Trước khi tôi tạo ra 『Tự Siêu Kiếm 』, những vật phẩm mà tôi làm ra đều kèm theo dòng chú thích ‘được làm bởi thợ chế tạo có kỹ năng và tiềm năng tuyệt vời, nhưng thiếu kinh nghiệm và danh tiếng..’
Nhưng giờ đã chuyển thành ‘được chế tạo bởi một thợ chế tạo có kỹ năng và tiềm năng tuyệt vời, nhưng kinh nghiệm và danh tiếng của anh ta vẫn còn thiếu một chút.’ Tôi cảm thấy được công nhận đôi chút. Mà kệ đi, tôi đã có được một cây búa mới tuyệt vời hơn nên chắc chắn tôi sẽ tạo ra những vật phẩm hạng Hiếm và cả Sử Thi. Thêm nữa là tỉ lệ tạo ra trang bị hạng Thường giờ đây khá thấp.
Thật may là tôi đã nhận ra được tầm quan trọng của búa rèn và xoay sở kiếm được một cây mới xịn hơn, dù có hơi trễ…
Khi tôi đang chuẩn bị bắt đầu công việc để kiếm thêm nhiều tiền hơn nữa,
“Mình đã thay búa rồi thì có lẽ mình nên nhắm đến vật phẩm Sử Thi, Cực Phẩm hay Huyền Thoại chăng?”
Khan bỗng xuất hiện trước khi tôi bắt đầu,
“Grid, cậu sẽ cùng ta đến thăm mộ của con trai ta chứ? Thật ra, hôm nay là ngày giỗ của nó.”
Tôi không muốn phí phạm thời gian để đến những nơi không cần thiết trong khi tôi có thể kiếm được nhiều tiền hơn bằng cách tạo ra nhiều vật phẩm. Nhưng yêu cầu của Khan tôi không thể từ chối được. Khan là người bạn duy nhất của tôi trong Satisfy và cả trong thực tại.
‘Người bạn duy nhất của mình là một NPC… trầm cảm thật…’
Tôi quyết định tạm hoãn công việc, “Đi thôi nào”
**********
Ở một ngọn đồi nhỏ phía Bắc Winston, nơi mười ngôi mộ đã ở đó qua bao năm tháng.
‘Thật quá nhỏ để xem là một nghĩa địa….’
Khan cảm thấy ánh nhìn của tôi và giải thích,
Đây là phần mộ không chỉ của con trai ta, mà còn là nơi chôn cất tổ tiên của gia đình ta.”
“Vậy à.”
Khan đứng trước bia mộ của con trai ông và mỉm cười, ông ấy nhớ con mình.
“Con trai ta… thằng nhóc ấy có những phẩm chất cực kì tuyệt vời đối với một thợ rèn. Ta không hoài nghi gì về việc nó sẽ trở thành một thợ rèn vượt xa ta và thậm chí còn có thể nổi danh như Albatino. Nhưng không may thay, nó lại rời cõi đời này quá sớm, kẻ đầu bạc lại phải tiễn người đầu xanh…”
Nước mắt thấm đẫm trên mắt Khan,
“Nỗi đau mất đi đứa con trai yêu quí lại đau đớn đến tột cùng. Đã mười năm kể từ ngày nó mất nhưng ta vẫn nhớ nó hàng đêm và tiếc thương cho cái chết của nó. Nếu có thể, ta muốn hồi sinh con trai ta, dù có phải trả giá bằng cả tính mạng này.”
Tôi không biết phải nói gì, tôi đâu thể nào hiểu được sự đau khổ của bậc cha mẹ trước cái chết của con mình. Tôi đứng đó với một nét mặt kì quặc và Khan đang khóc sướt mướt bỗng cười.
“Ta mừng vì cậu đã ở đây.”
“…”
“Ngày này qua tháng nọ… ta không thể làm việc đàng hoàng vì nỗi buồn da diết và sự tuyệt vọng đau đáu trong tim. Nhưng kể từ khi gặp cậu, ta đã cảm thấy bất ngờ và đầy phấn khởi. Ta đã ngừng chìm đắm trong rượu chè là vì cậu chăng? Giờ thì, xin cậu hãy chào con trai ta một tiếng.”
Khan đứng thẳng dậy trước mộ của con trai, rồi ông nói,
“Con trai, đây chính là Hậu duệ của Pagma, người mà ta luôn kể cho con hằng đêm. Không phải thật tuyệt khi được gặp cậu ta sao? Con ngạc nhiên chứ? Tuyệt chứ đúng không? Con có đang tự hỏi rằng tại sao một người như thế lại ở cùng cha không?”
“Khan…”
Khan lại bắt đầu khóc, ông khụy gối xuống, ôm lấy tấm bia mộ lạnh lẽo tựa như ôm đứa con trai của mình,
“Đừng lo lắng! Con không cần phải lo lắng cho ta! Cha của con vẫn sống tốt, nên đừng lo lắng! Con người vĩ đại này đang chăm sóc cho ta! Cậu ấy đã hứa rằng sẽ thừa kế lò rèn của gia đình ta! Nên con cứ thư giãn đi và đừng lo lắng. Hãy yên nghỉ nhé… con trai ta…. Hức… Hức…hức…”
“…”
Vô số NPC tồn tại ở Satisfy, từng người trong số họ đều có những cảm xúc và câu chuyện của riêng mình, như Khan hiện giờ. Thật tuyệt vời, tôi thật lòng ngưỡng mộ công nghệ của Satisfy.
“… Chết tiệt, họ nên làm vừa phải thôi chứ…”
Mắt tôi bắt đầu nhòe đi vì bụi. Tôi chuyển ánh nhìn lên ngắm nhìn bầu trời xanh vì thứ gì đó đang nghẹn trong cổ họng. Rồi tôi hứa,
“Cha của cậu là người bạn quý giá nhất của tôi, tôi sẽ chăm sóc cho ông ấy. Tôi cũng sẽ khiến lò rèn của gia đình cậu trở thành số một trong thế giới này. Nên… như cha cậu đã nói, an nghỉ đi, người anh em.”
Rồi một cửa sổ thông báo bỗng hiện lên.
[ Mối quan hệ giữa bạn và Khan đã trở nên sâu đậm. ] [ Linh hồn những tổ tiên của Khan đã cảm động trước cảm xúc của bạn dành cho Khan và xuất hiện từ lòng đất. ] |
“ …. Ể?”
10 ngọn ánh sáng xanh bắt đầu xuất hiện trong hình dạng con người trước mặt tôi. Rồi họ đồng thanh nói,
“Thật tốt khi được gặp cậu, Hậu duệ của Pagma, người bạn tri kỉ của tổ tiên chúng ta.”
“C-Chờ đã….!”
Không phải đây là những hồn ma sao?
Tôi ngay lập tức gọi Khan, “K-Khan. Khan!”
“Khò Khò Khò!!!”
“Ông điên rồi sao?”
Khan đã ngủ trong khi ôm tấm bia mộ của con trai từ lúc nào chẳng hay. Không, làm sao mà ông ấy có thể ngủ say đến cỡ này chỉ trong một khắc thời gian được? Tôi chợt nhận ra rằng tôi là người duy nhất đang phải đối đầu với những con ma kia và siết chặt nắm đấm.
“C-có ngon thì nhào vô! Mấy con ma kia! Ta sẽ sống sót như mấy thằng nam chính trong phim kinh dị!”
… Phải, đúng rồi đấy, thật lòng mà nói, tôi có hơi sợ ma. Không, thật lòng mà nói, tôi cực kì ghét ma. Tất cả là vì tôi đã thực sự gặp ma trong những ngày đầu cắp sách tới trường. Đương nhiên, nếu giờ nghĩ kĩ lại thì tôi hẳn đã nhìn gà hóa cuốc… Nhưng nỗi sợ khủng khiếp vào lúc đó đã khắc sâu vào trong tâm trí tôi, khiến tôi cực kì dị ứng với mấy cái chuyện ma quỉ này.
Những linh hồn màu xanh trôi nổi giữa không khí bối rối khi tôi khiêu chiến và họ không nói gì cả. Tôi không hề cảm thấy bất kì sự thù địch nào nên tôi hỏi lại cẩn thận.
“Các người… các người thật sự là ma sao….?”
“Cậu có thể nói thế.”
Câu trả lời càng khiên tôi tuyệt vọng gấp trăm lần.
“Không thể tin được! Không thể nào! Làm sao mà ma tồn tại ngay trong cả thế giới này? Có thể tôi đã từng nhìn thấy khi còn nhỏ, nhưng nó thực sự đâu phải ma!”
“Hahaha, làm gì có gì không tồn tại trong thế giới này? Vậy mà cậu nghĩ mà là lạ à?
“….Ah…”
Tôi muộn màng nhận ra, tôi đã quên mất rằng tôi đang ở Satisfy, không phải thế giới thực. Nơi đây là một thế giới ảo được tạo từ bàn tay của con người! Không chỉ ma, mà còn cả người xương, thú biết nói và những linh thú tồn tại. Con người có thể bay và bắn ma thuật. Đúng thế, chẳng lạ gì nếu ma có tồn tại trong thế giới này.
Tôi hỏi họ, “Vậy thì sao? Tại sao các người lại xuất hiện?”
Họ đồng loạt hồi đáp,
“Bọn ta cảm động vì cậu đã thể hiện trái tim chân thành với một hậu duệ của chúng ta, nên bọn ta xuất hiện để trao phần thưởng cậu.”
“… Phần thưởng?”
Là tiền sao? Tôi bỗng chợt thấy phấn khích, cái bóng lớn nhất tiến về trước và giới thiệu,
“Ta là người đã chứng kiến Kiếm Pháp của Pagma 130 năm trước.”
“…!”
Kiếm Pháp của Pagma! Tôi đã phát hiện một đầu mối quan trọng cho nhiệm vụ nghề, thứ mà tôi đã trì hoãn tới giờ vì không biết phải tiếp tục như thế nào.
“130 năm trước… Ta đã chứng kiến vẻ đẹp tuyệt trần của Kiếm Pháp Pagma, thứ đã xuyên thấu cả trời xanh và vì mê đắm, ta đã chạy tới Hẻm núi Kesan. Rồi ta vẽ lại hình ảnh của Pagma khi ngài ấy thi triển Kiếm Pháp trên vách đá phía Bắc của hẻm núi, ngài đã khiến chúng in sâu vào tâm trí ta. Ta đã phấn chấn mức đến nổi không thể nào ngủ được nếu không vẽ những bức họa ấy.”
Tôi đã có được manh mối liên quan đến Kiếm Pháp Pagma, vì tôi không hề có bất kì ý tưởng nào về cách làm sao học hoặc tìm được.
“Những hình vẽ ấy chắc chắn sẽ giúp cậu học được Kiếm Pháp của Pagma.”
[ Nhiệm vụ ‘ Hậu duệ của Pagma’ đã được cập nhật.] |
[ Hậu duệ của Pagma] Độ khó: Nhiệm vụ Nghề. |
Bạn đã được trao tặng kĩ năng thợ trèn tuyệt hảo của Pagma. Nhưng bạn có biết chính xác Pagma là ai? Bạn có thể tự hào mà kế thừa ý chí của ông ấy? Pagma là ai? Nếu ông ấy chỉ đơn giản là một thợ rèn với kĩ năng tuyệt vời, huyền thoại về ông đã không lan truyền khắp lục địa. Đầu tiên, bắt đầu với manh mối về Kiếm Pháp có thể xuyên thấu cả trời xanh và theo dấu truyền thuyết về Pagma. Nếu bạn có thể thu thập mọi truyền thuyết, bạn sẽ hoàn toàn thấu hiểu Pagma và kế thừa ý chí của ông ấy. Vào lúc đó, một huyền thoại mới sẽ được sinh ra. * Không có thời gian giới hạn cho nhiệm vụ nghề này. * Nếu bạn chấp nhận nhiệm vụ nghề của một nghề Huyền Thoại, bạn sẽ không thể thay đổi nghề được nữa. * Nhiệm vụ nghề Huyền Thoại có sức mạnh thay đổi cả Satisfy tùy thuộc vào kết quả nhiệm vụ. |
Điều kiện hoàn thành: Hoàn thành tất cả nhiệm vụ liên kết. Phần thưởng: Chưa rõ. |
* Nhiệm vụ Nghề đầu tiên [ Kiếm Pháp của Pagma. ] Người chứng kiến tận mắt Kiếm Pháp của Pagma 130 năm trước đã xuất hiện và cho bạn một đầu mối. Nếu bạn hướng tới Hẻm núi Kesan phía Nam Winston, bạn sẽ tìm thấy manh mối về Kiếm Pháp của Pagma được tạc trên một vách núi phía Bắc. Điều kiện hoàn thành: Học được Kiếm Pháp của Pagma. Phần thưởng: Dainsleif ( Sao Chép). |
[Pagma’s Descendant]
Sau khi xác nhận nhiệm vụ mới đã xuất hiện, những linh hồn nói lời từ biệt.
“Hậu duệ của Pagma là bạn của hậu duệ của bọn ta. Bọn ta sẽ cầu nguyện nơi chín suối rằng cậu sẽ trở nên tuyệt vời hơn cả Pagma. Giờ thì, bọn ta nên trở về với nơi mà những linh hồn nên thuộc về.”
Những linh hồn lần lượt biến mất trước mắt tôi, chỉ duy nhất một linh hồn còn nán lại và nhẹ nhàng nói.
“Cảm ơn cậu, vì đã chăm sóc cho cha tôi.”
Suuuoh…
Chúng tôi đến đây khi hoàng hôn và giờ đã tối mịt. Những tàn dư của linh hồn đã biến mất như những ánh sáng xanh lấp lánh của vì sao xa, rồi Khan tỉnh giấc.
“Ummm? Ta đã ngủ quên sao? Đã tối rồi à?”
“Này ông già, ông có thói quen bạ đâu ngủ đó, không tốt cho sức khỏe của ông đâu đấy.”
“Hmmm… Ta chưa bao giờ thế này cả… Huh? Ặc! C- cậu! Tại sao đũng quần cậu lại ướt như vỡ đập thế kia?”
“… Im đi…” ****
40 ngày đã trôi qua kể từ khi Huroi hoàn thành nhiệm vụ ‘Đợi chờ’
Sau đó, anh đã chấp nhận lời đề nghị của tập đoàn S.A để kiểm tra toàn diện về sức khỏe ở bệnh viện, và dành cả tuần tiếp theo để trả lời những câu hỏi tập đoàn S.A và đồng ý để họ công khai danh tính của anh là người chơi đầu tiên sở hữu nghề thứ hai ở Satisfy. Rồi anh dành 23 ngày tiếp theo để cưỡi ngựa quanh Mông Cổ để thỏa mãn bản tính tự nhiên đã ăn sâu vào trong máu. Cuối cùng, anh quay trở lại Satisfy ba ngày trước và tìm hiểu thêm về nghề thứ hai mà anh mới nhận được.
Và hôm nay! Huroi tới lò rèn của Khan để gặp Grid, người mà anh đã nguyện thề sẽ phục vụ.
‘Ngài ấy sẽ vui khi gặp mình? Hay sẽ hỏi tại sao giờ mình mới ló mặt?’
Huroi đang cực kì căng thẳng, anh không thể không nuốt nước bọt xuống. Khi mà anh vẫn đang chần chừ đứng trước lò rèn, cánh cửa mở bật từ phía trong. Grid xuất hiện. Cậu ta đã nhận thấy Huroi và đi gặp anh ta chăng?
“C-Chúa công!”
Huroi đầy phần khích hét lên. Nhưng Grid còn không thèm nhìn lấy một cái. Cậu không hề nghĩ rằng cái danh hiệu “Chúa công” là để gọi cậu. Huroi gọi thêm lần nữa,
“Ngài Grid!”
“Ể?”
Grid cuối cùng cũng quay lại nhìn Huroi, hai người đàn ông, mắt chạm mắt. Huroi chạy đến và quì một gối xuống trước Grid, như một người kị sĩ trước đấng lãnh chúa tối cao.
“Ngài có khỏe không? Tôi xin lỗi vì đã im hơi lặng tiếng cho đến giờ!”
“ … Huroi?”
“Vâng, Chúa Công, là tôi, Huroi.”
Trong hầm ngục tối, Huroi đã dâng hiến sinh mạng nhằm giúp Grid thoát khỏi 4 tên kị sĩ. Huroi biết rằng Grid sẽ lo lắng cho anh. Và rồi….
“Tên khốn!”
Grid lườm Huroi gay gắt và tiến tới nắm cổ áo anh và nguyền rủa Huroi,
“Này, thằng chó chết tiệt kia! Ngươi, ta có biết ngươi không? Không hề nhé! Ta không biết tại sao bọn kị sĩ khốn khiếp kia lại đánh đồng ta với ngươi là cùng một giuộc, để rồi ta bị truất quyền trong cuộc thi chế tác và bị ép buộc phải nhận cái nhiệm vụ lố bịch kia! Huh? Ta đã bị biệt giam với cái bịt miệng đấy, rồi còn phải đánh nhau với cái tên Tân Tinh Phương Bắc gì gì đấy. Ngươi có thể tưởng tượng được ta đã phải chịu dựng đến mức nào không hả?”
“…”
Huroi bỗng cạn lời. Thái độ của Grid hoàn toàn khác hẳn với những gì anh tưởng tượng. Anh không thể hiểu được vì lẽ nào mà Grid lại tức giận nhưng vẫn chân thành xin lỗi.
“Tôi thật sự xin lỗi, tôi đã sai! Chúa Công!”
Chủ nhân của anh là cả bầu trời! Chủ nhân của anh tức giận là vì những hành động hồ đồ của kẻ đầy tớ này.
Grid bối rối bởi lời xin lỗi của Huroi và cau mày.
‘Tên này, hẳn dường như cực kì hoàn hảo và thông minh khi mình gặp hắn. Hắn có vẻ đã trở thành một tên điên khi bị tống giam trong hầm ngục đó. Chắc hẳn bị tra tấn dã man lắm đây.”
Cơ mà, cậu không muốn phải ở cùng tên điên kinh tởm này. Grid bỏ Huroi ra và phẩy phẩy tay,
“Này này, đủ rồi, tôi hiểu rồi, nên cậu biến đi cho tôi nhờ.”
Huroi bị đuổi,
“Ngài muốn tôi đi đâu?”
“Đi chỗ quái nào cũng được.”
“Con đường mà tôi đi sẽ là đồng hành cùng Chúa Công!”
Huroi đã thề nguyện sẽ đồng hành cùng Grid. Hậu duệ của tộc Sói Xanh sẽ không bao giờ đi ngược lại lời thề. Anh sẽ đi theo Grid suốt phần đời còn lại. Nhờ vào nghề thứ hai ‘Cộng Sự của Sứ Giả Công Lý’, Huroi cần phải ở cạnh Grid để mọi chỉ số của anh đều tăng thêm 20%.
“T-tên điên này…”
Huroi không hề nhận thấy sự bực tức của Grid và hỏi.
“Chúa Công, ngài có thuộc Bang hội nào không? Nếu ngài ở bang hội nào, xin hãy cho tôi gia nhập bang hội đó. Không phải sẽ tốt hơn nếu tôi ở cùng bang hội với ngài sao?”
“Bang hội? Tôi không thuộc cái nào cả. Nên làm ơn rời đi hộ tôi.”
“Ohhhh! Thật tuyệt vời! Ngài đang định tạo nên một bang hội của riêng ngài sao? Nếu Chúa Công tạo Bang Hội, nhất định nhiều người sẽ mong muốn gia nhập. Tôi sẽ toàn lực hỗ trợ ngài!”
Cần phải ưu tiên cho việc tới Hẻm núi Kesan, Grid đang có ý định thu thập thêm khoáng vật để chế tạo áo giáp cho chính cậu. Cậu muốn rời khỏi đây nhanh nhất có thể thay vì phải nghe mấy lời ba xàm bá láp của Huroi.
“Này, ngừng nói nhảm và biến khỏi mắt tôi. Được chứ? Tôi đi đây.”
Cuối cùng thì, Grid đi đến nơi cậu cần đến. Có vẻ như Grid ghét anh nên Huroi buộc phải lặng thầm đi theo Grid. Những vật cản cứ liên tục xuất hiện trên con đường phẳng mà cậu trai kia bước đi.
Khi chuẩn bị nhóm lửa để nấu ăn thì một cơn mưa ập xuống từ một bầu trời trong vắt, khi thì bị đám đạo tặc chào hỏi ở cái nơi nổi tiếng bình yên, vân vân và mây mây… Khi quan sát Gird, Huroi nhận ra rằng Chúa Công của anh quả là một con người bị vận xui ám lấy. Nếu Grid mà ngủ thiếp đi thì chắc chắn có ngày cậu sẽ bị vỡ mũi.
Huroi bừng cháy với tinh thần trách nhiệm.
‘Mình phải bảo vệ ngài ấy!’
Cộng Sự của Sứ giả Công lý phải luôn ở bên cạnh Sứ Giả Công Lý, Huroi hoàn toàn tin chắc vào điều đó.
Dịch: Shinigami light novel team. Edit: Sen