Mặc dù Hàn Lập biết một khi Hoàng Kim Giải xuất thủ chắc chắn không phải chuyện đùa nhưng hoàn toàn không ngờ được nó xuất thủ lại sắc bén đến nhường đó.
Không hề gây ra một chút không gian dao động nào nhưng kéo vàng biến thành kim quang đã đến gần trong gang tấc, căn bản không còn kịp để thi triển bí thuật tránh né nữa.
Với sự khủng bố mà kéo vàng cho thấy, chỉ sợ không có bất kỳ bảo vật phòng ngự nào có thể ngăn cản được nó.
Hàn Lập mặc dù kinh sợ nhưng tâm niệm xoay chuyển như chớp, bỗng nhiên hắn quát lớn một tiếng, cánh tay phong ấn Huyền Thiên chi bảo đột nhiên nâng lên, những phù văn màu xanh thẫm phía ngoài da thịt tuôn ra, bàn tay hóa thành kiếm chém thẳng vào hư không, một vạt kiếm quang xanh lờ mờ lập tức lao ra ngoài.
Đối với kim quang sắc bén từ bên còn lại đánh tới, một bàn tay khác của Hàn Lập khẽ lật, da thịt hắn trong phút chốc biến thành màu tử kim. Năm ngón tay xòe ra, một tầng ngũ sắc hàn diễm cuồn cuộn tuôn ra, sau khi ngưng tụ lại thì biến thành một tấm băng thuẫn năm màu chắn ở trước người, đồng thời hà quang màu xám tro mờ mịt sáng lên phía ngoài cơ thể, Nguyên Từ Thần Quang cũng hóa thành một màn sáng bảo vệ lấy thân thể.
Không chỉ như vậy, hắn còn nhanh chóng há miệng phun ra một hỏa cầu màu bạc, hỏa cầu lao thẳng về phía công kích.
Một tràng nổ lớn "ầm ầm" vang lên, tiếp đó chỉ nghe thấy 'rắc' một tiếng!
Kim quang kia mặc dù đánh vỡ kiếm quang màu xanh nhưng khi chém đến cánh tay chi chít linh văn xanh thẫm thì lại bị bắn ngược lại mà không hề gây ra một chút tổn thương nào cho cánh tay đó.
Mà kim quang bên kia thì lại cắt đôi băng thuẫn năm màu và màn sáng màu xám tro, nó chỉ hơi ngưng lại một chút khi bị hỏa cầu màu bạc đánh trúng nhưng rồi lóe một cái lại biến mất rồi chém ngang qua hông Hàn Lập, hộ thể linh quang của Hàn Lập lúc này mỏng manh như tờ giấy mà không thể ngăn cản được nó chút nào.
Mùi máu tanh tản ra khắp nơi, hai khúc thi thể ngay lập tức rơi xuống từ trên trời cao.
Mà kim quang lại quay ra chém xuống phía dưới, hai khúc thi thể trong nháy mắt bị nó chém nát bét, chỉ còn một vùng mưa máu rơi lả tả xuống dưới.
Người mặc kim bào thấy vậy liền cười lớn:
"Ha ha, ta còn tưởng ngươi có bản lĩnh lớn thế nào chứ, mới dính một đòn của Thánh Giải mà đã ngã xuống chết rồi. Thế mà Bảo Hoa và Nguyên Yểm còn bị ngươi uy hiếp nữa, xem ra nhiều năm không gặp, hai tên đó cũng biến thành phế vật rồi."
"Đòn thứ nhất năm thành thần thông không giết chết mục tiêu, triển khai đòn thứ hai với mười hai thành thần thông!"
Nhưng đúng vào lúc này, một câu nói ù ù vang lên khiến tiếng cười của người mặc kim bào bỗng nhiên im bặt.
Vừa nói dứt lời, hai cái càng lớn của con Hoàng Kim Cự Giải đồng loạt giơ lên trời cao, tầng tầng lớp lớp những phù văn màu vàng kim từ trong thân thể nó tuôn ra điên cuồng vận chuyển trên không trung rồi ngưng tụ thành một khối cầu khổng lồ đường kính trăm trượng.
Thể tích khối cầu này hết sức kinh người, phía ngoài lóng lánh ánh kim, thật là vô cùng chói mắt!
Đúng lúc này, hư không phía ngoài vùng mưa máu chừng hơn trăm trượng bỗng nhiên dao động, một bóng người màu xanh nhạt lại im hơi lặng tiếng hiện thân ra.
Không ngờ lại là Hàn Lập vốn tưởng đã ngã xuống khi trước rồi.
Trung niên mặc kim bào thấy vậy thì hơi ngẩn ra một chút, nhưng cũng hiểu ra ngay lập tức, hắn cười dữ tợn một tiếng rồi nói:
"Hóa ra là có dị bảo chết thay, vừa rồi coi như số ngươi may mắn, nhưng với đòn tiếp theo của Thánh Giải thì ngươi chỉ còn một đường chết mà thôi. Làm như thế cùng lắm cũng chỉ cầm cự được thêm chốc lát mà thôi."
Hàn Lập tỏ ra không hề quan tâm tới ngữ khí châm chọc của người mặc kim bào mà chỉ nhìn khối cầu đang lơ lửng trên đỉnh đầu Hoàng Kim Cự Giải với ánh mắt âm trầm vô cùng.
Một đòn khi nãy của con quái vật khổng lồ này mặc dù phân nửa đã bị hắn ngăn cản được nhờ vào một chút uy lực của Huyền Thiên chi kiếm nhưng một nửa khác lại dễ dàng phá vỡ phòng ngự của hắn dễ dàng như xuyên qua đậu hũ.
Nếu không phải hắn hắn vội vàng thúc giục phân nửa máu huyết bên trong cơ thể kích phát khối hóa kiếp khôi lỗi luyện chế từ Khấp Linh Huyết Mộc ra thay mình gánh lấy nửa đòn này thì chỉ sợ cho dù vừa nãy không chết đi nữa cũng phải đoạn chi tàn thể rồi.
Hiện giờ Hoàng Kim Giải không hề chần chờ mà lại tế ra một khối cầu bằng phù văn màu vàng lớn như vậy cho thấy uy năng của đòn công kích tiếp theo sẽ lại càng sâu không lường được, hắn cảm thấy vô cùng kinh sợ, hít sâu vào một hơi, lập tức thi triển thủ đoạn bảo vệ tính mạng mạnh nhất của mình.
Chỉ thấy Hàn Lập gầm nhẹ một tiếng, một tay hắn bấm niệm pháp quyết, kim quang ngoài cơ thể sáng bừng lên, thân hình hắn bỗng nhiên điên cuồng lớn lên, đồng thời huyễn hóa ra một con kim mao cự viên cao hơn trăm trượng, kim hà phía sau hắn quay cuồng, Phạm Thánh Pháp Tướng ba đầu sáu tay loáng cái đã hiện thân ra.
Không chỉ có vậy, cự viên vỗ một tay lên đầu, thiên linh cái mở ra, từ đó có một Nguyên Anh màu vàng cao chừng nửa thước bay ra.
Chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng của Nguyên Anh thấp giọng đọc mấy câu chú ngữ, tức thì quang hà ở gần đó bừng sáng, vài loại pháp tướng Chân Long, Thải Phượng, Lôi Bằng liên tiếp hiện ra nhanh chóng.
Tất cả các loại pháp tướng, bao gồm cả Phạm Thánh, sau khi xoay tròn một vòng trên không trung liền bổ nhào về phía Nguyên Anh.
Một tiếng nổ lớn vang lên, kim quang bừng sáng!
Thân thể của cự viên thu nhỏ lại trong nháy mắt, sau khi quang mang tắt dần thì lại biến thành một bóng người chỉ cao xấp xỉ như một gã thường nhân.
Bóng người này khắp người có kim quang lấp lánh, bất kể da thịt hay khuôn mặt đều có một tầng lân phiến màu vàng nhạt bao trùm, trên đầu lại có thêm một cái sừng màu xanh, và còn có một con mắt quỷ đen nhánh hiện ra giữa trán.
Khuôn mặt mơ hồ lộ ra phía sau lớp lân phiến màu vàng chính là khuôn mặt của Hàn Lập!
Nhưng giờ phút này thoạt nhìn thấy hắn gây ra một cảm giác yêu dị khiến lòng người kinh hãi, từ trong mắt thậm chí còn ẩn chứa thứ mang màu kim lam chớp tắt không ngừng. Một khắc sau đó, kim quang ở một bên đầu vai hắn sáng lên, lại có một hư ảnh đầu màu vàng kim quỷ dị hiện ra, đồng thời dưới xương sườn chỉ thấy 'phốc' hai tiếng, lại có hai cánh tay lóng lánh ánh kim hiện ra.
Trong khoảnh khắc hắn đã kích phát ra Nhị niết biến thân, xuất hiện dưới hình tượng ma hóa cực kỳ dữ tợn.
"Niết Bàn Thánh thể!"
Trung niên mặc kim bào vừa thấy hình tượng cực kỳ quen thuộc trước mắt này thì kêu lên thất thanh, hắn không thể tin tưởng nổi vào hai mắt mình nữa.
Bản thân hắn là một trong tam đại hóa hân của Niết Bàn Thánh thể, khi hắn đi tới Khổ Linh Đảo thì Hàn Lập đã tiến vào Tẩy Linh Trì được một lúc lâu rồi nên hắn không hề biết được là Hàn Lập lại tu luyện Niết Bàn Thánh thể, thậm chí lại còn có thể thi triển được tới Nhị niết biến thân. Hiện giờ hắn vừa thấy Hàn Lập thi triển ra thần thông áp hòm mà vốn chỉ bản thể mình mới có thì tự nhiên lộ ra vẻ mặt khó có thể tin được.
Có điều bất kể là Hoàng Kim Cự Giải hay Hàn Lập cũng đều mặc kệ vị hóa thân của Niết Bàn Thánh tổ này khiếp sợ đến đâu mà đều xuất thủ sau đó một khắc.
Cự giải vươn hai chiếc càng lớn chập lại ở giữa, kẹp lấy khối cầu từ phù văn một cách chắc chắn, sau đó kim quang khắp người bừng sáng, nó lấy hết sức bình sinh mạnh mẽ ném khối cầu phù văn khổng lồ về phía Hàn Lập.
Mà Hàn Lập sau khi biến thân chỉ thấy hai khối đầu đồng thời cười lạnh một tiếng rồi khẽ nhấc cánh tay màu xanh thẫm có phong ấn Huyền Thiên kiếm lên.
Một khắc sau đó, vô số phù văn màu xanh thẫm từ cánh tay tuôn ra, sau khi ngưng tụ lại liền hóa thành một kiếm ảnh màu xanh thẫm.
Kiếm ảnh này chỉ dài chưa đầy ba thước nhưng chuôi của nó bị Hàn Lập nắm chặt trong tay, ngay lập tức chém về phía khối cầu phù văn màu vàng kim không hề nao núng.
Mặc dù do hạn chế bởi tu vi và thời gian nên Hàn Lập không thể kích thích Huyền Thiên kiếm một cách thực sự, hiện giờ thứ hắn cầm trong tay chỉ là kiếm ảnh do một phần uy năng của nó biến ảo mà thành, nhưng kiếm này vừa mới chém ra phút chốc đã kinh động lòng người, phong vân biến sắc.
Bầu trời trong phương viên vài chục dặm bỗng nhiên trở nên ảm đạm xuống!
Cả phiến hư không cũng ngập tiếng ầm vang, những quang cầu ngũ sắc do thiên địa nguyên khí biến ảo mà thành hiện lên như mưa ở khắp bốn phía, sau đó điên cuồng lao tới kiếm ảnh màu xanh thấp như nước triều dâng.
Kiếm ảnh màu xanh thẫm chém ra cũng kéo theo một kiếm quang màu xanh biếc, dù chỉ dài gần mười trượng nhưng nhờ có thiên địa nguyên khí quán chú vào mà bỗng chốc dài lên tới hơn trăm trượng, hơn nữa sau khi ầm vang một tiếng, ở phía ngoài kiếm quang khổng lồ bỗng có từng đạo điện hồ màu xanh lập lòe hiện lên, thanh thế hết sức kinh người!
Mà khối cầu phù văn màu vàng kim khổng lồ kia ngay trước khi tiếp xúc với kiếm quang khổng lồ cũng vang lên một tiếng trầm đục, từ phía ngoài nó chợt xuất hiện hơn ngàn hư ảnh phù văn lớn chừng cái đấu.
Mỗi một phù văn đều lờ mờ kim quang và liên tục chuyển động không ngừng.
Một tiếng nổ như trời long đất lở vang lên, quang mang hai màu lục kim bỗng bộc phát từ giữa Hàn Lập và Hoàng Kim Cự Giải, chúng theo khí lãng cuộn về các phương hướng khác, chỉ trong phút chốc đã chia bầu trời thành hai phần thẳng tắp.
Một nửa bầu trời là kiếm quang màu xanh lục lờ mờ, còn một nửa bầu trời khác thì tràn ngập những phù văn màu vàng kim sáng lấp lánh quay cuồng không ngừng.
Nhưng sau khi hai bên giằng co được mấy hơi thở thì những hư ảnh phù văn màu vàng phía bầu trời bên kia đột nhiên tập trung lại ở giữa, đồng thời lại huyễn hóa ra mười mấy hư ảnh kim văn lớn như ngọn núi rồi hung hăng lao về phía Hàn Lập ở phía bên này.
Mặc dù sau mỗi một đòn thì những hư ảnh phù văn khổng lồ cũng lóe lên rồi biến mất nhưng dường như trong những hư ảnh này có ẩn chứa một chút lực lượng từ pháp tắc.
Kết quả là sau mỗi một đòn thì mỗi góc bầu trời cũng hơi run rẩy, nhưng sau bảy tám lần như vậy thì một phía bầu trời màu xanh hoàn toàn sụp đổ mà không cách nào ngăn cản kim quang cuồn cuộn lấn xuống.
Hàn Lập đang ở phía sau sắc mặt đại biến, kiếm ảnh màu xanh thấp khẽ run rẩy rồi vỡ vụn ra từng khúc, bốn cánh tay đột nhiên đồng loạt đánh về phía trước một đòn.
Tức thì có bốn hư ảnh bàn tay màu vàng kim lớn mỗi cái lớn như một tòa lầu các xuất hiện trong tiếng ầm vang bỗng hiện lên phía sau thanh quang đã vỡ vụn, đồng thời mạnh mẽ vỗ về phía trước.
Thanh quang vốn dĩ đã vỡ vụn trong nháy mắt lại một lần nữa hợp lại với nhau, miễn cưỡng chặn lại kim quang đang lấn tới.
Có điều tình hình như thế này cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn mà thôi!
Sau khi mấy hư ảnh phù văn khổng lồ còn lại cũng hùng hổ đập xuống, hư ảnh bốn bàn tay màu vàng kim cũng vỡ vụn trong chớp mắt, kim quang một lần nữa đè ép xuống.
Nhưng chỉ cần có được sự ngăn cản trong chốc lát này thì Hàn Lập phía bên kia đã sớm lăn một vòng sang bên.
Một tiếng sét vang lên, một con đại bàng có hai đôi cánh một kim một ngân bỗng nhiên hiện ra, bốn cánh đồng thời vỗ một cái liền hóa thành một quang ti màu kim ngân biến mất tại chỗ.
Mà một khắc sau đó, một mảng lớn kim quang đã cuốn tới phía trước che phủ lấy phiến hư không khi trước, đồng thời cuồn cuộn tràn ra với một tốc độ không thể tưởng tượng được.
Chỉ trong chớp mắt, hư không khổng lồ trong phương viên trăm dặm nơi mắt thường có thể nhìn thấy đều tràn ngập màu vàng kim lấp lánh.
Có điều loại thiên tượng kinh người này cũng chỉ kéo dài có trong một chốc một lát mà thôi.
Cho tới khi Hoàng Kim Giải mở lớn miệng khẽ hút thì kim quang khắp trời lại như thủy triều bị cuốn trở về, bầu trời lại một lần nữa khôi phục lại vẻ trong sáng vốn có của nó.
Lúc này, trung niên mặc kim bào vẫn lơ lửng ở bầu trời phía trên cự giải, tinh quang trong hai mắt chớp động không ngừng quét ra bốn phía.