Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1882: Nhân Ma chi chiến (1)




Hàn Lập nheo hai mắt nhìn về phía bạch ngọc cung điện trên trời cao rồi độn quang chợt lóe, trong nháy mắt bay thẳng đến phía đó.

Hắn chưa tiếp cận cung điện nhưng những người ở trên đã phát hiện ra.

Lúc này mấy chục gã thanh sắc giáp sĩ dưới sự dẫn dắt của một Kim Giáp thiên vệ từ trên bay ra, cẩn thận đón chào.

"Xin hỏi có phải là Hàn tiền bối? Vãn bối phụng mệnh các vị trưởng lão, cung nghênh tiền bối đến Quan Thiên Thai hội tụ" Ánh mắt kim giáp vệ sĩ vừa đảo qua dung diện Hàn Lập thì lập tức dừng độn quang thi lễ, hỏi.

"Không sai, chính là Hàn mỗ. Ngươi hãy đi trước dẫn đường" Hàn Lập chợt tắt độn quang, thân hình hờ hững hiện ra nói.

"Vâng, mời tiền bối!" Kim giáp vệ sĩ khẽ cúi thân mình, kính cẩn nói.

Bộ dáng các giáp sĩ khác cũng lễ độ cung kính, khoanh tay mà đứng hai hàng phía sau.

Hàn Lập cũng không khách khí, trong đám giáp sĩ vây quanh liền bay thẳng đến một tòa bình đài cao lớn trên cung điện.

Ở trên bình đài có Kim Việt thiền sư cùng mấy trưởng lão Thiên Uyên thành mà Hàn Lập từng gặp một lần. Tất cả đều ở trên cao nhìn xuống đám Ma tộc đang ở ngoài Thiên Uyên thành.

Bọn họ vừa thấy Hàn Lập bay tới thì trên mặt đều lộ vẻ tươi cười, lên tiếng tiếp đón.

"Hàn đạo hữu, rốt cục ngươi đã đến. Lần này Ma tộc khí thế hung hãn, so với lần ma kiếp khác thật khác biệt. Xem ra lời đồn thật không giả!" Kim Việt thiền sư giao hảo với Hàn Lập không tệ, trong miệng niệm một tiếng a di đà phật sau, liền lo lắng nói thẳng.

"Sao, chẳng lẽ có rất nhiều cấp cao Ma tộc xuất hiện!" Hàn Lập thầm rùng mình nhưng trên mặt bất động thanh sắc hỏi một câu.

"Rốt cuộc tình hình thế nào, đạo hữu quan sát sẽ biết" Kim Việt thiền sư lại hướng về xa xa chỉ một ngón tay.

Chân mày Hàn Lập vừa động, cũng không nói mà ánh mắt nhìn lại.

Thân ở trên cao như thế. Tình hình mà trong thành vốn không thấy rõ, thời khắc này lọt hết vào trong mắt.

Liếc mắt một cái. Chỉ thấy ngoài tường thành hơn mười dặm lộ ra từng đội ma thú dữ tợn. Cả đám miệng phun sương mù cùng gầm gừ không thôi, số lượng đông đúc khiến người ngứa ngáy cả da đầu.

Mà tại trung tâm đám ma thú có năm con thân thể siêu đại như những ngọn núi cao. Chúng nửa nằm nửa ngồi trên mặt đất, dùng ánh mắt âm trầm đánh giá Thiên Uyên thành.

Rõ ràng là một con Cự Viên toàn thân đỏ sẫm và hai con Oa Ngưu bạch sắc. Tiếp theo là một con Cự Cầm màu đên có lông cánh như những lưỡi cương nhận. Cuối cùng là một con Ma Xà tử sắc có ba đầu.

Đám ma thú chung quanh đều tránh xa năm siêu đại ma thú này, tựa hồ rất sợ hãi.

Bất quá, Hàn Lập để ý chính là trên không năm siêu đại ma thú phiêu đãng một đám nhân ảnh phục sức khác nhau.

Từ xa nhìn lại, bọn họ mang hình dáng giống hệt Nhân tộc nhưng ma khí trên người trùng thiên. Đám này số lượng chừng hơn vạn, pháp lực tương đương cấp Hóa Thần cùng Luyện Hư, có thể xem như một lực lượng cực kỳ khổng lồ.

"Ồ, những người này…"Ánh mắt Hàn Lập chợt lóe, mơ hồ nhớ tới cái gì, ngữ khí có chút hồ nghi.

"Nếu mấy người lão phu đoán không sai, những người này hẳn là tu sĩ từ Nhân giới phi thăng đến Chân Ma giới. Bất quá bọn hắn chủ tu ma công, lại bị ma khí tại Ma giới xâm nhiễm nhiều năm như vậy, căn bản không thể xem như người của bản tộc" Cốc trưởng lão vận bạch bào ở bên cạnh, thở dài một hơi trả lời.

"Những lần Ma tộc xâm lấn trước kia, chưa bao giờ chính thức xuất hiện đám ma nhân này trên chiến trường bản tộc. Xem ra lần ma kiếp này thật đúng không tầm thường. Có lẽ do tình thế bắt buộc xâm lấn mà Ma tộc xuất động ngay cả bọn chúng" Ngân Quang tiên tử vẫn mặt nạ ngân sắc, ánh mắt ngưng trọng chậm rãi nói.

"Những người này đích xác rất phiền toái. Bất quá ta muốn biết Ma tộc cấp cao phụ trách Thiên Uyên thành đang ở nơi nào" Hàn Lập nhìn đám Ma nhân một hồi rồi chợt nhướng mày hỏi.

"Ma tộc cấp cao đều ẩn thân trong tầng ma khí kia, vừa rồi có một số hiển lộ hành tích nhưng hiện tại đã rút vào trong. Xem ra chúng tranh thủ lúc chưa tấn công bản thành, ở trong ma khí nghỉ ngơi dưỡng sức một phen" Kim Việt thiền sư lại tiếp lời.

"Vậy đại sư đã thấy Ma tộc cấp thánh tổ chưa" Thần sắc Hàn Lập ngưng lại truy vấn.

"Chưa phát hiện được cấp thánh tổ nhưng trong đám cấp cao vừa thò ra, quả thực có vài tồn tại Hợp Thể kỳ. Có điều thanh thế đối phương khổng lồ như thế, rất có thể có tồn tại thánh tổ ở trong. Bất quá Ma giới vừa mới xâm thực đến Linh Giới, lực cách giới ở hai mặt biên vẫn vô cùng cực đại. Bản thể của Ma tộc thánh tổ chưa thể phá giới mà đến, cho dù xuất hiện cũng chỉ là một khối hóa thân mà thôi." Kim Việt thiền sư chần chờ một chút thì đưa ra phán đoán.

"Nếu chỉ là hóa thân, với sự chuẩn bị của Thiên Uyên thành hẳn dễ dàng ứng phó được" Hàn Lập nghe xong lời này thì thần sắc vừa chậm, khẩu khí có vẻ thoải mái nói.

"Hy vọng như thế. Hiện tại chúng ta chứng kiến chỉ là một phần nhỏ thế lực của Ma tộc, số lượng ma thú cấp thấp tuy rất nhiều nhưng chỉ là vật hi sinh mà thôi. Cổ ma nhất tộc chân chính cùng đám Ma tộc tinh nhuệ còn chưa xuất hiện đâu" Cốc trưởng lão từng trải qua hơn một lần ma kiếp, biết rõ sự đáng sợ của Ma tộc nên lo lắng nói.

"Sự tình tới giờ chỉ có thể đi một bước tính một bước. Phòng ngự ở Thiên Uyên Thành chúng ta trong các thành thủ Nhân tộc là thế lực số một. Nếu ngay cả chúng ta cũng vô pháp ngăn cản công kích của Ma tộc thì chẳng phải các thành trì khác sẽ vô cùng bất hạnh sao. Huống hồ căn cứ theo thực tế báo về khi trước, Linh Hoàng Thành mới là hướng công kích chủ yếu của ma tộc, nghe nói xuất hiện số lượng đại quân gấp mấy lần nơi thành chúng ta." Ngân Quang tiên tử hừ lạnh một tiếng nói.

"Lời này của tiên tử nói không sai. Dù Ma tộc khí thế hung hãn nhưng chỉ cần chúng ta chung lưng đấu cật, tin tưởng sẽ vượt qua kiếp nạn này. Cái khác không nói, chỉ bằng cấm chế pháp trận cùng thành lũy mà chúng ta bố trí ở ngoài, đã đủ để diệt sát hơn phân nửa ma thú" Vào lúc này Kim Việt thiền sư lại khẽ cười.

"Điều này rất đúng! Thiên Uyên thành đủ sức chống lại liên quân ngoại tộc công kích, hiện tại trải qua gần ngàn năm đặc biệt bố trí, ta không tin không thể ngăn được đám Ma tộc này" Hắc bào đại hán đang im lặng bỗng mở miệng, thanh âm lạnh như băng nhưng tựa hồ rất tin tưởng phòng ngự của Thiên Uyên thành.

Nghe mấy Hợp Thể tu sĩ bên cạnh đàm luận, Hàn Lập mỉm cười nhưng trong mắt chớp động tia sáng lam, không ngừng quét đứng qua về ma khí xa xa.

Vùng ma khí kia hiển nhiên không tầm thường. Với Linh Mục thần không của hắn mà xâm nhập hơn dặm vẫn không thấy rõ.

Chỉ có thể mơ hồ chứng kiến một con thuyền kiểu dáng tương tự Chiến Chu. Khắp nơi bên trên bày bố các loại pháp khí phi xa phi hành, còn có một số giáp sĩ hỗn tạp.

Trong mắt Hàn Lập chợt lóe hàn quang, đang muốn điều động pháp lực trong thể nội, đem Linh Mục thần thông phát huy đến mức cực hạn thì bỗng nhiên, ở chỗ sâu trong trong ma khí kích xạ ra một ánh mắt lành lạnh. Ánh mắt này thoáng chốc quét qua rồi với tốc độ không thể tưởng tượng nổi hướng về Hàn Lập phía này.

Hàn Lập thầm rùng mình, không lưỡng lự mà lập tức thu hồi Linh Mục thần thông, mặt sắc lại trở nên âm trầm.

Cũng đồng thời, trên một chiếc Thú Xa thật lớn ở sâu trong ma khí truyền ra một tiếng kinh ngạc!

Một lão giả khô gầy tóc vàng thân mặc lục bào, trong mắt cũng chợt tắt xích quang, thu hồi lại thần thông nào đó.

"Sao vậy, Mạc Lục lão thi triển thần nhãn chứng kiến cái gì thú vị chăng?"

Cùng sóng vai mà đứng với lão là một đại hán vận tử giáp, cười hắc hắc hỏi.

"Không có gì, chỉ là Nhân tộc bên kia, tựa hồ cũng có một tu sĩ cấp cao có được thần thông thần mục, vừa rồi bị ta kinh sợ mà thối lui" Lão giả thản nhiên trả lời.

"Ồ, cũng có thần mục. Thế cẳng phải những bố trí bên này của chúng ta đã bị đối phương nhất nhất xem rõ tất cả sao!" Tử giáp đại hán cả kinh vội vàng hỏi.

"Thạch tôn giả yên tâm, ta đã dùng Hỗn Ma Kỳ do thánh tổ đại nhân ban thưởng, bày ra cấm chế huyền diệu trong ma khí. Dù thần mục thần thông của người nọ có lợi hại bao nhiêu cũng vô pháp thấy được cái gì. Bất quá tựa hồ đối phương cũng bố trí cấm chế lợi hại ẩn giấu nào đó, ta cũng không thể nhìn thấu thủ đoạn phòng ngự trong thành" Lục bào lão giả lắc đầu nói.

"Không sao, chỉ cần chúng ta vẫn giữ kín hành tung là được, dù sao hai chúng ta chỉ là phụ trách hư trương thanh thế mà thôi. Sách sách. Vận khí của chúng ta quả thật không tồi, lại được đóng ở nơi có lớn con mồi như thế. Nếu có thể cướp sạch nơi đây, thu hoạch to lớn tới cỡ nào có thể nghĩ được." Ma tộc vận tử giáp vừa nói, hai mắt mơ hồ tỏa sáng.

"Hắc hắc, Thạch tôn giả đừng coi thường thành này. Theo lời những phàm nhân bắt được, đây chính là đại thành tập trung tinh nhuệ của nhân yêu lưỡng tộc. Cho dù chiếm lĩnh được thì tổn thương cũng tuyệt không nhỏ" Lục bào lão giả lại nhướng mày nói.

"Đã là thánh tế thì tộc nhân ngã xuống là bình thường. Được rồi, chuyện tình quan hệ đến chiếm thành đã có thánh tổ đại nhân, chúng ta chỉ y kế hành sự mà thôi. Thời gian không còn sớm, nên bắt đầu công thành. Mặc dù công kích một lần không thể chiếm lĩnh thành này nhưng phải dò xét ra hơn phân nửa phòng ngự mới được" Bộ dáng tử giáp đại hán lại lơ đễnh song cuối cùng vung tay lên.

"Việc này do Thạch tôn giả chủ sự. Vậy thì bắt đầu đi" Lục bào lão giả cũng không tốn nhiều miệng lưỡi, gật đầu một cái.

Tử giáp ma tộc thấy lão giả không phản đối ý thì trong mắt hiện vẻ hưng phấn, hướng về phía Thiên Uyên thành nhe răng cười một tiếng. Bỗng nhiên một tay vừa lật chuyển, trong tay xuất hiện một loạt cây cờ nhỏ đen thùi.

Những cây cờ chỉ khoảng tám tấc nhưng đều minh ấn những đồ án yêu dị khác nhau, dao động tản mát ra ma khí cực kỳ tinh thuần.

Lúc này Tử giáp đại hán dụng đơn thủ kháp quyết, hướng về hai cây cờ nhỏ trong đám đó.

"Vù" " Vù" hai tiếng, hai cây cờ này nhoáng lên một cái rồi tiêu thất trong hư không.

Ngay sau đó, hai đàn ma thú xếp hàng phía trước đại quân trên mặt đất xôn xao một trận. Tiếp theo bỗng truyền ra hai tiếng gầm gừ rất lớn hoàn toàn khác nhau.

Lập tức ánh mắt hai loại ma thú nọ chớp động hung quang, bắt đầu hướng về Thiên Uyên thành ào ào bắn tới.

Cùng lúc đó, trong cung điện trên không trung Thiên Uyên thành, Cốc trưởng lão thấy thế thì rùng mình, vội vàng hướng qua vệ sĩ đứng cạnh truyền lệnh:

"Là Song Đầu Ma Tích (Thằn lằn hai đầu) cùng Độc Dịch Ma Trùng! Lệnh cho phòng ngự phía trước cẩn thận một chút."