Phàm Thiếu, Anh Thật Là Hư

Chương 4: Không gặp là bỏ lỡ




_Phàm...tiếp theo Phàm có hẹn ăn cơm với chị Lam Thanh

_Hủy đi

Phàm Khiết Thần tâm trạng phức tạp không muốn gặp ai, thứ nhất hắn không ngờ gặp lại cô bé năm đó, thứ hai đã ăn chưa đã thì cảm thấy rất bức rức, rất muốn đoạt cho bằng được

***

Tịch Hạ Di đi làm về thì mệt mỏi đi tắm thay quần áo rồi nằm dài xuống giường, cô ở trọ cùng với hai bạn nữ nữa, cô thuộc típ người vô cùng giản dị, kiểu như giản dị đến trống rỗng, ngoài việc kiếm tiền cô chỉ thích về nhà ngủ, ngay cả việc dạo phố hay tham gia các hoạt động đều là do hai cô bạn cùng phòng thức giục, lần gặp lại hắn này đúng là hỗn loạn tâm trí, vừa ghét vừa quê, rõ ràng là năm đó cô tự nguyện nhưng thật chất là bị dụ dỗ, vừa ghét vừa không nhẫn tâm được, trớ trêu thay còn gặp lại hắn ngay giây phút cô quyết định sẽ tìm người đàng ông khác cho cuộc đời mình, tình ngay lý giang là đây, có nhiều lần cô thốt lên cửa miệng câu giá như ngày đó....

_Bao giờ em được ăn vậy?

Tịch Hạ Di ngửi được mùi chân gà nướng ngay lập tức từ trên giường phóng nhanh xuống đất như tên lửa, quên mất mớ suy nghĩ khùng điên rối bời, có thực mới vực được đạo, ăn uống trước đã

_Bốp...

Lam Thanh dùng đũa khẽ vào tay cô, cô nhăn nhó bực dọc

_Nhưng em đói bụng

_Đợi 1 tí, bạn trai chị hôm nay có đưa mỹ nam đến đây đó...sao? Bây giờ chịu ngồi im chưa...

Lam Thanh cười gian nhìn cô, cô cũng không mấy quan tâm riêng, vì bây giờ cô đang có ý định cưa cẫm đại boss lớn ở Tập đoàn Phàm Khiết Thần mà, chỉ có Vĩnh Hy là chú ý đến lời nói của Lam Thanh

_Mỹ nam hả Lam Thanh, giới thiệu cho chị nha?

Vĩnh Hy hy vọng tìm được 1 nữa của đời mình thế mà Tịch Hạ Di cùng Lam Thanh ôm bụng cười ngặt nghẽo

_Chị Vĩnh Hy ơi là chị Vĩnh Hy chị qua thời rồi haha...

_Tiểu Di nó mà biết Phàm Khiết Thần đến thì lại nhảy cẩn lên, phải để cho chúng nó bất ngờ mới được, tội nghiệp con bé mong mõi gặp được Phàm thiếu, chỉ đáng buồn Tập Đoàn Tam Châu quá rộng lớn, lại cực kỳ kín tiếng với giới truyền thông, khách sạn con bé làm lại không phải là nơi Thần hay làm việc

Lam Thanh nghĩ thầm, là bạn bè thân thiết cô biết được Tịch Hạ Di cũng như bao người khác hy vọng tìm được một chỗ dựa tốt, có điều chỗ dựa nơi hắn lại là tâm điểm được nhiều người chú ý nên hắn rất ít khi để hành tung bị lộ, mà những nguôi qua lại với hắn cũng toàn là VIP.... vừa lúc đang chìm vào suy nghĩ miên mang thì có người gõ cửa, là Dĩ Nhân bạn trai Lam Thanh

_Hạ Di mở cửa đi, chị cho phép em đón mỹ nam đó, đặt biệt giới thiệu cho em

Lam Thanh biết ngay là Âu Khiết Thần đến, cô bảo Tịch Hạ Di mở cửa, cô cũng không ngần ngại đi ra mở cửa, thử xem đại gia chị Lam Thanh nói giàu có cỡ nào

_Tiểu Thanh, Phàm chủ tịch không đến, hình như có việc bận gì đó, vẻ mặt còn không được vui

Thì ra là Vĩ Nhân chứ không phải mỹ nam nào cả, Tịch Hạ Di nhún vai, liếm mấy ngón tay vừa ăn chân gà tiếp tục ngấu nghiến ăn uống

_Cái thằng nhóc này, nó không còn xem tiền bối của nó ra gì mà

Lam Thanh hụt hẫng, Phàm Khiết Thần và cô rất thân với nhau, chẳng khác gì chị em, cả gia đình cô và hắn đều là đối tác.

_Chị muốn giới thiệu 1 người với mấy đứa đó là người giúp chị gặp và yêu Dĩ Nhân nhưng mà hôm nay nó bận rồi, thôi thì dịp khác

_Vậy là tôi không được gặp mỹ nam hả?

Vĩnh Hy giãy nảy thất vọng, cô xịu mặt bỏ vào trong còn Tịch Hạ Di thì vô tư một mình ăn đĩa chân gà ngon lành

Hôm sau....

_Cốp...

Lam Thanh đá mạnh vào cửa ra vào phòng tổng giám đốc, ai cũng im lặng nhìn cô, cô đến tìm Phàm Khiết Thần, cô đến hỏi anh lý do tại sao đã hẹn rồi lại thất hứa

_Thưa Lam tiểu thư Phàm chủ tịch không có ở đây, mời Lam tiểu thư về phòng làm việc ạ

_Nhắn với nó là có tôi đến tìm...

Lam Thanh bị Tử Hồ chặn ở cửa, tên thuộc hạ vô dụng mặt mày tái đi, vội vàng chấm mồ hôi trên tráng, sốt ruột sợ hãi khi vị tiểu thư ương bướng cứ ở lỳ ngoài phòng chờ

Thật sự thì bên trong...

_Hừm...ưm...

Phàm Khiết Thần thở mạnh, gương mặt toát lên sự thõa mãn, mi tâm khép hờ tận hưởng, lồng ngực cường tráng phập phồng, hầu kết lên xuống không ngừng, hai tay túm tóc cô gái đang quỳ giữa bắp đùi non của hắn, miệng lưỡi không ngừng liếm vòng trên khúc thịt to dài

_Tiểu Đình, chị em đến tìm em kìa, hay anh cho Lam Thanh vào đây gặp em?

Phàm Khiết Thần thõa mãn nhìn cánh môi ngọt lịm với màu son đỏ rực chau chuốt mút lưỡi vào vật cương cứng kia, hắn cũng không ngần ngại đẩy mông về phía trước gương mặt xinh đẹp của Lam Đình tiểu thư nhà họ Lam, vị tiểu thư này bị hắn mê hoặc ngay từ ngày đầu gặp gỡ

_Mạnh lên, em sớm bại trận à? Hừm...

Phàm Khiết Thần mất đi hứng thú, tay dùng thắt lưng quất mạnh lên hai bầu ngực lắc lư ra lệnh, lập tức Lam Đình đẩy lưỡi nuốt sâu vật to vào tận cổ họng, phấn khởi khép mồm ngậm chặt hơn

_Thần, anh thật là hư...hụ hụ

Lam Đình ho sặc sụa trách móc, cô nàng hả hê ngẩn mặt đón lấy thứ dịch sệt vương vãi khắp mặt mày dâm dục, Phàm Khiết Thần kéo cô đứng dậy, tay bóp mạnh cằm cô, ngắm nhìn bằng con mắt đầy sát khí

_Hư như thế em thích còn gì?

Hắn dùng thắt lưng luồng qua mông cô kéo về phía hắn, Lam Đình ngây ngất cười tươi nhìn bờ mông to bị thắt lưng quất đến bầm đỏ, Phàm Khiết Thần là thế trong mình luôn mang dục vọng rất cao, hắn chưa bao giờ yêu ai nhưng lại rất yêu cơ thể của những người phụ nữ bên cạnh hắn chỉ thêm và không bỏ bớt, lần nào cũng rất thô lỗ.