Ông Xã Tổng Tài Muốn Tái Hôn

Chương 242: Hóa ra tổng giám đốc âu lợi dụng tôi




Cố Nhã Thiển cười, hình như, đó quả thật phù hợp với tính cách của Tô Ngọc Kỳ.

Giọng nói của cô nhẹ nhàng, khẽ dỗ dành, vỗ về lưng của Dạ Lê để cậu có thể ngủ ngon.

Dạ Lê ngủ rồi, Cố Nhã Thiển nằm bên cạnh con trai mình, cô không lập tức trở về phòng ngủ, bên trái đầu dường vẫn còn album ảnh lúc nhỏ của Dạ Lê, cô cầm lên nhìn thật kĩ.

Ánh đèn phòng ngủ ôn hòa, Dạ Lê trong mơ kêu lên vài tiếng: “Mẹ…”

Cố Nhã Thiển đặt album ảnh sang một bên, khẽ vỗ trán của Dạ Lê, cô nhìn gương mặt cậu bé, chắc là Dạ Lê đang nằm mơ, cậu lại kêu lên một tiếng: “Chú xấu xa.”

Cô đơ ra.

Thành phố Vân Châu ngày thứ bảy.

Triển lãm thiết kế thời trang của quốc tế tổ chức tại tầng 18 tại một khách sạn cao cấp.

Buổi tổ chức long trọng gần nhất là nửa năm về trước tại thủ đô nước C.

Có sự góp mặt của rất nhiều những chủ biên của những tạp chí nổi tiếng và những diên viên nổi tiếng quốc tế.

Bên ngoài khách sạn còn rất nhiều người không được mời chỉ có thể đứng ở đó đợi, mỗi chiếc xe dừng lại là lại có vô số những ánh đèn sáng lên.

Tài xế xuống xe cung kính mở cửa, người đàn ông bước xuống từ chiếc xe mặc một bộ vest màu xám khói, gương mặt điển trai, khí phách ngời ngời, anh mở một bên cửa khác, đưa tay nắm lấy tay của người phụ nữ, cùng tiến vào trong khách sạn.

Nhất thời liền có vô số máy ảnh chĩa đến.

Thậm chí còn có kí giả hỏi: “Giám đốc Âu, đây là người yêu của anh phải không?”

“Trước nay luôn có tin đồn giám đốc Âu có quan hệ mật thiết với ngôi sao nữ Nghiêm Nặc, lần này Nghiêm Nặc cũng nhận được lời mời tham dự triển lãm nhưng hai người không đi cùng nhau, hai người đã bí mật chia tay sao?”

“Giám đốc Âu, anh muốn công khai quan hệ với người phụ nữ bên cạnh sao?”

Âu Thời Phong vẫn giữ gương mặt lạnh lùng, không nói gì.

Cố Nhã Thiển bên cạnh vẫn bảo trì nụ cười trên mặt, vừa bước vào thang máy liền gỡ cánh tay của mình ra khỏi người Âu Thời Phong, khẽ nhướng mày: “Giám đốc Âu, đời sống cá nhân của anh cũng loạn thật đấy.”

Bí mật yêu đương với Đường Mạn.

Còn có cả vận đào hoa cả với ngôi sao nữ bên ngoài.

Lại còn…

Lợi dụng cô lần này nữa.

Thang máy dần dần lên đến tầng 18, Âu Thời Phong duy trì nụ cười hòa nhã, giơ cánh tay lên: “Cô Cố, thang máy mở cửa rồi.”

Cố Nhã Thiển chỉ đành khoác cánh tay anh ta lần nữa.

“Cô Cố, tuy rằng có vài người của CK đến, nhưng tôi là tổng giám đốc của CK, cô là tổng giám sát thiết kế của CK, thiên kim tôn quý của nhà họ Cố, hai chúng ta cùng đến, mới là điều bình thường.”

“Ồ, như vậy à, vậy có cần đợi Đường Mạn từ London trở về, nói với cô ấy về chuyện của Nghiêm Nặc không?” Vừa bước ra khỏi thang máy, bước lên thảm đỏ của phòng triển lãm.

Những người của bộ phận truyền thông đồng loạt chụp ảnh.

“Cô Cố của tôi à, cô tha cho tôi đi.” Âu Thời Phong khẽ cúi eo, tỏ vẻ đáng thương: “Tính cách của Đường Mạn cô không phải không biết, tôi với Nghiêm Nặc chỉ gặp nhau một lần trong tiệc rượu, do một đối tác giới thiệu, tôi chỉ nhìn cô ta có một chút, cô ta diễn vai nữ thứ trong bộ phim đầu tiên CK đầu tư, có giao lưu gì đâu cơ chứ, đám người kia chỉ giỏi bịa chuyện.”

Bước vào phòng triển lãm, Cố Nhã Thiển rút tay ra, tự mình đi sang một bên, Âu Thời Phong có chuyện sẽ gọi cho cô.

Buổi triển lãm thời trang này cố rất nhiều người Cố Nhã Thiển thấy quen mặt, những lúc bình thường mà cô cảm thấy buồn chán thường cùng Tống Hân xem phim lúc tám giờ, có không ít những ngôi sao nữ đang nổi được mời đến.

Buổi chiều còn có một màn trình diễn catwalk chủ đề thu đông ở ngoài trời.

Tối đến còn có tiệc khuya.

Buổi sáng ở triền lãm là những tác phẩm của những nhà thiết kế nổi tiếng trong nước, có những bộ được bày trong tủ kính trong suốt, có những bộ được bày ở ngoài, đều là những sản phẩm nhận được giải thưởng lớn của Thời trang Hoa Lan những năm gần đây.

Còn có giải thưởng cho trang phục của các đoàn phim, v.v.

Cố Nhã Thiển lượn một vòng, ánh mắt rơi trên tác phẩm của Thang Lâm, vì CK đã từng hợp tác vài lần với Thang Lâm, Cố Nhã Thiển cũng từng gặp riêng Thang Lâm vài lần, ấn tượng với đối phương khá tốt.

Thang Lâm là nhà thiết kế trang phục cổ trang nổi tiếng trong nước, cũng là stylist của đạo diễn nổi tiếng quốc tế Trịnh Hoa An, đặc biệt là trang phục thời nhà Đường được thiết kế vô cùng tinh xảo.

“Giám đốc Cố cũng có hứng thú với tác phẩm của Mrs. Tang à.” Ôn Lâm bước đến.

Cố Nhã Thiển cười, quay qua nhìn Ôn Lâm, nhìn ý cười chế giễu hiển rõ trên mặt Ôn Lâm, rõ ràng là đang không vui vẻ gì, cô chỉ nhàn nhạt mở miệng: “Có chuyện gì sao?”

“Không có gì, chỉ là tôi không nghĩ tổng giám sát Cố cũng thích tác phẩm của Mrs. Tang, tôi nhớ hình như đây là trang phục của Hán Cung Phong Vân.”

Cố Nhã Thiển giơ tay lên nhìn đồng hồ: “Thời gian không còn sớm nữa, tôi còn có việc, cô ở đây bình tĩnh mà thưởng thức.”

“Tổng giám sát…” Ôn Lâm bị thái độ của Cố Nhã Thiển khiến cô ta tức đến nghiến răng, nhưng lại không dám nói gì.

Không phải chỉ là một giám đốc dựa vào đàn ông mới có thể đạt được sự nghiệp hay sao?

Có gì tài giỏi chứ!

Mãi cho đến mười một giờ ba mươi phút, triển lãm buổi sáng mới kết thúc, Cố Nhã Thiển dẫn theo Lộ Hà, còn bắt cô ghi chép lại, sau đó nói một lượt về yếu tố của những trang phục này mà những trang sức được chọn kèm theo.”

Buổi chiều vẫn là triển lãm thu đông, vì vậy ngoài trời đã bố trí đầy những cánh hoa giả, trên đường catwalk dài, Cố Nhã Thiển ngồi vào vị trí của mình lấy điện thoại ra chụp lại những bộ trang phục khiến cô cảm thấy hứng thú.

Cô bảo Lộ Hà ngồi cạnh mình, sau đó đi xem những người mẫu ở phía sau cánh gà, phòng trang điểm rất lớn, Cố Nhã Thiển có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy Ôn Lâm đang nói chuyện với một người mẫu, nhìn thấy cô, Ôn Lâm cười nói: “Tổng giám sát Cố sao lại đến rồi?”

Cố Nhã Thiển đi một mạch vào trong phòng thử quần áo, phòng thử đang trống, một người phụ nữ nước ngoài nhìn thấy Cố Nhã Thiển, thân thiết mà kinh ngạc kêu lên: “Chị Nancy, chị cũng đến đây à.”

Cố Nhã Thiển bước đến ôm lấy cô: “Chị qua đây xem một chút, chuẩn bị như thế nào rồi?”

“Còn một lúc nữa mới đến lượt em, cảm ơn chị, Nancy, lần đầu em biểu diễn ở thành phố Vân Châu hóa ra lại mặc trang phục của chị thiết kế, em rất vui, giống như lần đầu tiên em biểu diễn ở quốc tế lúc mười lăm tuổi cũng mặc bộ ‘Huỳnh Đông’ do chị thiết kế, cảm ơn chị.”

“Chị nên cảm ơn em mới phải.”

Fanny bây giờ là người mẫu nổi tiếng quốc tế, sàn catwalk thu đông năm nay mời nhiều nhà thiết kế, nhưng cô ấy chỉ nhận lời mời của cô, còn mặc trang phục do cô thiết kế.

Hai năm trước, lúc Cố Nhã Thiển còn ở Mỹ gặp được Fanny, lúc đó Fanny còn là người mẫu thời trang hoàng gia của một tạp chí thời trang hạng hai thuộc CK.

Chớp mắt đã hai năm trôi qua.

Vậy mà cô ấy đã trở thành người mẫu nổi tiếng quốc tế rồi.

Nơi đây dù sao cũng là phòng thay đồ của người mẫu hoàng gia, Cố Nhã Thiển nói vài câu với Fanny xong cũng rời đi.

Tác phẩm của cô xuất hiện vào lúc giữa.

Vì vậy vẫn còn một khoảng thời gian khá dài nữa, Cố Nhã Thiển dẫn Lộ Hà đi làm quen rất nhiều chủ biên khác, các loại người trong giới truyền thông, cô điều cô đều dùng thân phận là giám đốc của CK.