Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 605




Chương 605:

 

Duệ Duệ tai đỏ lên, đẩy Lâm Quán Quán ra, “tạch tạch tạch” chạy ra xa, chọc Lâm Quán Quán cười ha ha.

 

“Mamil Mami, Tâm Can cũng muốn.” Tâm Can ngửa khuôn mặt mũm mỉm tiến tới, Lâm Quán Quán cúi đầu, hôn lên mặt cô bé một cái, cô bé lập tức chui vào trong ngực Lâm Quán Quán.

 

Phía sau, Giản Ninh nhìn cảnh này, hoàn toàn tê dại.

 

Lâm Quán Quán có một đứa con trai, mọi người đều biết.

 

Nhưng cô lại còn có một đứa con gái…

 

Lúc cô ấy vào nhìn thấy Tâm Can trong lòng khiếp sợ, đôi mắt suýt chút nữa rơi ra, nhưng hiện tại đã quen rồi.

 

Lâm Quán Quán không giải thích với cô ấy, mà cô ấy cũng không có hỏi.

 

“Quán Quán, bây giờ xem kịch bản không?”

 

“Xem xem xeml”

 

Giản Ninh mang kịch bản nhận được tới, tiện tay ném cho Lâm Quán Quán. Lâm Quán Quán vội vàng chụp lấy.

 

Cô ném túi xách trên sô pha, bản thân cũng ngồi trên sô pha, thuận thế đem bảo vật ấm áp đặt lên đùi, lật xem kịch bản.

 

Vừa nhìn vừa nói với Giản Ninh, “Tôi không cần người ngồi cùng đâu, cậu về phòng nghỉ ngơi đi.”

 

“Không cân tôi đôi thoại với cậu sao?”

 

Lâm Quán Quán kinh ngạc nhìn cô ấy, “Cậu còn biết cái này sao?”

 

“Có huấn luyện một chút.”

 

Lâm Quán Quán tự thẹn không bằng.

 

Làm trợ lý cũng không dễ dàng rồi, quả thực phải toàn năng.

 

Cũng may cô chỉ là diễn viên, chỉ cần diễn xuất, chuyện lộn xộn khác không cần quản…

 

Khó trách các diễn viên đều mời người quản lý và trợ lý.

 

Có họ giúp liên lạc và sắp xếp công việc, bản thân chỉ cần tập trung vào diễn xuất, điều này tiết kiệm được rất nhiều thời gian.

 

“Quán Quán…”

 

“Không cần đối thoại, tôi xem kịch bản qua một lần đã, để quen thuộc với kịch bản và lời thoại.”

 

“Được, vậy cậu có chuyện gì cứ kêu tôi.”

 

“Được.”

 

Giản Ninh xoay người trở về phòng.

 

Lâm Quán Quán nằm trên sô pha, đang chuẩn bị xem kịch bản, túi xách trên sô pha đột nhiên lăn xuống, Lâm Quán Quán theo bản năng khom lưng nhặt.

 

“Mami, mami, để con để con!”

 

Tâm Can ngồi ở góc sô pha, thấy thế cô bé lập tức nhảy.

 

xuống sô pha, “tạch tạch tạch” chạy tới, ân cần nhặt túi cho Lâm Quán Quán.

 

Túi xách quên kéo dây kéo, Tâm Can nhặt túi xách lên, những thứ bên trong lại lắc rắc rơi xuống đắt.