[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại

Chương 637: Hầm Ngục Nhà Tù Lava




“Thật không bình thường.”

Nhà tù Lava không phải do bàn tay con người xây dựng nên; mà họ đã sửa đổi dần dần núi lửa không hoạt động này thành một nhà tù tự nhiên. Những ngọn núi đen và cao chót vót đã mang lại cho Grid một cảm giác choáng ngợp.

“Tôi thấy thật sợ hãi vì ngọn núi này rất sắc và nhọn.”

“Dựa trên dung nham chảy ra xung quanh thì đây là một ngọn núi lửa đang tạm ngưng hoạt động, phải không …? Liệu nó sẽ đột ngột phát nổ không?”

Idan và Yang Fei do dự và không đủ can đảm để bước vào Nhà tù Lava. Tất nhiên, Grid không có ý định để họ tham gia cùng cậu ấy ngay từ đầu.

“Biết được Nhà tù Lava ở đâu là được rồi; cả hai người hãy trở về chỗ ở của chúng ta và chờ tôi.”

“Tôi sẽ làm những món ăn ngon.”

“Và tôi sẽ chuẩn bị một bồn tắm và trà ấm. Xin hãy trở về bình an vô sự.”

“Ừm.”

Grid còn lại một mình và kiểm tra thời gian: chỉ còn chưa đầy hai giờ nữa là đến thời điểm hành quyết Han Seokbong.

“Việc thu thập thông tin mất quá nhiều thời gian.”

Cậu ấy may mắn hoàn thành được nó nhờ có sự giúp đỡ của Yang Fei. Nếu không có Yang Fei, Grid vẫn sẽ không biết tung tích của Han Seokbong và con gái của ông ta ở đâu.

“Giờ thì mình sẽ phải gặp Vua Cho… Một cơn gió đẫm máu đang chuẩn bị thổi.”

Nhiệm vụ ẩn mà Grid đang thực hiện có hai lựa chọn: Giải cứu cha con Han Seokbong khỏi nhà tù hoặc gặp Vua Cho. Theo lẽ thường, rất có thể một cuộc chiến sẽ nổ ra nếu cậu đối mặt với Vua Cho, vì đó là người đã giam cầm và đưa cả hai cha con họ đi hành quyết. Grid rất không muốn điều này xảy ra, vì mục tiêu sau cùng của cậu ấy khi trở lại Lục địa phía Đông là để tìm được các đồng minh cho vương quốc của mình.

‘Mình phải chừa lại chỗ để thiết lập được quan hệ ngoại giao với Vương quốc Cho mới được. Mình không thể trở nên thù địch với Vua Cho được. “

Cậu ấy cần phải giải cứu cha con Han Seokbong một cách kín đáo nhất có thể! Grid đã đưa ra quyết định của mình và trang bị [Miếng Bịt Mắt Quái Nhân] và [Mặt Nạ Quái Nhân] lên.

Sau khi cậu bước vào Nhà tù Lava.

[Bạn là người chơi đầu tiên tìm ra Hầm Ngục Nhà Tù Lava!]
[Lượng kinh nghiệm nhận được từ Nhà Tù Lava sẽ tăng lên trong một tuần tiếp theo!]
[Khi săn boss, xác suất nhận được các vật phẩm xếp hạng Độc Nhất hoặc cao hơn sẽ tăng lên đáng kể!]

“Hả?”

Nhà Tù Lava hóa ra được xếp vào loại hầm ngục à?

‘Mình đến nhầm chỗ à?’

Grid vẫn giữ được hành động bình tĩnh bất chấp sự bối rối của mình. Cậu nhìn vào cấu trúc của nhà tù trước mặt và sẵn sàng cho mối nguy hiểm chưa biết trước.

Lạch cạch. Lạch cạch.

Cậu có thể nghe thấy tiếng xích chạm vào sàn. Grid nhìn quanh và giật mình trước cảnh tượng trước mắt. Cái tên ‘Lính Canh Nhà Tù Lava’ đang được đặt lên trên đầu của lũ cương thi. Lũ cương thi với làn da nhợt nhạt đang kéo những sợi xích trói cả hai tay của chúng trên mặt đất.

“Lính canh là quái vật à?”

Cậu ấy không biết lý do tại sao, nhưng đó là một chuyện tốt.

“Mình sợ sẽ cảm thấy có lỗi nếu phải làm tổn thương những người lính vô tội, nhưng chẳng có lý do gì để thương xót nữa nếu mình đối mặt với quái vật. Hãy nhanh chóng vượt qua chuyện này và tìm Han Seokbong và Sua đã. “

Grid quyết tâm và triệu hồi bốn bàn tay vàng ra. Tay Thần. Tất cả chúng đều được trang bị [Mjolnir].

“Càn quét đi.”

Ngay khi Grid nói xong.

Keeng!

Keengggg!

Các Tay Thần bay ra và bắt đầu đánh cương thi bằng [Mjolnir].

‘Hả?’

Grid đang chuẩn bị hành động thì chợt nao núng. Lũ cương thi bị [Mjolnir] đánh lại có thể ‘miễn nhiễm’ với trạng thái đơ sao? Chúng thậm chí cũng không nhận được thiệt hại vật lý nào cả. Lũ cương thi là những con quái vật có khả năng kháng trạng thái và phòng thủ cao.

“Đây có phải là lý do tại sao chúng được sử dụng để bảo vệ các công trình của vương quốc không?”

Grid rút ra một thanh trường kiếm màu xanh lam giống như một con cá mập. Một ánh sáng lấp lánh đã bao trùm bóng tối phủ khắp nhà tù. [Phế Phẩm +9] đã thực sự trở nên mạnh mẽ hơn trong bóng tối.
Lý do tại sao Nhà Tù Lava khét tiếng là sức nóng mãnh liệt của nó. Một người bình thường sẽ không thể chịu được sức nóng của Nhà tù Lava. Họ sẽ đổ mồ hôi kể cả khi có ngồi xuống, rồi trải qua các triệu chứng mất nước và thậm chí sẽ bị bỏng đến chết. Chỉ cần mắc kẹt trong Nhà tù Lava thôi đã là một cực hình khủng khiếp đối với các tù nhân rồi.

Đó là lý do tại sao lính canh của Nhà tù Lava không phải là binh lính mà lại là quái vật. Những người lính bình thường sẽ gần như không thể làm việc được trong Nhà tù Lava. Do đó, lũ cương thi đã được tạo ra và triển khai tại đây để làm những cai ngục.

“Đến giờ rồi. Đi nào.”

“Ừm …”

Han Seokbong mồ hôi nhễ nhại, đau đớn rướn người lên. Ông ta đã có thể không bị mất nước bằng cách uống nước mà Vua Cho đã cung cấp cho mình. Tuy nhiên, ông ta vẫn liên tục đổ mồ hôi và tiêu hao quá nhiều Thể Lực.

Bịch.

Han Seokbong sắp gục xuống và phải chống đỡ cơ thể mình bằng gông sắt. Han Seokbong ớn lạnh khi ông chạm vào gông sắt.

‘Huyết cương thi…’

Huyết cương thi máu được chế tạo bằng cách sử dụng máu của một trinh nữ trộn với chất độc mạnh. Chúng mạnh hơn nhiều so với các cương thi bình thường và cũng biết nói như con người. Tất nhiên, bản ngã của chúng chỉ đạt mức của người đã làm ra chúng mà thôi.

Lê bước. Lê bước.

Han Seokbong di chuyển với sự giúp đỡ của con Huyết cương thi. Ông ấy không thể giữ được bình tĩnh khi sắp phải đối mặt với cái chết của mình. Ông sợ. Ông không phải sợ nỗi đau mà mình sắp phải chịu đựng. Mà ông đang lo lắng về việc Sua sẽ bị bỏ lại một mình.

“Không, mình không cần lo lắng. Con gái mình rất mạnh mẽ. Ngay cả khi nó có bị bỏ lại một mình, nó vẫn sẽ có thể sống mà không mất đi sự can đảm. Điện Hạ cũng đã cam đoan với mình rằng ngài sẽ trông chừng cho nó. “

Nhiệm vụ của cha mẹ là phải tin tưởng vào con mình. Han Seokbong bắt đầu trấn an trái tim mình. Ông đã an tâm chấp nhận cái chết sắp tới của mình. Trước mặt ông, nhà quý tộc Sam Dasoo xuất hiện.

“Chuyện này vui đấy chứ?”

“Sam Dasoo …”

Đôi mắt của Han Seokbong trở nên cứng đanh và giận dữ. Sam Dasoo là đại diện cho những quý tộc thối nát đã luôn phản đối sự chính trực của Han Seokbong. Han Seokbong không thể thừa nhận Sam Dasoo là quý tộc.

“Nếu ta chết, Bệ Hạ sẽ chỉ có ngươi phục vụ… Ta thấy lo lắng cho tương lai của Vương quốc Cho”.

Han Seokbong than khóc trong khi Sam Dasoo cười.

“Điều đó là vô ích thôi. Tại sao một người sắp chết lại lo lắng về tương lai làm gì?”

“… Ngươi đến đây để chế nhạo ta à?”

“Hahaha, thật nhẹ nhõm. Ta xin lỗi nhưng mối quan hệ xấu này sẽ được kết thúc thôi. Mối quan hệ của chúng ta có thể là xấu thật, nhưng ta sẽ cố gắng nói vài lời an ủi trước khi ngươi phải đối mặt với số phận của mình.”

“Ta không cần bất kỳ lời an ủi nào từ ngươi hết.”

“Cứ nghe đi, vì nó là về con gái Sua của ngươi.”

“… Đừng nói ra tên con gái ta bằng cái miệng bẩn thỉu của ngươi.”

Han Seokbong tỏa ra sát khí ngay khi tên của Sua vang lên. Sam Dasoo dường như thấy phản ứng này thật buồn cười và đã bật ra một tràng cười lớn. Sau đó, ông ta thì thầm vào tai Han Seokbong.

“Ta sẽ chăm sóc Sua chu đáo cho đến hết đời. Ta sẽ giữ cho nàng mãi xinh đẹp cho đến khi ta chán nàng. Vì vậy, đừng lo lắng cho con gái của ngươi nữa và hãy thư giãn đi.”

“…!”

Đôi mắt của Han Seokbong rung lên. Việc Sam Dasoo muốn nhắm đến Sua như một tia sét bất ngờ. Ông cố giữ bình tĩnh.

“Ngươi không thể làm thế được. Ta đã cầu xin Bệ Hạ bảo vệ Sua và ngài đã hứa với ta rồi”.

“Ha ha ha, nếu như nàng muốn ta thì sao?”

“Hả…?”

“Ta đã cho một ít Hwanryongcho để trộn với bữa sáng của nàng sáng nay rồi.”

“Hwan-Hwanryongcho?”

Hwanryongcho là một loại ma túy có thể gây ra ảo giác. Vấn đề lớn nhất là người sử dụng sẽ mất khả năng để chống lại bất kỳ đề nghị nào.

“Sẽ có người đóng giả ngươi và thì thầm với Sua rằng: Hãy tin tưởng vào Sam Dasoo trong suốt quãng đời còn lại. Sam Dasoo sẽ bảo vệ con. Đây là di chúc và di chúc cuối cùng của cha nàng. Haha! Hahaha!”

“Ngươi! Tên xấu xa!! ”

Han Seokbong hét lên. Ông căm hận con quỷ trước mặt mình và chửi rủa hết lòng. Nhưng nó vô ích. Han Seokbong sẽ bị xử tử ngay sau đó thôi. Ông ta bị đang bị giữ bởi con Huyết cương thi và không thể tấn công Sam Dasoo được.

Sam Dasoo thì cứ cười ác độc với Han Seokbong.
Tầng hai của Nhà tù Lava.

“Cha…”

Có thể là do nóng quá phải không? Đầu óc Sua cứ mờ mịt từ sáng. Vì vậy, cô đã không thể không chào đón cha mình khi nhìn thấy ông. Cô không thể biết tình hình hiện tại là thực hay mơ nữa. Han Seokbong chạm vào má cô. Sua cảm nhận thấy bàn tay của cha mình không còn ấm áp như mọi khi. Trời lạnh không hiểu vì sao nhưng nó chỉ là một vấn đề nhỏ mà thôi.

“Cha phải đi sao?”

Sua run giọng van xin ông. Han Seokbong đưa ra một yêu cầu.

“Sua, cha sẽ đi trước và Sam Dasoo sẽ thay cha bảo vệ con. Hãy luôn biết ơn ông ấy và phục vụ ông ấy bằng cả trái tim và linh hồn của con.”

“Vâng … Vâng, con hiểu.”

Đó là di chúc cuối cùng của cha cô. Sua gật đầu vài cái. Đúng lúc đó.

“Từ khi nào con quái vật đó là cha của cô thế?”

Đó là một giọng nói khó quên được. Giọng nói trầm ấm ấy đã truyền vào tai cô. Sua biết chủ nhân của giọng nói này.

“Grid…?”

Cô vẫn còn lang thang trong giấc mơ của mình ư? Đó có phải là lý do tại sao cô ấy đã nghe thấy giọng nói của Grid không? Sua bối rối. Khuôn mặt của Han Seokbong đang vuốt ve má cô ấy bỗng biến thành một ác quỷ.

“Ngươi là tên khốn nào?”

Han Seokbong đã hét lên. Mặt ông ấy bắt đầu chảy ra như chất lỏng trong mắt Sua. Sau một lúc, ông ấy không còn trông giống Han Seokbong nữa. Mà đó là một người đàn ông có ngoại hình kỳ dị mà lần đầu tiên Sua nhìn thấy.

“Ngươi là ai? Cha? Cha của ta ở đâu?”

Khi tác dụng của Hwanryongcho giảm xuống, sự bối rối của Sua đã tăng lên tối đa. Cô cảm thấy đau đầu kinh khủng. Chuyện gì đã xảy ra vậy? Cô cảm thấy nỗi sợ hãi khi phải ở một mình trên thế giới này. Cô đang cảm thấy sợ hãi trong nhà tù tối tăm này thì cô đã nghe thấy…

“Kiếm Pháp Pagma.”

Đó là giọng nói của Grid.

“Khinh.”

Xoẹt!

Xoẹtttt!

“Aaaaaak!”

Người đàn ông đang định lừa Sua đã hét lên.

Ầmmmm!

Các song sắt của nhà giam Sua bị cắt và phá hủy.

“Đi thôi.”

“Ah…”

Những bàn tay to giơ đến trong bóng tối. Sua có thể nhận ra những bàn tay này cho dù ở bất cứ đâu.

“Grid… Có phải anh không?”

Grid nắm lấy tay Sua và trả lời.

“Đúng vậy.”

Cậu ta cởi bỏ chiếc mặt nạ đẫm máu ra và mỉm cười.

“Về nhà thôi.”

Giọng nói nghe có vẻ khó khăn. Grid dường như đang gặp khó khăn khi nói. Đúng vậy, vì máu được sử dụng để làm ướt đẫm chiếc mặt nạ kỳ quái kia không phải là ‘máu của kẻ thù’ mà là máu của ‘người đeo’. Có nghĩa là lúc này, người Grid đã đầy vết thương.