Phải Cầu Hôn Với Bảy Nam Nhân, Làm Sao Bây Giờ?

Chương 92: Đến Yêu giới




Sở Mộ Vân đương nhiên sẽ không chết. Hắn còn chưa cầu hôn, chưa thu phục được tiểu yêu tinh Dâm dục thì sao có thể chết vào lúc này.

Hắn nhắm mắt lại nghỉ ngơi: Cơ thể này quả thật rất yếu ớt, thở dốc cũng rất tốn sức.

Nhưng cũng may......

Sở Mộ Vân: “Linh Linh?”

Linh: “[ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ]……”

Sở Mộ Vân: "Ngươi định gửi hết mấy icon 'khóc' đấy à?"

Linh: "Đây.....chỉ là mấy icon ở hàng đầu, còn 3685 icon nữa......."

Linh: “…… TAT, QAQ, o(╥﹏╥)o, (o﹏o), (_)……”

Sở Mộ Vân: “Dừng!”

Linh nức nở thút tha thút thít.

Sở Mộ Vân hỏi: "Góc trên đầu sáng không?"

Linh: "Sáng."

Sở Mộ Vân: "Mấy góc?"

Linh: "Sáng hết."

Tâm trạng Sở Mộ Vân không tệ.

Tuy đã sáng hết nhưng bây giờ không phải lúc thích hợp để cầu hôn. Tình trạng của hắn đang dở sống dở chết, nếu cầu hôn lúc này có lẽ Thẩm Thủy Yên sẽ mang vẻ mặt nghi ngờ.jpg

Mới hiểu được tình yêu đã phải bước vào nấm mồ của hôn nhân, Thẩm Thủy Yên chắc chắn sẽ kinh sợ nhiều hơn là hạnh phúc.

Hơn nữa điều này cũng không phù hợp với thiết lập tính cách của Thẩm Vân. Hắn muốn Thẩm Thủy Yên hạnh phúc, sao có thể trước khi chết trói buộc y vào hôn nhân với mình?

Không hợp logic.

Tuy nhiên cũng không chết ngay được.

Sở Mộ Vân chắc chắn như vậy không phải vì hắn thông thạo y thuật cùng chế dược mà là do Mạc Cửu Thiều đang đứng ngoài cửa.

Ngạo mạn sao có thể buông tha cho hắn? Tạ Thiên Lan vẫn còn chưa lên sân khấu, không có hắn y lấy gì để ngược đệ đệ?

Nói chung là, Thẩm Thủy Yên cũng chỉ là nhân tiện, mục đích chính của y chính là đệ đệ chung dòng máu nhưng luôn ngứa mắt lẫn nhau kia.

Lúc này, Linh bảo bảo lên tiếng: "~~~~ (> _ <) ~~~~ Ta nâng cấp."

Vẻ mặt Sở tổng cưng chiều: "Đi chơi đi."

Sự khác biệt đối với Linh bảo bảo khi nâng cấp từ 3.0 lên 4.0 có lẽ là...... download được nhiều icon hơn.

Nhưng không ngờ Linh bảo bảo lại nói: "Hình như ta có nhiều chức năng hơn."

Sở Mộ Vân: "Là gì?"

Linh nghiêm túc đọc lên: "Kỹ năng trợ giúp tu luyện? Một, trong thời gian chỉ định giảm bớt đau đớn cho ký chủ; hai, trong thời gian chỉ định đau đớn khiến ký chủ giữ được tỉnh táo. Hãy chọn một trong hai."

Kỹ năng trợ giúp? Nghe có vẻ không tệ.

Sở Mộ Vân suy nghĩ rồi nói: "Chọn cái thứ hai đi."

Linh muốn nói gì đó nhưng lại nuốt trở lại.

Sở Mộ Vân quá hiểu nó: "Chọn cái đầu vô dụng, giảm mất đau đớn cũng đồng nghĩa với mất đi khả năng phán đoán. Chọn giữ lại tỉnh táo thì tốt hơn."

Linh nhỏ giọng nói: "Nhưng thật sự rất đau."

Sở Mộ Vân: "Không sao đâu."

Linh do dự mãi mới nói:

"Vốn dĩ ngươi làm nhiệm vụ là để không phải trải nghiệm cái chết của bảy ma tôn, nhưng bây giờ......" lại bắt đầu phải trải nghiệm......

Sở Mộ Vân mỉm cười: "Ngươi thật sự cho rằng..... lần trước đã uy hiếp được ta?"

Linh: "......"

Sở Mộ Vân: ^_^

Linh: Được rồi...... Mình vẫn nên ngoan ngoãn làm dos 4.0 vậy.......

Sở Mộ Vân hôn mê, Thẩm Thủy Yên làm phép tạo ra tấm chắn tỏa ra ánh sáng màu đỏ nhạt bao xung quanh người hắn. Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện đây không phải là tấm chắn bình thường.

Trong lòng bàn tay Thẩm Thủy Yên có một sợi dây rất nhỏ, kéo dài từ ngón tay áp út của y xuống cổ tay. Sợi dây này giống như vật dẫn, hút sinh khí từ trong cơ thể y nuôi dưỡng cho nam nhân đang cận kề cái chết trong màn chắn.

Đây là cách lấy mạng nuôi mạng.

Để Sở Mộ Vân có thể sống, Thẩm Thủy Yên không tiếc trả giá bằng chính sinh mạng của mình.

Nếu y là Tham lam đã khôi phục ký ức thì làm vậy cũng không sao, vì bảy ma tôn vốn dĩ là bất tử.

Nhưng bây giờ Thẩm Thủy Yên chỉ là Thẩm Thủy Yên. Y quyết định làm vậy lại có ý nghĩa khác.

Lúc này Sở Mộ Vân tin chắc rằng tiểu tử không tim không phổi này thật sự yêu hắn.

Đáng tiếc...... 5 năm đã hết.

Sở Mộ Vân khẽ thở dài.

Thẩm Thủy Yên ôm Sở Mộ Vân ra cửa. Bên ngoài Mạc Cửu Thiều vẫn đứng đó, thấy y ra ngoài liền vội nhìn sang.

Vừa nhìn thấy liền bất lực, y cuối cùng..... vẫn làm.

Sắc mặt Thẩm Thủy Yên không thay đổi, chỉ lịch sự hỏi: "Mạc tiên sinh, ở Yêu giới có ai có thể chữa cho A Vân không?"

Mạc Cửu Thiều giật mình.

Thẩm Thủy Yên nói: "Ta biết Mạc tiên sinh đến từ Yêu giới, A Vân cũng vậy...... Nếu Yêu giới có người như các ngươi thì nhất định cũng có người có thể chữa cho A Vân."

Mạc Cửu Thiều do dự một chút mới nói: "Thật sự là có."

Thẩm Thủy Yên rủ mắt, nghiêm túc nói: "Mong tiên sinh nói cho ta biết."

Mạc Cửu Thiều không trả lời y mà hỏi: "Ngươi biết Tạ Thiên Lan đang ở Yêu giới không?"

Thẩm Thủy Yên cúi đầu nhìn nam tử suy yếu đến mức như không còn thở nữa: "Ta muốn A Vân tiếp tục sống."

Y không học được cách yêu như A Vân, không cảm nhận được sự tồn tại của tình yêu. Thứ y muốn là hữu hình, có thể sờ được, có thể ôm được, hôn được, có thể vĩnh viễn ở bên.

Nhưng bây giờ y sẽ cố gắng để hiểu A Vân, sẽ nghiêm túc học tập, sẽ cho hắn tình yêu thuộc về hắn.

Vì vậy..... A Vân, ngươi không thể chết.

Mạc Cửu Thiều khẽ thở dài: "Ta hiểu rồi."

Nói đến chữa thương thì Sở Mộ Vân không thể không nghĩ đến Quân Mặc, vị đế tôn Lười biếng là niềm kiêu hãnh của Ma giới khi tự tay luyện ra đan dược khởi tử hoàn sinh.

Nhưng hắn nhớ không lầm thì hình như bây giờ Quân Mặc....... chưa có tiếng tăm gì?

Tuy nói là truyện của hắn, nhưng thời gian lại chênh lệch quá xa so với nguyên tác, muốn biết mọi chuyện không phải là dễ dàng.

Dù sao Sở Mộ Vân cũng không rảnh đến mức nghĩ ra cuộc đời của từng nhân vật phản diện.

Tuy trong lòng có suy nghĩ như vậy nhưng hắn lại không có cách kiểm chứng. Dù sao quan trọng bây giờ là Dâm dục, phải chiếm được tòa thành trước thì mới có thể quan tâm đến tòa thành tiếp theo.

Muốn đến Yêu giới là chuyện vô cùng dễ dàng. Chẳng qua Thẩm Thủy Yên và Sở Mộ Vân đi mất thì người ở Nhân giới chắc chắn sẽ không dễ chịu gì.

Theo lịch sử trong nguyên tắc thì Nhân giới trở thành phe bại trận ở một ngàn năm trước, từ đó dần suy yếu đến hiện tại.

Nếu Sở Mộ Vân và Thẩm Thủy Yên vẫn ở lại Nhân giới thì chỉ sợ kết cục của trận chiến sẽ sai lệch vạn dặm.

May mắn là hai ngày sau đó kết giới mở ra một khe rách, Thẩm Thủy Yên liền mang Sở Mộ Vân xuất phát.

Bởi vì Thẩm Thủy Yên dùng mệnh phù nên khí sắc Sở Mộ Vân tốt hơn trước rất nhiều. Tuy nhiên phù thuật này không có công năng chữa trị. Nó chỉ có thể truyền sinh mệnh vào cơ thể Sở Mộ Vân, mà cơ thể hắn lại như ống thông gió, vào nhiều ra cũng nhiều, không giữ lại được gì.

Vì vậy mới cần trị liệu sư giỏi.

Khi ba người đi đến kết giới, khe rách kia đã vô cùng lớn. Lúc Thẩm Thủy Yên chuẩn bị đi vào thì một bóng người màu đỏ xuất hiện.