Ông Xã Vô Tâm: Phu Nhân, Còn Muốn Chạy

Chương 127: Đủ đôi đủ cặp




Tại nhà riêng của An Phương...

An Phương lúc này vẫn còn ngủ nướng thì chuông điện thoại reo lên ầm ĩ, cô lười biếng với tay cầm lấy điện thoại, uể oải ngáp ngủ:

- Alo...?

- Giờ này vẫn còn ngủ sao?

Đầu dây bên kia là giọng nói khiến cho An Phương tỉnh cả ngủ, cô vội vã bật dậy, hốt hoảng đáp:

- Đâu...có...

- Em còn nhớ hôm nay là ngày gì không?

Đầu dây bên kia, không ai khác chính là Hứa Minh. Mấy ngày nay Hứa Minh và An Phương đã có nhiều tiến triển. Hứa Minh hôm nay còn chủ động hẹn An Phương đi hẹn hò. Ở bệnh viện anh cũng đã xin nghỉ phép rồi.

An Phương cuống cuồng đứng dậy bước vào nhà tắm để vệ sinh cá nhân. Lúc cô có mặt ở dưới cổng thì đã là 30 phút trôi qua. Đây là lần đầu tiên cô đi hẹn hò nên cũng có chút căng thẳng.

Hứa Minh nhìn An Phương đến ngây ngốc, đây là lần đầu tiên cô trang điểm và ăn mặc như vậy. Chiếc váy màu đỏ gợi cảm bó sát người giúp tôn lên dáng vẻ quyến rũ của cô. Đây chính là kiệt tác của Vân Vy, mặc dù An Phương nói ngại lắm nhưng Vân Vy cứ bắt An Phương phải mặc chiếc váy này.

An Phương tuy cũng là con nhà giàu nhưng trước giờ ăn mặc rất giản dị và chỉ trang điểm nhẹ. Cho nên nhìn thấy An Phương bây giờ Hứa Minh có chút bất ngờ. Cô thật sự rất đẹp.

- Nhìn em lạ lắm sao?

An Phương ngại ngùng giơ tay lên che che người mình, nhưng Hứa Minh lập tức cười nói:

- Không có gì, ta đi thôi.

Điểm đến đầu tiên của hai người chính là rạp chiếu phim. Lần trước Hứa Minh từng tham khảo Cố Thừa Duật là đi hẹn hò nên làm gì đầu tiên, Cố Thừa Duật lập tức bảo đi xem bộ phim lãng mạn. Từ đó cảm xúc rất dễ dâng trào và có thể tiến tới...một mối quan hệ thân mật hơn.

Cố Thừa Duật nói có lí, Hứa Minh lập tức làm theo. Anh trước giờ chỉ chăm chỉ làm việc, bây giờ cũng là lần đầu tiên đi hẹn hò. Hàn Dạ Ảnh còn trêu là tiếp theo đó đưa đi chơi công viên cho lành mạnh. Hứa Minh ngây ngốc nên không hiểu hàm ý của Hàn Dạ Ảnh là gì, chỉ thấy Cố Thừa Duật cười sang sảng.

Ngồi trong rạp chiếu phim, cả An Phương và Hứa Minh đều chăm chú xem phim. Tiếp theo đó chiếu tới cảnh ngọt ngào của cặp nhân vật chính trong phim, An Phương và Hứa Minh chỉ ngây ngốc nhìn nhau rồi xấu hổ, mỗi người quay sang một bên. Cứ thế cho tới khi hết bộ phim, cả hai vẫn nhát gan không dám làm gì vượt quá giới hạn.

Dù vậy nhưng An Phương vẫn cảm thấy rất vui, Hứa Minh thấy vậy cũng yên tâm rồi. Hai người lại đi dạo trêи con đường vắng vẻ, tới trưa thì lại đi ăn trưa, cứ thế chơi hết một ngày. Một ngày mà hành động thân mật nhất của họ chỉ là nắm tay.

Hứa Minh cảm giác thất bại tràn trề, nhưng thấy An Phương vui nên anh cũng dẹp hết những thứ đen tối mà Cố Thừa Duật và Hàn Dạ Ảnh nhồi nhét cho mình. Cô vui vẻ là được.

Hứa Minh đã đưa An Phương về tới nhà. Đứng trước cổng, cả hai lưu luyến như không muốn rời.

- Hôm nay em rất vui, cảm ơn anh.

- Ừm, không có gì đâu, em mau lên nhà đi.

Hứa Minh cũng lưu luyến buông tay An Phương ra, giơ tay lên bye bye. An Phương liền mỉm cười rồi từ từ quay người lại lên tầng. Đột nhiên Hứa Minh như nhớ ra được gì đó, liền gọi An Phương lại. Anh ngập ngừng nói:

- An Phương, ngày mai cùng anh đi dự tiệc nhé!

...

Tại quán bar...

Bữa tiệc hội bạn thân do Hàn Dạ Ảnh tổ chức ở bar náo nhiệt, đây chính là bữa tiệc ngày hôm sau mà Hứa Minh nói với An Phương. Tiếng nhạc xập xình sôi động, tất cả mọi người đến đây đều quên hết phiền não của mình mà buông thả bản thân.

Cố Thừa Duật và Hàn Dạ Ảnh lúc này đang thích thú trò chuyện về Hứa Minh:



- Thừa Duật, cậu đoán xem tên ngốc Hứa Minh đã hôn bạn gái chưa?

Hàn Dạ Ảnh vô cùng hứng thú với câu chuyện của Hứa Minh và An Phương, không biết anh ta đã tiếp thu được gì nhiều rồi. Hy vọng là không ngây ngốc nhát gan như họ nghĩ.

Cố Thừa Duật lắc lắc đầu, thở dài đầy sầu não:

- Không đâu, cùng lắm hai người họ chỉ nắm tay thôi.

Vân Vy ngồi bên cạnh không khỏi sửng sốt. Cô không nghĩ Hứa Minh chơi cùng với hai tên thiếu gia đào hoa Cố Thừa Duật và Hàn Dạ Ảnh này mà lại nhát gan như vậy. Chắc là không phải chứ? Chẳng nhẽ cô lại phải dạy An Phương chủ động tấn công?

- Bác sĩ Hứa nhát gan đến vậy sao?

Vân Vy tò mò hỏi.

- Đương nhiên rồi, tên đó từng đó tuổi rồi mà chưa từng yêu ai. An Phương là người đầu tiên.

Hàn Dạ Ảnh cười châm biếm Hứa Minh. Có lần bọn họ cũng rủ Hứa Minh tới chơi, nhưng anh ta một mực nói không gần nữ sắc.

Cố Thừa Duật vươn tay ôm lấy Vân Vy vào lòng, xoa xoa mái tóc cô:

- Khi nào chúng mình cũng đi hẹn hò nhỉ?

Hàn Dạ Ảnh còn đang định "nói xấu Hứa Minh" nhưng lại thấy Cố Thừa Duật phát cẩu lương, anh ta bất mãn nhưng cũng không nói gì.

Vân Vy thì cố đẩy Cố Thừa Duật ra, đúng là một tên không biết xấu hổ. Cô bĩu môi:

- Tầm này còn đi hẹn hò gì nữa?

Cố Thừa Duật không vui khi Vân Vy đẩy mình ra, liền ôm cô chặt hơn. Hắn cỏn định nói gì đó thì đã thấy cô reo lên:

- Hứa Minh và An Phương tới rồi.

Từ xa, Hứa Minh dắt tay An Phương chen qua đoàn người náo nhiệt và tới chỗ của nhóm người Vân Vy. An Phương liền vẫy tay với Vân Vy. Nhóm 3 người đã hội tụ đủ, thêm cả bạn gái nữa là tổng có 5 người. Duy chỉ có mình Hàn Dạ Ảnh là cẩu độc thân.

Hàn Dạ Ảnh thấy Hứa Minh liền cất tiếng trêu:

- Hứa Minh, cậu có biết khi nãy tôi và Thừa Duật nói gì về cậu không?

Nói rồi Hàn Dạ Ảnh hất cằm sang Cố Thừa Duật, Cố Thừa Duật liền tiếp lời bằng giọng nói gian xảo:

- Bọn tôi nói là cậu đã tìm được bạn gái rồi, nhưng tại sao Hàn Dạ Ảnh vẫn độc thân ấy mà.

Hàn Dạ Ảnh bị Cố Thừa Duật chơi khăm một vố nên vô cùng tức tối, lập tức đứng lên:

- Ai bảo tôi vẫn độc thân chứ, chẳng qua là tôi kén chọn thôi.

Cả nhóm lại cười phá lên, sự nhiệt tình của mọi người khiến cho An Phương cũng tự nhiên hơn. Còn Vân Vy thấy thèm rượu nên tự rót rượu uống, nào ngờ Cố Thừa Duật lại giật đi. Vân Vy bất mãn xị mặt xuống:

- Anh làm sao vậy?

Cố Thừa Duật uống hết ly rượu của cô rồi dịu dàng nói:

- Em không nên uống rượu, uống nước ngọt nhé.



Cô và hắn đã đoàn tụ với nhau được một thời gian rồi, đêm nào cũng ân ái với nhau. Nhỡ đâu trong bụng cô đã có con của hắn rồi thì sao?

Cố Thừa Duật thật sự rất mong cô sẽ sinh cho mình thêm một đứa con.

Vân Vy không hiểu Cố Thừa Duật đang nghĩ gì, nhưng thấy hắn dịu dàng thì cô cũng mềm lòng, đành uống nước ngọt vậy.

Hàn Dạ Ảnh một mình ngồi ở giữa không thể chịu được cẩu lương từ hai phía nữa, lập tức đứng dậy:

- Tôi cũng đi kiếm bạn gái đây, hai người chờ đó.

Rồi nhóm người Hứa Minh lại cười nhạo anh ta:

- Có kiếm được thật không?

- Cứ tin tưởng tôi, được tất.

Hàn Dạ Ảnh vô cùng tự tin, rời đi và tới chỗ của dòng người náo nhiệt. Anh vừa nhìn lướt qua đã nhìn trúng một cô gái đang ngồi một mình uống rượu vang, anh lập tức bước tới.

- Hi cô em, một mình ở đây thôi sao?

Lạc Hy đang định uống rượu thì giọng nói của Hàn Dạ Ảnh vang lên. Lạc Hy lập tức ngẩng đầu lên nhìn Hàn Dạ Ảnh, liền nhận ra anh chính là thiếu gia nhà họ Hàn.

Lạc Hy là em gái của Lạc Tiêu, làm việc cho Cố Thừa Duật nên đương nhiên biết Hàn Dạ Ảnh rồi.

- Chào.

Lạc Hy cũng chào lại theo phép lịch sự. Cô là một bác sĩ pháp y, vào cuối tuần rảnh rỗi là hay tới bar giải toả. Tính tình cũng ham chơi như Vân Vy của trước kia vậy.

Hàn Dạ Ảnh ga lăng giật lấy ly rượu của Lạc Hy một hơi uống cạn, sau đó tỏ vẻ soái ca:

- Em có muốn làm bạn gái anh không?

- Hả?

Lạc Hy ngẩn người không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cô đảo mắt nhìn xung quanh và vô tình thấy Cố Thừa Duật, hắn ra hiệu với cô. Cô lập tức hiểu ra vấn đề rồi gật đầu:

- Được thôi.

Ở bên kia, nhóm người Hứa Minh cười phá lên:

- Thế là tán được rồi hả?

Cố Thừa Duật chỉ cười không nói gì, thế nhưng Vân Vy lại để ý khi nãy Cố Thừa Duật ra hiệu cho Lạc Hy. Chẳng nhẽ hai người họ quen nhau?

Đột nhiên Vân Vy lại cảm thấy khó chịu trong lòng, nhưng cô không nói ra.

Hàn Dạ Ảnh cứ tưởng mỹ nữ vì vẻ đẹp của mình mà xiêu lòng, vô cùng đắc ý dẫn Lạc Hy tới. Lạc Hy nhìn thấy Cố Thừa Duật thì cúi đầu chào, nhưng càng khiến cho Vân Vy hiểu lầm.

"Chẳng nhẽ cô ấy là tình nhân cũ?"

Vân Vy không khỏi suy đoán linh tinh, nhưng thật ra Lạc Hy chỉ giống như anh trai Lạc Tiêu, làm việc cho Cố Thừa Duật mà thôi.

Bữa tiệc 6 người lại càng thêm đông vui hơn, ai cũng đủ đôi đủ cặp.

Chỉ duy nhất ở phía xa xa, có một ánh mắt cô đơn nhìn Vân Vy chằm chằm. Hắc Khải uống nốt ngụm rượu rồi lặng lẽ rời đi.