Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Chương 1065: Dùng trí




Dịch: Độc Hành

Nhóm dịch Phàm Nhân Tông

"Ầm ầm..."

Một mảnh điện quang màu vàng từ trong ba mươi sáu chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm điên cuồng tuôn ra, hỗn hợp kiếm khí đầy trời che khuất cả Ô Sào Quỷ Vương vào trong.

"A..."

Một trận gào thét cuồng bạo từ trong miệng Quỷ Vương truyền ra, trên thân gã xuất hiện dày đặc vết thương, phía trên chớp động huyết quang, khói đen bốc lên.

Gã quay đầu nhìn về phía Hàn Lập, thấy hắn đang phi nhanh tới, chớp nhoáng đánh tới mình, lập tức há miệng phun một cái.

"Vù" một tiếng vang lên, một cỗ hắc diễm nồng đậm từ trong miệng gã tuôn trào ra, trong nháy mắt hóa thành một bức tường lửa màu đen, phô thiên cái địa đánh tới.

Mắt Hàn Lập sáng lên, bất vi sở động, căn bản không hành động gì cả.

"Phần phật"

Bên người hắn bỗng có một đạo ngân quang hiện lên, hóa thành một con hỏa điểu màu bạc, trên đầu có thất thải hoả diễm, thân hình to lớn vô cùng, hai hỏa dực khổng lồ mở ra chừng mấy ngàn trượng, vung lên tựa như một thanh cự nhận màu bạc, trực tiếp chém tường lửa màu đen thành hai phần.

Thân hình hoả điểu màu bạc từ đó nhanh như tên bắn vụt tới, hai cánh tuôn ra hỏa diễm chém xuống, mở ra trên tường lửa một con đường rộng rãi.

Thân ảnh Hàn Lập từ đó chợt lóe lên, trên thân loé lên điện quang màu bạc, Lôi Bằng chi lực vận chuyển, thân thể khổng lồ trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh Ô Sào Quỷ Vương, một quyền đánh tới.

"Ầm" một tiếng vang thật lớn.

Ô Sào Quỷ Vương bị trọng kích, thân thể cao lớn nghiêng về phía bên trái, Bạch Cốt Tam Xoa Kích trong tay cũng chịu không được nghiêng theo.

"Xèo" một tiếng!

Huyết sắc quang mang trong con mắt nằm dọc của Đề Hồn không bị ngăn cản nữa, đánh vào trên đầu vai Quỷ Vương.

Trong miệng Ô Sào Quỷ Vương phát ra một tiếng gào thét thê lương, gay chỗ đầu vai bị huyết quang bắn trúng, áo giáp trực tiếp nóng chảy ra, bên trong bị đốt xuyên ra một lỗ máu cự đại, toát ra cuồn cuộn chất lỏng màu đen.

"Các ngươi muốn chết, ta sẽ nghiền xương các ngươi thành tro!"

Chỉ nghe trong miệng gã kêu to một tiếng bén nhọn, toàn thân đại thịnh ô quang, tầng tầng hắc quang từ đó tuôn trào ra, vô số bóng đen Ác Quỷ không ngừng từ bên trong bắn ra, phóng đến phía Hàn Lập cùng Đề Hồn cắn xé.

Bóng đen Ác Quỷ như thực như hư, chợt tụ chợt tán, lúc Hàn Lập vung quyền đánh xuống, chúng liền biến thành sương khói tiêu tán ra, căn bản không cách nào đập trúng. Hàn Lập đành phải triệu hồi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm vờn quanh bên người, không ngừng phóng thích Tịch Tà Thần Lôi xua tan nó.

Nhưng mà chẳng biết tại sao những quỷ ảnh này lại không sợ Tịch Tà Thần Lôi, sau khi bị chém trúng, trong thời gian ngắn tiêu tán, sau đó lại rất nhanh ngưng kết, ngóc đầu trở lại.

Đồng thời, mỗi khi chúng đến cận thân, Hàn Lập liền cảm giác có một cỗ âm u tựa như đến từ U Minh chi lực, xuyên thấu vào thân thể, trực tiếp rót vào trong xương tủy hắn.

Theo số lần không ngừng gia tăng, trong cơ thể hắn tích lũy âm u chi lực càng ngày càng đậm, sâu trong thân thể có một cỗ băng hàn thấu xương quỷ dị xuyên thấu ra.

Bên này hắn như vậy, Đề Hồn bên kia càng thêm nghiêm trọng, động tác của nó đã trở nên chậm chạp, đã bắt đầu theo không kịp động tác của Ô Sào Quỷ Vương.

Nếu tiếp tục như vậy, hai người bọn họ sẽ thua không thể nghi ngờ.

Nhưng vào lúc này, lông mày Hàn Lập bỗng nhiên giãn ra, tựa hồ nghĩ tới điều gì.

"Tinh Viêm Hoả Điểu, trở về!"

Tâm niệm hắn khẽ động, Tinh Viêm Hoả Điểu đang không ngừng thôn phệ tường lửa màu đen kia, lập tức bay trở về trong cơ thể hắn.

Hàn Lập liền cảm thấy toàn thân nóng lên, loại cảm giác băng hàn lúc trước đã bị hóa giải không ít.

Cùng lúc đó, thân hình hắn co rụt lại, khôi phục nguyên trạng, trên thân loé lên tia điện màu bạc, thân hình bỗng nhiên xuyên thẳng đến trước người Ô Sào Quỷ Vương.

Ô Sào Quỷ Vương thấy hắn đột nhiên xuất hiện ở trước mặt, lập tức vung Bạch Cốt Tam Xoa Kích trong tay, quét ngang tới.

Hàn Lập thấy thế, đưa tay qua bên hông kéo một cái, hồ lô xanh biếc vừa rồi được hắn treo ở đó lập tức rơi vào trên tay, miệng bình đảo về hướng Ô Sào Quỷ Vương.

Khóe miệng của hắn hiện lên một vòng ý cười, nâng lên một chưởng, đập vào phần đáy hồ lô.

"Ầm ầm" một tiếng thanh minh từ đó vang lên, chỗ miệng hồ lô phát ra vòng xoáy màu xanh lục, xoay tròn kịch liệt.

Một con Kim Diễm Hỏa Long từ đó xông ra, bay thẳng đến Quỷ Vương.

Con Hoả Long này chính là Kỳ Ma Tử đánh về phía Hàn Lập trước đó, bất quá trong Huyền Thiên Hồ Lô bị giày vò một hồi lâu, hình thể cùng tốc độ đã giảm đi rất nhiều, nhưng những nơi nó đi qua, trong hư không vẫn lan tràn ra từng tầng từng tầng ba động Thời Gian Pháp Tắc chi lực, khiến cho hết thảy động tĩnh bốn phía trở nên cực kỳ chậm chạp.

Ô Sào Quỷ Vương cùng Đề Hồn kịch đấu thật lâu, lại bị Hàn Lập một bên quấy rối, vốn đã tiêu hao không ít, mắt thấy Hỏa Long quỷ dị kia bay đến tập kích, vội nâng Bạch Cốt Tam Xoa Kích trong tay lên, ném tới một cái.

Tốc độ Hỏa Long nhanh đến quỷ dị, Bạch Cốt Tam Xoa Kích chưa bay ra bao xa, đã va chạm với Hỏa Long.

Chỉ nghe "Ầm" một tiếng dị hưởng.

Kim Diễm Hỏa Long ầm vang nổ bể ra, từ đó tuôn ra linh diễm màu vàng, trong nháy mắt bao phủ Ô Sào Quỷ Vương vào trong.

"Thời Gian Pháp..." Ô Sào Quỷ Vương ở bên trong vụ nổ, cảm thấy một cỗ lực lượng quỷ dị gia thân, trong nháy mắt não hải rơi vào trống rỗng, không những cả người bị đính nguyên tại chỗ, ngay cả tư duy cũng tạm ngưng lại.

Sau một lát, lực lượng Kim Diễm Hỏa Long nổ tung ra bắt đầu co vào, tất cả quang mang linh diễm cũng dần dần co vào, khu vực bị nó ảnh hưởng cũng dần dần co lại.

Chờ đến lúc linh diễm Thời Gian Pháp Tắc chi lực giảm bớt, ý thức trong đầu Ô Sào Quỷ Vương lập tức khôi phục, ý niệm trong đầu còn đang dừng lại tại "Thời Gian Pháp Tắc chi lực...", thân ảnh Hàn Lập từ xa bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt gã.

Thiên Sát Trấn Ngục Công trong cơ thể toàn lực vận chuyển, ba mươi sáu chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm trong tay hợp lại làm một, trên đó kiếm quang cùng lôi điện đồng thời bắn ra, quét ngang về phía cổ Ô Sào Quỷ Vương.

Chỉ nghe một tiếng nổ Tịch Tà Thần Lôi vang lên, ngay sau đó liền truyền đến "Két" một tiếng vang giòn tan.

Đầu lâu Ô Sào Quỷ Vương đã bay lên cao, hai mắt trợn tròn, "Nhanh như chớp" rơi xuống mặt đất.

Chỗ cổ bị đứt gãy không có nửa điểm huyết dịch chảy ra, chỉ có vô số hồn phách Ác Quỷ lờ mờ không ngừng tuôn trào ra, như bầy quạ rời tổ, phát ra trận trận tiếng vang "Rầm rầm".

Vạn quỷ này vừa ra, khí tức mặc dù không cường đại như trước, nhưng âm phong bốn phía đại tác, sát khí nồng đậm gấp mấy chục lần so với trước.

Hàn Lập đang muốn thả ra Tinh Viêm Hỏa Điểu đốt chúng sạch sẽ, liền thấy Đề Hồn đã chạy tới.

Mũi nó run run, đột nhiên phát ra tiếng phì phì, trong lỗ mũi liền có một mảnh hào quang vàng óng phun ra, bao phủ hồn phách vạn quỷ từ cổ Ô Sào Quỷ Vương tuôn ra.

Ngay sau đó, chỉ thấy nó dùng sức hút một cái, vạn quỷ trong hào quang màu vàng kia nhao nhao vỡ ra, hóa thành một mảnh hắc quang nồng đậm không gì sánh được, bị nó hút vào trong mũi cuồn cuộn.

Theo cỗ hắc quang kia như nước sông cuồn cuộn tràn vào thể nội Đề Hồn, không gian màn đêm bao phủ bốn phía rốt cuộc không chống đỡ nổi, bắt đầu tán loạn ra từng chút một.

Hàn Lập thấy thế, tâm thần an tâm một chút, cầm trong tay trường kiếm hộ pháp cho Đề Hồn, đồng thời ánh mắt quét về bốn phía.

Chỉ thấy tại chỗ rất xa trên chiến trường vẫn còn đang chiến đấu kịch liệt, khu kiến trúc miếu cổ kia cơ hồ đã bị hủy sạch, chỉ còn lại có một cửa vòm tròn còn ương ngạnh đứng lặng tại đó.

Lúc này, nguyên bản có mười tên Quỷ Tướng áo đỏ, giờ chỉ còn lại có ba tên, theo thứ tự là tên học trò có tiếng nói lanh lảnh kia cùng hai Quỷ Tướng đầu trâu mặt ngựa.

Mà bên Thiên Thủy tông, cũng chỉ còn lại hai người Tô An Thiến cùng Cận Lưu.

Trên mặt đất có bảy tám cỗ thi thể tu sĩ, những người còn lại không biết là bị Quỷ Tướng nuốt đi thi cốt, hay là bị Cận Lưu một lần nữa thu hồi vào trong Linh Lung Bảo Tháp, tóm lại đã mất đi bóng dáng.

Về phần Phó cốc chủ cùng bốn tên tán tu kia, giờ phút này tất cả đã biến thành bạch cốt, vẫn còn duy trì tư thế lưng tựa vào nhau cùng ngăn địch, chung quanh vẫn tụ chằng chịt Ác Quỷ, từng tên không có mục tiêu công kích, ngơ ngơ ngác ngác, cho người ta một cảm giác quỷ dị.

Hàn Lập do dự một chút, tay vung lên, một cỗ kình phong quét tới, đánh tan đám ác quỷ phụ cận, sau đó lại cuốn cát đá trên mặt đất, vùi lấp bọn họ vào.

Lúc này, hai người còn đang giao chiến với ba đầu quỷ vật, rốt cuộc đã nhận ra dị trạng bên này.

"Quỷ Vương..."

Trong miệng Quỷ Tướng như người học trò phát ra một tiếng rít, trong nháy mắt giống như bị điên, bay thẳng đến Đề Hồn bên này.

Thân hình Hàn Lập đã sớm hiện lên, Thanh Trúc Phong Vân Kiếm trong tay chém xuống.

Một vòng kiếm quang sáng chói quấn quanh kim lôi, xé mở màn trời mờ tối thành một lỗ hổng khổng lồ, rơi thẳng lên thân tên quỷ học trò.

Tên học trò không thể tránh kịp, trực tiếp bị xé thành hai nửa.

"Quỷ Vương... Quỷ Vương... Quỷ..." Chỉ thấy trong miệng y thì thào mấy tiếng, thân hình cũng bắt đầu tiêu tán biến mất.

Quỷ Vương đầu trâu cùng Quỷ Vương mặt ngựa kia thấy thế, trong lòng biết đại thế đã mất, lập tức bỏ chạy tứ tán. Bản dich được dịch duy nhất tại Bạchh ngọc sách. Hai người Cận Lưu cùng Tô An Thiến chia ra đuổi theo, thân ảnh biến mất cuối chân trời.

Hàn Lập chỉ liếc qua, không tiếp tục đi quản nữa.

Ánh mắt của hắn nhìn lướt qua bốn phía, thấy thế cục cuối cùng đã ổn định, lúc này mới treo trên bầu trời khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt điều tức.

Trước đó thần hồn tổn thương cùng Thời Gian Pháp Tắc chi lực tiêu hao, làm cho hắn giờ phút này rất là mỏi mệt.

Ước chừng sau một chén trà công phu, đôi mắt hắn chậm rãi mở ra, thần tình trên mặt lại có chút phức tạp.

Lúc trước Linh Vực cùng pháp tắc của các vật xuất hiện dị trạng, hắn tạm thời nghĩ mãi không rõ, nhưng xem phản ứng của Kỳ Ma Tử lúc trước, đây không phải là trùng hợp, mà là tu luyện Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết tới trình độ nhất định, sẽ xuất hiện thần thông mới này.

Đáng tiếc trên công pháp này, hắn xem như tự học thành tài, có nhiều thứ chỉ có thể dựa vào bản thân tìm tòi từng chút một.

Bây giờ các loại Thời gian pháp tắc của Chân Ngôn Bảo Luân và các vật khác tạm thời không thể nào sử dụng được, thủ đoạn bản thân liền ít đi, nghĩ đến đây, Hàn Lập cũng có chút đau đầu.

"Đây cũng là việc nửa vui nửa buồn, chỉ có thể đi một bước tính một bước..." Hắn thầm than một tiếng, đứng lên.

Đề Hồn lúc này rốt cuộc đã thôn phệ xong toàn bộ Ô Sào Quỷ Vương, khôi phục hình người, đáp xuống bên cạnh hắn.

"Nấc..." Vừa mới rơi xuống đất, trong cổ của nàng liền truyền ra một tiếng ợ.

"Ăn có chút căng bụng..." Đề Hồn hơi xấu hổ nói.

"Trước đó ngươi luôn nói đói bụng, lần này ăn no thì tốt rồi, về trong Động Thiên nghỉ ngơi cho tốt đi..." Hàn Lập cười cười, nói ra.

"Được bế quan một trận thật tốt, đợi ta luyện hoá nguồn lực lượng này xong, sau đó có thể giúp chủ nhân nhiều hơn." Đề Hồn nói ra.

Hàn Lập gật đầu nhẹ, tiện tay vung lên, mở ra quang môn màu bạc, thân hình Đề Hồn lóe lên, tiến nhập vào trong đó.