Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 949: Diệu Âm Bảo Kính




Ô quan lão giả thấy đối phương vừa biến mất, nét tươi cười trên mặt chợt trầm xuống.

Hồi lâu sau, ngay trong phòng lão giả lại gặp hai kết đan kỳ tán tu khác. Hai người này cũng giao cho lão giả một ít tài liệu sau đó vui mừng rời đi.

Mà Hàn Lập liên tiếp mấy ngày đều tham gia đấu giá hội tại Cửu Tiêu điện.

Bởi vì ngày đầu tiên có chút thu hoạch cho nên Hàn Lập hiển nhiên đối với đấu giá hội mấy ngày sau cũng ôm ấp rất lớn hi vọng.

Nhưng liên tiếp mấy ngày đều không có thu hoạch.

Giống như vị lão giả họ Phú kia nói qua, ngoại trừ mười loại đồ vật được đưa ra cuối mỗi ngày, mấy loại tài liệu quí hiếm mà Hàn Lập cần chỉ hãn hữu mới xuất hiện. Đồ vật đấu giá cuối cùng đều là một chút pháp bảo thành phẩm.

Ngày đầu tiên có thể đấu giá được Mặc kim thật là đúng may mắn.

Bất quá tại thời gian này Hàn Lập cũng không có nhàn rỗi, về các phương pháp thông qua đấu giá giao dịch ngầm cũng đã hiểu rõ.

Theo tình hình thực tế thì giao dịch ngầm mấy ngày phía trước đều là tương tự đấu giá hội, ngoại trừ xuất hiện chủ yếu là đồ vật dùng cho người trong ma đạo cũng không có đồ vật đặc biệt quý hiếm.

Nhưng đến ngày cuối cùng thì lại là ngày chuyên để cho Nguyên anh tu sĩ tiến hành giao dịch lấy vật đổi vật, mỗi năm đều có xuất hiện vài loại tài liệu trân quý, đích thực rất nhiều tài liệu có thể đạt được tại giao dịch hội này.

Nhưng giao dịch hội này không phải ai cũng có thể tham gia. Chỉ có tu sĩ có liên quan tới ma đạo tu sĩ hoặc có người giới thiệu mới có thể gia nhập.

Hiểu được điều đó, Hàn Lập trong lòng yên tâm, tạm thời đem việc này vứt ra sau khỏi đầu, chỉ là mỗi ngày tham gia đấu giá hội tại Cửu Tiêu điện.

Vài ngày sau, cuối cùng một ngày Hàn Lập phát hiện một loại tài liệu mình cần, tinh thần hưng phấn sau liền hao phí hơn mười vạn linh thạch mua được.

Không lâu sau cái giao dịch hội này rốt cuộc kết thúc.

Các tu sĩ từ phòng đấu giá đồng loạt đi ra, Hàn Lập xen lẫn trong đó đi ra,nhưng vẫn chưa trực tiếp đi ra phường thị mà đi thẳng đến Thiên Cơ các.

Hàn Lập cũng không biết hắn lần này đi ra trùng hợp tránh qua một kiếp.

Bởi vì vài tên Âm La tông trưởng lão vốn biến mất mấy ngày trước đây tại phường thị lại xuất hiện ở lối vào. Hơn nữa trong đó lại có thêm Thiên Lan thánh nữ vẫn như trước che mặt bằng lụa mỏng.

Hiện tại nữ nhân này đang dùng ngọc thủ ngịch một cái kính nhỏ màu bạc, nhìn về phía các tu sĩ đang ra vào phường thị, chốc chốc hướng tiểu kính nhìn vài lần, trong mắt quang mang lưu chuyển, lông mày nhíu lại.

Theo thời gian trôi qua tiểu kính màu bạc phát ra quang mang ngày càng lợi hại nhưng nàng một lời cũng không nói.

Mà bên cạnh Cát Thiên Hào mấy người khuôn mặt cũng là dần dần âm trầm xuống sắc mặt không được tốt.

"Không phát hiện người nọ. Tu sĩ ra vào phường thị phía trước mặc dù có vài người cũng sử dụng ảo thuật che dấu bộ dáng nhưng cũng phải hắn. Hắn thật sự không tham gia đấu giá hội sao? Nếu là như vậy mấy ngày nay chúng ta đúng là phí công. " Sau một lúc lâu Lâm Ngân Bình thở dài chần chờ mà nói.

"Không có khả năng gần đây Tấn kinh cao giai tu sĩ không có đấu giá hội nào vượt qua lần này. Hơn nữa ngày đó Lâm đ*o hữu cũng chính mắt chứng kiến người nọ tại trước Bảo Quang điện đợi một khoảng thời gian mới rời khỏi, chứng tỏ đối với lần này đấu giá hội rất là coi trọng." Cát Thiên Hào chậm rãi nói.

Lâm Ngân Bình nghe đến lời này mặc dù lơ đãng gật đầu nhưng trên mặt nét trầm ngâm cũng chưa hết.

"Có thể hay không Diệu Âm kính cũng không thần diệu như nghe đồn, hoặc là thời gian tế luyện quá ngắn khiến Lâm đ*o hữu chưa chính thức phát huy uy lực của bảo kính." Tên Âm La tông trưởng lão mắt tam giác kia đột nhiên nói.

"Không có khả năng. Diệu Âm bảo kính là một trong Thất Diệu chân bảo của Thất Diệu chân nhân, là bảo vật sớm thành danh tu tiên giới từ lâu. Về phần tế luyện thời gian, bảo vật nguyên bản không cần phải tế luyện, chỉ là kính này có chút đặc thù nếu không gia tăng một chút tế luyện thì không thể phát huy hết toàn bộ uy lực thần thông phá pháp. Cho nên tế luyện mấy ngày nay thế là đủ rồi, nếu không mấy tên tu sĩ đồng dạng thi triển bí thuật cũng không bị ta dùng bảo kính phá giải ra hình dáng." Lâm Ngân Bình lắc lắc đầu môi anh đào khẽ nhéch giải thích.

"Nói như vậy, người nọ thần thông huyễn nhan bí thuật vẫn là trên cả Diệu Âm bảo kính, cho nên không thể bị nhìn thấu hoặc là người này vẫn còn nán lại trong phường thị, hoặc dùng thủ đoạn khác từ nơi khác đi ra." Cát Thiên Hào ánh mắt chớp động vài cái vừa tự đánh giá nói.

"Danh tiếng của Diệu Âm kính lớn như vậy mặc dù trong thiên hạ có thể có ảo thuật nó không thể phá được nhưng tuyệt đối chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi,

khó có khả năng trùng hợp như vậy người này lại có loại đại thần thông này. Thứ hai, phường thị bố trí là do đạo môn danh tiếng lừng lẫy - Bát Cực Phân Quang trận, người nọ cũng không thể không tiếng động phá trận rời khỏi, mười phần có chín vẫn còn ở lại bên trong phường thị chưa đi ra ngoài."
Lâm Ngân Bình khẳng định nói.

"Ý của Lâm đ*o hữu là?" Lão giả mắt tam giác chần chừ hỏi lại.

"Tiếp tục thủ tại nơi này, người nọ nếu muốn rời khỏi phường thị nhất định phải đi qua nơi này. Mặt khác tiếp tục phái thêm vài tên đệ tử thông minh đi các nơi trong phường thị thăm dò, xem xem có thể tìm được tung tích người nọ hay không." Lâm Ngân Bình đề nghị.

"Ân. Lâm đ*o hữu nói có lý, vậy y theo lời Lâm đ*o hữu làm đi.

Nếu người nọ thật vẫn tại phường thị trong, cũng có thể ở lại một thời gian."
Cát Thiên Hào tự đánh giá một chút cảm thấy không có vấn đề liền đáp ứng.

Sau đó hắn đưa tay phóng ra vài đạo truyền âm phù, một lát sau liền có mấy tu sĩ thấp giai Âm La tông tiến đến. Sau khi phân phó xong mấy người này cung kính nhận lệnh rời đi hướng phía sâu trong phường thị đi tới.

Cùng lúc mấy người này tìm không thấy Hàn Lập mà có chút nghi hoặc thì Hàn Lập cũng tại Thiên Cơ các gặp lại vị kia Vương trưởng lão. Lúc này hắn tự nhiên là khôi phục khuôn mặt chân thật.

Vương trưởng lão đối với Hàn Lập cùng lão giả họ Phú ước hẹn cũng biết một chút cho nên không có chút ngạc nhiên, ngược lại phi thường nhiệt tình đối đãi, đưa Hàn Lập vào phòng khách qúy, còn tự mình tiếp đãi.

Hàn Lập cùng vị này Vương trưởng lão nói chuyện một lúc tự nhiên cùng hắn trao đổi một chút tu luyện kinh nghiệm cùng thể ngộ, không lâu sau đều có chút thu hoạch.

Trong lúc hai người trao đổi cùng ấn chứng thì họ Phú lão giả cũng đến Thiên Cơ các, vừa thấy cảnh này cũng không khách khí lập tức ngồi xuống gia nhập thảo luận.

Ba người trao đổi tiến hành gần nửa ngày, thẳng đến lúc sắc trời tối đen ba người mới nhìn nhau cười chấm dứt cuộc nói trao đổi mà đều có thu hoạch không nhỏ.

Lão giả họ Phú và Hàn Lập cũng không ở lại lâu nữa, lập tức cáo từ rời đi Thiên Cơ các.

Vừa đi ra khỏi Thiên Cơ các, Hàn Lập nháy mắt biến ảo khuôn mặt thành một vị tu sĩ mặt vàng xa lạ. Lão giả họ Phúlần đầu tiên thấy vậy liền giật mình, sau đó lập tức hiểu ý tỏ vẻ không có gì.

Bất quá tiếp theo Hàn Lập ngược lại kinh ngạc chứng kiến họ Phú lão giả không ngờ không đi ra lối ra phường thị mà dẫn hắn thẳng đến phụ cận Thiên Cơ các, nhắm Sấu Linh trai một khu tiểu lầu đi tới.

"Phú đạo hữu, nơi này là?" Mắt nhìn thấy phải đi vào lầu các Hàn Lập không nhịn được liền hỏi.

"Nhà này là của hãng buôn Sấu Linh Trai, chủ nhân với ta là quan hệ hảo hữu nhiều năm, trong lầu các có bố trí một loại truyền tống trận tạm thời, có thể truyền tống trực tiếp đến giao dịch hội dưới đất không xa. Ta đã tiếp xúc qua, có thể trực tiếp truyền tống qua." Lão giả Họ Phú thành thực nói.

"Truyền tống trận, nếu ta nhớ không lầm thì phường thị cấm bố trí truyền tống trận cơ mà?" Hàn Lập nghe vậy cũng không có chút nghi hoặc ngược lại trên mặt hiện lên vẻ giật mình.

"Hắc hắc, đạo hữu cứ việc yên tâm, vị bằng hữu này của ta mặt mũi không nhỏ, bởi vì nguyên nhân đặc thù trước đó đã hướng thế lực chủ nhân phía sau phường thị thỉnh qua đã được cho phép. Cái truyền tống trận này chỉ có thể tồn tại ngắn ngủi mấy tháng thời gian mà thôi, người biết cũng không có mấy." Họ Phú lão giả lơ đễnh giải thích.

"Thì ra là thế" Hàn Lập có chút hiểu ra.

Chủ nhân Sấu Linh trai là một lão giả trắng trẻo gương mặt phổ thông, ăn nói cử chỉ đều bất phàm làm cho người ta cảm thấy như gió xuân thổi qua. Càng làm cho Hàn Lập giật mình là vị này vốn là một vị trận pháp đại sư danh tiếng không nhỏ. Điều này làm cho Hàn Lập rất có ý kết giao.

Nhưng hiện tại, bởi vì cấp bách tham gia giao dịch hội dưới đất cho nên Hàn Lập đúng là không có thời gian cùng người này trò truyện lâu hơn, liền từ truyền tống trận tại trong phòng truyền tống rời đi phường thị.

Một khắc sau, hai người trực tiếp xuất hiện trong một sơn động bí mật. Hai người liền đi ra khỏi sơn động bay lên không trung, Hàn Lập lúc này mới phát hiện bọn họ trực tiếp xuất hiện tại phía nam Tấn kinh gần một ngọn núi vô danh trên. Mà cách núi nhỏ không xa có thể mơ hồ chứng kiến tường thành Tấn kinh ẩn hiện.

Cùng lúc Hàn Lập rời khỏi phường thị, Cát Thiên Hào vẫn canh giữ tại lối vào phường thị đồng thời nhìn sắc trời, sau một chút trầm ngâm đột nhiên nói với Lâm Ngân Bình bên cạnh:

"Lâm đ*o hữu, giao dịch hội dưới đất sắp phải bắt đầu. Hôm nay giao dịch hội có mấy món đồ vật xuất hiện đối với tu luyện sau này của Cát mỗ rất nhiều tác dụng, tại hạ không thể bỏ qua. Mà hiện tại đã muộn người nọ cũng chưa xuất hiện, mặt khác đệ tử cũng không phát hiện tung tích của người đó trong phường thị. Xem ra chúng ta lúc trước không biết là xuất hiện sai lầm chỗ nào. Người này xảo trá như hồ ly có thể đã sớm rời đi nơi này. Không bằng đạo hữu cùng Cát mỗ tham gia giao dịch hội, người nọ cũng có thể xuất hiện tại nơi đó, nếu như không có tại giao dịch hội cũng sẽ có thu hoạch."

"Theo tình hình này cứ tiếp tục ôm cây đợi thỏ cũng sợ là không có kết quả. Vậy cũng tốt, ta liền cùng đạo hữu đi xem một chuyến vậy. Nói không chừng thật có thể tại nơi đó có chút thu hoạch đây." Lâm Ngân Bình cắn cắn môi nhìn về phía chỗ sâu trong phường thị, có chút không cam lòng đáp ứng nói.

Sau đó Cát Thiên Hào cùng những người khác thương lượng, ban đầu cùng với đi theo hắn một nam một nữ vẫn tiếp tục canh giữ nơi này. Còn lại trưởng lão có một người theo hắn cùng Lâm Ngân Bình đồng thời tham gia giao dịch hội. Lão giả mắt tam giác cùng một người khác thì tự xưng còn có công việc phải làm cũng cáo từ rời đi.

Nhất thời các trưởng lão Âm La tông cấp nguyên anh chưa cùng Hàn Lập tiếp xúc liền tự động giải tán, đều tự động rời đi.