Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 707




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 707:

 

Lâm Song Song tức khắc yên tâm.

 

Hai người gắt gao ôm nhau, tay Lâm Song Song vòng ra sau lưng Tiêu Diễn.

 

Cả người Tiêu Diễn tức khắc cứng đờ.

 

Mẹ nó!

 

Người phụ nữ này đang làm gì vậy?

 

Cô ta không phải là muốn.

 

*A Diễn.”

 

Lâm Song Song từ trong lòng ngực anh ngẳng đầu lên, gò má trở nên hồng hồng, ánh mắt ngượng ngùng, ngón tay cũng bắt đầu không thành thật ở phía sau lưng anh du tảu.

 

Lời ngầm cực kỳ rõ ràng cô muốn ngủ với anh!

 

Mẹ nó.

 

Anh là tới hy sinh nhan sắc nhưng không tính toán hy sinh cả thân thể nha.

 

Anh với Lâm Song Song một chút hứng thú đều không có nha.

 

Tiêu Diễn sợ hãi.

 

Anh nhanh chóng đè lại tay cô.

 

Lâm Song Song sửng sót, đáy mắt cô gợn nước lưu động, giếng như lập tức có thể khóc, ủy khuất hô anh một tiếng, *A Diễn.”

 

“Song Song, hiện tại chúng ta không thể như vậy.”

 

*VI sao?”

 

Tiêu Diễn nuốt nuốt nước miếng, trong óc nhanh chóng suy nghĩ, khô cần nói: “Em là nữ thần của anh, không giống như những người phụ nữ lung tung rối loạn kia. Lần đầu tiên của chúng không thể ở đây, càng không thể là hiện tại. Chờ sau khi em ly hôn, chúng ta lập tức liền đi lãnh giấy kết hôn, chờ khi chúng ta trở thành vợ chồng chân chính trên pháp luật, anh sẽ cho em một đêm xuân suốt đời khó quên.”

 

Lâm Song Song lại bị lời này của Tiêu Diễn cảm động thất điên bát đảo.

 

Cô chỉ thấy Tiêu Diễn thích cô như vậy, sợ anh chạy cho nên muốn dùng thân thể giữ chân anh, lần đầu tiên của cô vẫn còn. Nếu ngủ với Tiêu Diễn, anh phải phụ trách cô, chỉ là không nghĩ tới anh sẽ nói ra một phen lời nói như vậy.

 

Đúng vậy.

 

 

“Không không không, không phải vấn đề của em.”

 

*A Diễn, anh yên tâm, em sẽ dùng tốc độ nhanh nhất ly hôn với Lãnh Quân Lâm.”

 

“Ừm, anh chờ em.”

 

Hai người “Tâm sự với nhau” một phen, chỉ chớp mắt liền đến rạng sáng.

 

Lâm Song Song không nhịn được, ngáp một cái.

 

“Mệt rồi sao?”

 

“ðÙm”

 

“Đi ngủ đi.”

 

Lâm Song Song nắm chặt tay anh: “Không được, một mình em ở đây rất sợ hãi.”

 

“Anh ở đây với em, chờ em ngủ rồi, trời sáng rồi anh mới rời đi.”

 

“Được.”

 

Hai người cùng nhau vào phòng ngủ, Lâm Song Song đi thay một bộ áo ngủ, bất quá lúc này tinh thần không cao cũng không có trêu chọc Tiêu Diễn. Vào phòng ngủ, cô lập tức liền xóc chăn lên giường. Tiêu Diên tắt đèn chính chỉ để lại đèn đầu giường chiếu mò nhạt, anh lấy một cái ghế ngồi ở đầu giường, ôn nhu chăm chú nhìn cô.

 

*A Diễn, anh có lạnh không?”