Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Chương 337: Cực Sơn lại xuất hiện




Dịch giả: Độc Hành

Cùng lúc đó, hai tay Hàn Lập đồng thời hất lên, mấy chục thanh phi kiếm màu xanh phóng tới, đồng thời thân hình không chút nghĩ ngợi bắn ngược về phía sau.

Những phi kiếm này cùng bốn phi kiếm lúc trước tụ lại trước người, ánh sáng màu xanh lượn lờ, trong nháy mắt hóa thành bảy mươi hai chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm, nhoáng một cái liền huyễn hóa ra trăm ngàn đạo kiếm khí màu xanh độc nhất vô nhị, tựa như một dòng sông kiếm khí, phô thiên cái địa bắn nhanh tới ba người.

Những nơi đi qua, Hư Không bị chém mở ra, làm nổi bật lên ánh sáng màu xanh sáng chói!

Trong lúc nhất thời, kiếm minh oanh vang, Hư Không chấn minh, thanh thế cực kỳ kinh người!

Hai gã hộ vệ áo đen thấy Hàn Lập vừa ra tay thế công đã mạnh mẽ như thế, không khỏi biến sắc. Còn Hoa phục thanh niên thì khóe miệng cười lạnh một tiếng, đơn tay khẽ vẫy thu chuỳ nhỏ màu đen vào trong tay áo, trong tay kia chẳng biết lúc nào nhiều hơn một cái Ngân sắc Linh Đang, nhoáng lên một cái.

Linh văn mặt ngoài Linh Đang sáng ngời, truyền ra một hồi âm thanh giòn vang!

Ngay sau đó, từng vòng ánh sáng màu bạc nhạt từ Linh Đang phóng ra bốn phía cuồng quyển, trong khoảnh khắc bao trùm hơn phân nữa hư không phía trước, tạo thành một mảnh sóng hải.

Sông lớn Kiếm Khí màu xanh vừa mới xuyên vào Ngân sắc sóng hải, bị ánh sáng trong đó cuốn lấy, giống như lâm vào vũng bùn, vặn vẹo biến hình một hồi, tiếp theo liền vô thanh vô tức sụp đổ, khí thế Kiếm Khí làm cho người ta sợ hãi cuối cùng bị hóa giải một cách hời hợt.

Chỉ có bản thể bảy mươi hai thanh phi kiếm vẫn còn, nhưng ở trong Ngân sắc sóng hải nhao nhao quay tròn loạn chuyển tứ tán, bộ dạng như không tìm thấy phương hướng.

Hàn Lập nhìn thấy một màn này, trên mặt không chút biểu tình, hai tay biến đổi pháp quyết.

Lôi minh chợt vang!

Kim sắc Lôi quang bên ngoài bảy mươi hai thanh phi kiếm đại phóng, bỏ qua ảnh hưởng của ánh sáng mà ổn định lại, tiếp theo trên mỗi một thanh phi kiếm Kim sắc hồ quang điện đan vào thành một đường vân cổ quái.

Một màn quỷ dị xuất hiện!

Theo những đường vân này Kim Quang lóe lên, tất cả phi kiếm lập tức biến mất bên trong Ngân sắc sóng hải.

Ngay sau đó, hư không chung quanh ba người có tiếng sét nổ lớn, điện quang trên bảy mươi hai thanh phi kiếm lượn lờ hiện ra phóng tới.

Từng đạo Kim sắc hồ quang điện chói mắt vừa thô vừa to hiện ra, đan kết lẫn nhau, ngưng tụ thành một Lôi Điện pháp trận, bao phủ ba người vào trong.

Biến cố phát sinh với tốc độ ánh sáng làm ba người hoa phục thanh niên chưa kịp phản ứng, đã bị hãm vào trong lôi trận.

Một cỗ Cấm Cố chi lực cường đại từ trong lôi trận tán phát ra, thân thể ba người như hãm vào trong vũng bùn, Tiên linh lực trong cơ thể vận chuyển cũng có chút trì trệ.

Trên mặt hai người béo gầy lộ vẻ kinh hãi, trên người nhao nhao khởi động hào quang hai màu xanh đen, muốn tránh thoát khỏi trói buộc của lôi trận.

Hoa phục thanh niên vẫn không nhúc nhích, ánh mắt khẽ quét qua Thanh Trúc Phong Vân Kiếm chung quanh, không biết đang suy nghĩ gì.

Sau một khắc, hào quang trên bảy mươi hai chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm tỏa sáng, từng đạo Kiếm khí vừa thô vừa to so với vừa rồi sáng ngời gấp mấy lần hiển hiện phóng tới, xen lẫn với Kim sắc lôi hồ đầy trời, gào thét chém xuống ba người.

"Thiếu chủ!"

Hai người béo gầy thấy vô số Kiếm Khí gào thét tới, nhưng vẫn không cách nào thoát được trói buộc, trong nội tâm khẩn trương cùng hô lên.

Hoa phục thanh niên hừ nhẹ một tiếng, dường như không bị lôi trận trói buộc chút nào, một tay phất lên, một cái pháp quyết lóe lên tức thì bay vào trong Linh Đang, lập tức ra sức lay động, từng vòng ánh sáng ngân sắc dày đặc hơn vừa rồi gấp mấy lần hiện ra, quét ra chung quanh, mở ra một khu vực sóng ngân quang lớn cỡ một vài mười trượng.

Hai người béo gầy chợt cảm thấy buông lỏng, Tiên Linh Lực trong cơ thể cũng theo đó khôi phục vận chuyển, nhưng Kiếm Khí đầy trời đã đến cách ba người chưa đầy mười trượng.

Nhưng vào lúc này, thanh niên há mồm phun một cái, một đoàn hôi quang bắn ra, quay tròn trên đỉnh đầu ba người.

Mảng lớn hôi quang hiện ra, bao phủ thân thể ba người vào trong.

Sau một khắc, vô số Kiếm Khí xen lẫn Kim sắc Lôi Quang gào thét tới, hình thành một quang đoàn màu xanh thật lớn, trong khoảnh khắc che khuất thân thể ba người.

Quang đoàn trúng kiếm quang điên cuồng thiết cắt, Kim sắc Lôi Quang chớp động, ngọn núi và mặt đất phía bên dưới hết thảy bị ảnh hưởng bị chém thành bột mịn.

Vào thời khắc này, một tiếng nổ mạng ầm vang!

Hư không cách quang đoàn mấy trăm trượng, Hàn Lập đứng lơ lửng tại đó, quần áo bay phần phật, đơn tay nắm lấy một quả Tiên Nguyên Thạch nhanh chóng hấp thu Tiên Linh Lực trong đó.

Đột nhiên, lông mày hắn khẽ nhướng.

Ngay chỗ quang đoàn màu xanh bỗng nhiên truyền ra một tiếng vang nhẹ khó có thể nghe thấy, tiếp theo một viên hôi quang lại phá vỡ tàn sát bừa bãi Kiếm Khí màu xanh, dường như bỏ qua Kim sắc lôi hồ chung quanh, từ trong xông ra, ở giữa không trung thu vào, sau đó hiện ra thân ảnh ba người hoa phục thanh niên.

Một toà Tiểu Sơn màu xám lơ lửng trên đỉnh đầu ba người, nhẹ nhàng xoay tròn, tản mát ra hôi quang nồng đậm, bao bọc ba người lại.

Ngoại trừ hai người béo gầy thoạt nhìn bên ngoài có chút chật vật, toàn thân hoa phục thanh niên không hư hao chút nào, áo quần cũng không bị tàn phá một điểm, hai mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm vào Hàn Lập.

Hàn Lập xoay chuyển ánh mắt, nhìn vào phía trên toà núi nhỏ màu xám, ánh mắt có chút phức tạp.

Tuy rằng hình dáng có chút khác so với trước kia, bất quá hắn vẫn nhận ra, vật ấy thình lình đúng là một kiện trọng bảo hắn đã mất đi, Nguyên Hợp Ngũ Cực Sơn.

"Hậu Thiên Tiên Khí này của ngươi quả thật không tệ, đáng tiếc thủ pháp luyện chế quá mức vụng về, năm tòa Cực Sơn cũng không đủ tinh thuần, bản thiếu gia bỏ ra không ít tâm tư máu huyết, một lần nữa mới tế luyện đến trình độ này. Lại nói tiếp, hôm nay vẫn là lần đầu tiên thi triển, để cho nguyên chủ nhân ngươi nếm thử uy lực của nó a." Hoa phục thanh niên nhìn như tùy ý nói, một tay lại giơ lên.

Tiểu Sơn màu xám quay tít một vòng, sau đó phát triển lớn lên, hóa thành một ngọn núi màu xám khổng lồ, mặt ngoài hôi quang bao phủ, vô số Linh Văn huyền diệu, chữ khắc vào phía trên, quang mang lưu chuyển, hung hăng đánh tới quang đoàn màu xanh.

Ngọn núi khổng lồ chưa đến, một cỗ uy áp đáng sợ đã ầm ầm đến, quang đoàn màu xanh nổi lên sóng gió.

Hàn Lập nhíu mày, trong tay bấm niệm pháp quyết.

Quang mang trên quang đoàn màu xanh lóe lên, vô số Kiếm Khí lập tức thu liễm lại vào phía trong, trong nháy mắt hóa thành một đóa kiếm liên màu xanh, mặt ngoài từng đạo Kim sắc điện quang trên cánh sen to cỡ miệng bát bắt đầu lay động.

Kiếm liên màu xanh quay tít một vòng, ánh sáng màu xanh nở rộ giống như Thái Dương chói mắt, vô số thanh quang kiếm quang mênh mông cuồng quyển phóng tới, nghênh đón ngọn núi khổng lồ màu xám.

Nhưng mà vào lúc này, dưới đáy ngọn núi khổng lồ tối tăm mờ mịt hào quang hạ xuống, nghênh đón kiếm liên màu xanh.

Mặt ngoài Kiếm liên, Kim sắc hồ quang điện lại vô thanh vô tức biến mất trong ráng mây xám, không thấy gì nữa, kiếm liên cũng theo đó vỡ vụn từng khúc, lần nữa hóa thành bảy mươi hai chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm, ở trong ráng mây xám quay tròn loạn chuyển, mặt ngoài Linh Văn cũng theo đó lúc sáng lúc tối.

Hàn Lập thấy cảnh này, nhướng mày.

Nguyên Hợp Ngũ Cực Sơn có hiệu quả khắc chế Lôi Điện Chi Lực, hắn tự nhiên biết rõ, nhưng lại không nghĩ rằng nó lại hấp thu nhiều Linh Kiếm Kiếm Nguyên như vậy, sử dụng Hộc Văn Tinh Kim cùng với tài liệu trân quý dung luyện, uy năng đã tăng lên nhiều. Bảy mươi hai chuôi phi kiếm lại bị ráng mây xám này ảnh hưởng mà Linh tính hỗn loạn.

Xem ra bảo vật này đã bị đối phương tế luyện một lần nữa, hiển nhiên sau đó uy năng của nó khiến người choáng váng há hốc mồm.

Ý niệm trong đầu Hàn Lập nhanh chóng chuyển động, đồng thời trên tay động tác không ngừng chút nào, mãnh liệt bấm niệm pháp quyết, vung lên.

Lâm vào cũng không sâu, ánh sáng màu xanh bên ngoài bảy mươi hai chuôi phi kiếm đại phóng lần nữa, từng đạo tóc xanh giăng khắp nơi hiển hiện ra, trong khoảnh khắc đẩy ráng mây xám ra một khu vực, ráng mây xám chưa kịp lấp đầy thì tất cả phi kiếm lập tức thu lại bay ngược lại quay về hướng Hàn Lập.

"Tiểu tử ngươi từ giới diện dưới đi lên, thứ tốt trên người thật sự không ít. Bộ phi kiếm này cũng rất không tồi, ta coi trọng, trước để bổn thiếu gia lấy a." Hoa phục thanh niên thấy vậy, cười nhạt một tiếng, trong tay bấm niệm pháp quyết.

Ô...ô...n...g!

Phù văn bên ngoài ngọn núi màu xám nở rộ, từng vòng quầng sáng màu xám càng thêm nồng đậm, lập tức từ trong phóng ra, nhộn nhạo phóng đến, bao phủ bảy mươi hai chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm chưa kịp bay xa vào trong.

Linh quang trên tất cả phi kiếm điên cuồng rung động, bật lên không thôi, giống như con cá rơi vào trong lưới.

Trên mặt Hàn Lập lập tức biến sắc, trong tay bấm niệm pháp quyết gấp gáp.

Nhưng lần này, dù cho thúc giục như thế nào, bảy mươi hai chuôi phi kiếm cũng giống như bị vật gì ghìm chặt rồi, căn bản không cách nào hút ra được.

Hoa phục thanh niên thấy vậy, há miệng phun ra một cỗ Hắc Quang, lóe lên chui vào bên trong ngọn núi màu xám.

Ngọn núi tản mát ra quầng sáng màu xám, bên trong lập tức hiện ra vô số phù văn màu xám, ngưng tụ thành từng đám tơ mỏng màu xám, quấn quanh đám Thanh Trúc Phong Vân Kiếm, trong nháy mắt hình thành một đám nhộng màu xám.

Thanh Trúc Phong Vân Kiếm rung động lắc lư chậm rãi yếu bớt, quầng sáng màu xám lần nữa ổn định lại.

Hoa phục thanh niên lại há miệng phun ra một quang đoàn màu đen, có vẻ hơi sền sệt, bên trong có vô số phù văn màu đen lập loè, tản mát ra một cổ pháp tắc chấn động quỷ dị.

Quang đoàn lóe lên, phân liệt ra, hóa thành bảy mươi hai đạo Hắc Quang, phân biệt chui vào bên trong mỗi một chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm.

Kiếm khí điện mang trên Thanh Trúc Phong Vân Kiếm vậy mà không ngăn cản nổi, bên trong lập tức lộ ra một vòng màu đen.

Hàn Lập thấy đối phương sử dụng thủ đoạn quỷ dị, ánh sáng màu xanh quanh thân loé lên, phóng thẳng đến chỗ hoa phục thanh niên.

Hoa phục thanh niên thấy vậy, đang muốn động thủ thì tên hắc y mập mạp bên cạnh nhanh chóng nói ra:

"Thiếu chủ, chỉ là một tên tu sĩ Chân Tiên Hậu Kỳ, người hà tất tự mình ra tay. Người chuyên tâm thu phục bộ phi kiếm kia đi, người này giao cho hai chúng ta."

Vừa rồi bọn họ một chiêu chưa kịp ra tay liền bị Hàn Lập trói lại, thật sự là mất mặt, nếu không thể vãn hồi thất thố lúc trước, địa vị hai người về sau chỉ sợ không ổn.

Hắc y gầy còm bên cạnh cũng lập tức gật đầu phụ họa.

"Người này trước giao cho các ngươi, nhưng đừng có giết hắn, ta còn có việc muốn tra rõ." Ánh mắt hoa phục thanh niên khẽ chuyển, gật đầu nói.

Hai người béo gầy đại hỉ, thân hình bắn ra, nghênh đón hướng Hàn Lập.

Trên người hắc y mập mạp nổi lên tinh quang chói mắt, bụng đột nhiên như cái trống, thình lình phồng lớn gấp ba lần, thoạt nhìn giống như một cái bụng cóc lớn.

Hắn lập tức há miệng phun ra mãnh liệt một cái, một mảng lớn tinh quang vô cùng sáng chói bắn ra, phô thiên cái địa đánh tới phía Hàn Lập.

Bên trong tinh quang rõ ràng là từng hạt cát lóe lên như những ngôi sao, mỗi một hạt đều phát ra tiếng sấm ù ù, dường như tùy thời đều muốn bạo liệt ra.

Trong tay Hắc y nhân gầy còm nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, bên ngoài thân hiện ra từng đoàn từng đoàn hoả diễm đen kịt, bên trong ẩn hiện hư ảnh Khô Lâu, phát ra tiếng rít chói tai.

Người này thúc giục pháp quyết, hỏa diễm trên người lập tức cuồn cuộn một hồi, từng đoàn Hắc Diễm thoát khỏi cơ thể phóng ra, hóa thành vô số hắc diện quỷ đầu, răng nanh dữ tợn, đánh tới Hàn Lập, trong miệng phát ra tiếng cười quái dị chói tai kiệt kiệt.

Vô số thanh âm quỷ cười hội tụ cùng một chỗ, dường như vô số cương châm, ùn ùn đâm vào trong óc, lay động nhân tâm.