"Em đi ra ngoài trước." Phương Trì Hạ bị Lạc Dịch Bắc nhìn được không được tự nhiên, nói một câu rồi đi ra ngoài.
Dưới lầu vô cùng náo nhiệt, Đồng Nhan và Kình Mộ Thần ngồi cùng một chỗ, hai người châu đầu ghé tai, không biết đang nói gì đó.
Kình Mộ Thần nhìn Đồng Nhan đặc biệt ôn nhu, cái gì gọi là muội khống, Kình Mộ Thần là ví dụ vô cùng tốt.
Phương Trì Hạ trở lại phòng mình, tìm áo quần thay xong, đứng ở trên sân thượng lẳng lặng nhìn phía dưới một lát, rồi xuống.
Lạc Dịch Bắc còn đang ở trong phòng đợi Phương Trì Hạ, ai ngờ đợi nửa tiếng cũng không thấy Phương Trì Hạ.
Xuống lầu thì thấy Phương Trì Hạ đang cùng Thi Cận Dương pha rượu.
Lạc Dịch Bắc nhàn nhạt nhìn hai người một cái, không đi lên, mà ngồi cách đó không xa, ngó chừng hai người.
Lạc Dịch Bắc không thích Phương Trì Hạ ở cùng với Thi Cận Dương.
Nói cho đúng, Phương Trì Hạ ngồi cùng bất kỳ một người con trai nào, Lạc Dịch Bắc đều không thích.
Hai người không phát hiện Lạc Dịch Bắc, cũng không nhìn về phía bên naỳ.
"Brandy, nước lựu, một một." Thi Cận Dương để cả dãy ly thủy tinh trong suốt, bưng lên một ly pha với ly khác, nhẹ nhàng lay động, một ly Cocktail đẹp tuyệt ra đời.
Thi Cận Dương phụ trách pha chế, Phương Trì Hạ phụ trách nếm thử, duỗi ra lưỡi hồng như sóc kiếm ăn thử một chút, đại khái cảm thấy mùi vị không tệ giơ ly lên uống hơn một nửa.
"Dễ uống không?" Thi Cận Dương nhàn nhạt nghiêng đầu nhìn, mỉm cười hỏi.
"Cũng không tệ lắm, anh muốn nếm thử không?" Phương Trì Hạ bưng một ly khác đưa cho Thi Cận Dương, cười hì hì cụng ly.
Động tác Phương Trì Hạ rất tự nhiên, cùng Thi Cận Dương ở chung dường như chưa bao giờ gặp chuyện xấu hổ như khi ở cùng Lạc Dịch Bắc.
Thi Cận Dương bưng ly rượu nhấp nhẹ môi, ánh mắt cách ly thủy tinh trong suốt lẳng lặng nhìn Phương Trì Hạ gần trong gang tấc, khóe môi nhẹ ngoắc ngoắc.
Hắn và Phương Trì Hạ ở chung rất thoải mái, cho dù biết Phương Trì Hạ là người của Lạc Dịch Bắc.
Hiện tại Thi Cận Dương buông tay, càng tự nhiên thoải mái hơn.
"Em đi xem Thi Lạc đang làm gì." Phương Trì Hạ để ly rượu xuống, quay người đi.
Ánh mắt Lạc Dịch Bắc đuổi theo thân ảnh Phương Trì Hạ đang muốn đứng lên đi theo, thì Thi Cận Dương bỗng nhiên gọi Lạc Dịch Bắc lại.
"Chơi với tôi hai ván!"
"Được." Lạc Dịch Bắc quay người đi theo Thi Cận Dương.
Trong biệt thự có rất nhiều trò giải trí, sân bắn là chuyên cung cấp cho người trong nhà luyện tập bắn súng.
Lạc Dịch Bắc và Thi Cận Dương đều là xạ thủ có cấp bậc, so ai bắn trúng hồng tâm trước tiên.
Trong biệt thự, tiếng súng thỉnh thoảng truyền đến.
Phương Trì Hạ vốn chuẩn bị tìm Thi Lạc, nhưng không tìm được, nên đi xung quanh biệt thự.
Phương Trì Hạ chưa từng tới đây, nên đối với chỗ này rất lạ lẫm.
Đi một lúc đang chuẩn bị trở về thì phía trước một quái vật khổng lồ bỗng nhiên chặn đường cô.
Phương Trì Hạ cả kinh, khi thấy rõ đó là gì sắc mặt biến đổi, muốn tìm đường khác đi tiếp, nhưng quái vật khổng lồ tự nhiên nhào về phía Phương Trì Hạ.