Lạc Dịch Bắc nhìn theo cô mà cau mày.
Biểu hiện tự nhiên như vậy?
Thật sự đúng là cái gì cũng không nhớ!
Phương Trì Hạ hôm nay có bài thi tiếng Pháp, chỉ tốn thời gian một buổi sáng làm xong liền trực tiếp trở về nhà của Lạc Dịch Bắc.
Không có anh ở nhà, cô tương đối tự tại. Giữa trưa, vừa ngủ một lát cô lại bị điện thoại đánh thức.
“Em có biết hôm nay là ngày gì không?” Anh nói một cách thần bí, làm cho người ta có cảm giác dường như có chuyện đại sự.
“Ngày gì?” Phương Trì Hạ giật mình, suy đoán lung tung, “Anh thi không đạt?”
Anh hung hăng đánh lại một câu, “Bổn thiếu gia thi trước nay đều luôn hạng ưu.”
“Cô em hàng xóm tỏ tình với anh?” Phương Trì Hạ không đứng đắn hỏi.
Anh lúc này đối với cô chỉ là hai chữ cạn lời, khóe miệng im lìm một hồi lâu, mới nói: “Hôm nay là sinh nhật của tôi.”
“Phải không?” Phương Trì Hạ có chút ngoài ý muốn, còn sửng sốt một chút.
“Không sai, chính là sinh nhật của tôi.” Anh gật gật đầu, rồi bắt đầu nói tiếp: “Tuy tôi không để ý sinh nhật cái gì nhưng em là vợ của tôi nên làm cái gì đó đi.”
" Làm gì?” Phương Trì Hạ biết anh là loại ngụy biện nên nhẹ nhàng hỏi một tiếng
“Em tỉ mỉ chuẩn bị một chút, trang điểm cho thật đẹp, mặc quần đồ khiêu gợi. Đêm nay cùng tôi đi ra ngoài tìm một khách sạn nào đó rồi chúng ta……”
Anh tựa hồ thực hứng thú với vấn đề này.
Phương Trì Hạ đối với anh là không còn gì để nói, sợ anh nói ra bốn chữ: gạo nấu thành cơm mà vội vàng nói xen vào: “Được, tôi đã biết, Anh làm việc đi!”
Không cho anh cơ hội đáp lời, cô nhanh tay cúp điện thoại.
Anh đối với vấn đề này có bao nhiêu phấn khởi cô không phải không biết.
Cô vừa rồi đáp ứng anh chỉ cho có lệ mà thôi.
Buổi chiều ngồi ôm quyển sách. Sắp đến bữa tối, cô như tới điều gì.
Phương Trì Hạ căn bản không biết hôm nay là sinh nhật Lạc Dịch Bắc. Sáng sớm lúc ngủ dậy, cũng không thấy anh nói cái gì.
Phương trì hạ không quá hoài nghi, xoay người đi tìm giấy đăng kí kết hôn của hai người, nhìn ngày sinh của anh.
Hôm nay thật đúng là!
Cô tuy rằng thường xuyên đối với Lạc Dịch Bắc là hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà cô là người dù ai tốt, không tốt với cô thì cô đều đối xử công bằng.
Lạc Dịch Bắc tuy là hay làm cô tức giận, nhưng những lần anh giúp cô lại rất nhiều.
Phương Trì Hạ suy nghĩ một lúc, vẫn là quyết định vì anh có chút chuẩn bị.
Tuy rằng cô không biết anh đêm nay có trở về nhà hay không.
Thời điểm sinh nhật, Phương Trì Hạ cảm thấy, anh hẳn sẽ là ở nhà.
Xoay người đi xuống bếp, mở ra tủ lạnh nhìn bên trong, nhận thấy còn rất ít nguyên liệu nấu ăn, cô lại phải tốn chút thời gian đi siêu thị rồi.
Phương Trì Hạ tài nghệ không giỏi, chỉ có thể nói là đạt tiêu chuẩn, bữa tối nay cô sẽ làm cơm Tây.