Phá Quân Mệnh

Chương 1637




Mọi người đều có những lời đánh giá rất cao với Trần Hồng Dương, khiến Trần Hồng Dương cảm thấy vô cùng hài lòng.  

Ông ta ngạo nghễ đi ra, nhìn Diệp Phàm bình thản nói: “Ranh con, cậu ngông cuồng quá rồi đấy, cho dù cậu từ đâu tới, nhưng đã đến Thanh Hải thì nên biết điều cho tôi, đừng có tỏ vẻ ta đây, có biết chưa hả?”  

“Không rõ lắm, chi bằng nhờ quán trưởng Trần chỉ giáo thêm!”  

Diệp Phàm bình thản cười, giọng chế nhạo và chút khinh thường.  

“Anh Trần, cảm ơn anh đã giúp, ra tay nhất định phải nặng đấy!”, La Hồng Hà cảm kích nói.  

“Em dâu yên tâm, thằng nhóc ngông cuồng này, nhất định bắt nó phải đền tội!”  

Trần Hồng Dương nhìn về phía Diệp Phàm, đanh mặt nói: “Ranh con, cậu muốn chết như thế nào, cho cậu lựa chọn”.  

“Ha ha, không biết!”, Diệp Phàm lắc đầu lãnh đạm cười nói.  

“Hỗn xược!”  

Khai Thiên Môn!  

Trần Hồng Dương hô lên một tiếng, năng lượng toàn thân trỗi dậy, một luồng khí thế bức người được phóng ra.  

Soạt!  

Trần Hồng Dương di chuyển, hai tay tung quyền về phía Diệp Phàm, ông ta lại dùng ngay tới Khai Thiên Môn quyền trung cấp của Hồng Quyền, quyền này có sức mạnh vô cùng đáng sợ.  

“Sức mạnh không ổn, quá tản mát!”  

Diệp Phàm chậm rãi lên tiếng, bước sang một bước, tránh khỏi phạm vi tấn công của Trần Hồng Dương.  

Một quyền đánh chưng hửng giữa không trung, lại còn bị Diệp Phàm đánh giá thấp, liền khiến Trần Hồng Dương tức ra mặt.  

“Thằng ranh ngông cuồng!”  

Trần Hồng Dương tức giận, bước chân lại lần nữa chuyển sang phía Diệp Phàm rồi lại xông tới, người còn chưa tới, nhưng tiếng phá không đánh ra đã nổ vang.  

“Có chút tiến bộ, nhưng quyền thế quá cứng, lãng phí quá nhiều sức lực!”, Diệp Phàm lắc đầu, vừa khẽ cử động liền tránh đi ngay.  

“Mẹ nó, thằng này giở trò gì vậy, Trần Hồng Dương đã luyện Hồng Quyền cũng đã phải chục năm rồi, đánh ra sao, một thằng ranh non choẹt như hắn có thể đánh giá sao?”  

“Đúng thế, cũng quá đáng quá rồi đó, tôi sắp không chịu được nữa rồi...”  

Vài người không ngừng đưa ra lời bình phẩm, rất muốn ra tay dạy cho Diệp Phàm một bài học, còn Trần Hồng Dương lại càng tức giận hơn.  

Gào lên với anh: “Thằng ranh, lên mà đánh đi!”  

“Được thôi, như ông muốn!”  

Vừa dứt lời, Diệp Phàm không còn tránh nữa, chậm rãi giơ tay lên, đánh về phía trước.  

“Hạ nhục người khác, mất dạy!”  

Động tác này của Diệp Phàm, đã khiến Trần Hồng Dương hoàn toàn cảm thấy khó chịu, sức mạnh trên người lại toả ra mạnh hơn.  

Trích Tinh Thủ!