*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ngược lại hắn còn có thể đi tìm chúng ta, phân hóa sự tấn công, làm không tốt có khi chúng ta sẽ phải chịu thiệt lớn”.
“Mà với tính cách của Diệp Phàm, cùng những lời nói hùng hồn mà hắn nói, nhất định sẽ không chờ lâu để tận diệt Lăng Tiêu Sơn đâu!”
“Bây giờ chúng ta cần chuẩn bị thật tốt, để hắn chui đầu vào rọ, tránh những tổn thất không đáng có!”
Đại trưởng lão nói xong, không ít người đưa mắt nhìn nhau.
Lời Đại trưởng lão nói nghe có vẻ hơi nhún nhường, nhưng đó là sự thật.
Mấy năm gần đây, Võ đường luôn là bá chủ của thành phố Cảng, thống trị thành phố Cảng, đồng thời cũng có kẻ thù mạnh như vậy.
Vâỵ mà Lăng Tiêu Sơn lại có một Võ đường như vậy, tại đất thành phố Cảng, họ khinh thường mọi thế lực, chưa từng xuất hiện cùng với họ.
Bây giờ Võ đường không còn, chân tay và tai mắt của bọn họ ở thành phố Cảng cũng bị chặt đứt.
Muốn tìm Diệp Phàm đang ẩn nấp, là điều không hề dễ dàng.
“Không được, tôi không đồng ý, giờ đợi hắn đến giết chúng ta, để hắn chui đầu vào rọ sao?”
Nhị trưởng lão cười châm biếm: “Đại trưởng lão, tôi thấy ông tuổi cao rồi, làm việc cũng sợ trước sợ sau!”
“Nhị trưởng lão, ông có ý gì?”. Ánh mắt Đại trưởng lão trở nên nguy hiểm.
Hai người không hòa hợp, tất cả mọi người trong Lăng Tiêu Sơn đều biết, ban đầu nếu như không phải Nhị trưởng lão thua cuộc thì vị trí Đại trưởng lão này đã là của ông ta.
Song, Nhị trưởng lão không phục trước thất bại của mình, vì thế bao nhiêu năm nay, mối quan hệ giữa hai người vẫn luôn như nước với lửa!
“Thôi được rồi, kẻ thù thì vẫn sống nhởn nhơ, chúng ta lại xảy ra nội loạn, còn ra thể thống gì nữa!”
Có người mắng mỏ: “Chỉ là một thằng nhóc đã khiến nội bộ chúng ta chia rẽ, truyền ra ngoài thật mất mặt Lăng Tiêu Sơn!”
Nhị trưởng lão hắng giọng, nhìn Tề Đạo Đỉnh: “Sơn chủ, tôi đề nghị phái người chủ động xuất kích, dù là trong chốc lát, không thể tìm thấy ngay Diệp Phàm, nhưng cũng khiến hắn chui lủi như chuột, không dám xuất đầu lộ diện”.
“Hơn nữa, Võ đường không còn nữa, lẽ nào sau này chúng ta không còn cách nào can thiệp vào chuyện của thành phố Cảng nữa sao?”
Nhị trưởng lão nói xong một tràng, nhìn về Đại trưởng lão đầy coi thường: “Tôi đề nghị, đầu tiên là phải tìm giết Diệp Phàm, thứ hai, chúng ta cần phải nâng đỡ thêm một thế lực nữa, biến họ trở thành Võ đường thứ hai, phục vụ cho chúng ta!”
Lời Nhị trưởng lão vừa nói ra, khiến thần sắc tất cả mọi người đều chấn kinh!
Trong mắt Đại trưởng lão lóe lên một tia sáng lạnh!