*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tổng giám đốc Hà nói không sai, nhưng đây cũng là do Phòng Đông Thịnh gieo gió gặt bão, mặc dù thương trường như chiến trường nhưng vì kiếm tiền mà ông ta lại làm ra loại việc che dấu lương tâm đó, Phòng Đông Thịnh này bị bắt là rất đúng!”, một người khác bức xúc.
Từ sự việc Phòng Đông Thịnh bị bắt, lời nói của từng người đều như giậu đổ bình leo.
Lúc này, một người cau mày nói: “Các ông có để ý trong lần hành động này của Công nghệ Tuyết Phàm, người tên Diệp Phàm kia vẫn luôn không xuất hiện không”.
Tất cả mọi người đều nhíu mày, Hả Triển Long trầm giọng nói: “Ông nói đúng, lúc tôi cùng Hàn Tuyết đàm phán, chỉ thấy ba người, nhưng không gặp Diệp Phàm đó, cái này nói lên điều gì?”
“Có nghĩa là, anh ta không hề coi trọng mức độ cạnh tranh kinh doanh này?”, một người hỏi mang tính thăm dò.
Mọi người hít một ngụm khí lạnh, Hà Triển Long nói: “Ông nói cũng có lý, cuộc cạnh tranh thương mại lần này có vẻ mang thanh thế lớn nhưng trong mắt người ta có lẽ chỉ là một gợn sóng nhỏ mà thôi, các ông không biết ngày đó lúc Hàn Tuyết thương lượng điều kiện, dáng vẻ tự tin đó của cô ta khiến tôi không thể không khâm phục”.
Diệp Phàm bất giác càng trở nên mạnh mẽ và bí ẩn trong mắt họ.
Vẻ mặt của mọi người đều có chút nặng nề, bởi họ nhớ đến cảnh tượng chính mình làm khó Diệp Phàm trên thuyền ngày đó, không khỏi băn khoăn không biết sau này có bị trả thù hay không.
Lúc này, Trần Hồng Bác bật cười: “Mọi người không cần phải như vậy, các ông có phải là quên rồi hay không, Công nghệ Tuyết Phàm đã đồng ý gia nhập hội đồng chúng ta, tôi đề nghị Hàn Tuyết làm phó hội trưởng hội đồng, như vậy ban hội đồng có lẽ có thể phát triển càng nhanh càng lớn mạnh hơn”.
Trần Hồng Bác rất quả quyết, trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình.
Mọi người liếc nhau rồi đồng loạt gật đầu: “Tôi đồng ý với ý kiến của tổng giám đốc Trần!”
Cùng thời điểm Phòng Đông Thịnh bị bắt, Hàn Tuyết đã yêu cầu những người trong bộ phận quan hệ công chúng gặp gỡ một số người của giới truyền thông, các trang báo lớn bắt đầu chiến dịch định hướng dư luận.
Toàn bộ những nội dung không tốt đẹp về Công nghệ Tuyết Phàm trước kia đều tới từ Y dược Đông Thịnh và bị ác ý bôi đen.
Sau đó, Hàn Tuyết đã liên hệ với nhóm người Hà Triển Long, Hội đồng Y tế và Dược phẩm đã đưa ra tuyên bố sẽ kết nạp Công nghệ Tuyết Phàm vào hội đồng, khai trừ tư cách doanh nghiệp của Y dược Đông Thịnh, trở thành bệ phóng của Công nghệ Tuyết Phàm.
Sau sự lần này, Công nghệ Tuyết Phàm đã hoàn toàn tạo ra tiếng vang trong thành phố Cảng, và ngày càng có nhiều người hiểu về Công nghệ Tuyết Phàm và các sản phẩm của họ.
Vào lúc này, trong văn phòng của Hàn Tuyết, cô cho gọi Vu Hân Tuệ tới.
Kéo tay Vu Hân Tuệ, Hàn Tuyết nói: “Hân Tuệ, đợi tổ chức xong cuộc họp báo tham gia hội đồng, mình cần phải rời đi một thời gian, công ty tạm thời sẽ giao lại cho cậu quản lý”.
Trong lòng Vu Hân Tuệ kinh ngạc, vài ngày trước Hàn Tuyết cũng đã từng loáng thoáng nhắc qua, nhưng cô ta không ngờ tới lại là thật, liền vội vàng nói: “Hàn Tuyết, có chuyện gì lớn xảy ra sao?”
Hàn Tuyết lắc đầu nói: "Không phải đâu, mình phải tới Tây Tạng tìm một loại kỳ dược, gọi là quả phật tâm, loại kỳ dược này có thể giúp Diệp Phàm khôi phục trí nhớ”.