*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong một biệt thự tư gia tại hồ Phỉ Thúy.
Diệp Phàm nằm bẹp trên sàn nhà bằng gỗ, quần áo xộc xệch, khóe miệng thỉnh thoảng lại chảy ra một vệt máu.
Trước mặt anh là một cô gái khoác trên mình một chiếc khăn choàng với mái tóc dài xinh đẹp, đôi mắt to và dáng người vô cùng quyến rũ.
“Làm sao bây giờ...”, cô gái xinh đẹp nhìn thấy bộ dạng Diệp Phàm thì dậm chân lo lắng.
Nếu mà Diệp Phàm mở mắt ra thì sẽ nhận ra cô gái này chính là cô gái nhà giàu mà anh gặp được ở trên xe lửa - Tô Thiến Viên.
Tô Thiến Viên nhìn Diệp Phàm thì vẫn còn vô cùng choáng, hôm nay cô ta có buổi tụ họp bạn bè nên uống chút rượu.
Nghĩ là trời tối, lại còn đi đường mới làm, ít người đi lại, không tìm được tài xế nên cô ta phải tự lái xe.
Ai biết, trong nháy mắt đã thấy một người chạy ở trên đường, dù là cô ta có phanh lại kịp thời nhưng vẫn đâm người ta bay ra ngoài.
Tô Thiến Viên bị dọa hết hồn, lập tức xuống xe kiểm tra, nhìn kĩ lại hóa ra là Diệp Phàm.
Vốn Tô Thiến Viên còn định gọi xe cứu thương, nhưng thấy Diệp Phàm vẫn còn thở, cô ta lại lái xe khi say rượu, gọi cứu thương đến nói không chừng còn kéo cả cảnh sát theo.
Dù là có thể cứu được cô ta ra ngoài nhưng mình cũng say rượu lái xe, lại còn đâm vào người khác, nhất định là sẽ bị chị gái mắng đến chết.
Vì thế, cô ta liền kéo Diệp Phàm vào xe của mình, rồi lái xe một mạch về biệt thự.
“Aiya, lại chảy máu rồi...”, Diệp Phàm run lên một cái rồi máu từ miệng lại chảy ra.
Tô Thiến Viên vô cùng hoảng hốt, đột nhiên cô ta nhìn thấy bên cạnh có một chiếc khăn tắm.
“Aiya, lau máu cho anh ta trước rồi tính...”, Tô Thiến Viên lẩm bẩm nói, rồi cầm lấy khăn tắm lao đến bên cạnh người Diệp Phàm.
Lúc này, tuy rằng Diệp Phàm đang hôn mê nhưng ý thức của anh cũng đang dần dần khôi phục lại.