Dịch: Độc Hành
Nhóm dịch Phàm Nhân Tông
Trước sau mấy hơi thở công phu, mọi người đã tới trước sơn cốc, liền ngừng lại.
Dưới sơn cốc cũng có rất nhiều Hỏa Tuế Huỳnh Trùng xây tổ, thậm chí giờ phút này so với đám trên mặt đất còn nhiều hơn, tới gần thật không ổn
"Các vị đạo hữu lựa chọn lưu lại, ta rất cảm kích, bất quá ta cũng chỉ có thể giúp chư vị tới đây. Con đường phía sau, cũng chỉ có thể dựa vào chính các vị." Tô An Thiến nói ra, bấm niệm pháp quyết thu hồi lá cờ nhỏ màu vàng.
Những người khác nếu đã lựa chọn lưu lại, tự nhiên đều có thủ đoạn, không dựa vào Thiên Thủy tông nữa, nhao nhao gật đầu.
"Vậy chúc các vị may mắn."
Lấy Tô An Thiến cầm đầu, trong miệng ba người Thiên Thủy tông tụng niệm chú ngữ, thân thể quay tít một vòng, bên ngoài thân chớp động lam quang, thân thể trực tiếp hóa thành ba vệt quang ảnh thuỷ lam, chui ra mặt đất, nhanh chóng vọt tới phía trong sơn cốc.
Thanh Tác cốc chủ lật tay tế ra một tấm phù lục màu xanh đưa đến sát thân, sau đó trong miệng nói lẩm bẩm, phù lục màu xanh lập tức dung nhập vào trong cơ thể.
Khắp chung quanh nàng hiện ra vô số phù văn màu xanh, thân thể lập tức hóa thành trạng thái hơi mờ, sau đó cũng bắn ra, theo sát sau lưng ba người Thiên Thủy tông.
Mà đại hán râu quai nón kia thì bên ngoài thân chớp động hoàng mang, hiện ra một tầng thạch giáp thật dày màu vàng đất, bao trùm toàn thân.
Thạch giáp vừa xuất hiện, cả người đại hán phảng phất biến thành một bộ thạch điêu, không lộ ra một tia hơi thở của vật sống.
Gã không bay ra khỏi mặt đất, cứ như vậy tiếp tục tiềm phục trong lòng đất, thi triển một loại thần thông độn thổ, tiến vào phía trong sơn cốc.
Còn lại bảy tám tên tán tu Kim Tiên tựa hồ là một nhóm người đã quen biết từ trước, giờ phút này đứng thành một vòng tròn. Một thanh niên tóc vàng vung tay lên.
Một vệt kim quang từ trong tay gã bắn ra, hóa thành một khối mộc bia màu vàng.
Mộc bia lớn vài chục trượng, phía trên minh khắc một đồ án đầu thú màu vàng, toàn thân tản mát ra kim quang sáng tỏ, trong kim quang nhộn nhạo ra một cỗ ba động Thời Gian Pháp Tắc.
Bảy tám tên tán tu Kim Tiên đều đặt tay lên trên mộc bia màu vàng, trên mộc bia lập tức đại thịnh kim quang, bao phủ những tán tu kia vào trong đó.
Mộc bia màu vàng nhanh chóng chuyển động, mộc bia to lớn và cả những tán tu Kim Tiên kia đột nhiên biến mất trong hư không, sau đó hóa thành một đạo kim ảnh, bay vào phía sâu trong sơn cốc.
"Đây là... Bảo Dương Thần Mộc!" Hàn Lập thấy cảnh này, mắt sáng lên.
Bảo Dương Thần Mộc là môt loại thần mộc nổi danh ẩn chứa Thời Gian Pháp Tắc chi lực, giống như Lưỡng Sinh Thụ của hắn, số lượng cực kỳ ít, không ngờ ở chỗ này lại gặp được.
Hàn Lập cũng không tiếp tục dừng lại ở đây, trên thân chớp động kim quang, nhoáng lên hóa thành một đạo kim ảnh như ẩn như hiện, đi theo sau đám tán tu kia.
Một đoàn người vừa bay ra mặt đất, mặc dù tự mình thi triển thần thông che đậy khí tức bản thân, nhưng số lượng Hỏa Tuế Huỳnh Trùng trong sơn cốc quá nhiều, lúc nha lúc nhúc phủ kín cả không gian, khó tránh khỏi đụng phải chúng.
Những Hỏa Tuế Huỳnh Trùng kia lập tức phát hiện quanh ảnh do đám người biến thành, đồng thời trong miệng phát ra tiếng kêu chi chi.
"Ầm" một tiếng, những Hoả Tuế Huỳnh Trùng này lập tức phóng vụt đến, bay nhào xuống đám người phía dưới.
Những Hỏa Tuế Huỳnh Trùng này rất lợi hại, bất luận bọn người Hàn Lập thi triển loại bí thuật nào, huyễn hóa thành loại hình thái nào, đều bị nó chăm chú bám vào, rất nhanh quanh mấy người hình thành từng cái trùng cầu màu đỏ sậm, quay cuồng cắn xé, trong miệng càng phun ra Tuế Nguyệt Chi Diễm bao quanh, hung hăng đánh xuống.
Hàn Lập biến thành kim ảnh cũng bị vô số bầy trùng bắt lấy, từng đoàn từng đoàn Tuế Nguyệt Chi Diễm đánh xuống như mưa, vòng sáng hộ thể quanh người hắn nhanh chóng suy yếu.
Hai tay hắn lập tức nhấc lên, lòng bàn tay đại thịnh lôi quang màu vàng, từng đạo hồ quang điện màu vàng bắn ra, tạo thành quanh người một tầng lôi võng màu vàng thật dày.
Từng luồng từng luồng Lôi Điện Pháp Tắc mãnh liệt quay cuồng trong lôi võng, hư không phụ cận cũng run rẩy theo.
Bất quá dưới Tuế Nguyệt Chi Diễm của Hỏa Tuế Huỳnh Trùng này, những Lôi Điện Pháp Tắc vô cùng mãnh liệt kia không có hiệu quả chú nào, dưới từng đoàn từng đoàn hỏa diễm trùng kích vào, nhanh chóng hòa tan biến mất, lôi võng màu vàng cấp tốc trở nên mỏng manh.
Sắc mặt Hàn Lập trầm xuống, hai tay đưa lên hư không.
Hai đạo thiểm điện màu vàng thô to từ lòng bàn tay hắn phun ra, dung nhập vào trong lôi võng màu vàng quanh người, lôi võng bỗng nhiên sáng lên, lập tức khôi phục độ dày trước kia.
Giữa hai bàn tay Hàn Lập không ngừng phóng xuất ra lôi điện màu vàng, duy trì lôi võng, đồng thời hắn còn lặng lẽ phóng xuất ra một cỗ Thời Gian Pháp Tắc trộn lẫn vào trong đó.
Có Thời Gian Pháp Tắc tương trợ, tốc độ suy giảm của lôi võng màu vàng lập tức giảm đi, miễn cưỡng chặn lại Tuế Nguyệt Chi Diễm ăn mòn.
Hàn Lập nhẹ nhàng thở ra, không có ý định chấn khai những Hỏa Tuế Huỳnh Trùng này, mà trực tiếp mang theo bầy trùng bao quanh cấp tốc bay vụt vào chỗ sâu trong thung lũng.
Những người khác cũng giống như vậy, mang theo từng quả trùng cầu to lớn, bay về phía sâu trong sơn cốc, rất mau đã tới sơn động màu đen.
Trong thời gian ngắn ngủi, trùng cầu bao quanh đám người cũng đã tích lũy lớn đến vài chục trượng, do nó ảnh hưởng, tốc độ của mọi người cũng đại giảm.
Mà trong từng quả trùng cầu, vô số đoàn Tuế Nguyệt Chi Diễm từ bốn phương tám hướng đánh tới, so với lúc đầu mãnh liệt không chỉ gấp mười lần, cơ hồ hình thành một vùng biển lửa, bao vây lấy đám người, hung hăng thiêu đốt.
Bọn người Hàn Lập toàn lực thi triển các loại phòng ngự, ngăn cản Tuế Nguyệt Chi Diễm trùng kích, tiên linh lực trong cơ thể tuôn ra như thủy triều, rất nhanh đã tiêu hao hơn phân nửa, cũng may bọn hắn cũng đã vọt tới sơn động phía trước.
Hàn Lập khẽ quát một tiếng, hai tay duỗi ra hư không, bên ngoài thân loé lên lôi quang màu vàng, đột ngột phóng ra bốn đầu Lôi Long màu vàng chớp động chói mắt.
Mỗi một đầu Lôi Long có thể tích cũng không quá lớn, lại bắn ra Lôi Điện Pháp Tắc doạ người, vượt xa lôi võng màu vàng, những nơi đi qua, hư không vỡ vụn thành từng mảnh.
Ngoại trừ Lôi Điện Pháp Tắc, cũng giống như trước, hắn cũng âm thầm trộn lẫn Thời Gian Pháp Tắc chi lực vào trong đó.
Bốn đầu Lôi Long phóng ra như điện, lóe lên đánh vào trên trùng cầu quanh người.
Trong tiếng Lôi Long "Ầm" một tiếng vang thật lớn!
Lôi quang màu vàng bộc phát như mặt trời, trùng cầu chung quanh bỗng chốc bị vỡ ra.
Thân hình Hàn Lập như điện, "Vèo" một tiếng, từ trong bầy trùng tứ tán bắn ra, chui vào trong sơn động màu đen.
Trên vách tường trong động cũng có vô số lỗ nhỏ, có rất nhiều Hỏa Tuế Huỳnh Trùng từ đó bay ra, tiếp tục đánh tới hắn.
Nhưng số lượng Hỏa Tuế Huỳnh Trùng nơi này ít hơn nhiều so với bên ngoài, hắn bấm niệm pháp quyết vung lên, bên ngoài thân lần nữa hiện ra một tầng lôi võng màu vàng, tuỳ tiện liền ngăn cản lại những Hỏa Tuế Huỳnh Trùng này.
Lúc trước Hàn Lập thi triển Vạn Thiên Không Tịch Thuật cùng Thời Gian Pháp Tắc ngăn cách khí tức bản thân, cho nên Hỏa Tuế Huỳnh Trùng đánh về phía hắn là ít nhất, lúc này hắn là người thứ nhất tiến vào trong sơn động màu đen.
Bất quá hắn cũng không một thân một mình dẫn đầu tiến vào chỗ sâu trong sơn động, mà dừng lại nhìn lại phía bên ngoài.
Một cỗ khí tức cực hàn bộc phát từ bên ngoài sơn động truyền đến, trùng cầu quanh thân ba người Thiên Thủy tông bị băng tinh màu lam đông kết, sau đó vỡ vụn ra, rơi trên mặt đất.
Những băng tinh màu lam kia tản mát ra hàn khí cùng ba động pháp tắc kinh người, hiển nhiên là một loại thần thông hàn băng đặc thù, Tuế Nguyệt Chi Diễm bên ngoài thân Hoả Tuế Huỳnh Trùng cũng bị đông kết tại đó.
Chỉ là những Hỏa Tuế Huỳnh Trùng kia cũng không chết đi, Tuế Nguyệt Chi Diễm trên người ba động chập chùng, băng tinh màu lam lập tức chậm rãi hòa tan. Đón đọc bản dịch duy nhất tại Bạchh Ngọc Sách.
Bất quá thần thông băng tinh màu lam kia không nhỏ, trong thời gian ngắn sẽ không triệt để bị hòa tan.
Ba người Thiên Thủy tông thừa cơ bắn ra, bay vào trong sơn động, nhưng cũng không lập tức tiến vào sâu, ngừng lại.
"Thạch đạo hữu, ngươi làm sao..." Tô An Thiến nhìn thấy Hàn Lập đã ở trong động, mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Cận Lưu cùng một thanh niên ôn nhã khác cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hỏa Tuế Huỳnh Trùng trong động cảm giác được khí tức ba người Tô An Thiến, nhao nhao vỗ cánh bay nhào tới.
Ba người không quản tới việc Hàn Lập nữa, vội tự mình thi triển thủ đoạn chống cự.
Cùng lúc đó, phương viên hơn trăm trượng bên ngoài sơn động, một trùng cầu khác kịch liệt phồng lên mấy lần, sau đó bỗng nhiên bạo liệt ra, một cột lốc xoáy màu xanh nổi lên cấp tốc xoay tròn, cuốn bay những Hỏa Tuế Huỳnh Trùng xung quanh, không cách nào tới gần.
Phong trụ màu xanh uốn éo phảng phất như vật sống, một đầu tiến vào trong sơn động màu đen.
"Xẹt" một tiếng!
Phó cốc chủ từ một đầu phong trụ bay ra, lóe lên cũng chui vào sơn động, ngay sau đó một trùng cầu khác bên cạnh nàng cũng bỗng nhiên tăng lên, vỡ ra một đường vết rách.
Một đạo kim quang chói mắt từ đó đột phá ra, vô cùng nhanh chóng bắn vào trong sơn động, lóe lên hiện ra thân ảnh bảy tám tên tán tu Kim Tiên.
Mấy người có tu vi thấp nhất, tiên linh lực tiêu hao cũng nghiêm trọng nhất, giờ phút này sắc mặt đều trắng bệch.
Mấy tên tán tu Kim Tiên này vừa mới bay vào sơn động màu đen, cửa sơn động liền cuồng thiểm lam quang, "Két" "Két" vài tiếng giòn vang, lối vào bị một tầng băng tinh màu lam thật dày đông kết lại, đóng chặt hoàn toàn.
Tô An Thiến thu tay về, đỉnh đầu lơ lửng một băng châu màu lam lớn chừng quả đấm, chuyển động quay tròn, tản mát ra trận trận hàn khí cùng ba động pháp tắc kinh người.
Hỏa Tuế Huỳnh Trùng phía ngoài thấy đám người vào sơn động, đột nhiên trở nên cuồng nộ, phát ra tiếng thét cao vút, miệng phun ra từng đoàn từng đoàn Tuế Nguyệt Chi Diễm, điên cuồng trùng kích băng tinh màu lam.
Lại có vô số Hỏa Tuế Huỳnh Trùng giữa không trung quay tròn một cái, hóa thành một đạo cầu vồng đỏ sậm, hung hăng đụng vào trên băng tinh màu lam.
Băng tinh màu lam ù ù không ngừng run rẩy, nhanh chóng hòa tan, mặt ngoài cũng hiện ra từng vết nứt, mắt thấy sắp sụp đổ.
Tô An Thiến biến sắc, bỗng nhiên cắn răng bấm niệm pháp quyết một cái.
Băng châu màu lam trên đỉnh đầu nàng lập tức bắn ra, lóe lên chui vào trong băng tinh màu lam.
Mặt ngoài băng tinh màu lam lập tức hiện ra một tầng lam quang óng ánh, vết rách phía trên cũng nhanh chóng được lấp đầy, tản ra hàn khí mãnh liệt gấp mười lần, lập tức ổn định lại.
Nhưng những Tuế Nguyệt Chi Diễm kia ăn mòn, băng tinh màu lam như cũ không cách nào ngăn cản, nhanh chóng bị hòa tan.
Đôi mi thanh tú Tô An Thiến nhíu chặt lại, nhưng cũng không có biện pháp gì.
Vào thời khắc này, một bóng người hoa lên, thân ảnh Hàn Lập xuất hiện trước băng tinh màu lam, đưa tay đặt lên phía trên.
Kim quang loá mắt từ lòng bàn tay hắn tuôn trào ra, dung nhập vào trong băng tinh màu lam.
Mặt ngoài băng tinh màu lam lập tức hiện ra một vầng sáng màu vàng, tốc độ bị Tuế Nguyệt Chi Diễm hòa tan lập tức đại giảm.
"Thời Gian Pháp Tắc chi lực!" Tô An Thiến kinh ngạc nhìn Hàn Lập.
Những người khác thấy vậy, trong ánh mắt nhìn về phía Hàn Lập hiện ra vẻ không thể tin nổi.
Thần sắc Hàn Lập như thường, nhưng trong lòng thì thầm thở dài một tiếng.
Mặc dù hắn không muốn bại lộ thực lực của mình, nhưng giờ phút này tình huống nguy cấp, cũng không lo được quá nhiều, nếu để bầy trùng phía ngoài tiến vào, hắn cũng sẽ gặp đại phiền toái.
Đương nhiên việc tại sao mình nắm giữ Thời Gian Pháp Tắc chi lực, lại làm sao tiến vào trong động sớm nhất, đương nhiên hắn không việc gì phải giải thích, cứ để cho bọn họ suy đoán thì tốt hơn.