Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 253




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 253:

 

“A Dận.”

 

“Vậy không làm phiền chú ba nghỉ ngơi, tôi cúp máy!”

 

Không đợi Tiêu Diễn nói xong, Cơ Dã Hỏa liền ngắt lời, sau đó không chút do dự cúp điện thoại.

 

Tiêu Diễn nhìn điện thoại: “…

 

Hóa ra chính là đến ép giá trị lợi dụng của anh, phát hiện anh không có giá trị lập tức liền ném đi một bên thôi.

 

Tiêu Diễn tức giận nhìn chằm chằm.

 

Anh lập tức nhảy đến trước mặt Tiêu Lăng Dạ, làm khó dễ Cơ Dã Hỏa: “Không thể tưởng tượng nỏi, quá không ra gì!

 

Anh à, nhìn A Dận đi, cậu ấy là anh họ của Duệ Duệ, phải gọi Quán Quán một tiếng thím thế mà còn dám tơ tưởng đến Quán Quán, không thể nhẫn nhị được. Anh! Xử cậu ta đi.”

 

Mặt Tiêu Lăng Dạ không thay đổi liếc anh một cái.

 

Tiêu Diễn sờ sờ mũi, có chút chột dạ.

 

“Em đang trả thù cậu ta vì đã cúp điện thoại đi?”

 

Tiêu Lăng Dạ hai mắt tối sầm, lại là một cước đạp tới”Ngủ địt “Anh, anh không nóng nảy không nồi nóng sao? A Dận là người chồng quốc dân được tuyển chọn trên mạng, từ cụ bà 80 tuổi thành búp bê nữ 8 tuổi. Không có ai không muốn gả cho cậu ta. Anh không sợ Quán Quán bị cậu ta câu đi sao!”

 

Tiêu Lăng Dạ sắc mặt rất bình tĩnh.

 

Sắc mặt Tiêu Lăng Dạ mười phần thản nhiên.

 

Nhìn qua càng giống là có chỗ dựa chắc yên tâm.

 

“…” Tiêu Diễn.

 

Tự tin đến vậy sao?

 

Không đúng.

 

Chẳng phải anh ấy sợ tiểu Quán Quán bị A Dận giật dây nên mới cố tình đưa A Dận ra nước M sao?

 

Sao một thời gian trôi qua.

 

Anh ấy không còn lo lắng nữa?

 

“Anh à.”

 

“Quán Quán sẽ không bị câu đi.”

 

“Tại sao?”

 

Tiêu Lăng Dạ khịt mũi: “Em nghĩ Tâm Can ăn chay sao?”

 

Gần đây, ngoài thời gian đi học, cô bé còn hận không thẻ – là cái bóng của Quán Quán, ở bên cô mọi lúc. | Ngay cả bây giờ.

 

Cô bé cũng ở trong một căn phòng khác trong khu, ngủ ngon lành trong vòng tay Quán Quán.

 

Cô bé có tính chiếm hữu mạnh mẽ đối với mẹ mình.

 

A Dận muốn lấy ai?

 

Mơ mộng!

 

Tiêu Lăng Dạ hoàn toàn không lo lắng, nói xong liền bình tĩnh tắt đèn đầu giường, nằm xuống tiếp tục ngủ.

 

Để Tiêu Diễn lộn xộn trên giường.

 

“Anh trai!”

 

“Yên lặng, đừng làm phiền chị dâu!”

 

Trong bóng tối, miệng Tiêu Diễn giật giật điên cuồng.

 

Chị dâu!

 

Anh à, thể diện là điều tốt, anh cần để ý một chút.

 

Tiểu Quán Quán còn chưa đồng ý yêu anh, anh đơn phương tuyên bồ cô ấy là chị dâu.

 

Anh trưng cầu qua ý kiến tiểu Quán Quán sao.

 

Nghĩ thì nghĩ nhưng anh thực sự không dám nói ra.

 

Tiêu Diễn hạ giọng: “Anh, vì A Dận không còn là uy hiếp, anh có để cậu ta đi nước M nữa không?”

 

 

Tiêu Lăng Dạ không nói gì.

 

Từ khi ra mắt với tư cách là một ca sĩ đến khi trở thành một diễn viên, đối với A Dận, đây chỉ là những sở thích của.

 

Và Quán Quán là con người cậu ta coi trọng.

 

“Anh à, nếu A Dận thực sự không đến nước M thì đó là vi phạm hợp đồng.”

 

“Hãy đề luật sư của Tiêu thị xử lý việc đó!” F “Ôi”

 

Tiêu Diễn thở phào nhẹ nhõm.

 

Hắc hắc!

 

Anh trai tuy vẻ ngoài lạnh lùng nhưng trong lòng vẫn quan tâm đến A Dận!

 

“Bên phía A Dục, anh có muốn tiếp tục xử lý cậu ta không?”

 

Khi nhắc đến Tiêu Dục, không khí đột nhiên trở nên lạnh lễo.

 

“Anh trai.”

 

“Tiếp tục đit”

 

Vậy mà nghĩ bao nuôi mẹ của con anh!

 

Hừ.

 

Nếu không cho anh ta một bài học, anh ta sẽ không biết trời cao và đất dày như thế nào!

 

Tiêu Diễn cảm thấy rõ ràng anh trai mình có hai thái độ khác nhau với hai cháu trai.

 

Thoáng ngẫm lại liền hiểu.

 

Cũng đúng! Ƒ Mặc dù tất cả họ đều có ý nghĩ với Quán Quán.

 

Nhưng A Dận đối với các loại hành vi tiều Quán Quán đều là hữu hảo còn Tiêu Dục thì khác.

 

Bốn năm trước, anh ta cùng Lâm Vi hãm hại tiểu Quán Quán.

 

Ba năm trước, hại cô ây mật máu nhiêu suýt chút nữa đã giết chết Tâm Can và Duệ Duệ.

 

Chỉ là cái này máy điểm liền đã không cách nào dễ dàng tha thứ.

 

Chớ nói chỉ là thủ đoạn anh ta dơ bản, tư tưởng bẳn thỉu.

 

“Anh trai!”

 

“Rốt cuộc em có muốn ngủ không?” Trong bóng tối, Tiêu Lăng Dạ lạnh giọng: “Không muốn ngủ liền về nhà đi!”

 

Tiêu Diễn lập tức ngậm miệng lại.

 

Ôi Anh không ở trong biệt thự mà đến chạy đến phòng bệnh, chỉ vì anh lo lắng rằng anh ấy sẽ bị tiểu Quán Quán bỏ rơi sẽ cảm thấy cô đơn, trống rỗng và lạnh lẽo!

 

Vì vậy, anh đến đây để xoa dịu tâm trí bé bỏng bị tổn .

 

thương của anh trai.

 

Hai người đàn ông to lớn chen vào một giường. Chưa nói .

 

đến việc rất khó chịu mà chỉ riêng việc anh có tinh thần hy sinh và cống hiến như vậy, không những không động lòng mà còn chán ghét anh!

 

Quá đáng!

 

Tiêu Diễn cắn vào góc gói, đau lòng nằm xuống.

 

Hừm!

 

Anh đã quyết định!

 

Anh sẽ không giúp anh trai đuổi tiểu Quán Quán.

 

Để A Dận theo đuổi tiểu Quán Quán đi, rồi cô ấy sẽ theo A Dận gọi anh trai là chú hail