngọc cảm thấy vui vẻ.

Thứ này hắn phát hiện ra cách đó mấy ngày. Khi đó Phạm Ngọc vô tình quan sát đến ba con Xuất Khoa tộc đang yên lặng hành động. Chúng như đang làm điều gì đó bí ẩn. Đến gần theo dõi Phạm Ngọc mới phát hiện được. Hoá ra trong ba con có một con đang đột phá lên cấp Linh Trùng. Cấp độ này tu vi cũng chỉ tương đương với cấp Tinh Vân chiến tướng bậc một nhưng lại là một cửa ải lớn với Xuất Khoa tộc. Quá trình này bọn chúng gọi là lột xác.

Cả quá trình lột xác cũng không có gì đặc biệt. Nó chỉ là nhục thể đạt đến một dạng biến đổi nào đó, giống với tiến hoá gien sinh mạng của loài người nên thuế biến sang một dạng mới. Khi đó cần hấp thu năng lượng nguyên tinh để tẩm bổ cho cơ thể bước sang giai đoạn mới này.

Nhưng điều kì lạ là khi hoàn thành việc này thì trên đỉnh đầu của con

Xuất Khoa tộc đó xuất hiện một viên ngọc. Bọn chúng gọi là Ngọc Nguyên

Tinh. Xuất Khoa tộc sử dụng nó kết hợp với một dạng đồ án kí hiệu đặc biệt để tập trung năng lượng nguyên tinh. Tốc độ hấp thu năng lượng của viên ngọc cao hơn nhiều tốc độ hấp thu tự nhiên. Có nó chúng rất nhanh có thể tăng cường thần lực tu vi. Ngoài ra nó còn có thể dự trữ lại để dùng khi đột phá các bậc tu vi cao hơn.

Xuất Khoa tộc từ cấp Linh Trùng trở đi, cứ mỗi khi tăng một bậc tu vi lại có thể dựa vào một bí pháp của bản tộc để tạo ra một viên Ngọc

Nguyên Tinh như vậy. Khi số lượng đạt đến chín viên có thể sử dụng bí pháp tạo ra một đồ án để đột phá lên cấp cao hơn.

Phạm Ngọc lấy viên ngọc tất nhiên là để hấp thụ năng lượng nguyên tinh trong đó. Giai đoạn này việc tu luyện chủ yếu dựa vào hấp thu cùng tích luỹ thần lực để phát triển Tinh Vân trong cơ thể. Khi Tinh Vân đạt đến độ nào đó mà Tinh Hải không thể chịu tải được sẽ là lúc đột phá lên cấp

Nguyên Tinh. Tất nhiên bước này vô cùng khó khăn.

- Vụn.

Sau khi Phạm Ngọc hấp thu năng lượng nguyên tinh trong viên ngọc, nó trở nên ảm đạm rồi vỡ vụn như một viên đá bình thường.

- Gần bậc bốn.

Phạm Ngọc lầm bẩm. Nhận thấy thần lực rõ ràng nhiều hơn hắn lộ vẻ hài lòng. Tuy chỉ từ bậc ba lên tới gần bậc bốn có vẻ không nhiều nhưng Phạm Ngọc biết không phải vậy. Vì lực lượng của viên ngọc kia không chỉ bị

Tinh Vân của hắn hút đi mà đồng thời mạng tinh điểm trong thân thể hắn cũng sử dụng một phần. Thêm vào nữa là cái tinh không linh hồn đang bị ép lại của hắn nữa.

Giờ đây Tinh Không Linh Hồn sáng lạn của Phạm Đại Tôn bị Thời Không Khoá Linh Trận cùng một tia Hư Vô lực áp súc lại hành một viên tinh cầu duy nhất. Hắn lại không cách nào thăm dò được lực lượng trong đó nên không biết đến cùng xảy ra điều gì. Không những thế, Hồn Tâm của Phạm Ngọc đến từ Trái đất lại nằm gọn bên cạnh tinh cầu linh hồn của hắn. Như Mặt

Trăng quay quanh Trái Đất vậy.

Mạng Tinh Điểm kia cũng không biết là thứ gì và dùng ra sao.

Tuy nhiên Phạm Ngọc biết vạn vật tồn tại đều có lí do. Chỉ cần hắn mạnh lên là có thể khám phá những điều đó.

Không gian này đúng là nơi tốt cho tu luyện. Chẳng trách hội đồng đảm bảo chỉ cần không quá kém cỏi sẽ rất nhanh đạt đến cấp Tinh Vân bậc cao sau đợt huấn luyện này. Với một kẻ bình dân thiếu tài nguyên tu luyện như hắn điều này rất có ý nghĩa.

Hơn thế nữa còn có những chỗ tốt hơn như trong các thành trì của đám

Trùng Thú hay bảo vật trong Tháp Tử Vong. Nghĩ vậy Phạm Ngọc phấn chấn hẳn lên. Chỉ có tăng lên tu vi hắn mới có cơ hội nhanh chóng khám phá bí mật cái Phàm giới này. Phạm Ngọc còn cảm thấy nếu tu vi tăng lên hắn có thể sử dụng một chút lực lượng của chính mình trước đó.

Cảm giác làm một kẻ yếu không dễ chịu chút nào. Nhất là với Ngọc Đại Tôn, thiên tài một kỷ nguyên mới có của họ Phạm.

- Tinh tinh.

Thiết bị truyền tín trên tay hắn lại phát ra tiếng kêu. Bảng xếp hạng thí luyện vẫn tiếp tục cập nhật thay đổi điểm cá nhân. Nhưng Phạm Ngọc biết điều đó chỉ có ý nghĩa với những học sinh chiến sĩ bình thường. Từ tin tức của Tiểu Sơn Tinh Hùng Sơn, hắn biết được trong đợt huấn luyện này có những Người Được Chọn. Những người này được xác định là xuất sắc nhất. Bọn họ sẽ tham gia một loại khảo nghiệm nào đó riêng biệt.

Đây cũng là cách bảo mật của hội đồng ở thời điểm nhạy cảm này. Phải biết rằng chuyện nội gián không bao giờ thiếu cảnh giác được.

- Cũng không biết mấy người kia ở đâu?

Phạm Ngọc tự hỏi. Hắn rất mong gặp lại các thành viên của chiến đội

Thăng Long tuy khả năng này không lớn. Những trận tai hoạ kia giống như một loại đào thải cố ý hơn là thảm hoạ ngẫu nhiên. Sau khi cẩn thận nghĩ lại hắn có thể quả quyết như vậy.

Trong các thành viên của chiến đội Thăng Long, Trần Uy hẳn không có vấn đề gì. Người này vốn trầm tính, thực lực ổn định cộng tính bền rất cao.

Nhìn tuy bình thường nhưng Phạm Ngọc tin Trần Uy rất biết nắm chắc cơ hội. Hắn vốn là một con sư tử luôn chờ đợi giây phút oai phong lẫm liệt. Trải qua lần huấn luyện này, tương lai không xa Nam Thuỷ chắc chắn có một ngôi sao mới.

Người thứ hai không cần lo đến dĩ nhiên là Minh Châu. Thực ra cô nàng bí ẩn này mới là người dễ vượt qua nhất. Nhìn qua tu vi của Minh Châu không cao bằng Phạm Ngọc hay Trần Uy. Lúc vào đây nàng bộc lộ tu vi cũng khiến cả chiến đội bất ngờ. Nhưng ai cũng biết đó không phải thực lực thật sự của nàng. Cô gái này luôn khoác lên mình một chiếc áo choàng che dấu nhiều thứ. Thêm vào nữa trí tuệ sắc sảo của Minh Châu là điều không cần nghi ngờ. Trong những hoàn cảnh ác liệt thì điều này mang đến yếu tố quyết định.

Nói đến Minh Châu, Phạm Ngọc cũng cảm thấy tình cảm khác lạ mà cô gái này dành cho hắn. Nhưng nhiều yếu tố trong hoàn cảnh đặc biệt này khiến hắn không để tâm đến điều đó. Tình cảm là một thứ khó hiểu. Những thứ khó hiểu thường khiến người ta e ngại. Ngay cả với người không sợ trời không sợ đất như hắn.

Còn những thành viên còn lại thì may ra có Nguyễn Đức Khoa có khả năng nhất. Tên này vẫn luôn chỉ xếp sau Phạm Ngọc và Trần Uy trong trường

Thăng Long.

- Đi tiếp thôi.

Suy nghĩ thoáng qua như vậy, Phạm Ngọc bước đi về phía trước.

Phong cảnh xung quanh thay đổi. Ẩn hiện phía xa là một kiến trúc đồ sộ.

Phạm Ngọc biết đó chính là Đại Thành Trì trong miệng đám Trùng Thú. Hắn cần tới được một nơi gần đó tập kết với những học sinh chiến sĩ khác.

Trong nội dung nhiệm vụ ghi như vậy. Nhưng trước tiên muốn tới được đó cần phải chiến đấu vượt qua một vài thử thách nhỏ nữa.

Đại Thành Trì là trung tâm của toàn bộ tộc Trùng Thú. Có tất cả năm toà thành như thế phân biệt ở năm phương hướng khác nhau. Mỗi đại thành đứng đầu bởi Trùng Thú Vương cùng đám vệ tướng dưới trướng. Trong đó tập trung phần lớn vũ lực tinh anh của một bộ tộc.

Ngoài Đại Thành Trì còn có nhiều khu vực đóng quân nhỏ hơn. Chúng là những đội quân do các Trùng Tướng có nhiệm vụ canh gác bên ngoài chỉ huy. Trước khi tập kích tấn công toà thành cần phải qua những chướng ngại này trước.

Toà Đại Thành Trì của Xuất Khoa tộc xung quanh có sáu đội quân vệ tinh.

Chúng bao gồm sáu đội quân trên dưới vài trăm sĩ số. Bọn chúng cứ ngụ tại một nơi gọi là Trùng Ốc. Các chiến sĩ cần đánh chiếm toà Trùng Ốc này, đạt được tài nguyên trong đó.

- Là Trần Uy.

Phạm Ngọc đi được hơn trăm mét thì phát hiện ra phía trước một chi đội học sinh chiến sĩ cũng đang di chuyển. Hắn vui mừng nhận ra trong đó có

Trần Uy.