Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 256




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 256: Sợ tôi trở thành thím hai của anh sao?

 

Thân hình Cơ Dã Hỏa cứng đờ.

 

“Chú hai, còn có việc sao?”

 

*Cậu xe ngừng ở nơi nào?”

 

“Phía trước không đến 10 mét, chiếc màu đen kia kìa.”

 

Tiêu Lăng Dạ nhìn về phía Lâm Quán Quán: “Em đi trước đi, anh có lời cùng A Dận nói.”

 

Không khí trong xe kỳ quái muốn chết, Lâm Quán Quán đã sớm không muốn ở lại nữa, nghe được lời này, không nói hai lời liền chạy lấy người.

 

Lâm Quán Quán đi rồi.

 

Trong xe.

 

Tiêu Lăng Dạ cùng Cơ Dã Hỏa đối diện nhau, Tiêu Lăng Dạ mặt không biểu tình, Cơ Dã Hỏa đứng ngồi không yên.

 

“Chú hai.”

 

*Sức khỏe ba cậu tốt hơn chưa?”

 

Nguyên lai là quan tâm ba anh.

 

Cơ Dã Hỏa tức khắc thở phào nhẹ nhõm: “Bệnh tình đã ồn định, hiện tại đã về nước, bác sĩ nói chỉ cần chú ý không để tăng huyết áp, sau đó chú ý đồ ăn thanh đạm một ít, hẳn là sẽ không có vấn đèg!.”

 

Tiêu Lăng Dạ gật gật đầu.

 

Sau đó.

 

Lạnh ngắt!

 

Cơ Dã Hỏa càng thêm đứng ngồi không yên.

 

Mẹ nó!

 

Hiện tại đã là mùa thu, vốn dĩ đều lạnh buốt, ở cùng chú hai này trong một cái không gian liền lạnh hơn.

 

“Chú hai, nều không có việc gì, tôi liền đi trước.”

 

“A Dận!”

 

*A2”

 

“Cậu cùng Quán Quán là bạn tốt sao?”

 

“Ừm!

 

“Thay tôi chăm sóc cô ấy!”

 

Cơ Dã Hỏa tức khắc mộng mị.

 

Cái gì mà thay anh ấy?

 

*Chú hai.”

 

*Được rồi, xuống xe đil”

 

“AP”

 

Cơ Dã Hỏa vẻ mặt mộng mị xuống xe một mạt u hồn, bước chân phù phiếm đi về phía trước hai bước.

 

Phía sau.

 

May bach oanh động giống như mũi tên bay đi, để lại một đống tro bụi.

 

Cơ Dã Hỏa bị tro bụi sặc đến ho khan, thanh âm anh ta hấp dẫn người qua đường, người qua đường lập tức nhìn lại đây.

 

Cơ Dã Hỏa như ở trong mộng mới tỉnh, cuống quít bụm mặt đi đến xe phía trước.

 

Trong xe.

 

 

Quản lý cái nghệ sĩ tùy hứng như vậy, người đại diện đều muốn khóc.

 

Mới vừa nghĩ như vậy, cửa xe đột nhiên bị người kéo ra, ngay sau đó Cơ Dã Hỏa liền nhảy vào xe.

 

*Cơ Dã Hỏa.”

 

“Nặc! Cho cô!”

 

Cơ Dã Hỏa từ trên ghế sau lấy ra hai cái hộp, tùy ý ném tới trên đùi Lâm Quán Quán.

 

“Thứ gì?”

 

“Quà!”

 

*Ui, Cơ Dã Hỏa được đấy chứ, xuất ngoại còn nhớ mua quà cho tôi!”

 

Cơ Dã Hỏa đắc ý nâng cằm lên: “Đó là đương nhiên! Tôi rất có lương tâm, không giống người nào đó, ra chuyện lớn như vậy, thế nhưng liên hệ đều không liên hệ tôi một chút, không báo cho tôi biết một tiếng. Mệt tôi còn đem nào người đó trở thành bạn tốt!”

 

Lâm Quán Quán trợn trắng mắt.

 

Cô mở ra hộp quà, hai cái hộp, một cái hộp là một cái mô hình phi cơ đặc biệt xinh đẹp, một cái hộp khác là một cái quả táo đỏ rực.

 

“Mô hình là cho Duệ Duệ, quả táo cho ngươi!”

 

“Thích sao?” Cơ Dã Hỏa vẻ mặt chờ mong.

 

Lâm Quán Quán thật sự nhịn không được, hung hăng mắt trợn trắng.

 

“Không thích?” Cơ Dã Hỏa nhíu mày.

 

“Cơ Dã Hỏa anh tốt xấu cũng là nhân vật top 10 bảng xếp hạng giới giải trí. Nếu không nghĩ tặng quà coi như xong, anh ra nước ngoài thế nhưng đưa cái quả táo có lệ cho tôi, này liền có điểm quá mức đi!”

 

Lâm Quán Quán nhìn quả táo trong tay, khóe miệng co rút.

 

“Sát! Cô là người phụ nữ không có lương tâm, là ai nói cho tôi là thích ăn nhất quả táo ở cổng biểu diễn đại học New York, đây chính là tôi cực cực khổ khổ chạy đến nơi đó đặc biệt mua cho cô. Cô còn không biết tốt xấu! Sát!

 

Hảo tâm trở thành lòng lang dạ thú, không muốn dẹp đi!”

 

Cơ Dã Hỏa làm bộ muốn đem quả táo cướp về.

 

Lâm Quán Quán nhanh tay đem quả táo giấu đi.

 

“Lâm Quán Quán! Cô không phải không thích sao?”

 

“Ai nói tôi không thích.”

 

Lâm Quán Quán cằm lấy quả táo liền cắn một ngụm, quả táo giòn, ngọt lành nhiều nước.

 

Vành mắt có chút đỏ lên.

 

Lâm Quán Quán chớp chớp mát, chớp đi đáy mắt sương mù.

 

Cùng Cơ Dã Hỏa kết giao mấy năm nay, cô là cố tình khó xử anh cho nên đối với anh đưa ra các loại yêu cầu kỳ lạ.

 

Trong đó có một cái chính là làm Cơ Dã Hỏa đi cổng đại học mua cho cô quả táo.

 

Đều hơn hai năm.

 

Không nghĩ tới anh ta còn nhớ rõ.

 

Bỏ đi!

 

Vốn dĩ vừa rồi gọi điện thoại cho anh ta, anh nói chuyện khó nghe, cô còn muốn gặp mặt đánh cho một trận đâu.

 

Hiện tại.

 

Nề mặt quả táo, phóng anh ta một con ngựa.

 

“Anh chừng nào thì về nước?”

 

“Ngày hôm qual”

 

Vừa nghiêng đầu, Lâm Quán Quán liền nhìn đến Cơ Dã Hỏa sắc mặt tái nhợt, mí mắt đen thui, một bộ dáng thiếu ngủ.

 

Trong lòng Cc mềm nhũn: “Một đêm không ngủ sao?”

 

“Hừ!”

 

“Được rồi được rồi, một cái đại lão gia như thế nào lòng dạ hẹp hòi như vậy, lại không phải là tôi bảo anh chờ tôi nha. Anh thật là, tôi cũng không phải là một đứa con nít không thể đi lạc được, quan tâm mù quáng!”

 

“Cô là người phụ nữ không có lương tâm.”

 

Lâm Quán Quán giơ nắm tay lên, híp mắt: “Mẹ nó! Muốn bị đánh liền tiếp tục mắng!”

 

Cơ Dã Hỏa cắn răng.

 

Anh nhìn xem nắm tay cô, cô rụt cổ lại, thanh âm rốt cuộc là yếu đi: “Đột nhiên nghe được cô xảy ra chuyện, lại liên hệ không được, tôi đương nhiên sót ruột, tốt xấu tôi cũng là bạn trai cũ của cô!”

 

“Anh sẽ không cố ý vì chuyện này về nước chứ?”

 

“Đương nhiên.” Ở dưới ánh mắt của cô, anh ta yên lặng thêm hai chữ: “Không phải!”

 

“Ba anh tốt chứ?”

 

“Tốt”

 

Cơ Dã Hỏa buồn bực cúi đầu.

 

Mẹ nó!

 

Cơ Dã Hỏa mày là cái đồ vô dụng, lời nói thổ lộ đều đến bên miệng, như thế nào lại nuốt mắt.

 

Mẹ nó!

 

Lại chằn chờ, Lâm Quán Quán liền bị người đoạt đi rồi.

 

“Quán Quán!”

 

*Cái gì?” Lâm Quán Quán gặm xong quả táo, từ trong bao móc ra khăn giấy, dùng khăn giấy lau chùi ngón tay, sau đó dùng khăn giấy gói hạt táo lại.

 

“Mấy ngày nay cô không ở nhà vậy cô đi đâu, cô như thế nào lại ở bên chú hai của tôi?” Cơ Dã Hỏa khẽ cắn môi, nhắm mắt lại đem muốn toàn bộ vấn đề muốn hỏi nói ra: “Cô có phải hay không coi trọng chú hai rồi?”

 

Không khí trong xe lại cứng đờ.

 

Sau một lúc lâu.

 

Cơ Dã Hỏa nghe không được trả lời, thật cẩn thận mở to mắt, mới vừa mở mát ra liền nhìn đến Lâm Quán Quán đang cười như không cười nhìn anh.

 

“Cô, cô muốn làm gì?”

 

Lâm Quán Quán đột nhiên vươn hai ngón tay đầu, ngả ngớn nâng lên hắn cằm.

 

Cơ Dã Hỏa gương mặt bạo hồng.

 

“Cô cô cô cô.”

 

*Cơ Dã Hỏa.”

 

“Làm, làm gì?”

 

Lâm Quán Quán đột nhiên nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng, nhìn đến khi Cơ Dã Hỏa nổi hết da gà.

 

Sau đó liền nghe được Lâm Quán Quán từ từ tới một câu.

 

“Anh đang sợ tôi trở thành thím hai của anh sao?”