Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 786: Quỷ la phiên




Hàn Lập vừa thấy mấy viên châu này thì trong lòng vừa độngChẳng lẽ cái này cũng là lôi châu gì đó.

Ý niệm này chợt lóe qua trong đầu nhưng Hàn Lập vẫn không có ý dừng thúc dục Đại Canh Kiếm Trận chút nào.

Kim ti trong Đại Canh Kiếm Trận thần thông có chút giống với công pháp kiếm tu hóa kiếm vi ti, có thể đem trăm đạo kiếm quang kiếm khí kinh người ngưng tụ thành ti tằm.

Bởi vì sử dụng dưới hình thức kiếm trận và phi kiếm sau khi trộn lẫn Canh Tinh vào khiến cho thân phi kiếm trở nên sắc bén vô cùng. Cho nên kiếm ti hình thành có thể lợi hại sánh bằng phổ thông kiếm tu.

Pháp bảo cùng Cổ Bảo bình thường căn bản vô pháp ngăn cản bị kim ti cắt đứt.

Về phần lôi châu gì đó, Hàn Lập cũng không sợ.

Chỉ cần bản thể ba mươi sáu khẩu phi kiếm này không vấn đề gì thi kiếm ti cho dù bị công kích vẫn có thể hình thành một lần nữa, căn bản không sợ công kích. Đây cũng là chỗ đáng sợ của Đại Canh Kiếm Trận.

Hàn Lập tự đánh giá một lúc, hiện tại kim quang hiện lên, các viên châu này đồng dạng kích động kiếm trận cấm chế liền bị nhiều kim ti cắt thành nhiều mảnh, sau đó bạo liệt.

Thật ngoài ý liệu, số viên châu này cũng không có ám ngậm lôi hỏa gì. Ngược lại sau khi bạo liệt thì chỉ toát ra một làn hắc hồng sắc huyết vụ nồng đâm.

Đám huyết vụ này một khi thoát ra lập tức tràn ngập cả không gian. Đồng thời tỏa ra một cỗ khí tức cổ quái, buồn nôn và cực kỳ gay mũi.

Viên châu này tên là "Huyết Lôi Tử", nghe nói là dùng mấy cái tài liệu cực kỳ ô uế dơ bẩn gì đó luyện chế thành. Khi đối địch chỉ cần không gặp phải bảo vật tế luyện ma đạo thì nếu bị huyết vụ này bám vào thì uy lực đại giảm, linh tính tổn thất lớn. Cho dù pháp bảo thần thông của ngươi lớn, linh tính cao tới đâu nhưng nếu muốn khôi phục uy lực vốn có của bản vật thì cũng phải một lần nữa dùng anh hỏa bồi luyện mấy ngày mới được.

Đương nhiên Huyết Lôi Tử này tại Ma Môn cũng rất hiếm thấy, chẳng những nguyên liệu cực kỳ thưa thớt mà xác xuất luyện chế thành công cũng thấp đến đáng thương. Mức độ khó khăn so với việc tế luyện lôi châu khó hơn rất nhiều.

Hơn mười khỏa này cũng do Hắc bào thanh niên tích lũy gần trăm năm.

Người này thân là một trong mười đại trưởng lão Tấn quốc Ma Tông kiến thức rộng rãi. Một khi nhận ra Hàn Lập bày kiếm trận thì lập tức nghĩ đến việc dùng Huyết Lôi Tử làm ô nhiễm phi kiếm của Hàn Lập.

Kiếm trận nguyên bản luôn yêu cầu phải phối hợp khăng khít thì mới có thể thi triển được thần thông. Một khi khẩu phi kiếm nào bày trận hơi mất linh thì kiếm trận tự nhiên tự sụp đổ.

Loại phương pháp này là một trong những thủ đoạn mà Tấn quốc ma tu khi đối kháng kiếm tu khu sử kiếm trận thường dùng.

Đương nhiên Huyết Lôi Tử này là đồ vật trân quý dị thường nên cũng không được sử dụng khi đơn đả độc đấu. Bình thường chỉ trong đối kháng đại quy mô mới có thể sử dụng đến. Dù sao dưới tình huống bình thường thì kiếm trận sao có thể do một người khu sử được.

Chứng kiến màn huyết vụ này, Hàn Lập mặc dù không biết chuyện gì xảy ra nhưng là rõ ràng cảm thấy có chút quỷ dị, trong lòng đang có chút khó hiểu thì đột nhiên một trận lôi minh trầm thấp truyền ra.

Trong huyết vụ hiện ra một phiến kim quang bắn ra từng đạo kim sắc điện hồ. Đám điện hồ này cùng huyết vụ va chạm thì lập tức bạo liệt ra và đồng thời bị tiêu diệt.

Trong nháy mắt hơn mười đoàn huyết vụ này đã cùng Ích Tà Thần Lôi của Hàn Lập đồng quy vu tận.

Hàn Lập ngây người.

Ích Tà Thần Lôi không có chờ hắn thúc dục đã tự động từ trên phi kiếm bắn ra, đây chính là chuyện tình lần đầu gặp. Mà vừa nhìn huyết vụ thuộc về tà vật dĩ nhiên có thể triệt tiêu Ích Tà Thần Lôi, thật có chút khó tin.

Hàn Lập tự nhiên không biết Huyết Lôi Tử này có tính chuyên ô nhiễm chánh đạo bảo vật, cơ hồ có tính chất đặt biệt chuyên khắc chế công pháp ma đạo của Ích Tà Thần Lôi. Hai vật vừa khéo khắc chế lẫn nhau. Tình hình chung là không ai có cách khắc chế đối phương.

Mà huyết vụ mới vừa rồi mặc dù số lượng không ít nhưng đơn độc so đấu cùng thần lôi ẩn trong ba mươi sáu khẩu phi kiếm thì tự nhiên là xui xẻo lớn. Cho nên huyết vụ trong nháy mắt bị khu trừ sạch sẻ.

"Ích Tà Thần Lôi. Tất cả phi kiếm này đều là Kim Lôi Trúc pháp bảo! không có khả năng, làm sao mà có nhiều Kim Lôi Trúc như vậy?" Hắc bào thanh niên thấy tình hình này, sắc mặt tái nhợt thất thanh hét lớn.

"Nghi vấn này đợi khi người nằm dưới đất thì ta sẽ nói cho ngươi!" Hàn Lập vừa nghe nói thế thì không khách khí trả lời đồng thời sau khi hít sâu một hơi, trong lòng lại thúc dục pháp quyết.

Vì huyết vụ xuất hiện nên kim ti tạm thời dừng lại, bây giờ vô thanh vô tức hướng vào giữa đè ép xuống.

Đại Canh Kiếm Trận này cố nhiên uy lực vô cùng lớn, nhưng đối với tu vi bây giờ của Hàn Lập mà nói lại là có chút miễn cưỡng.

Hắn mặc dù có thể vận hành kích phát kiếm trận này nhưng pháp lực tiêu hao quả thực kinh người, hơn nữa sau khi kích thích khởi kiếm trận thì vô lực thôi động kiếm trận gia tốc.

Nếu không thì chỉ cần trong nháy mắt điều động kiếm ti đột nhiên ép vào giữa, lập tức có thể đem đối phương giết chết. Làm sao mà trơ mắt nhìn Hắc bào thanh niên dùng thủ đoạn đối kháng.

Hàn Lập phỏng chừng dựa theo mức độ tiêu hao pháp lực của kiếm trận này thì chỉ khi tiến lên Nguyên Anh Trung Kỳ tu sĩ tu luyện mới là lựa chọn tốt nhất. Để thúc dục một nửa kiếm trận đòi hỏi pháp lực hơn xa phổ thông Nguyên Anh Sơ Kỳ tu sĩ. Cảnh giới của hắn bây giờ căn bản là vô pháp thi triển toàn bộ kiếm trận này.

"Hừ! ngươi tưởng rằng chỉ bằng vào một cái kiếm trận là có thể vây khốn được bổn tôn giả sao. Kiếm trận của ngươi lợi hại nhưng liệu có thể chặt đứt trấn tông chi bảo của ta được không?" Hắc bào thanh niên nghe vậy trên mặt dâng lên một tầng hắc khí, lành lạnh nói.

Hắn lại vừa nhìn kim ti cách người không đủ mười trượng, không nói hai lời vung tay, hung hăng đánh một trọng kích lên ngực mình.

"Phốc" một tiếng, một ngụm máu màu đen phun ra khỏi miệng, trong đó có mang theo một cái phiên nhỏ dài chừng một tấc màu xanh biếc.

Cái phiên này vừa ra khỏi miệng thì phát ra ánh lục quang lấp lóe, lập tức đem máu đen bốn phía hấp thu không còn một mảnh.

Cái phiên này liền biến thành màu xanh biếc.

Hắc bào thanh niên âm trầm nhìn lá cờ này ngoắc một cái, một tiếng "vù" tiểu phiên hóa thành một đạo hắc mang bắn tới trong tay. Hai tay chà xát khiến quang mang đại phóng ra, lục phiên lập tức bành trướng rộng ra tới vài thước.

Trên bề mặt tiểu phiên lục quang lập lòe, âm vân mờ mịt làm cho người ta không thể thấy rõ diện mục. Chỉ thấy tiểu phiên này rõ ràng thiếu một góc, bộ dáng tựa hồ bị hao tổn chưa phục hồi.

Hàn Lập đồng tử co rụt lại, trong miệng nói nhỏ một câu:.

"Quỷ la phiên!"

Lúc đầu Âm La Tông tông chủ từng nói muốn dùng trấn tông chi bảo Quỷ la phiên đối phó Hợp Hoan lão ma. Sau đó, mặc dù hai người không có thật sự thi triển ra nhưng Hàn Lập vẫn đem cái tên này ghi tạc rong lòng.

Hôm nay hắc bào thanh niên xuất ra tiểu phiên Hàn Lập tự nhiên tám chín phần mười đoán ra.

"Ngươi cũng cơ trí! Đây là một trong chủ phiên của mười hai Quỷ La Phiên. Uy lực của nó như thế nào bản thân ngươi thể nghiệm một chút." Hắc bào thanh niên vừa thấy Hàn Lập nhận ra vật trong tay, đầu tiên là ngẩn ra nhưng theo sau lại cười lạnh nói. Tựa hồ đối với vật trong tay tin tưởng mười phần.

Theo sau thanh niên đột nhiên đem tiểu phiên này nắm chặt. Nhằm phương hướng kim ti nhẹ nhàng huy vũ một chút.

"Phốc xuy" một tiếng, âm vân màu xanh biếc từ trên tiểu phiên hiện lên sau đó kịch liệt tăng vọt đem thân ảnh thanh niên bao ở trong đó.

Xung quanh băng hàn thấu cốt âm phong đại khởi, trên không trung không biết khi nào đã bị bao phủ bởi âm vân. Cả bầu trời trong nháy mắt biến thành đen kịt đem ánh mặt trời che khuất hoàn toàn.

Sắc trời ảm đạm đồng thời bốn phía cũng không biết từ khi nào xuất hiện lục mang quỷ vụ, tiếng quỷ khấp nổi lên bốn phía.

Chỉ phất nhẹ nhàng một cái khiến lão thiên biến sắc, trách không được người này đối với lá cờ này tự tin như thế.

Hàn Lập cho dù đối với Đại Canh Kiếm Trận tin tưởng không ít nhưng trong lòng cũng hoảng sợ.

Nhưng vào lúc này từ phía đối diện vang lên tiếng phá không truyền ra. Vô số đạo dây chỉ màu đen từ trong vụ khí phun ra ra bắn thẳng đến quấn xung quanh Hàn Lập.

Kim quang chợt lóe, phi kiếm trong trận pháp cấm chế phát động, vô số đạo kim ti giao xoa thoáng hiện, tất cả hắc tuyến thoáng dừng lại rồi hóa thành vô số đoạn nhỏ rơi xuống. Nhưng lập tức số hắc tuyến bị cắt đứt lại hóa thành một đoàn lục vụ, vụt bay quay về, một lần nữa dung nhập vào trong lục vụ.

"Di!" Hàn Lập chưa cảm giác được như thế nào thì thanh niên trong lục vụ lại kinh ngạc lên tiếng. Âm hồn ti có thể nói là vô cùng cứng cỏi nhưng lại không chịu nổi một kích, bị kiếm trận đối phương kích hủy. Điều này thật có chút ngoài dự liệu.

Sau khi hơi trầm ngâm, rốt cục không hề giữ lại nữa mà phát động uy lực lớn nhất Quỷ La Phiên trong tay.

Chỉ thấy hắn đột nhiên đem tiểu phiên trong tay từ lục vụ ném mạnh ra xa, cắm ở trước người khoảng ba thước không nhúc nhích.

Theo sau thanh âm chú ngữ tối nghĩa từ trong sương mù vang lên, trận trận âm phong cuốn mê vụ từ bốn phương tám hướng hướng về trung tâm kéo đến.

Lục phiên thoáng một cái rồi cuồng trướng, trong nháy mắt đã cao chừng hai trượng. Sương mù mặt ngoài lá cờ này bắt đầu tán đi, lộ ra chân diện mục.

Kết quả Hàn Lập vừa thấy, sắc mặt đại biến.

"Các ngươi dĩ nhiên dùng nhiều sinh hồn như vậy để luyện phiên? các ngươi rốt cuộc đã giết bao nhiêu người rồi?" Hàn Lập lớn tiếng quát.

Bề mặt bích lục phiên dầy đặc tràn đầy, áp súc không biết bao nhiêu khuôn mặt người thu nhỏ. Những khuôn mặt này nam nữ lão ấu đều có, tựa hồ như còn sống, trên lá cờ không ngừng nhúc nhích, vẻ mặt mỗi người đều toát ra vẻ cực kỳ thống khổ. Thật sự cực kỳ kinh khủng.

"Bao nhiêu người ai mà biết được! Có lẽ mười vạn hoặc hơn trăm vạn. Trong đó lại phải có tinh hồn hàng trăm tên tu sĩ mới có thể luyện chế thành một cây chủ phiên như vậy." Từ trong lục vụ truyền ra thanh âm của hắc bào thanh niên.

Hàn Lập im lặng một lúc rồi lạnh lùng nhìn lục vụ chằm chằm, một lát sau trong miệng nhẹ nói vài câu.

"Các ngươi đáng chết."

"Đáng chết? Lời này không biết đã có bao nhiêu người nói qua. Nhưng tại hạ không phải vẫn sống tốt đây ư. Nhưng thật ra mà nói, hồn phách bọn họ đều bị ta thu vào trong phiên trở thành một bộ phận của tiểu phiên này. Ngươi cũng không ngoại lệ." Thanh niên cười giễu cợt nói.

Theo sau hắn không nói gì nữa, đánh ra một đạo pháp quyết màu đỏ đánh vào trên cự phiên.

Lục quang đại phóng, đột nhiên từ trên tiểu phiên hiện ra một cái lỗ đen đường kính cỡ vài thước, sau khi hắc khí bốc lên thì bên trong nổi lên âm phong trận trận.

"Phốc phốc" mấy tiếng liên tiếp truyền ra. Mấy cái đầu lâu to lớn, nhiều mắt bốc lên quỷ hỏa, miệng phun khói xanh từ trong phiên bay vụt ra, xếp hàng thành chữ nhất.

Trong đó cái đầu lâu lớn nhất, trên có hai cái ngưu sừng thật lớn nhưng ngũ quan phía dưới thoạt nhìn lại giống như loài người.

Chẳng lẽ khô lâu đầu này khi còn sống là một hóa hình kỳ yêu thú, Hàn Lập trong lòng cả kinh.

Nhưng chuyện tình ngay sau đó làm cho Hàn Lập đem mọi nghi vấn này vứt ra khỏi đầu.

Chỉ thấy trừ mấy cái khô lâu đầu đi ra đầu tiên thì từ trong lỗ đen trên lục phiên, các loại, các dạng quỷ hỏa khô lâu đầu vẫn liên tục không ngừng bay ra, trong nháy mắt hiện ra đến hơn trăm con, đứng chật ních xung quanh Hắc bào nhân.

"Đi!" Hắc bào thanh niên trong lục vụ, nhìn Hàn Lập bắt quyết.