Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 2022: Thảo nguyên thú triều




Tiếp theo hắn không ngừng thúc dục kiếm quang quét về bốn phía, còn ánh mắt nhìn về phía sau cách đó không xa.

Ở bên kia, đám người Lũng gia lão tổ bất ngờ cũng vừa đánh chết một đám ma thú khác.

Trong đó, vũ y thiếu nữ búng mười ngón tay, tùng đạo ngân mang như mưa rào bắn ra, khiến mảng lớn ma thú rơi từ không trung xuống.

Phi phát nam tử Lâm gia thì trong tay hiện ra một thanh hỏa hồng ngọc xích toàn thân trong suốt, từng đoàn liệt diễm từ đó bắn ra, biến nhũng ma thú gần đó thành cầu lửa.

Lũng gia lão tổ và vị Huy trưởng lão kia, một người thì hai tay biến ảo thành hai cự trảo màu vàng, huy động hóa thành vô số trảo ảnh gào thét trên hư không, người kia thì phất tay, từng đoàn lục khí tuôn ra

Ma thú chỉ cần tiến vào trong khoảng phạm vi cách hai người hơn trăm trượng, trong nháy mắt liền bị xé rách thành vô sổ mảnh nhỏ, thân hình cứng đờ lập tức dính độc chết ngay.

Về phần Linh tộc bên kia, trong tay lão nho Tàng Hình không biết từ khi nào xuất hiện một cổ đăng (đèn cổ) màu xanh, hơn mười đoàn tử sắc đăng diễm (lửa đèn) từ trong bay ra, bao phủ mọi thứ trong phạm vi một mẫu.

Nơi tử ảnh đi qua, vô số ma thú hóa thành từng luồng khói xanh tan biến.

Về phần vị Bạch Thích thần bí bên Linh tộc, trong hộ thể linh quang tay chân hắn không động, chỉ chậm rãi bay về phía trước, nhưng nơi bạch quang đi qua, ma thú gần đó đều tư phân ngũ liệt, phảng phất bị vô số lưỡi dao sắc bén chém lên người.

Mà tên Kim cổ trưởng lão cao gầy kia, trước người xuất hiện một khí vât giống như la bàn, chỉ phát ra tiếng xé gió vù vù, nhưng tất cả ma thú phóng tới gần đều giống như say rượu nghiêng ngả, cuối cùng rơi xuống đất.

Thanh niên Chỉ Thủy vẻ măt đờ đẫn thì không biết từ khi nào trên người xuất hiện một bộ ngân sắc chiến giáp, bảo hộ toài thân vào trong, hóa thành một cơn lốc lao vào trong đàn thú.

Nơi hắn đi qua, tàn chi ma thú bay tứ tung, bộ dáng hết sức điên cuồng.

Hàn Lập nhìn thấy tất cả, hơi nhíu mày một chút

Đám người bọn họ không biết là vận khí không tốt, hay là đến thảo nguyên Ma giới này không đúng lúc.

Bọn họ dọc theo na thảo nguyên này đi không quá mười mấy ngày, liền ngoài ý muốn đụng phải đàn thú triều từ chỗ sâu trong thảo nguyên chạy ra

Đám người Hàn Lập biết rõ thú tnều ở Linh giới đáng sợ, hiển nhiên thầm kinh hoảng, lúc này tìm đường tránh khá đàn thú

Nhưng bọn hắn đã có chút xem thường sự lợi của thú tnều này, ma thú từ trong thảo nguyên tuôn ra cuồn cuộn không ngừng, vô cùng vô tận, hơn nữa tất cả đều là ma thú yêu lang một màu duy nhất.

Cấp bậc đám ma thú không cao, phần lớn đều là Trúc Cơ hoặc Kết Đan Kỳ, lợi hại nhất thì dường như cũng không quá tu sĩ Hỏa Thần Kỳ, nhưng số lượng lại vô kể, đủ khiến tu sĩ bình thường phải tuỵêt vọng.

Ngay cả đám người Lũng gia lão tổ ngay từ đầu không tiếc pháp lực thi tnển đại chiêu, một hơi giết hơn trăm vạn ma thú, nhưng số lượng của chúng lại vô cùng vô tận, mạnh mẽ cuốn bọn họ vào trong.

Từng đợt sóng ma thú bao vây quanh đám người Hàn Lập, vô lụân bị đánh chết bao nhiêu thì sổ lượng ma thú xung quanh vẫn không hề giảm bớt.

Mặc dù đám người Lũng gia lão tổ tự phu thần thông to lớn dưới tình hình này cũng chỉ có thể đoàn kết làm một, hợp lực chém giết tiến về phía trước.

Nhưng đàn thú này dường như chú ý đến bọn họ, không ngừng phát động công kích gần giống như tự sát, không cho bon họ chút thời gian dừng lại thở dốc.

Bọn họ chém giết đám ma thú này đã hai ngày hai đêm, nhưng hiên tại hai mắt nhìn về phía xa vẫn là bóng đen mít mù. không thấy dấu hiệu thoát vây.

Kể từ đó, chẳng những Hàn Lập thầm hít một ngụm lương khí mà Lũng gia lão tổ và đám người Thiên Thu thánh nữ cũng nhíu mày.

Nhiều ma thú như vậy nếu so với thú tnều bộc phát ở khu vực nhân tộc thì căn bản cách biệt một trời một vực. chỉ sợ chỉ có thể so sánh với thú đàn thật lớn trong biển.

Hàn Lập đột nhiên phất tay, tiếng nổ lớn phát ra, và đạo kim sắc điện hồ thô to chợt lóe phóng tới trong đàn thú.

Nhất thời kim quang chớp giật, lôi điện giao nhau.

Ba bốn trăm ma thú trong nháy mắt hóa thành than, bị giết sạch.

Ngay cả đám ma thú không sợ chết, nhưng nhìn thẩy cảnh này cũng theo bản năng sợ hãi rống lên, động tác trì hoãn lại.

Mà nhân cơ hội này, thân hình Hàn Lập thoáng cái liền trục tiếp biến mất không thấy.

Sau một khắc, bên cạnh Lũng gia lão tổ ba động, Hàn Lập chợt lóe hiện lên gần đó.

"Lũng huynh, cứ tiếp tục như thế này cũng không phải là cách. Mặc dù pháp lực chúng ta thâm hậu, nhưng nhiều ma thú như thế này không thể giết hết. Hơn nữa đán ma thú hung hãn không sợ chết như thật sau lưng chắc có Thú Vương điều khiển, cho dù tổn thương có nhiều đến mức nào cũng sẽ vĩnh viễn dây dưa không bỏ qua cho chúng ta." Hàn Lập ngưng trọng nói với Lũng gia lão tổ.

"Đạo hữu nói không sai, lão phu cũng nghĩ tới điều. đó. Nếu không đám ma thú này bị chúng ta giết nhiều như thế cũng nên biết khó mà thối lui. Chúng ta không nên tiếp tục giằng co với đám ma thú này, lỡ bị cao giai Ma tộc đi ngang qua phát hiện thì có chút phiền phúc. Ta phải đem Thú Vương nó đánh chết, hoàn toàn xua tan đám ma thú này." Lũng gia lão tổ âm trầm gật đầu, tiếp theo giơ tay nhấn một cái về hư không phía xa

Ấm một tiếng!

Nhất thời một cự chưởng mơ hồ từ không trung hiện lên, nhanh chóng hạ xuống.

Một cổ cự lực vô hình lâp tức hung hăng đè xuống.

Mấy trăm ma thú gào thét, trong phút chốc bị đè thành thịt nát, lúc này Lũng gia lão tổ mới khẽ nhúc nhích môi truyền âm thương lượng với đám người Linh tộc.

Sau khi ánh mắt chớp động, hắn liền quay lại nói với Hàn Lập:

"Hàn đạo hữu, ta và Thiên Thu đạo hữu đã thông qua"

"Chuyến đi này chỉ có bốn người chúng ta có tu vi Hậu kì, nghĩ rằng mỗi một người đều có thể trong khoảng khắc giết chết Thú Vương. Tiếp theo để đám người Diệp tiên tử tiếp tục đóng ở nơi này thu hút sự chú ý của ma thú, mấy người chúng ta thì phân biệt chia ra bốn hướng tìm Thú Vương nọ giết chết. Thời gian quy đinh là ba canh giờ, vượt qua thời gian này, Hàn huynh liền lập tức trở về, chúng ta sẽ nghĩ cách khác thoát ra khỏi thú triều. Bất quá lão phu nghĩ rằng Thú Vương kia không thể ở quá xa, nếu không sẽ khống chế không được tốt, căn bản không thể khiến đám ma thú tầm thường này hung hãn không sợ chết"

"Như thế cũng tốt, mới vừa rồi ta dùng thần niệm quét về phía Đông, khí tức ma thú bên kia không tệ, Thú Vương có khả năng ẩn thân bên đó, Hàn mỗ liền đi bên kia một chuyến."

Lũng gia lão tổ hiển nhiên đồng ý, tiếp theo đặn dò Huy trưởng lão hai câu, liền bước về phía Tây, động tác có vẻ chậm nhưng thật ra lại rất nhanh.

Về phần hai gã Thánh Linh Hậu Kỳ Thiên Thu thánh nữ và Bạch Thích thì phân biệt đi về hướng Nam và Bắc.

Trong tiếng rống điên cuồng của vô số ma thú, trong nháy mắt ba người liền xen lẫn vào trong đàn thú không thấy bóng dáng.

Đám người vũ y thiếu nữ tu vi hơi kém, bởi vậy mơ hồ tạo thành một vòng tròn đối kháng đám ma thú đang xông tới.

Hàn Lập thấy cảnh này khẽ hít một hơi, thân hình vừa động, nhất thời hóa thành một đạo thanh hồng bắn đi.

"Xuy xuy", tiếng kiếm khí vang lên.

Nơi thanh hồng đi qua, máu chảy thành sông, ma thú đều bị chém làm hai

Hàn Lập tiến vào lần này đã hơn hai canh giờ.

Dọc đường đi, bảy mươi hai thanh tiểu kiếm bị hắn thúc dục như bảy mươi hai con giao long, không ngừng bay múa xung quanh độn quang của hắn cũng mơ hồ lộ ra một chút kỳ hàn vô hình.

Có vài ma thú, thanh quang còn chưa dính vào, thân hình đã bị chém làm hai.

Có thể thấy được sau khi tu vi Hàn Lập tăng tiến, chẳng những pháp lực tăng lên mà ngay cả uy lục Thanh Trúc Phong Vân Kiếm cũng tăng vọt

Nhưng trong lòng Hàn Lập lại mơ hồ có chút sốt ruôt.

Mặc dù dọc đường đi cógặpvài ma thú biến dị, nhưng thực lực bất quá chỉ có thể so với tu sĩ Hóa Thần Hậu Kỳ, không phải là Thú Vương chỉ huy nhiều ma thú như vậy.

Mắt thấy ba canh giờ sắp hết, số lượng ma thú phía trước vẫn không giảm bớt, điều này khiến trong lòng hắn có chút do dự có nên trở về hội họp hay không.

Mà ngay lúc hắn đang suy nghỉ, đột nhiên thần sắc vừa động, ánh mắt có chút kinh ngạc đảo về phía đàn thú phía trước.

Cơ hồ cùng lúc đó, xa xa phía trước đột nhiên truyền đến từng đợt thanh âm bạo liệt, tiếp theo nguyên bổn đám ma thú dữ tợn đã lao về phía Hàn Lập đột nhiên trong miệng phát ra tiếng hú dài, tiếp theo không hẹn mà cùng thay đổi phương hướng, bỏ chạy về phía ngược lại.

Cảnh này khiến Hàn Lập đầu tiên là ngẩn ra, nhưng hai mắt sau khi híp lại, không chút do dự thúc dục độn quang.

Thanh hồng phát ra tiếng gào thét, trong nháy mắt thả ra thanh mang chói mắt, phá không vọt thẳng về phía đối diện.

Những ma thú chặn đường phía trước đều bị kiếm quang màu xanh chém nát bét, nhưng cho dù là thế nhũng ma thú còn lại vẫn không quay đầu lại, điên cuồng lao về phía sau.

Tâm niệm Hàn Lập vừa chuyển, thoáng biến đổi kiếm quang đang thúc dục phía trước, nhìn thì có vẻ thanh quang vẫn sáng chói, nhưng uy lực thì thu lại hơn một nủa, theo sát đám ma thú bắn về phía tiếng nổ ở xa

Lấy độn tốc hiện tại của hắn, cộng thêm không có ma thú ngăn cản, hiển nhiên trong khoảnh khắc liền một hơi độn ra hơn trăm dặm.

Nhưng đúng lúc này, Hàn Lập bỗng nhiên dừng độn quang lại, sắc mặt khẽ biến nhìn lướt qua phía trước.

Chỉ thấy không trung cách hắn vài dặm, đột nhiên xuất hiện một đám ma thú lớn toàn thân bích lục, lạnh như băng chắn phía trước.

Thân hình những ma thú này cao lớn hơn đồng loại rất nhiều, lớp lông trên người còn mơ hồ chớp động bích lục u quang, hơn nũa còn mơ hồ phả ra tinh khí mờ nhạt, hiển nhiên vô cùng kịch độc.

Đám ma thú đang hoảng hốt lui lại, vừa thấy đồng loại biến dị này, không chút do dự phân ra hai bên, chạy vòng ra phía sau.

Hàn Lập không để ý việc này, ánh mắt vẫn dõi theo đánh ma thú chạy trốn, nhưng thần nhìn về phía xa hơn.

Chỉ thấy phía sau đám lục sắc ma thú này, bất ngờ có một nơi trống trải, nơi đó có mười mấy ma thú cao lớn màu bạc đang điên cuồng công kích hai đạo nhân ảnh.

Bên cạnh ma thú màu bạc này có một ma thú đen thui đầu mọc hai quả sừng năm màu, trên người đầy những cục máu, nằm yên giữa không trung không nhúc nhích.

Trên đỉnh đầu ma thú này, một đoạn chỉ màu bạc mỏng manh đang lơ lửng, mơ hồ xuyên qua một cây nhang xám đã bị đốt một nửa, tỏa ra một luồng khói xanh.

Mà luồng khói xanh này tỏa ra bốn phía, tạo thành một vòng tròn mờ nhạt đến mức dường như không thể nhìn thấy.

Ở phía xa, có một đám lục thú dẫn theo những ma thú bình thường tiến lại, bao vây khu vực này đến mức một giọt nước cũng không lọt qua

Vô luận là loại ma thú nào, trong miệng cũng phát ra tiếng gầm rú, nhưng không có con nào dán nhảy vào trong vòng tròn do khói xanh tạo thành, phảng phát vô cùng kiêng kỵ luồng khói xanh này.