Phá Quân Mệnh

Chương 1466




Lý Thanh Nguyệt duỗi tay ra hiệu, tiếng hô hào liền an tĩnh lại.  

“Diệp Phàm, lên chiến một trận đi!”  

Giọng nói mềm mại của Lý Thanh Nguyệt cất to, một hơi thở đặc biệt tràn ra từ cơ thể cô ta, mờ ảo lạ thường.  

Diệp Phàm bước tới võ đài, trên mặt mang theo nụ cười, nhưng trong lòng lại rất nghiêm túc, Lý Thanh Nguyệt tuyệt đối là một kẻ địch mạnh.  

“Ưu tiên phái nữ, mời!”, Diệp Phàm cười đáp.  

Câu này vừa vang lên, tất cả đều ngẩn người, lâm trận còn muốn thể hiện phong thái của một quý ông sao?  

Lý Thanh Nguyệt ngược lại không cười, âm thầm hừ lạnh trong lòng, không biết Diệp Phàm định giở trò quỷ gì.  

Chỉ lạnh giọng đáp: “Làm chủ nhà, mời anh trước!”  

“Vậy tôi không khách sáo nữa!”  

Dứt lời Diệp Phàm liền động, hung mãnh vươn tay vỗ về phía ngực của Lý Thanh Nguyệt.  

“Thứ khốn kiếp, đồ biến thái vô sỉ, không phải là đàn ông!”  

“Mẹ nó, đây là tên quý ông lởm, hắn muốn đánh vào ngực của đại tiểu thư!”  

Lý Thanh Nguyệt xém chút ngã xuống, cô ta quăng cái nhìn hung ác về phía đám đệ tử nhà họ Lý đang sôi trào.  

Sau đó nhanh chóng lùi lại phía sau với gương mặt xấu hổ cùng căm tức, một chưởng này của Diệp Phàm trực tiếp rơi vào khoảng không.  

Một kích không trúng, Diệp Phàm đảo người, hai chân nhảy lên, tung một nắm đấm vào Lý Thanh Nguyệt.  

Tốc độ của cú đấm này cực nhanh, Lý Thanh Nguyệt giơ tay vỗ ra một chưởng, khí kình hóa hành bàn tay khổng lồ đón lấy nắm đấm của Diệp Phàm.  

Bụp!  

Lòng bàn tay khổng lồ vỡ tan ngay khi va chạm với nắm đấm của Diệp Phàm, nhưng lúc này Lý Thanh Nguyệt lại một lần nữa di chuyển theo chiều ngang.  

Phiêu miểu huyễn bộ, mật pháp không truyền ra ngoài của Phiêu Miểu Cung, chiêu thức này vô cùng lợi hại, Lý Thanh Nguyệt thuyên chuyển né tránh, thậm chí còn có ảo giác như xuất hiện cả tàn ảnh.  

Liên tiếp hai đòn đánh hụt, Diệp Phàm khẽ cười: “Lý đại tiểu thư, cô đang chơi trò ú òa với tôi à?”  

“Mẹ nó, trò ú òa cái gì cơ chứ, không đuổi kịp đại tiểu thư liền há miệng nói xằng bậy, tên đệ tử Ma đao này nếu chỉ có vậy thì tôi cũng có thể giải quyết hắn!"  

“Đúng vậy, tôi nghĩ đại tiểu thư nên đi xuống thôi, chúng ta lên là được rồi”.  

Con em nhà họ Lý lập tức chê cười, Linh Hồ Uyển Nhi cắn chặt răng, giờ đã là lúc nào rồi mà còn có tâm trạng trêu chọc người khác.  

Ánh mắt Lý Thanh Nguyệt trở nên nguy hiểm: "Diệp Phàm, anh rất thiếu đòn…”  

“Huyễn chưởng!”  

Hét lên một tiếng mềm dịu, Lý Thanh Nguyệt dẫn đầu lao vụt về phía Diệp Phàm, từng đạo ảnh chưởng bay tới, tựa như có vô số lòng bàn tay đang lao về phía anh.  

Đồng tử của Diệp Phàm khẽ co lại, chân không ngừng lùi về phía sau, anh biết trong vô vàn chưởng ảnh này chỉ có một cái là thật, nếu như không tìm được chính xác chưởng ảnh đó, thì nó sẽ đánh trúng vào người mình.  

“Tìm thấy rồi…”