*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ông lão đang cầm một cây ba toong đầu rồng, Linh Hồ Uyển Nhi nhìn thấy ông lão vội vàng chạy tới: "Ông cố, ông xem cháu mang ai đến nè?”
“Ông đã biết!”, ông lão cười nhạt, ánh sáng trong mắt chợt lóe lên rồi biến mất.
Trong lòng Diệp Hạo sửng sốt, ông cố?
Ông lão này phải bao nhiêu tuổi?
Râu tóc lông mày đều bạc trắng, nhất định là một lão quái vật!
Chỉ là anh không cảm giác được áp lực cường đại của ông lão, có lẽ người ta đã biến lại bình thường
“Diệp Hạo, đây là ông tổ của nhà họ Linh Hồ, còn không mau đến bái kiến!”, Linh Hồ Uyển Nhi quay đầu khẽ gọi.
Diệp Hạo bĩu môi trong lòng, đi tới, cung kính nói: "Cụ Linh Hồ, Diệp Hạo kính chào!"
“Được được, lần đầu tiên cậu đến nhà họ Linh Hồ chúng tôi, tôi kêu người dắt cậu đi dạo làm quen chút!”, ông lão mỉm cười nói.
Ông ta vẫy tay, một thủ vệ ở cửa đi tới: "Dẫn cậu bạn này đi tham quan đi, mọi thứ tùy ý!”
Ánh mắt thủ vệ lóe lên, cung kính nghe lệnh.
Ông cụ nói với Diệp Hạo: "Anh Diệp, chúng ta đi thôi, dẫn anh đi tham quan xung quanh!”
Trong lòng Diệp Hạo cảm thấy kỳ quái, thế này rõ ràng là muốn xua anh tránh đi nhưng anh cũng không nói gì.
Sau khi hai người rời đi, sắc mặt của ông cụ Linh Hồ thay đổi, có chút nghiêm túc: "Uyển Nhi, cháu tự dẫn cậu ta đến đây, có biết hậu quả gì không?"
Linh Hồ Uyển Nhi kính cẩn gật đầu: "Uyển Nhi biết, nhưng anh ta còn sống có ích hơn là đã chết, Phá Quân anh ta mất trí nhớ rồi!”
"Mất trí nhớ?"
"Đúng vậy thưa ông, tên anh ta vốn dĩ không phải Diệp Hạo mà là Diệp Phàm, bởi vì một trận chiến không rõ, anh ta mất đi trí nhớ, được người ta từ trong biển lớn vớt lên, quên hết tất cả mọi chuyện, bao gồm cả tên của mình!”
“Như vậy à…”, ánh mắt của ông tổ Linh Hồ lóe lên, thật lâu sau ông cụ mới nói: "Phá Quân nếu có thể làm việc cho cháu, vận khí tăng thêm lên người cháu, nhà họ Linh Hồ cũng được hưởng ké. Mà tu luyện của cháu sẽ cũng càng thêm suôn sẻ, trong khoảng thời gian ngắn có thể tiến vào hoá kình tiểu tông sư, nhưng muốn làm được những thứ đó, các cháu nhất định phải có quan hệ thân mật!”
"Bằng không, Phá Quân là nước, gặp cương sẽ cương, gặp nước sẽ mềm, nếu cưỡng ép khống chế sẽ phản tác dụng, phản phệ lên thân mình, cháu có hiểu không?"
Linh Hồ Uyển Nhi cau mày hỏi: "Ông cố, mệnh lý, vận khí trong truyền thuyết thật sự thần kỳ như vậy sao?”
"Mệnh lý, mệnh cách, khí vận... là những thứ được tổ tiên chúng ta truyền lại từ hàng ngàn năm nay, há có thể vô căn cứ chứ?”
Ông tổ Linh Hồ lắc đầu cười khẽ: "Thời cổ đại có bảy nước tranh hùng, xuân thu tranh bá, gần trăm năm chinh chiến hy sinh, cuộc chiến Mao- Tưởng, đến bây giờ là cuộc đấu tranh Đông Tây chính thống... "
Ông tổ Linh Hồ giải thích, Linh Hồ Uyển Nhi chìm trong suy nghĩ, những điều này quá huyền diệu.