Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 985: Tà nguyệt huyễn kính - Một kích phá pháp




Hắc y mỹ phụ bên cạnh nhìn thấy Hàn lập có thể khu động nhiều Pháp bảo như vậy. Tay nàng cũng nâng lên đem một cái thanh sắc tiểu thuẫn chắn ngay trước người, sau đó lại vỗ vào túi trữ vật, nhất thời hai bảo vật bắn ra hoá thành hình hồ điệp ( bướm) bay lượn trước người giống như là một sinh vật sống có sinh mạng.

Nàng ta thân là Nguyên anh trung kỳ tu sĩ, bảo vật đương nhiên không chỉ có một vài món, nhưng tu sĩ đấu pháp không phải cứ xuất ra càng nhiều pháp bảo là có thể chiếm càng nhiều lợi thế.

Cho dù pháp bảo có nhiều hơn nữa, tới khi thần thức để sử dụng pháp bảo đến giới hạn thì có muốn cũng không thể sử dụng bảo vật khác được. Dù sao trong lúc đấu pháp, ngoại trừ nhờ pháp bảo thì tự thân cũng phải giữ lại một chút thần thức nhất định để thi triển pháp thuật.

Còn thần thức giữ lại nhiều hay ít thì phải tuỳ thuộc vào tình hình của từng người.

Nếu cảm thấy pháp bảo của mình đủ sắc bén còn pháp thuật lại yếu hơn một chút thì tự nhiện đa phần tu sĩ sẽ dồn thần thức lên trên pháp bảo. Nếu mà pháp bảo bình thường, tu sĩ lại tinh thông bí thuật lợi hại thì cũng sẽ giữ lại thần thức nhiều hơn để dùng thi triển pháp thuật.

Ngoài ra, pháp bảo càng lợi hại thì việc chiếm dụng thần thức lại càng lớn hơn. Đó cũng là nguyên do mà kết đan tu sĩ hiếm có người nào có thể sử dụng cổ bảo, mà tu sĩ cho dù thần thức có cường đại cũng chỉ chọn ra vài loại pháp bảo có uy lực dùng để đối địch, Hàn lập một lần thả ra nhiều pháp bảo như vậy, cho dù không giữ lại bao nhiêu thần thức cũng đủ thấy thần thức cường đại như thế nào rồi.

Nhưng không chờ Hàn lập hai người liên thủ, Ngân sí dạ xoa trên mặt hung quang chợt loé, cả người đột nhiên thả ra khí tức cực kỳ cường đại, sau đó thân mình vặn vẹo, một chưởng hung hăng đánh ra.

"Phịch" một âm thanh trầm đục, nay trên mặt đất hiện ra năm ngón tay do một chưởng của nó đánh ra.

Hàn lập cũng mỹ phụ đều ngẩn ra, chưa hiểu đối phương làm như vậy là có ý gì thì, "ầm ầm" Lúc này một tiếng động từ quảng trường vang lên, trên mặt đất nhất thời hiện lên các màu quang mang, từ bốn phía vây lại, lúc này các thây khô trên cột đá cũng đột nhiên lay động.

"Bất hảo" Hàn lập biến sắc. Bất quá rất nhanh sau lưng hắn hai cánh rung lên, pháp bảo xung quanh thân hình trong khoảng khắc biến mất không thấy. Tại chỗ chỉ còn lại Phệ kim trùng biến thành một đám kim vân cùng Đề hồn thú.

Ngân sí dạ xoa thấy vậy nhe răng ra cười một tiếng, thân hình toát ra một đoàn ô quang. đồng thời cánh (chuyển) động một cái, đã không thấy bóng dáng đâu.

"Ầm ầm ầm" một tiếng nổ lớn. Tại bên cạnh pháp trận. một đoàn ô quang (ánh sánh màu đen) cùng ngân mang (ánh sáng màu bạc) đồng thời hiện ra.

Hai người đồng thời cũng phóng ra hàng vạn đạo quang mang. Lại đồng thời phân biệt hai phía bắn ra. Hiện ra hai cái bóng người, đúng là Hàn Lập cùng Ngân sí dạ xoa.

Chỉ trong một thoáng công phu, các thây khô trên các cột đá ở bốn phía đồng thời toát ra một cỗ hắc khí, tiếp theo hóa thành một cỗ hắc sắc quang mang từ trên cột đá phóng lên cao. Trong nháy mắt một tầng hắc sắc quang mang khổng lồ đem cả quảng trường bao vào bên trong.

Nhất thời bọn người Hàn lập bị vây ở trong quầng sáng không thể thoát ra

ngoài.

Hắc y mỹ phụ tại pháp trận thấy xuất hiện dị tượng, đồng dạng trong lòng cũng biết là không ổn, lập tức hoá thành một đạo độn quang hướng phía ngoài bay ra. Nhưng độn tốc mới bay xa khoảng hơn hai mươi trượng thì quầng sáng đã hình thành, chỉ có thể bất đắc dĩ dừng độn quang, quay trở lại, thần sắc âm trầm bất định.

Hàn lập hết nhìn ô quang lại nhìn Ngân Sí dạ xoa, sắc âm u, trong lòng có chút ảo não (buồn phiền)

Bởi vì lúc này Ngân Sí dạ xoa, tứ chi cùng trên cổ, đồng thời xuất hiện năm cái vòng Huyết sắc, mặt trên hào quang chớp động không ngừng, rõ ràng là một bộ pháp bảo có tác dụng giam cầm.

"Quả nhiên ngươi cũng không thể rời khỏi cấm chế này. Nếu không, lấy thần thông của ngươi như thế nào có thể cam nguyện ở trong này mà không đi ra. Nhưng quả là không nghĩ tới, pháp trận này không ngờ không cần linh thạch cũng có thể bị ngươi kích hoạt. Ngươi không thể rời khỏi pháp phạm vi pháp trận này sao" lúc này Hàn lập thở hắt ra một hơi lạnh lùng nói.

Giờ phút này pháp trận hào quang dần dần biến mất, nhưng mà quầng sáng bốn phía cột đá lại bị hắc khí bao phủ vào trong đó, vẫn phun ra những cột sáng không có vẻ gì là bị suy yếu cả.

"Hắc Hắc! Đây là. Khốn ma trận, là pháp trận được bố trí ra chuyên môn dùng để vây khốn ta, có điều người nọ lúc trước bày ra pháp trận này cũng không có nghĩ tới, nhiều năm như vậy trôi qua, quá nửa cấm chế của pháp trận này ngược lại có thể bị ta sở dụng, tuy rằng ta chịu cấm chế không thể rời khỏi nơi này, nhưng các ngươi đồng dạng cũng bị vây hãm ở bên trong". Ngân sí dạ xoa hai cánh nhẹ nhàng động đậy vài cái, sau phát ra một trận cười đầy đắc ý.

Hàn lập trong mắt chợt léo lên một ánh sáng sắc lạnh, phía dưới Đề Hồn thú đột nhiên hếch chiếc mũi lên, một cỗ hoàng hà chói mắt (luồng khí màu vàng) phun ra, trực tiếp hướng về phía không trung thổi quét mà đi, tốc độ bay nhanh trong nháy mắt đã tới trước mặt hắn.

Ngân sí dạ xoa tiếng cười tắc nghẽn, hai cánh đột nhiên vung lên, một tầng ánh sáng mờ tiếp xúc trước thân hình, tựa tại chỗ biến mất không thấy.

Nhưng ngay sau đó một khắc, lão lại trở lại tại phía trên thuý trúc.

Nhưng trên đầu Đề hồn thú một luồng khí màu vàng sáng mờ vẫn đang chưa từ bỏ ý định cuốn theo đuổi tới.

Điều này làm khơi dậy hung tính của Ngân sí dạ, hai mắt hắn mở ra trừng trừng lộ vẻ hung ác, đột nhiên hai cánh vung lên, nhất thời vô số ngân mang từ trên cánh bắn ra, cùng với hoàng hà (luồng khí màu vàng) của Đề Hồn thú chặn đón cùng một chỗ. Vốn đối với quỉ vật công pháp, hoàng hà đều thuận lợi khắc chế, không ngờ bị mấy cái Ngân mang lại có khả năng chống lại.

Hàn lập tuy biết rằng Ngân sí dạ xoa đều không phải là luyện thi bình thường, nhưng chứng kiến cảnh này, trong lòng đồng dạng cảm thấy rùng mình.

Ngân sí dạ xoa nhìn thấy cảnh này trong lòng ban đầu còn e ngại, nhất thời trong lòng sự e ngại giảm đi hơn phân nửa, sau khi nhe rằng cười một tiếng, thân hình khẽ chút nhoáng lên, tại chỗ hắn như biến mất, bỗng nhiên lại xuất hiện gần Đề hồn thú, trong miệng đột nhiên hé ra một đạo ô quang chớp động phun ra một vật có hình dạng không rõ.

Nhưng đúng lúc này, hắn đột nhiên nghe thấy trên đỉnh đầu âm thanh "vù vù" thật lớn, nhất thời cả kinh ngẩng đầu lên, phun ra một cột sáng hắc sắc. Vừa đúng đánh trúng một đoá đại kim vân hơn trượng đang hạ xuống, đúng là đàn phệ kim trùng của Hàn Lập.

Đàn trùng này sau khi Hàn Lập lôi độn rời khỏi đó, thì vẫn ở lại không trung vẫn chưa di chuyển, Lúc này Ngân sí dạ xoa bay gần khu vực của chúng nó, Hàn Lập tự nhiên không khách khí dùng thần niệm sai khiến bọn chúng đánh úp tới.

Nhưng cột sáng hắc sắc của Ngân Sí dạ xoa chẳng biết tu luyện bao nhiêu vạn năm thi khí, chẳng những hôi thối còn mang tính âm hàn cùng thi độc lợi hại cực kỳ.

Phệ kim trùng cho dù thân thể cứng rắn như sắt bách độc bất xâm, tại đây khi gặp phải thi khí, một hướng xông tới cũng giống như trời mưa từ trên không nhao nhao rơi xuống, trong nháy mắt đàn trùng đã ít đi một phần ba

Còn lại đàn phệ kim trung nhất thời cả kinh, tất cả đều lập tức giải tán không hề tập trung cùng một chỗ nữa.

Nhưng chỉ cần chốc lát trợ giúp này, cũng đủ để Đề hồn thú kịp phản ứng. Sau một tiếng hừ, một cỗ hoàng hà hướng về phía trước cuồn cuộn bay tới.

Ngân sí dạ xoa vừa mất đi cơ hội, nhất thời hai cánh chớp động thân hình tựa lại hiện ra ngoài hơn mười trượng xa.

Hoàng hà tự nhiên mất đi đối tượng nhất thời đánh vào khoảng không.

Mà đúng lúc này, tại Ngân sí dạ xoa đang đứng, ngân quang chớp động, sau một tiếng lôi minh Hàn Lập đã hiện ra ở đó.

Hắn không nói nửa lời, tay áo bào phất lên một cái, chúng phi kiếm hoá thành một mảng lớn hướng Ngân Sí dạ xoa quét tới, đồng thời một cái tử sắc kính tử xoay ngang, cùng hào quang chợt loé phun ra một đạo hào quang màu tím theo sát kiếm quang mà đi. Mà ngón tay trỏ Hàn Lập trong cánh tay áo lại lặng yên bắn ra một đạo tơ hồng chợt loé lên rồi bay đi không thấy bóng dáng.

Sau đó mặt hắn không chút biểu tình, liếc mắt nhìn xuống mặt đất, chỉ thấy phệ kim trùng vốn rơi trên đất trước đó không lâu, đột nhiên đôi cánh vung lên, lại vù vù bay trở lên trời, chỉ là trông có vẻ như là hữu khí vô lực, bộ dạng có chút suy yếu

Hàn lập lúc này trong lòng mới có chút buông lỏng.

Lúc này, cách đó không xa hắc y mỹ phụ cũng nhân cơ hội này hướng hai con bạch ngọc hồ điệp điểm ra một chỉ

Hai con Bạch ngọc hồ điệp lúc này hình thể cuồng trướng (tăng nhanh), nhưng đôi cánh lại biến thành một lớn một nhỏ, sau đó đôi cánh điên cuồng vung lên, trong khoảng khắc ở trước người mỹ phụ hình thành hai cái bạch sắc phong thuẫn.

Tiếp theo, tại trong phong thuẫn nghe thấy một tiếng chú ngữ phát ra từ mỹ phụ, lúc này phong thuẫn lại một lần nữa hoá thành hai con bạch sắc phong giao, hùng hùng hổ hổ đánh về phía Ngân Sí dạ xoa.

Nhìn thấy nhiều như vậy công kích đồng thời đánh tới, Ngân sí dạ xoa trên miệng cuời nhạt một tiếng, bỗng nhiên hai tay vung lên, một tay cầm một kiện tà nguyệt huyễn kính, tay kia cầm một quang cầu kích thước khoảng một nắm tay hiện ra. Quanh quang cầu loé lên một đạo u quang âm hàn.

Lạnh lùng liếc mắt nhìn về kim sắc kiếm quang đang công kích phía trước, hắn không chút do dự hai tay hợp nhất, không ngờ quang cầu thoáng cái đã chui vào trong mặt kính không thấy bóng dáng. Lập tức trong kính ô quang chợt loé, vô số quang cầu độc nhất vô nhị từ bên trong tuôn ra mãnh liệt, rất nhanh tróng lại dung hợp với nhau.

Trong nháy mắt một cái quang cầu cực lớn đường kính lên đến mấy trượng trực tiếp hiện ra, đem Ngân Sí dạ xoa bao lại vào trong đó.

Kim mang chói mắt chớp động, kiếm quang hung hăng chém vào phía trên quang cầu.

"Phanh." sau đó một tiếng vang nhỏ vang lên, cự đại quang cầu giống như một cái bọt khí, một lần vỡ vụn ra thành mảnh nhỏ, một lần nữa các mảnh nhỏ lại chợt loé lên sau đó biến thành càng nhiều quang cầu nhỏ.

Nhưng kim quang cũng đã chợt loé lên lướt qua thân hình Ngân sí dạ xoa một lượt xuyên qua, kim mang chớp động, hơn mười khẩu phi kiếm đan vào nhau chợt loé, nay bay qua chém thân ảnh Ngân sí dạ xoa thành vô số khối, sau đó kiếm quang không chút trì hoãn từ trong đám tiểu quang cầu bắn ra.

Nhìn thấy cảnh này Hàn lập cũng không có vui mừng ngược lại cả kinh, hắn căn bản không tin, bằng vào phi kiếm có thể chém giết được lão quái vật nay.

Quả nhiên một màn không thể tin được lập tức xuất hiện.

Những tiểu quang cầu này đồng thời trên không trung tụ lại, một lần nữa dung hợp với nhau tạo thành một quả quang cầu lớn, đồng thời không ngờ thân ảnh của ngân sí dạ xoa bị chém thành trăm mảnh một lần nữa hiện giữa quang cầu, bộ dạng hoàn hảo, như thể sự tình vừa rồi không có phát sinh.

Hàn lập nhíu mày

Lúc này phía sau tử sắc cột sáng cùng hắc y mỹ phụ là hai con phong giao cũng hùng hổ đánh tới

Đồng dạng một màn quỉ dị xuất hiện.

Cự đại quang cầu cũng lại vỡ tan, ngân sí dạ xoa lại bị phong giao cùng cột sáng xé thành muôn mảnh, nhưng sau khi quang cầu dung hợp lại như cũ, thì Ngân sí dạ xoa lại xuất hiện trong đó không có tổn hao gì, giống như hiện tại ở trong quang cầu đó, hắn tựa bất tử chi thân.

Ngân sí dạ xoa trên mặt hiện lên một tia cười lạnh nhìn hai người, cũng không có hành động gì khác. Nhưng trong tay hắn hắc kính tại thời khắc này không ngừng tuôn ra các tiểu quang cầu làm cho cái quang cầu lớn thể tích đã đạt tới vài trục trượng lại nhanh tróng cuồng trường tăng lên.

Hàn lập mặt hiện lên một tia ngưng trọng, tuy rằng hắn không biết bị cái quang cầu này bao ở bên trong thì sẽ xuất hiện tình hình gì, nhưng tuyệt đối không phải là chuyện tốt.

Hắc ý mỹ phụ đồng thời trong lòng cũng hoảng sợ. Cũng không lưỡng lự hai tay bắt quyết niệm thần chú, thao túng hai điều phong long phát động đợt công kích thứ hai.

Nhất thời hai điều phong long xoay quanh một cái, sau lại nhào bào trong quang cầu, đồng dạng dễ dàng phá vỡ, thân ảnh Ngân sí dạ xoa vặn vẹo lại cũng dễ dàng bị diệt sát, nhưng lúc này tại đây phong long cũng không có ý rời đi quang cầu, mà lại hé mồm phun ra vô số đạo phong nhận mơ hồ, hướng bốn phương tám hướng bắn nhanh ra ngoài, nhất thời làm cho mấy tiểu quang cầu không kịp ngưng tụ lại, một lần nữa lại bị đánh cho càng phân nhỏ.

Nhất thời tại trong trung tâm quang cầu cuồng phong tàn phá tứ phía, tiếng rít nổi lên.

Hàn lập lúc này cũng không có thúc dục chúng phi kiếm đang xoay quanh ở gần phụ cận gia nhập công kích, mà hai mắt nhíu lại chăm chú nhìn hết thảy không có nói gì, ở sâu trong mắt đồng tử ẩn hiện lam quanh chớp động.

"Không đúng, mau dừng tay, phong giao của ngươi nhỏ đi không ít." Hàn lập đột nhiên quay đầu mặt hướng Hắc y mỹ phụ hét lớn.

Kỳ thật không cần nhắc nhở, mỹ phụ cũng ẩn ẩn phát giác có gì đó không đúng. Liền sau khi nghe được tiếng hét của Hàn lập, nhất thời trong lòng cả kinh, hai tay một lần nữa bắt quyết niệm thần chú, phong giao lúc này trong miệng dừng lại không phun phong nhận nữa, nhất thời gào lên một tiếng rồi từ trong quang cầu bắn nhanh mà ra, sau đó bay lượn huyền phù một chỗ giữa không trung.

Quả nhiên hai đầu giao phong lúc này hình thể đã nhỏ hơn lúc ban đầu hơn phân nửa.

Mà quang cầu bị phong nhận đánh cho thành rất nhiều mảnh nhỏ, tại khi phong giao bay ra ngoài một khoảng khắc lại ngưng kết dung hợp thành một thể.

Lúc này một đại quang cầu thể tích đã lớn hơn ba mươi trượng, cơ hồ chiếm cứ một phần ba tầng ô quang đang bao bọc.

Mà ở trong quang cầu, sau một tiếng cười lạnh, Ngân sí ra xoa tay nâng lên, tà nguyệt huyễn kính nhất thời hiện ra, vẻ mặt lạnh nhạt cười lạnh.

Nhìn đến đây, Hàn lập thở dài một hơi.

Loại tình hình này, hắn năm đó tại Loạn Tinh hải lúc cùng lục đạo thiếu chủ chiến đấu cũng đã từng gặp qua.

Lúc đó Ôn thiên Nhân thi triển một loại pháp bảo đặc thù, có thể trốn trong một đoàn tử vân để cho không gian vặn vẹo, căn bản phi kiếm của hắn không thể làm gì được đối phương. Cuối cùng hắn bằng vào Âm ma trảm cực bá đạo, mới mạnh mẽ phá được cấm chế, chém mất đối phương một cánh tay.

Xem ra lúc này đây Ngân sí dạ xoa sử dụng phỏng trừng không sai biệt lắm, cũng là một dạng thần thông. Nhưng về trình độ thì khẳng định là cao minh hơn rất nhiều, vị Lục đạo thiếu chủ kia không thể so sánh được.

Nhưng Âm ma trảm, bởi vì Hàn lập quá bận rộn tu luyện nên cũng không ngưng luyện qua. Nhưng nếu sử dụng đồng dạng thủ pháp bá đạo thì có thể phá bỏ thuật này.

Đáng tiếc Phong vân kiếm của hắn không thể tạo thành đại canh kiếm trận, nếu không với Ngân sí dạ xoa hiện đang thi pháp không thể nhúc nhích mà bị nhốt vào trong kiếm trận, cho dù quang cầu kia có cổ quái cũng chỉ có đường chết mà thôi.

Hàn lập sau khi trong lòng có phán đoán. Trong khoảng khắc thì có chủ ý.

Hắn lập tức hít sâu một hơi, sau đó đơn thủ vỗ lên trữ vật túi, tại bàn tay lật lên bỗng nhiên xuất hiện một tấm hoả hồng phù. Trên mặt phù có các ký hiệu ngoằn nghèo, trong đó hoả diễm lưu động không ngừng thành một con hồng giao lúc ẩn lúc hiện. Chính là Hàng linh phù.

Phù này là do Hàn Lập khi luyện chế Tam diễn phiến, lợi dụng tinh hồn của con bát cấp xích hoả giao long thuận tiện luyện chế mà thành. Bởi vậy mà chậm mất mấy ngày, thiếu chút nữa sai hẹn cùng bọn lão giả họ Phú.

Mà bởi vì có một lần kinh nghiệm luyện chế, phù hiện nay so với lần trước về phẩm chất tốt hơn nhiều, khả năng tăng pháp lực cũng vượt xa vo sới Hàng linh phù dùng lần trước.

Bàn tay không chút do dự hướng trên người vỗ một cái, hoả phù tựa chợt loé lên một cái nhập vào trong người không thấy bóng dáng.

Một hình ảnh giao long hư ảo một lần nữa ở sau lưng hiện ra, nhất thời phụ thể trên người Hàn lập

Lúc này Hàn lập được bao bởi một đoàn hồng quang. Trên đầu mọc sừng, các bộ phận thân thể hiện ra hoả hồng lân phiến, chỉ trong khoảng nửa khắc tựa chuyển hoá thành nửa người nửa thú hình dáng yêu dị. Cả người pháp lực một lần nữa tăng lên tới Nguyên anh trung kỳ đỉnh phong.

"Hàn đạo hữu"

"A!"

hiển nhiên là vô luận Hắc y mỹ phụ hay Ngân sí dạ xoa, vừa thấy hình thái biến ảo của Hàn Lập, cũng đều cảm thấy giật mình hô lên một tiếng. Hiển nhiên chưa bao giờ thấy qua Hàng linh phù.

Ngân Sí dạ xoa càng cảm ứng được Hàn lập tu vi lại điên cuồng tăng nhanh, khoé miệng nhất thời thu liễm lại vẻ cười cợt.

Nhưng vào lúc này, Hàn lập hai tay kết ấn bắt quyết niệm thần chú, vốn tại quang cầu đang lượn lờ phía trên hơn mười khẩu kim phi kiếm đồng loạt phóng lên cao, sau một cái quay vòng đồng thời phát ra một âm thanh rõ ràng, sau đó rung lên rồi một hoá thành sáu.

Tiếp theo gần hai trăm khẩu kim kiếm mạnh mẽ xuất hiện ra hướng về một nơi tụ hợp lại.

Trong phút chốc một đoàn kim quang tại không trung hiển lộ, giống như mặt trời chói chang nhô lên cao mang ánh sáng chói mắt.

Tuỳ theo hào quang chợt tắt một thanh cự kiếm dài hơn mười trượng mang ánh vàng rực rỡ hiện ra bầu trời tại phía trên quang cầu, trên thân kiếm mang khí thế kinh người, cho dù Ngân Sí dạ xoa phía dưới sắc mặt cũng khẽ biến.

Vừa thấy cự kiếm hình thành, Hàn lập lập tức hướng về phía trước ngực điểm một cái vào Tuyết tinh châu.

"Vèo" một tiếng, từ viên châu này bắn ra một đạo tử quang hướng cự kiếm phóng nhanh mà đi.

Cùng lúc đó, thần niệm hắn lại động, hướng về cự kiếm đánh ra một đạo pháp quyết.

"Oanh..." một tiếng sét đánh kinh thiên.

Trên thân kiếm bỗng nhiên hiện lên bàn tay cùng cánh tay thô màu vàng, vô số đạo hồ quang đem toàn bộ cự kiếm bao vào trong đó, nhất thời kim quang quấn quanh bắn ra tứ phía, tiếng Lôi minh (sấm sét) không ngừng phát ra.

Mà tựa khi Hàn Lập dẫn phát ích tà thần lôi thì đồng thời tử quang của Tuyết tinh châu cũng bắn tới cánh tay cầm cự kiếm.

Sau đó tử quang chợt loé, thoáng cái nhập vào trong đó không thấy bóng dáng. Lập tức một tầng yêu dị tử sắc hoả diễm từ chuôi kiếm lan tràn mở rộng lên thân kiếm, khiến cho tử diễm cùng kim quang đan xen vào nhau lấp loé, phảng phất như là tiên gia thần khí.

Ngân sí dạ xoa nhìn thấy vậy sắc mặt trông càng khó coi, trên mặt lông lá xù lên ẩn ẩn có chút trắng bệch.

Lúc này cự đại quang cầu đã chiếm gần một nửa không gian bao trùm quầng sáng (tầng ô quang), Hàn lập cùng Hắc y mỹ phụ không thể không lùi dần về phía sau. Chẳng qua nhìn thấy cự kiếm trên không trung, hắc y mỹ phụ trên mặt thể hiện sự kinh hãi thậm chí còn vượt xa Ngân sí dạ xoa, trong lòng tâm niệm càng rõ phải nhanh tróng rời xa nơi này.

Với công kích đáng sợ như vậy, ngay cả Nguyên anh hậu kỳ sợ rằng cũng không dám đón đỡ.

"Phá" tại ngay thời khắc mỹ phụ đang hết sức khiếp sợ, Hàn lập lạnh như băng đích quát lên một tiếng.

Cự kiếm mang theo một tiếng Lôi minh đinh tai nhức óc, lao xuống phía dưới, đồng thời trên thân kiếm thả ra kim sắc kiếm mang dài mấy trượng.

Kiếm này tuy vẫn chưa tiếp xúc cự đại quang cầu, nhưng trên thân kiếm đem linh áp đè xuống làm cho quang cầu không ngừng lay động.

Kim quang chợt loé, cự kiếm một kiếm chém xuống, quang cầu trực tiếp bị linh khí dầy đặc chấn vỡ thành nhiều mảnh.

Sau khi hào quang biến mất, trong quang cầu không còn bóng người nào cả, Ngân Sí dạ xoa lại hiện ra một chỗ khác trên không trung cách đó không xa, vẻ mặt lo lắng nhìn chằm chặp cự kiếm.

Lão dưới sự uy áp của cự kiếm, cuối cùng không dám đón đỡ một kích này của Hàn Lập, ở thời điểm trước khi cự kiếm đến người, Ngân sí dạ xoa dùng hết sức đôi ngân sí độn tốc ra ngoài.

Chẳng qua trong tay hắn Tà nguyệt huyễn kính đã đình chỉ việc phun xuất, công pháp đã bị mạnh mẽ đả phá, cho nên sau đó cự đại quang cầu đã bị phá huỷ, không thể khôi phục lại nguyện trạng.

Ngân Sí dạ xoa ánh mắt chớp động, đang thầm nghĩ tiếp theo lên thi triển loại thần thông nào, đột nhiên phía sau hắn truyền tới một tiếng xé gió sắc nhọn, tiếp theo một đạo hồng ti đột nhiên hiện ra phía sau lão vài trượng lao nhanh tới, nó chợt loé lên nhằm ngay đại não của hắn mà bắn tới.

Ngân Sí dạ xoa thần thông có thể sánh với một Nguyên anh hậu kỳ, thần thức tự nhiên sẽ không kém, tuy hồng ti (tơ) xuất hiện bất ngờ, nhưng lão cũng không thèm quay đầu lại, hai cánh vung lên, chắn lại phía sau.

"Oanh" một tiếng động lớn xảy ra, vượt ra ngoài ý liệu của lão, hồng ti một kích đánh lên Ngân sí (đôi cánh), bỗng nhiên hoá thành một cự đại Hoả cầu rồi nổ tung ra, khiến cho Ngân Sí dạ xoa kinh hoàng sợ hãi.

Nhưng lập tức hắn phát hiện hoả cầu này chính là chỉ có hào nhoáng bên ngoài, căn bản không tạo thành uy hiếp gì cả, lập tức trong lòng buông lỏng! Nhưng sau khi Hoả quang tán hết, bên trong lại trống rỗng, hồng ti lại vô ảnh vô tung.

Ngân sí dạ xoa lúc này cảm thấy rùng mình, đang muốn dùng thần thức tìm tòi, lúc này trước người lại nghe một tiếng lôi minh truyền tới, một cây cự kiếm đang từ trên không nhằm thẳng đầu đánh xuống.

Hắc y mỹ phụ lúc này đang ở xa xa thúc giục pháp quyết, hai điều phong giao chẳng biết từ khi nào đang bay tới bay lui cách mặt đất một khoảng, sau một cái xoay quanh, thì lắc đầu vẫy đuôi hé miệng phun ra vô số đạo phong nhận chi chít bắn nhanh xuống.

Thoáng cái Ngân sí dạ xoa nhất thời bất chấp tất cả, tay vung lên đem tà nguyệt huyễn kính vẫn đang bất động đến trước người, sau đó hai tay ngưng trọng hướng cự kiếm hư không đánh ra một chưởng, nhất thời giữa không trung một lần xuất hiện hai cái cự trưởng do sát hồn ti biến hoá thành, không chút yếu thế hướng cự kiếm một quyền chặn lại.

Hiện tại không phải như lúc trước hắn không thể động đậy, mà bản thân hắn muốn tự mình thử xem uy lực của cự kiếm như thế nào.

Mà đồng thời đôi ngân sí của lão cũng điên cuồng tăng nhanh, hoá thành một phiến ngân ảnh (một vùng màu bạc) chắn trên đỉnh đầu.

"Phốc.phốc …phốc"

Sau một trận dồn dập tiếng động, phong nhận bắn lên phiến ngân ảnh dễ dàng bị bắn sang một bên.

Mà lúc này cự chưởng cùng cự kiếm song phương cũng vừa tiếp xúc.

"Ầm. ầm."

Sau hai tiếng nổ lớn, cự kiếm nhờ uy lực kinh người đem một trưởng chém tan đi, nhưng kiếm quang thoáng cái yếu đi hơn nửa.

Sau đó kiếm thứ hai nhằm cự chưởng còn lại mà chém, nhưng lần này song phương không tự chủ mà bay ngược ra xa, xem bộ dạng ngang tài ngang sức.

Mà ở cự kiếm chém xuống lần thứ hai cự chưởng phát ra một tiếng nổ lớn, đồng thời lúc trước hồng ti vừa biến mất một lần nữa quỉ dị xuất hiện, tại ngay trước người Ngân sí dạ xoa.

"Không ổn!" Ngân sí dạ xoa trong lòng cả kinh, một cái mao thủ (tay đầy lông) vội vàng hướng phía trước đồng loại đánh ra, nhưng đã muộn.

Đạo hồng ti kia chính là chợt loé lên, tựa "Phốc" một tiếng xuyên thủng bề mặt tà nguyệt huyễn kính mà qua, nhưng ngay lập tức bị một mao thủ lao ra bắt vào trong tay, động tác nhanh như tia chớp.

Mà hắc sắc tiểu kính, lúc này mới "Phanh" một tiếng giòn tan vang lên, lập tức hoá thành một đoàn hắc quang vỡ vụn ra.

"Ngươi …Ngươi dám huỷ bảo kính của ta" Ngân sí dạ xoa vừa thấy tà nguyệt huyễn kính bị huỷ, thân hình đại chấn, trên mặt lập tức lộ ra biểu tình cực kỳ phẫn lộ. Bảo kính này tựa hồ đối với hắn có ý nghĩa vô cùng. Lập tức trên mao thủ bắt lấy phi châm hiện lên một đoàn hoả diễm nóng rực giống như một cái thiết bàn đỏ rực mà hắn tựa hồ như không thấy.

Hàn Lập trong lòng sửng sốt!

Hắn đánh lén cái bảo kính này thực ra mục đích rất đơn giản, bởi vì bảo kính phối hợp với huyễn thuật của lão quái thực sự là rất khó giải quyết, hay nhất là một lần giải quyết thật tốt.

Hiện tại đối mặt với Ngân Sí dạ xoa đang nổi giận, Hàn lập trong lòng cũng có chút kỳ quái, nhưng trong tay động tác cũng không có đình chỉ, một tay bắt quyết niệm thần chú, kim sắc cự kiếm vốn đang rất ảm đạm đột nhiên "oanh" một tiếng phân giải mở ra.

Gần hai trăm đạo kiếm quang lập tức hoá thành cự đại võng kiếm, nhất tề chém xuống, cũng không có một chút lưu tình!

Nếu mà nói đối phương dám dùng đôi ngân sí kia ngăn cản, hắn cũng không ngại dùng phi kiếm trộn lẫn canh tinh (thịt xương lẫn lộn – Vịt – lòng lợn tiết canh, duyệt), khoảng khắc đem đối phương chém thành nhiều đoạn. Mà kia khoả Tuyết tinh châu cũng quay tròn xoay tít, từ trong đó bắn ra mấy đạo hoả điểu to bằng nắm tay, sau đó phiêu phù hạ xuống.

Nhưng Ngân Sí dạ xoa cho dù rất phẫn nộ nhưng cũng không có nóng giận cường ngạnh tiếp nhận lần công kích này của Hàn lập. Mà đôi ngân sí vung lên, người tựa như biến mất hiện ra một chỗ khác, vẻ mặt lộ ra vẽ hung ác nhìn chằm chặp vào Hàn lập, đôi mắt màu bạc bắt đầu đỏ lên.

"Vốn không nghĩ phải lãng phí nhiều tinh nguyên, chỉ dùng huyễn thuật cho các ngươi thúc thủ chịu trói. Nhưng hiện tại ta đã thay đổi chủ ý, ta nhất định phải cắt đầu các người, đem tinh hồn các ngươi rút ra, rồi chầm chậm cắn nuốt" Ngân sí dạ xoa mặt đầy sát khí nói.

Sau đó thân hình hắn nhoáng lên, rồi hiện ra trên đỉnh đầu thi lang, không nói hai lời nhấc chân giẫm lên đầu thi lang, đôi ngân sí vung lên quạt ra vài cái, sau đó một tầng hoàng quang nổi lên.

Tiếp theo người và lang đồng thời hướng xuống lòng đất, không một tiếng động quỉ mỵ biến mất!

"Thổ độn!" Hàn lập nhướng mày, hướng phi kiếm cùng bảo châu điểm chỉ một cái, làm cho tất cả pháp bảo đồng loạt quay trở về.

Mà đúng lúc này dưới mặt đất truyền đến một tiếng địa chấn

"uỳnh … uỳnh …uỳnh"

làm cho cả pháp trận một trận rung động. Tiếp theo khắp nơi trong pháp trận toát ra một từng đoàn từng đoàn hoàng quang kèm hắc khí, ngầm ở phía sâu trong đất truyền ra một tiếng rống thê lương của Ngân Sí dạ xoa, phảng phất mang bộ dạng thống khổ vô cùng.

Lúc này Hắc y mỹ phụ thần sắc âm trầm bất định, nhìn nhìn Hàn lập, rồi lại cúi đầu ngầm đánh giá pháp trận. Chần trù một chút, răng ngọc cắn lại, người chợt hướng một nơi nào đó bay đi.

Tại nửa đường trước tiên nàng khoát tay một cái, bắn ra một thanh pháp bảo bắt vào trong tay.

Pháp bảo này tinh quang bắn ra bốn phía, tựa hồ sắc bén dị thường!