Phá Quân Mệnh

Chương 604




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Phàm bình thản nói, tay khẽ động, sợi dây nối với Long Lân rung lên, Long Lân quay ngược lại trở về trong tay anh.  

Dùng sức nhỏ nhưng lại nắm chắc tối đa sức mạnh của mình, đó cũng là một trong những dấu hiệu của hóa kình Tiểu Tông Sư.  

Hóa kình Tiểu Tông Sư sẽ đạt đến đỉnh cao về độ tinh thông sức mạnh, nội kình đánh ra có thể tụ lại thành sợi, hoàn toàn có thể cách xa vài mét giết người.  

Cường mạnh vô cùng, bây giờ Diệp Phàm chỉ là Cửu Đạo ám kình, sức mạnh chỉ thuộc về ám kính, cho dù anh luyện công pháp quái dị, cũng không thể làm được như thế.  

Có điều với sự hỗ trợ của sợi dây nối Long Lân thì lại có thể làm được, đó cũng là nguyên nhân tại sao Long Lân lại chuyển hướng như thế.  

Nội lực sẽ theo sợi dây, dây không còn là dây mà là một nguồn lực, có thể làm bất kỳ điều gì mà Diệp Phàm điều khiển!  

Giết một người trong giây lát, hai người còn lại cực kỳ kinh hãi, nhưng không hề chùn bước.  

Hai người một trái một phải, phối hợp vung đao không hề có kẽ hở, tiến lên muốn giết Diệp Phàm.  

Diệp Phàm phi nhanh sang bên, kéo mạnh chiếc giường sắt mà anh vừa nằm đập vào hai người kia.  

“Rầm”.  

Hai người tránh ngay lập tức, Diệp Phàm tận dụng cơ hội lại lần nữa phi Long Lân ra.  

Long Lân vẫn quay vòng, uốn lượn không theo một quy luật gì khiến người khác không thể đoán trước.  

Mặt tên sát thủ tái đi, lùi về sau nhưng Long Lân như theo hắn như hình với bóng.  

“Phập”.  

Máu đỏ bắn tung tóe.  

Tên sát thủ kêu hự một tiếng, đầu vai hắn bị Long Lân đâm xuyên qua.  

Máu tươi phun ra, nhuộm đỏ quần áo.  

Mặt hắn âm u đến cực điểm, chúng đã rất thận trọng, để đề phòng bất trắc nên đã dùng thuốc mê đặc chế trước đó.  

Nhưng không ngờ vẫn không hạ được Diệp Phàm, anh vẫn khỏe mạnh như hổ báo!  

“Giết!”  

Người kia thét lên, đâm đao vào Diệp Phàm, ép Diệp Phàm lùi sau mấy bước.  

Bước chân anh chuyển động nhanh, túm chặt một tên như đang muốn chạy ra khỏi phòng giam.  

Ám sát thất bại, một người chết, một người bị thương, nếu như không chạy thì chính là chết.  

Hơn nữa, Diệp Phàm đã giết người, phía cảnh sát nhất định sẽ bắt anh chịu tội!  

“Hừ, để chúng mày chạy thoát thì ông đây là con chó!”  

Diệp Phàm chế nhạo, Long Lân biến thành một luồng sáng, b ắn ra đâm vào cẳng chân tên sát thủ nọ.  

“Phập”.  

Chân hắn ta bị đâm xuyên, cả người ngã rầm xuống đất, chìa khóa mới vừa