Dịch: Độc Hành
Đề tự: Chưởng Thiên
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
Thời gian nhoáng một cái lại qua mười mấy năm.
Đại Kim Nguyên Tiên Vực, Lưu Kim thành.
Lưu Kim thành thuộc tây bắc Đại Kim Nguyên Tiên Vực, là một trong những toà đại thành ở Đại Kim Nguyên Tiên Vực, nổi danh cùng với Cửu Nguyên thành do Cửu Nguyên quan quản hạt, còn có Bách Tạo thành do Bách Tạo sơn, hay Kim Nguyên thành do Kim Nguyên Tiên Cung sở hữu.
Khác với ba tòa thành kia có thế lực sở hữu, phía sau Lưu Kim thành cũng không có thế lực to lớn nào thống trị, là một nơi tương đối tự do.
Trong thành này tụ tập đông đảo thế lực cỡ trung tiểu ở Đại Kim Nguyên Tiên Vực. Họ không muốn bị Cửu Nguyên quan, Bách Tạo sơn, Kim Nguyên Tiên Cung lấn ép, nên thành lập một liên minh tên là Nhật Nguyệt minh.
Chiến lực đỉnh tiêm Nhật Nguyệt minh mặc dù không bằng Cửu Nguyên quan, Kim Nguyên Tiên Cung, nhưng tiềm lực cực lớn, nhất là thiện đãi một ít thế lực cỡ trung tiểu và tán tu, dẫn tới càng ngày càng nhiều thế lực cỡ trung tiểu gia nhập vào trong đó, ẩn ẩn tạo thành thế chân vạc cùng tam đại thế lực kia.
Trong thành, trong nhã gian của một tòa tửu lâu hoa lệ cao chín tầng, ba bóng người tĩnh tọa uống rượu, một người trong đó chính là Hàn Lập.
Hai người khác là một thiếu nữ váy đen và một thiếu niên áo trắng, chính là Đề Hồn và Tiểu Bạch, đương nhiên cả hai đều đã huyễn hóa dung mạo khác.
Hàn Lập sau khi xuất quan, thời hạn trăm năm mặc dù chưa tới, bất quá hắn có một số việc, nên sớm tới Đại Kim Nguyên Tiên Vực.
Bây giờ hắn đã tiến giai Đại La, thực lực tăng mạnh, làm việc cũng tự tin hơn rất nhiều, không còn sợ đầu sợ đuôi như lúc trước nữa.
Vừa đúng lúc này, Đề Hồn rốt cuộc thức tỉnh, mà cũng thuận lợi tiến cấp tới Đại La cảnh, làm hắn rất là mừng rỡ.
"Không ngờ Đại Kim Nguyên Tiên Vực còn có một chỗ như vậy, đã không có người của Cửu Nguyên quan, cũng không có người Kim Nguyên Tiên Cung, có thể tạm thời thư giãn một chút." Tiểu Bạch bưng một chén rượu ngon màu xanh biếc, mở lớn miệng uống, tựa hồ rất ưa thích mùi vị này.
"Không nên chủ quan, Lưu Kim thành này tuy do Nhật Nguyệt minh quản hạt, nhưng ai biết được, Cửu Nguyên quan và Kim Nguyên Tiên Cung có sắp xếp tai mắt ở đây hay không, vẫn nên cẩn thận một chút." Hàn Lập lắc đầu nói.
"Có Đề Hồn tỷ tỷ ở đây, không có gì phải lo lắng, nàng có thể cảm giác được ác ý của địch nhân, ai cũng đừng mơ tưởng giấu giếm được nàng." Mặt mày Tiểu Bạch hớn hở nói.
Hàn Lập nghe vậy liếc Đề Hồn một cái, trên mặt cũng lộ ra vẻ tươi cười.
Đề Hồn lần này tiến giai Đại La, không chỉ thực lực đại tiến, phương diện thần hồn cảm ứng lại tiến thêm một bậc, đã có thể cảm giác được ác ý của địch nhân, dùng để cảm ứng địch nhân, không gì thích hợp bằng.
Hàn Lập tự mình thử một cái, cho dù lấy thần thức cường đại của hắn, cũng không gạt được cảm giác của Đề Hồn.
Đương nhiên, nếu hắn dùng Thời Gian Pháp Tắc chi lực bảo vệ quanh thân, ngược lại có thể che đậy Đề Hồn cảm giác. Bất quá bất luận kẻ nào dùng lực lượng pháp tắc bảo vệ toàn thân tới gần Hàn Lập, tương đương với viết chữ không hảo ý lên mặt, cũng không cần cảm giác nữa.
"Ta tu luyện là phương diện thần hồn pháp tắc, phương diện này cảm giác tự nhiên linh mẫn một chút, bất quá các ngươi cũng đừng quá mức tín nhiệm năng lực này, người tu luyện Thần Hồn Pháp Tắc khác, đều có phương pháp ẩn nấp ba động thần hồn, chưa hẳn không thể tránh né cảm giác của ta." Đề Hồn nói ra.
"Lại còn có chuyện này?" Tiểu Bạch nghe vậy khẽ giật mình.
"Người tu luyện Thần Hồn Pháp Tắc ít ỏi cỡ nào, khả năng chúng ta gặp phải cũng không lớn. Mà nếu có người tu luyện Thần Hồn Pháp Tắc tới gần, Đề Hồn ngươi hẳn là có thể cảm giác được, đến lúc đó cẩn thận hơn một chút là được. Có ngươi tại đây, an toàn của chúng ta khẳng định không thành vấn đề." Hàn Lập cười nhạt một tiếng, ngược lại tỏ vẻ hoàn toàn tự tin với Đề Hồn
"Không sai, ta tin tưởng Đề Hồn tỷ tỷ." Trên mặt Tiểu Bạch cũng lộ ra vẻ tươi cười.
"Tốt, vậy ta vất vả chút, tra xét rõ tình huống chung quanh." Đề Hồn mở to mắt nhìn hai người một cái, khóe miệng lại lộ ra vẻ tươi cười.
Hàn Lập cười cười, ánh mắt từ gian phòng nhìn ra ngoài cửa sổ, lông mày cau lại.
Đi vào Lưu Kim thành một đoạn thời gian, hắn thông qua đủ loại con đường trong thành, ý đồ nghe ngóng tin tức Cửu Nguyên quan và Kim Đồng.
Đáng tiếc Đại Kim Nguyên Tiên Vực bây giờ rung chuyển không thôi, thế lực Cửu Nguyên quan co vào, càng thêm nghiêm lệnh trong môn, bất luận Hàn Lập nghe ngóng thế nào, cũng không nghe được bao nhiêu tin tức Cửu Nguyên quan, chớ nói chi là tin tức Kim Đồng.
"Chủ nhân, người đừng lo lắng nữa, giờ còn cách Bồ Đề yến kia một thời gian dài nữa, lão đại tạm thời sẽ an toàn." Tiểu Bạch nói ra.
Hàn Lập nghe vậy gật gật đầu, ánh mắt lần nữa nhìn ra ngoài cửa sổ.
Vào thời khắc này, một hồi tiếng chuông vang từ đằng xa truyền đến, khuếch tán ra xa xa.
Ánh mắt Hàn Lập sáng lên, nhìn lại hướng nơi phát ra âm thanh, ánh mắt rơi vào trên một cửa hàng lớn ở trên đường phố xa xa.
Cửa hàng này chiếm trọn vẹn hơn mười dặm dọc đường đi, toàn thân dùng một loại vật liệu màu xanh da trời tạo thành, còn chớp động lên vô số điểm sáng bàng bạc như ngôi sao, phi thường đại khí.
Hai bên đại môn cửa hàng đặt một pho tượng Kỳ Lân chạm ngọc, bên cạnh pho tượng còn đứng liên tiếp mấy hộ vệ mặc mã giáp màu xanh da trời, tản mát ra khí tức cường đại, vậy mà đều là thể tu, thực lực bất phàm, đều đả thông trên trăm huyền khiếu.
Trên mã giáp màu xanh da trời của những người này ẩn ẩn bảo quang, thình lình đều là Tiên khí nhập phẩm, chứng tỏ nơi đây bất phàm.
Phía trên đại môn cửa hàng, treo một tấm biển lớn, trên đó viết ba chữ lớn rồng bay phượng múa "Nhật Nguyệt các", lộ ra một cỗ bá khí phô thiên cái địa, hiển nhiên người viết tu vi cực cao.
Giờ phút này từng đạo độn quang từ không trung các nơi bay vụt đến, rơi vào trước đại môn Nhật Nguyệt các, hiện ra từng thân ảnh tu sĩ, đi bộ tiến vào bên trong.
Những tu sĩ này có tu vi bất phàm, Thái Ất cảnh chỗ nào cũng có, trên mặt đều lộ ra vẻ hưng phấn, nghị luận ầm ĩ.
"Lần này là một vạn năm một lần Vạn Bảo Tiết mở ra, nghe nói trên đấu giá Nhật Nguyệt các xuất hiện rất nhiều kỳ trân ngày thường khó gặp."
"Nhật Nguyệt các gần đây càng thêm náo nhiệt, nghe nói bọn họ dự định, Vạn Bảo Tiết lần này, tranh một chút đầu sóng ngọn gió với Bách Tạo Sơn, khẳng định chuẩn bị bảo vật không ít, vốn liếng chúng ta có hạn, cũng tham dự không nổi, bất quá mở mang kiến thức một chút cũng tốt."
"Lần này ta mang theo tất cả gia sản, hy vọng có thể mua sắm một hai loại đan dược tiến giai, có thể đột phá cảnh giới."
"Ta dự định mua sắm một kiện Tiên khí tiện tay, sau đó sẽ đi Man Hoang giới vực săn giết hung thú!"
Nơi xa etrên tửu lâu, Hàn Lập cũng đứng lên.
"Đấu giá hội sắp bắt đầu rồi, chúng ta đi thôi."
Tiểu Bạch nghe vậy lập tức nhảy lên một cái, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn.
"Tiểu Bạch, ngươi mặc dù dùng mặt nạ Luân Hồi điện che giấu khí tức, nhưng thân ngươi phụ Chân Linh huyết mạch tiền bối Mặc Nhãn Tỳ Hưu, mặt nạ Luân Hồi điện chưa hẳn có thể che giấu. Trên đại hội đấu giá có nhiều người phức tạp, ngươi vẫn không nên lộ diện thì tốt hơn." Hàn Lập đột nhiên nói với Tiểu Bạch, sau đó không đợi nó đáp lời, phất tay phát ra một cỗ kim quang quấn lấy nó, thu Tiểu Bạch với mặt mũi tràn đầy vẻ ngạc nhiên vào trong không gian Hoa Chi.
"Đi thôi." Làm xong những thứ này, Hàn Lập nói với Đề Hồn một tiếng, cất bước đi xuống dưới lầu.
"Vâng." Đề Hồn nở nụ cười xinh đẹp, đi theo.
Lần này Hàn Lập đến Lưu Kim thành, ngoại tìm hiểu tin tức Cửu Nguyên quan, còn vì cuộc bán đấu giá này.
Bách Tạo sơn thân là tông môn luyện khí đỉnh cấp Chân Tiên giới, vì danh dự và địa vị bản thân, mỗi vạn năm sẽ liên hợp tất cả chi nhánh ở Đại Kim Nguyên Tiên Vực tổ chức một lần khánh điển, cơ bản đều dùng phương thức bán đấu giá, người Đại Kim Nguyên Tiên Vực gọi thịnh hội này là Vạn Bảo Tiết.
Mà các thế lực thương hội khác ở Đại Kim Nguyên Tiên Vực cũng thừa dịp này, cử hành các cuộc đấu giá, tranh một chút đầu sóng ngọn gió, hoặc là thừa cơ vớt chút chất béo.
Nhật Nguyệt minh là một thế lực liên minh không kém nhiều so với Bách Tạo sơn, cũng là thương hội kinh doanh khổng lồ, đương nhiên sẽ không thờ ơ.
Những năm này thế lực Nhật Nguyệt minh càng thêm lớn mạnh, trên Vạn Bảo Tiết cùng tranh đấu càng ngày càng kịch liệt với Bách Tạo Sơn.
Mà Đại Kim Nguyên Tiên Vực là một trong ba mươi sáu đại tiên vực ở Chân Tiên giới, lại có thế lực tông môn đỉnh cấp Cửu Nguyên quan, Bách Tạo sơn bực này, nhất là Bách Tạo sơn lại là luyện khí cự phách, cho nên mỗi thời mỗi khắc đều có vô số tài liệu quý hiếm từ các Tiên vực đại trung tiểu chảy đến Đại Kim Nguyên Tiên Vực.
Vậy nên mỗi lần trên Vạn Bảo Tiết xuất hiện tài liệu, đều là kỳ trân trong kỳ trân.
Hàn Lập lúc trước vừa mới rời khỏi Bát Hoang sơn, đang sầu khổ làm thế nào mới có thể tìm được một kiện Thời Gian Pháp Tắc cuối cùng, để « Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết » cân bằng đạt tới viên mãn, may nhờ từ Luân Hồi điện tìm được sự tình Vạn Bảo Tiết, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc đầu hắn dự định không tiếc đại giới, thu mua trên Vạn Bảo Tiết một kiện đồ vật Thời Gian Pháp Tắc cuối cùng này, không ngờ vậy mà đạt được món bảo vật kia từ trong tay Giao Tam.
Bất quá đối với Vạn Bảo Tiết, Hàn Lập vẫn tràn đầy chờ mong.
Dù sao sau đó, hắn chẳng mấy chốc sẽ đi Cửu Nguyên quan, trước lúc đi hắn cần tận lực đề thăng một chút thực lực.
Mà không riêng gì chính hắn, lần này Đề Hồn tiến giai Đại La, trong tay cũng không có kiện Tiên khí tiện tay nào, tốt nhất cũng thừa dịp này mua lấy một hai kiện.
Chỉ là Bách Tạo sơn, Cửu Nguyên quan và Thiên Đình quan hệ chặt chẽ, tại bản bộ Bách Tạo sơn cử hành Vạn Bảo đại hội, mặc dù trọng thể nhất, nhưng Hàn Lập cũng không dám đi, cho nên mới đi vào Lưu Kim thành, đấu giá hội nơi này cũng không kém bao nhiêu so với bản bộ Bách Tạo sơn.
Hàn Lập và Đề Hồn tiến nhập Nhật Nguyệt các, vì không muốn để người chú ý, hai người đều áp chế tu vi đến Thái Ất cảnh hậu kỳ, nhưng cũng không ép thấp hơn.
Tham gia đại hội đấu giá, quá mức điệu thấp cũng sẽ có rất nhiều điều không hay.
"Hai vị tiền bối, hoan nghênh đến Nhật Nguyệt các chúng ta tham gia đại hội đấu giá lần này, vãn bối Lam Mi, chính là đệ tử chấp sự Nhật Nguyệt các, chuyên tới để dẫn đường hai vị tiền bối." Một thiếu nữ mỹ mạo mặc quần dài màu lam, lông mày cũng hiện ra màu xanh da trời, tu vi đạt đến Kim Tiên hậu kỳ, lập tức tiến lên nghênh đón.
"Đi trước dẫn đường đi." Hàn Lập từ tốn nói.
"Hai vị tiền bối đều là tồn tại đỉnh phong trong Thái Ất Ngọc Tiên, có tư cách đến phòng khách quý, xin mời đi theo ta." Thiếu nữ mày lam vừa nói, đi trước dẫn đường.
"Lần này Nhật Nguyệt các đấu giá hội, có bảo vật nào xuất hiện, ngươi có danh sách không? Để ta dự trù một ít Tiên Nguyên thạch trong tay." Hàn Lập vừa đi vừa hỏi.
"Xin mời hai vị tiền bối xem qua." Lam Mi lấy ra hai tấm ngọc giản màu xanh lam, chia ra đưa cho Hàn Lập và Đề Hồn.
"Bình thường đấu giá hội sẽ giữ kín danh sách vật phẩm bán đấu giá, như vậy có thể làm cho khách nhân hiếu kỳ, thứ hai là có thể lợi dụng cảm giác thần bí này, kiếm nhiều thêm một chút lợi nhuận. Nhật Nguyệt các đấu giá lại khác với nơi khác, vậy mà chịu để cho khách nhân biết." Sắc mặt Hàn Lập hơi ngạc nhiên tiếp nhận ngọc giản, khẽ cười nói.
Hắn vừa mới hỏi, bất quá là thuận miệng thôi, không ngờ vậy mà có thật.
"Những quy định này đều là Minh chủ Nhật Nguyệt minh ta tự mình đặt ra, lão nhân gia ngài nói làm ăn quý ở thẳng thắn, không cần cố lộng huyền hư. Nhật Nguyệt minh ta có thể phát triển tới hôm nay là dựa vào chính cách đối xử thẳng thắng với mọi người. Phần danh sách này, xem như một phần lễ vật gặp mặt của Nhật Nguyện các đối với mỗi một vị khách nhân quang lâm bổn các." Lam Mi lúc nói về Minh chủ Nhật Nguyệt minh, giữa thần sắc lộ ra vẻ ngưỡng mộ, khẽ cười nói.