[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại

Chương 348: Nhiệm vụ của kraugel




“Tôi đang bị mắc kẹt ở một bức tường chặn trước mục tiêu cuối cùng của mình. Tôi xin một cuộc Đấu Tay Đôi với ông để phá vỡ bức tường đó.”

Đó là những từ đầy ẩn ý của Kraugel.

“Hô, mục tiêu cuối cùng mà cậu đang nhắm tới. Mục tiêu đó hẳn là …”

Piaro hỏi kỹ lại. “Đó có phải là trở thành Kiếm Thánh không?”

Kraugel không phản đối.

“Đúng vậy.”

“Haha.”

Kiếm Thánh. Nó có nghĩa là một vị Thánh của thanh kiếm. Là một người đạt đến cực hạn của kiếm thuật và nhận được sự giác ngộ và đã luôn là người mạnh nhất trong lịch sử. Một Kiếm Thánh như Muller là người đã trấn áp và phong ấn được thân thể của những con Đại Quỷ như Hell Gao, Drasion, Morax, Astaroth và Purpu.

Sau Muller, đã không có vị Kiếm Thánh nào được sinh ra trong suốt 100 năm qua. Và giờ Kraugel đã gần đạt đến một cấp độ mà ngay cả Piaro đã không thể đạt được.

“Cậu ấy có đủ tài năng.”

Piaro đã rất ngạc nhiên khi lần đầu tiên gặp Kraugel. Đó là bởi vì tài năng của Kraugel còn cao hơn người được ca ngợi là kiếm sĩ mạnh nhất trên lục địa. Phải, Piaro đã nhìn thấu được Kraugel ngay từ đầu. Đó là nếu có một người vượt qua được ông ta ta một ngày nào đó thì đó chắc chắn sẽ là Kraugel.

‘Nhưng.’

Ông cũng cảm thấy bị kích thích một cách kỳ lạ sau khi thấy sự tăng trưởng của Kraugel.

“MÌnh thậm chí chưa bao giờ thấy được giới hạn…”

Thình thịch.

Thình thịch! Thình thịch!

Tim ông đập dữ dội. Tinh thần chiến đấu đã bị mất kể từ ​​khi ông trở thành nông dân hiện đang quằn quại. Tinh thần chiến đấu không thể kiểm soát này khiến máu của ông trở nên nóng như dung nham.

“Cậu có đủ điều kiện chưa?”

Cậu ta đã có đủ điều kiện để đạt được điều gì đó mà ngay cả Piaro – một huyền thoại cũng không thể làm được sao? Kraugel đọc được những cảm xúc của Piaro từ câu hỏi đầy khiêu khích của ông ấy và làm một vẻ mặt nghiêm túc.

“Hãy tự mình kiểm tra.”

Cũng giống như Piaro đã luôn là người mạnh nhất, Kraugel cũng vậy. Anh luôn ý thức được vị trí đỉnh cao của hai tỷ người chơi của mình. Anh không bao giờ coi bản thân mình thua kém người khác và luôn tràn đầy niềm đam mê và tự hào. Đối với anh, Piaro là một người bạn tốt và cũng là một ngọn núi anh phải vượt qua.

“Tôi yêu cầu một trận Đấu Tay Đôi. Ông có chấp nhận không?”

“Tất nhiên.”

Piaro gật đầu. Điều này sẽ cho phép Kraugel đạt được các điều kiện cần thiết của nhiệm vụ.

[Kiếm Thánh]
Độ Khó: SSS
Hãy chiến thắng một huyền thoại.

<figcaption>[Sword Saint]</figcaption>

Đó là một nhiệm vụ đơn giản và rõ ràng nếu như anh ta có thể gặp được một huyền thoại. Nhưng độ khó của nó cao đủ để có thể gọi là vô lý. Một người chưa phải là huyền thoại cần phải chiến thắng một huyền thoại? Đây thực sự là …

‘Thú vị.’

Đúng vậy. Thay vì càu nhàu hay khó chịu như một người bình thường, anh lại cảm thấy vui mừng. Vì thử thách mới là rất cần thiết để tăng niềm đam mê của anh lên.

Trong khi đó, Hurent không tin vào tai của mình.

“Kiếm Thánh? Một Kiếm Thánh! Không thể nào!”

Chỉ có một người anh biết là ứng cử viên cho một vị Kiếm Thánh thôi. Hurent nhìn chằm chằm vào người đàn ông trong chiếc mũ rơm. Anh muốn biết được kỹ năng của một ứng cử viên Kiếm Thánh. Anh rời cánh đồng và theo sau Piaro cùng người đàn ông đó.


“Đâm.”

“Hây!

“Cắt.”

“Hây!

“Chặt.”

“Hây~!

Cuộc chiến 10 ngày trước đã làm thức tỉnh những người lính của Reidan. Giờ họ không còn lãng phí thời gian để phàn nàn trong quá trình huấn luyện nữa. Họ cần phải có sức mạnh để bảo vệ gia đình, nhà cửa, người yêu và bạn bè của mình!

Họ không thể lười biếng được vì họ đã cảm thấy tầm quan trọng của sức mạnh thông qua chiến tranh. Bây giờ, ngay cả khi Asmophel không ép buộc họ thì những người lính vẫn nhiệt tình đắm mình vào tập luyện và còn muốn tăng cả cường độ lên.

Mối hận thù của họ đối với Grid đã tan biến từ lúc nào. Họ đã cảm thấy một lòng trung thành lớn hơn trước.

Grid đã huấn luyện họ vì ngài đã dự đoán trước cuộc xâm lược của kẻ thù, ngài cũng cho họ thấy một điệu múa kiếm tuyệt vời trên chiến trường và cho họ sử dụng mạnh mẽ nhất, vậy nên các binh sĩ đã cảm thấy tôn trọng và biết ơn ngài.

“Chúa Công trẻ, ngài thấy sao? Những chàng trai trẻ dũng cảm này là quân lính của Công Tước Grid. Họ rất đáng tin cậy phải không?”

Asmophel hỏi với vẻ mặt tự tin. Lord thở dài khi nhìn buổi tập luyện của những người lính từ trong vòng tay của Ruby.

“Abu … Bububu.”

“…?”

Asmophel sững sờ. Thái độ của Lord và biểu hiện bất mãn của ngài ấy dường như là đang nói rằng trình độ của những người lính là rất kém.

‘Hả?’

Vị Chúa trẻ có thể hiểu lời ông và trả lời lại sao? Hơn nữa, ngài cũng có thể đánh giá được sức mạnh của những người lính đang tập luyện? Không, trước hết làm sao một em bé có thể thở dài được chứ?

“… Có phải mình vừa ngủ mơ không?”

Asmophel thấy hoài nghi và cảm thấy bối rối rất nhiều. Ruby mỉm cười với ông ấy.

“Còn chưa được một tháng kể từ khi cháu trai tôi chào đời. Làm thế nào nó có thể hiểu lời nói của ông được? Đừng quá chú ý đến các phản ứng của đứa bé.”

“…Vâng.”

Đúng vậy, là ông ấy đã hiểu sai thôi. Asmophel gật đầu trước những lời nói của Ruby trong khi Lord chỉ tay vào chỗ khác. Đó là hướng của tòa tháp phép thuật.

“Ôi bé con, vậy có nghĩa là con muốn xem nơi làm việc của các pháp sư phải không?”

Ruby hỏi và Lord gật đầu. Asmophel nhìn thấy nó và kinh hoàng.

“Ngài thực sự nhận thức được lời nói của chúng ta!”

Ông đã nghe nói rằng Lord là một thiên tài, nhưng ông nghĩ rằng điều đó chỉ là phóng đại. Nhưng giờ hóa ra tin đồn đó là hạ thấp đi sự thực mới đúng.

‘Có thể giao tiếp với người lớn khi chưa đầy một tháng tuổi … Không còn nghi ngờ gì nữa, ngài ấy sẽ là một học giả hoặc một pháp sư xuất sắc trong tương lai.”

Việc ông nghĩ Lord chỉ làm những nghề như vậy cũng là điều dễ hiểu. Vì Lord đã không thấy thích thú với những người lính mạnh mẽ của Reidan vì ngài ấy không có kiến ​​thức về võ thuật.

“Ngài được sinh ra với trí thông minh cao chứ không phải con mắt biết đánh giá võ thuật.”

Trong lúc Asmophel nghĩ như vậy thì

“Tôi muốn sử dụng nơi này, vì vậy cậu có thể yêu cầu những người lính rời đi không?”

Piaro – người bạn lâu năm và cũng là chỉ huy của Reidan đã đến thăm và yêu cầu Asmosphel một điều. Thông thường Piaro sẽ đang làm công việc đồng áng vào lúc này nên Asmophel đã hỏi ông ta.

“Cậu sẽ làm gì thế?”

Piaro chỉ vào người đàn ông đội mũ rơm đi cùng.

“Tôi sẽ đấu kiếm với người bạn này.”

“Hô!”

Asmophel đã phát hiện ra sức mạnh của Kraugel chỉ với một cái liếc mắt và bày tỏ sự thích thú.

“Khó có thể đánh giá sức mạnh của anh ta.”

Đó là lần đầu tiên ông thấy điều này kể từ khi gặp Piaro. Asmophel kiểm tra lịch trình và ra lệnh cho các binh sĩ.

“Chạy quanh sa mạc một lần.”

Sa mạc xung quanh Reidan rất rộng lớn nhưng Asmophel đã nói điều đó một cách nhẹ như lông hồng. Thành thật mà nói, đó là một mệnh lệnh quá khó khăn. Vậy mà các binh lính đã trả lời nhiệt tình.

“Vâng!”

Họ sẽ chạy cho đến khi họ chết. Đó là thái độ hiện tại của những người lính Reidan. Các binh lính đã sẵn sàng và rời khỏi sân tập lúc chiều xuống.

Sau đó, cơ sở khổng lồ dành việc huấn luyện quân đội có thể chứa hàng ngàn người chỉ còn lại Piaro, Kraugel, Asmophel, Ruby và Lord. Có tổng cộng là 6 người nếu tính cả Hurent.

Hurent nghĩ rằng mình không bị ai chú ý, nhưng anh ta đã bị phát hiện ra ngay từ đầu. Asmophel đến gần anh ta trong khi anh ta đang nấp phía sau một cái cây to.

“Người ngoài cuộc không được phép ở nơi này.”

“Ặc?”

Hurent giật mình. Anh ta đã cố giấu mình càng nhiều càng tốt bằng cách sử dụng hào quang, nhưng mà anh vẫn bị phát hiện ngay lập tức sao? Người này tên là Asmophel, ông ta chắc chắn cũng có những kỹ năng tuyệt vời như Piaro.

“Grid đã thu thập tất cả những con quái vật này ở đâu vậy?”

Hurent là một ranker nổi tiếng nhưng anh ta không có nhiều kinh nghiệm với các NPC Thành Danh. Thu nhận NPC Thành Danh làm cấp dưới sao? Hurent thậm chí không bao giờ có thể tưởng tượng ra được. Các NPC Thành Danh có ảnh hưởng mạnh mẽ đến thế giới Satisfy và mỗi người đều có một tính cách đặc biệt, khiến người chơi rất khó trở thành bạn với họ.

Hurent đang ngưỡng mộ Grid thì Asmophel giục anh.

“Anh có muốn rời đi không?”

“Hrmm.”

Hurent không muốn quay lại chút nào. Anh muốn nhìn trộm những kỹ năng của người đàn ông trong chiếc mũ rơm.

“Tôi có thể xem một chút không?”

Asmophel lạnh lùng lườm Hurent.

“Tại sao tôi nên cho một người ngoài làm như vậy?”

Ông không thích lặp lại những từ tương tự. Hurent đã co rúm lại trước áp lực của ông ấy. Một sức nóng đang lan tỏa khắp cơ thể anh.

“Mình trở thành bậc thầy hào quang từ khi nào nhỉ?”

Sau khi bị Grid đánh bại trong Giải Đấu Quốc Tế thứ nhất sau 5 giây, anh đã săn bắn và tập luyện nhiều lần để nâng hào quang của mình lên hạng Cực Phẩm. Anh tự tin mình là người mạnh nhất. Anh chắc chắn mình có thể đánh bại được Kraugel và Agnus nổi tiếng. Sự tự tin của anh đã bay vút lên trời.

Tuy nhiên, nó đã sụp đổ ngay khi anh gặp Piaro. Một người nông dân huyền thoại đã áp đảo được anh bằng ba cú đập từ một cái cày tay, vì vậy anh đã phải đặt câu hỏi về khả năng của chính mình.

Vậy nên.

“Tôi sẽ rút lui …”

Hurent quyết định rút lui. Đây là lần đầu tiên trong đời anh hành động như một con cừu hiền lành. Hurent nuốt sự xấu hổ xuống và rời khỏi sân tập. Anh không khỏi phải tự hỏi rằng: Mình đã luôn luôn trị vì là kẻ mạnh nhất ngoại trừ mỗi sự kiện 5 giây ra, vậy tại sao ở đây mình lại yếu như vậy?

Reidan này thật phi thường. Hurent có cảm giác như là Alice ở xứ sở thần tiên vậy.


Thánh Nữ Ruby là em gái của Grid và là một học sinh trung học. Mục tiêu của cô là nhắm đến một trường đại học danh tiếng, vì vậy cô có rất ít thời gian để chơi trò chơi. Cô chỉ chơi 30 phút mỗi ngày. Đó là lý do tại sao cấp độ của cô vẫn còn thấp mặc dù cô đã nhận được một nghề ẩn cùng với Yerim. Cô ấy là một người chơi ít thực sự.

Nhưng cô ấy đã thay đổi từ dạo gần đây. Đó là từ khi Lord được sinh ra. Nó có thể chỉ là một đứa trẻ trong trò chơi thật, nhưng nó cũng là cháu trai dễ thương và xinh đẹp của cô. Ruby nhìn Lord và bị nó mê hoặc ngay lập tức. Vậy nên gần đây cô bé đã dành hơn một giờ mỗi ngày để chơi Satisfy và dành thời gian với Lord.

Hôm nay cũng vậy. Cô đang tận hưởng khoảng thời gian yên bình khi bế Lord trên tay. Lord đã rất hạnh phúc khi được dành thời gian với người dì xinh đẹp của mình. Nó rất thích dì của mình, mùi hương dịu dàng và dễ chịu của cô. Nhưng có một giới hạn cho trẻ sơ sinh.

“Oáppp.”

Lord bắt đầu ngáp. Đó là tín hiệu báo rằng đã đến thời gian ngủ trưa của nó.

“Mình phải thoát ra thôi.”

Đó là thời gian để Ruby trở về với thực tế. Nhưng khi Ruby chuẩn bị rời khỏi sân tập và đăng xuất thì có chuyện đã xảy ra.

Chaaeng!

Đó là Kraugel và Piaro đụng độ với nhau.

“Abu?”

Cơn buồn ngủ đột nhiên biến mất khỏi đôi mắt Lord.

“Abu! Abuuuu!”

Nó hét lên thích thú và vẫy đôi tay ngắn của mình. Đôi mắt xanh của nó tỏa sáng khi xem cuộc đối đầu giữa Kraugel và Piaro. Asmophel đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy điều đó.

‘Chúa Công trẻ …!”

Ngài đã xem những người lính Reidan là không thú vị không phải vì ngài không có khả năng đánh giá võ thuật.

“Mà đó là vì tầm nhìn của ngài quá cao!”

Một bên là người đàn ông trong chiếc mũ rơm đang vung thanh kiếm của mình. Và bên kia là Piaro huyền thoại. Hai người làm cho Lord thích thú. Asmophel run rẩy. Thật khó để cho ông có thể nhìn ra con đường mà Lord sẽ phát triển sau này.

“Abuoo-!”

Lord cảm động trước cuộc đối đầu giữa hai người họ và dần dần lớn lên. Đứa trẻ có thể cảm nhận theo bản năng rằng một trong 7 sư phụ tương lai của nó đang ở trước mặt mình.