*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ba người bạn của Âu Dương Đạo Vĩ đứng đực ở đó, mặt ai cũng ngưng trọng.
Họ không sợ nhà họ Diệp, nhưng họ không thể không đề phòng hai bán bộ tông sư mà Hắc Long phái tới, xem có nên tiếp tục giết người nhà họ Diệp không?
“Tôi đoán anh Âu Dương không thể tiêu diệt nhà họ Diệp được”, một người trong đó nhẹ giọng nói.
“Không tiêu diệt được?”
Hai người còn lại kinh ngạc: “Anh nói hai bán bộ tông sư kia sớm muộn gì cũng sẽ ra tay?”
Diệp Phàm nói anh muốn tự mình giải quyết Âu Dương Đạo Vĩ, nhưng nếu anh không đấu lại thì có khả năng hai người kia sẽ ra tay tiếp sức.
“Không thể đặt được, nếu thua thì chính là chết!”
Một người nặng nề nói, ông ta thầm có ý muốn rút lui.
Lúc này mọi người đều ngừng tay không còn chiến đấu nữa, nếu Âu Dương Đạo Vĩ chết thì tất cả người nhà Âu Dương đều không thể sống mà ra ngoài.
Còn nếu Diệp Phàm chết thì có thể hai bán bộ tông sư sẽ ra tay, cho nên kết cục của nhà Âu Dương đã được ấn định.
Ba người đánh mắt nhìn nhau, đều thấy ý muốn rút lui trong mắt đối phương, ngoài họ ra còn có người nhà họ Lâm.
Khi Lâm Hồng Dương thấy hai bán bộ tông sư xuất hiện đã nhen nhóm ý muốn tháo chạy.
Ông ta từng nghe nói Diệp Phàm có quan hệ với Ám Long Hoa Hạ, nhưng không ngờ lại có quan hệ mật thiết như vậy.
Đến mức một vị long chủ đã phái hai bán bộ tông sư cường mạnh tới giúp đỡ.
“Lão Triệu, lão Đổng, lão Hứa, Diệp Chấn Hà tôi cầu xin mọi người chặn chúng lại, không được tha cho một ai hết!”
Lúc này, Diệp Chấn Hà hét lên, ông cụ cũng nhận ra ý đồ của bọn chúng.
“Nếu ai muốn trốn chạy thì sẽ chết ngay tức khắc!”
Một người đàn ông do Hắc Long phái tới quay người nhìn bọn họ, giọng nói bình tĩnh nhưng rền vang khiến bọn họ giật mình.
Nhiệm vụ Hắc Long giao cho họ chỉ có một đó là không để Diệp Phàm bị giết chết, cần kịp thời ngăn chặn Âu Dương Đạo Vĩ.
Nhưng mọi chuyện lại diễn ra không như ý muốn, không ai ngờ rằng Âu Dương Hải Lâm lại lén đánh sau lưng, đánh Chu Tình một chưởng suýt chết.
Dù sao thì đó là người bình thường, tuy là mẹ của Diệp Phàm, nhưng người luyện võ lại lén lút ra tay với người phụ nữ bình thường thì cực kỳ không quang minh chính đại.
Hơn nữa Âu Dương Hải Lâm còn là trưởng lão nhà Âu Dương!
Cho nên khi thấy tiềm lực của Diệp Phàm, ông ta không muốn Diệp Phàm có hiềm khích với Ám Long Hoa Hạ bọn họ, giúp anh làm một số chuyện, coi như hâm nóng quan hệ!
“Chạy!”
Nhưng người đàn ông vừa dứt lời, một trong ba người bạn của Âu Dương Đạo Vĩ hét lên, quay người bỏ chạy.
“Tự tìm cái chết!”
Ông ta tức khắc lao tới, tốc độ nhanh như tên bắn, người nọ hướng về phía bờ tường.
Nhưng còn chưa tới bờ tường đã cảm thấy khí thế mạnh bạo từ sau truyền đến.