*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đây cũng là nguyên nhân mà người đạt được tới bậc tông sư vô cùng hiếm có, mỗi một tông sư đều là trụ cột của các thế lực, bình thường thậm chí còn không ra khỏi cửa nhà gia tộc.
“Người mạnh trong Bưu Bảng, luyện được ra kiếm thế chắc chắn là người thuộc Bưu Bảng, hơn nữa còn xếp top đầu, chỉ là không biết cô cả nhà họ Lý xếp thứ mấy trên Bưu Bảng?”, có người kinh hô.
“Xếp thứ bảy!”, một giọng nói đột nhiên vang lên.
Mấy người bên cạnh quay ra, vừa thấy là anh chàng nhà họ Bạch lên tiếng thì lập tức cung kính hẳn.
Địa vị của nhà họ Bạch trong giới võ đạo vô cùng cao, chuyên buôn bán các loại tin tức, lời của bọn họ có thể tin tưởng tuyệt đối.
“Mong anh Bạch nói rõ!”
“Đây là con gái lớn của Lý Chấn Uy – Lý Thanh Nguyệt, biệt hiệu là Thanh Nguyệt Tiên Tử, chắc mọi người thừa biết rồi nhỉ!”, anh ta cười nhạt.
“Cô ta chính là Thanh Nguyệt Tiên Tử?”
Mọi người lập tức kinh hãi, khó lòng mà tin được: “Anh Bạch, tôi nhớ Thanh Nguyệt Tiên Tử là đệ tử của bá chủ Tây Nam – Phiêu Miểu Cung, Thanh Nguyệt Tiên Tử này là…”
Người này nói được một nửa liền không nói tiếp được nữa, vì đã kinh hãi đến không thốt nên lời.
Con gái lớn của Lý Chấn Uy chính là đệ tử Phiêu Miểu Cung?
Hơn nữa còn đứng vị trí thứ bảy trên Bưu Bảng, chuyện này quá là chấn động luôn!
Đệ tử nhà họ Lý nhìn thấy Lý Thanh Nguyệt xong, tất cả đều ào ào hò hét, vốn đã mệt mỏi rã rời lại sục sôi hẳn lên.
“Mẹ kiếp, lĩnh ngộ ra thế thì làm sao, chuyện tôi thích nhất là bóp chết con cưng của trời, đi chết đi!”
Bịch!
Ngũ trưởng lão Âu Dương không thèm để ý đến ngón tay bị đứt đoạn, trực tiếp rút đao, không hề e dè mà xông lên chém giết Lý Thanh Nguyệt.
Keng keng keng!
Đao kiếm va vào nhau tóe ra những tia lửa, toàn thân ngũ trưởng lão Âu Dương bộc phát khí kình, xuyên qua lưỡi đao bắn ra, giống như một luồng đao khí đòi giết Lý Thanh Nguyệt.
Đứng trước đòn tấn công mãnh liệt đó, Lý Thanh Nguyệt không hề tránh né, ngược lại vẻ mặt mang theo nét chế giễu.
Thanh kiếm trong tay cô ta rung lên, phát ra tiếng vang dội, ngay sau đó là bóng kiếm rợp trời, trông rất rực rỡ, xán lạn.
“Kiếm pháp Phiêu Miểu, vậy mà lại được thấy kiếm pháp Phiêu Miểu trong truyền thuyết, chuyến đi này đúng là đáng giá!”
“Cô cả nhà họ Lý đúng là đệ tử của Phiêu Miểu Cung, lần này chỉ e nhà Âu Dương không dám tiếp tục san bằng nhà họ Lý rồi!”
“Nói thừa, tuy Phiêu Miểu Cung rất khiêm tốn, nhưng đó là bá chủ Tây Nam đấy”.
“Đến cả lời của Liên minh Võ Đạo cũng không thèm coi ra gì, thích thì nghe không thích thì thôi, hơn nữa Lý Thanh Nguyệt còn là Thanh Nguyệt Tiên Tử xếp thứ bảy trong Bưu Bảng, địa vị trong Phiêu Miểu Cung ắt hẳn phải rất cao”.