[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại

Chương 222: Reidan bắt đầu ổn định




Một tháng trong thực tế và ba tháng trong thời gian Satisfy đã trôi qua.

Trong thời gian đó, cây trồng tại Reidan đã mọc lên tươi tốt. Đó là bởi vì các kênh nước được phát hiện ra bởi Piaro đã cung cấp dưỡng chất cho đất và những công cụ Grid sản xuất ra đã cải thiện chất lượng đất.

Gánh nặng tài chính đã giảm dần, vì vậy họ không còn phải nhập khẩu thực phẩm với giá cao nữa. Ngoài ra, thảm thực vật đã bắt đầu phát triển, bụi vàng đã trở nên ít hơn và con người trở nên khỏe mạnh hơn. Cảnh tượng những đứa trẻ ốm bệnh được cải thiện đã khiến mọi người rơi nước mắt.

“Tất cả là nhờ Công Tước Grid.”

“À! Đúng vậy!”

Mọi người đã đau khổ trong 10 năm qua và sắp chết đói, vì vậy Grid và các thành viên Chơi Đồ Mạnh đã giống như những thiên thần được gửi tới bởi Nữ thần Rebecca vậy. Mọi người hoàn toàn vâng lệnh Grid và các thành viên Chơi Đồ Mạnh – những người đã cứu rỗi họ.

Họ được giáo dục và đào tạo thành nông dân, thợ rèn, kiến ​​trúc sư, binh lính, v.v. Nhờ đó, họ có thể cảm nhận được sự mãn nguyện từ việc hồi sinh thành phố bằng chính sức lực của mình.

Reidan đã tràn đầy sức sống.

“Gần đây cậu có ra ngoài đường không? Những tiếng ca ngợi Chúa Công vang lên ở khắp mọi nơi.”

“Có thật không? Tôi đã bận rộn đến nỗi tôi không có thời gian để đi ra ngoài.”

Trong quá khứ, Huroi đã thề sẽ phục vụ Grid để trả ơn. Nhưng bây giờ thì khác. Huroi tôn trọng con người trưởng thành của Grid và trung thành với cậu ta dựa trên điều đó.

“Mình tự hào về ngài.”

Thành phố ma đang trên bờ vực của sự hủy diệt giờ đã trở nên sống động. Nhờ các thành viên Chơi Đồ Mạnh mà những con quái vật đã không còn đe dọa Reidan nữa, và một đội quân nhỏ nhưng mạnh mẽ đang được Jude huấn luyện.

Khan đang đào tạo những thợ rèn trẻ và nhờ có Rabbit mà tốc độ phát triển chung của Reidan đã tăng lên. Euphemina cũng cho thấy sức mạnh của cô trong nhiều lĩnh vực bằng cách sao chép các kỹ năng thuần hóa quái vật, rèn và kiến ​​trúc.

Đặc biệt, Jishuka với vai trò là người cai trị Bairan đã cùng hai thành viên khác huấn luyện các kị sĩ và binh lính, và họ liên tục săn lùng lũ Orc sương giá và đột kích Kẻ Bảo vệ Rừng. Nhờ vậy, kho của Bang hội luôn chứa đầy các khoáng thạch các loại và vảy sylphid. Chẳng mấy chốc, tất cả các thành viên của Chơi Đồ Mạnh sẽ có một chiếc áo tàng hình của riêng mình.

Người đã tập hợp được những tài năng xuất sắc và có tính cách mạnh mẽ như vậy là ai? Đó không ai khác ngoài Grid. Sự tôn trọng của Huroi đối với Grid đã tăng lên từng ngày.

“Vẫn còn một chặng đường dài.”

Grid vẫn chưa thỏa mãn với tình trạng hiện tại. Đó là bởi vì Reidan vẫn còn thâm hụt tài chính.

“Chúng ta mới chỉ có 1 lò rèn, 1 doanh trại và 1 viện giả kim.”

Số lượng người cư trú vẫn chưa được tăng lên. Thuế cũng không thể tăng được. Mặc dù cậu đã làm ra năm vật phẩm mỗi ngày nhưng cậu vẫn không thể thấy bất kỳ lợi nhuận nào cả. Vì vậy, Grid đã cảm thấy buồn. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu Grid bán 450 vật phẩm mà cậu ấy đã làm trong ba tháng qua cho những người chơi thay vì đầu tư vào Reidan?

‘Mình sẽ kiếm được ít nhất 5 tỷ đồng, ngay cả khi phải trả thuế và bù trừ chi phí vật liệu …’

Trong số 450 món đồ đó, không có một trang bị huyền thoại nào được sản xuất ra, nhưng đã có hai món xếp hạng Cực Phẩm. Tuy nhiên, cậu đã không thể bán chúng cho người chơi và phải sử dụng chúng cho các công việc chung. Lauel khích lệ Grid đang cằn nhằn.

“Đừng chỉ đắm chìm vào những thiệt hại trước mắt. Nhờ vào các món đồ anh làm ra mà năng suất của các lĩnh vực ngành nghề đã tăng lên nhiều lần và chúng sẽ đem lại cho anh một khoản lợi nhuận lớn hơn trong tương lai.”

“Tôi hiểu.”

Bây giờ là thời gian của bữa trưa. Vì công việc mà Grid đang phải ăn tại lò rèn trong khi thảo luận mọi thứ với Huroi và Lauel. Mặt khác, Khan đang bận dạy các thợ rèn trẻ.

Lauel tặc lưỡi. “Khan đang tiến bộ hơn mỗi ngày. Khi tôi nhìn vào sức khỏe gia tăng của ông ấy, đôi khi tôi tự hỏi liệu cát sa mạc Reidan có thực sự kéo dài tuổi thọ hay không.”

“Cảm hứng của ông ấy là bẩm sinh. Và nhắc tôi mới nhớ, doanh số của Phương Thuốc Trường Thọ đã gia tăng ổn định phải không?”

“Đúng, doanh số tháng này đã đạt 1.230 vàng.”

“Tuy nhiên, nó vẫn chưa đạt một phần tư lương của Rabbit.”

Rabbit nhận được 500 vàng với chức danh tử tước, sau đó thêm 5.300 vàng với mức lương quản trị viên. Đây là giá trị ‘tối thiểu’ được đặt ra bởi chính Rabbit. Ngay cả khi anh ta cam kết lòng trung thành của mình, anh ta vẫn sẽ không làm việc với mức lương thấp hơn 5.300 vàng mỗi tháng. Không hề cường điệu khi nói rằng lý do thâm hụt hiện tại của Reidan là vì Rabbit.

“Nhưng chúng ta không nên bắt bẻ anh ấy. Giá trị của Ngài Rabbit không thể được chuyển đổi thành tiền.”

“Tôi biết.”

Nhờ có Rabbit mà Reidan đã phát triển nhanh chóng. Sự gia tăng của các vấn đề nội vụ là vô song khi so sánh với các thành phố khác. Thật vậy, một NPC Thành Danh như Rabbit cùng kỹ năng quản trị cấp S là vô giá.

‘Đừng băn khoăn nữa và hãy nhìn về tương lai.”

Sau khi Reidan phát triển và những con giun khổng lồ bị tiêu diệt thì khu vực phía tây sẽ được phục hồi. Sau đó, cậu sẽ sử dụng khu vực phía tây làm bàn đạp để trở thành vua. Đó là một trong những mục tiêu trước mắt của cậu.

‘Rồi mình sẽ kiếm tiền.”

Grid sẽ trở thành một nhà tài phiệt. Cậu sẽ không bao giờ đau khổ nữa vì cậu đã có tiền.

Ttang! Ttang!

Grid ăn thực phẩm đã được trồng trong ba tháng qua, đó là khoai tây cầu vồng. Cậu chưa thể đi săn tí nào trong ba tháng qua, vì vậy cấp độ của cậu đang bị kẹt ở 275, nhưng cậu không lo lắng lắm vì chỉ số của cậu vẫn tăng lên mỗi khi làm ra một vật phẩm có xếp hạng từ cực phẩm trở lên.

Grid là một thợ rèn, vì vậy cậu có thể tăng cấp các chỉ số của mình ngay cả khi chỉ làm việc trong lò rèn.
Lãnh địa của Nam Tước Butin nằm ở tận cùng phía đông của Đế quốc Saharan. Đó là một vùng nông thôn với duy nhất khung cảnh tự nhiên của biển. Hơn nữa, đây là một nơi rất yên bình và là một nơi mà những con quái vật không xuất hiện, vì vậy rất hiếm khi có người chơi đến đây.

Tuy nhiên, thương gia xếp hạng 3 – Muto đang điều hành một công ty nhỏ và anh cực kỳ tập trung vào giao dịch với Nam Tước Butin. Chỗ của Nam Tước Butin có thể ít người chơi, nhưng đó là một khu nghỉ mát dành cho các NPC và quý tộc giàu có.

“Phương Thuốc Trường Thọ?”

Muto – người tập trung vào việc cung cấp hàng hóa xa xỉ cho những người giàu có và quý tộc vừa đến chỗ Nam Tước Butin. Sản lượng của anh ấy gần đây đã giảm đột ngột và cuối cùng anh ấy đã xác định được lý do vì sao. Anh nhìn vào lượng cát nhỏ trong chai thủy tinh và cau mày.

“Cát này có thể được bán như một sản phẩm xa xỉ dưới tên Phương Thuốc Trường Thọ? Sản lượng của mình đang giảm vì nó sao?”

Muto đã nhìn thấy vô số vật phẩm. Là một thương gia với chỉ số Sáng Suốt rất cao của mình, sẽ không khó để anh ta có thể nhìn ra rằng Phương Thuốc Trường Thọ thực ra chỉ là cát thông thường.

“Đó là một ý tưởng thực sự hay.”

Thương gia nào đã nảy ra ý tưởng tiếp thị cát Reidan như một phương thuốc trường thọ? Muto rất ngạc nhiên sau khi nghe về nó từ các NPC của Nam Tước Butin.

“Mức độ nhạy bén trong kinh doanh này gần như đạt mức độ lừa đảo vậy. “

Phải có một thương gia vĩ đại đang ẩn náu ở Reidan. Muto chắc chắn về điều đó. Anh lo lắng về việc làm thế nào anh có thể cạnh tranh với một thương gia lớn như vậy và sớm nảy ra một ý tưởng.

“Chẳng phải có một sa mạc rộng lớn bao quanh Reidan sao?”

Cười.

Muto mỉm cười thỏa mãn và ngay lập tức dẫn các nhân viên của mình đến Reidan. Nhưng họ đã gặp khó khăn ngay khi bước chân qua biên giới.

“C-cái gì đây?”

Những vệ sĩ của Công ty Muto có cấp trên 200. Đó là những người lính đánh thuê được thuê với giá đắt đỏ, họ đã bảo vệ tuyệt đối công ty khỏi những quái vật và kẻ cướp. Nhưng ngay khi họ vừa bước chân vào lãnh thổ Reidan thì những con giun khổng lồ, cóc sa mạc và những con quái vật mạnh mẽ khác đã nuốt chửng những vệ sĩ.

“Đ-điều này thật điên rồ …!”

Tại sao những con quái vật lại mạnh đến vậy? Những con goblin mọc sừng vốn là những con quái vật mạnh nhất mà anh ta đã thấy cho đến nay, và chúng chẳng là gì khi so với những con quái vật phương Tây này.

“C-Chạy!”

Công ty Muto đã phải chạy trốn khỏi những con quái vật điên rồ. Nhưng Muto vẫn không quên lấy một ít cát sa mạc bỏ vào túi của mình.

“Hộc Hộc! Chết tiệt! Tí nữa thì mình bị giết!”

Muto run rẩy khi anh may mắn sống sót và trở về chỗ của Nam Tước Butin. Anh ta tuyệt vọng vì đã bị mất một nửa số vệ sĩ trong sa mạc.

“Mình phải bán hết số cát này để bù lại một số khoản lỗ mới được.”

Muto liền đi tìm một NPC thương gia. Sau đó, anh ta mang ra Phương Thuốc Trường Thọ mà anh vừa sản xuất ra từ cát Reidan. Tuy nhiên, NPC đó đã chép miệng.

“Phương Thuốc Trường Thọ được làm từ cát thu được ở trung tâm Reidan, chứ không phải cát thông thường từ sa mạc. Chúng tôi chỉ chấp nhận cát từ Lãnh Chúa của Reidan là Phương Thuốc Trường Thọ thôi, mọi thứ khác đều là rác rưởi. Tôi không còn muốn làm việc với kẻ gian như anh nữa.”

“…”

Điều đó thật tệ. Anh ta đã tưởng rằng nó sẽ dễ thôi. Nhưng hóa ra anh đã bị vạch trần sự thật. Muto rất thất vọng sau khi anh bị mất nhiều vệ sĩ cũng như khách hàng chỉ vì cát sa mạc.
“Tỏi ạ?.” Shin Youngwoo đăng xuất khỏi Satisfy và đi ra phòng khách để ăn tối. Sau đó, cậu thấy cha mẹ mình đang ngồi bóc tỏi và cậu ngồi xuống bên cạnh họ. “Để con giúp.”

Cha mẹ Youngwoo đang điều hành một cửa hàng rau và tỏi là một mặt hàng trong đó. Họ đã phải làm việc chăm chỉ hàng ngày để bóc tỏi. Trước đây, cậu ấy chưa từng giúp đỡ bố mẹ mình, nhưng giờ thì khác.

Cậu đã trưởng thành và sẵn sàng giúp đỡ bố mẹ. Nhưng bố mẹ cậu không chịu.

“Youngwoo, con chẳng rất vất vả khi chơi game sao? Con nên dành thời gian này để nghỉ ngơi đi.”

“Đúng. Đây là công việc của chúng ta. Youngwoo, con nên đi ăn để có thể tập trung chơi game tiếp.”

Cha mẹ cậu đã coi thường việc chơi game trong quá khứ, nhưng bây giờ họ đã công nhận đó là nơi làm việc của cậu. Youngwoo cảm thấy một niềm biết ơn và ngồi xuống với một nụ cười rạng rỡ.

“Con muốn giúp.”

Nó không dễ dàng để bóc tỏi đối với một người có ít kinh nghiệm. Vỏ tỏi thì cứng và rất mỏng. Sẽ cần một số thủ thuật để có thể lột vỏ tỏi bị dính vào bề mặt. Youngwoo vốn không khéo léo từ khi còn nhỏ. Cho đến khi gia nhập quân đội, cậu còn thậm chí không thể buộc dây giày đúng cách. Thông thường, Youngwoo sẽ phải mất một thời gian dài để bóc được một củ tỏi, vì vậy cậu sẽ không phải là một sự trợ giúp lớn.

Cha mẹ Youngwoo cũng biết điều này, nhưng họ vẫn không ngăn cản cậu lại vì cậu đã nói rằng mình sẵn sàng giúp đỡ.

Rồi sau một lúc.

“Ôi trời? Youngwoo, từ bao giờ mà con trở nên khéo léo như vậy?”

Mẹ cậu ngưỡng mộ. Youngwoo đã nhanh chóng bóc vỏ tỏi như một pro. Tốc độ là tương đương với cha mẹ cậu – những người đã quản lý cửa hàng rau trong nhiều thập kỷ qua. Bố cậu cũng ngạc nhiên.

“Gì vậy nhỉ?”

Youngwoo thậm chí còn kinh ngạc hơn cả cha mẹ mình.

‘Không thể tin được. Tại sao việc bóc tỏi lại dễ hơn nhiều vậy?”

Cậu cảm thấy sự khéo léo của mình đã tăng lên đáng kể, không còn giống như quá khứ. Nguyên nhân là gì vậy? Youngwoo suy ngẫm về nó trong khi bóc tỏi. Sau đó, cậu đã nghĩ ra câu trả lời trong vòng vài phút sau.

‘Đó là kết quả của những hành động lặp đi lặp lại!”

Thợ rèn cần một bàn tay tinh tế để chế tạo trang bị. Kể từ khi trở thành Hậu duệ Pagma, Youngwoo đã tạo ra hàng ngàn vật phẩm. Dường như sự khéo léo của cậu trong thực tế đã tăng lên nhờ vào những ký ức và trải nghiệm đó.

“Mình đã từng đọc được điều đó trong các tin tức trước đây.”

Nếu một người liên tục luyện tập kiếm thuật trong Satisfy thì kỹ năng của họ sẽ tăng lên trong thực tế. Đó là kết quả tất yếu của việc thực hành nhiều lần. Tất nhiên, khả năng thể chất của một người trong thực tế là thấp hơn đáng kể so với trong Satisfy, vì vậy sẽ không thể nào có thể thực hiện được tất cả các kỹ thuật giống như trong Satisfy. Tuy nhiên, việc thực hiện một số kỹ thuật đơn giản thì sẽ không khó khăn.

Đó cũng là lý do tại sao sự khéo léo của Youngwoo lên được mức này.

“Hà hà hà …”

Youngwoo cười thỏa mãn. Cậu vui mừng vì nếu cậu có người yêu trong thực tế, cậu hẳn sẽ có thể khiến cô ấy hạnh phúc với sự khéo léo của mình. Đó là khoảnh khắc mà bàn tay khéo léo huyền thoại có thể khiến phụ nữ ngây ngất trong Satisfy đã xuất hiện trong thực tế.

Chương tiếp: Grid không hiểu gì về Noe?