Phương Trì Hạ cũng không phải loại con gái ôn nhu yếu ớt, ngoại trừ mới bắt đầu còn chấn kinh một hai phút, trên đường trở về, rất nhanh đem chuyện mới xảy ra quên luôn.
Phương Trì Hạ lo lắng cái gì?
Lạc Dịch Bắc không phải đang ở đây?
"Anh không đặt phòng sao?" Phương Trì Hạ nghiêng đầu hỏi.
Lạc Dịch Bắc dừng chân, nghiêng đầu nhìn mặt Phương Trì Hạ, ung dung quay nói ba chữ, "Sao phải đặt?"
Phương Trì Hạ bị Lạc Dịch Bắc hỏi một câu chặn họng, không phản bác được.
Đúng vậy.
Bọn họ là vợ chồng, mỗi người ở một phòng sao được.
Phương Trì Hạ nhìn thời gian trên điện thoại di động, đưa Lạc Dịch Bắc đi về phía nhà hàng "Chúng ta ăn cơm trước đi!"
Phương Trì Hạ đến đây sớm hơn Lạc Dịch Bắc nửa tiếng, mà đến sớm nửa tiếng cũng gọi là sớm, ít nhất Phương Trì Hạ quen thuộc nơi này hơn Lạc Dịch Bắc một chút.
Cùng Lạc Dịch Bắc đến nhà hàng, hai người ăn bữa tối đơn giản, rồi về phòng Phương Trì Hạ.
Lạc Dịch Bắc từ trong nước bay sang, ngồi trên máy bay hơn mười tiếng, tới nơi này thì cũng mới vừa xuống máy bay.
Vào phòng, Lạc Dịch Bắc cởi áo sơ mi, tiện tay ném vào trong tay Phương Trì Hạ, quay người đi vào phòng tắm.
Phương Trì Hạ hôm nay giống như chân chạy, cứng ngắc cầm áo Lạc Dịch Bắc, quay người gọi điện thoại cho phục vụ đem áo đi giặt.
Trong phòng tắm tiếng nước vẫn vang lên.
Phương Trì Hạ ngồi trên ghế sa lon, nghe tiếng nước chảy bên trong, âm thầm suy nghĩ tí nữa nên giải thích chuyện cô ở Italia như thế nào.
Lạc Dịch Bắc không thích cô nói dối, lần trước Lạc Dịch Bắc đến văn phòng Thi Cận Dương cô đã biết.
Hiện tại cô không chỉ nói dối, còn bị Lạc Dịch Bắc vạch trần.
Phương Trì Hạ nghĩ đến lúc Lạc Dịch Bắc tức giận sẽ làm gì cô, nội tâm có chút khẩn trương.
Thật ra Phương Trì Hạ có thể không cần giải thích, nhiều lắm để Lạc Dịch Bắc giày vò một đêm.
Nhưng lần này Phương Trì Hạ cùng Thi Cận Dương xuất hiện ở Italia, nếu như Phương Trì Hạ không giải thích, không phải để cho mọi chuyện càng tô càng đen sao?
Không chừng Lạc Dịch Bắc còn nói nguyên nhân cô ra nước ngoài liên quan đến Thi Cận Dương.
Phương Trì Hạ cân nhắc, cảm thấy nên nói rõ ràng thì tốt hơn, không thể để dính dáng đến người vô tội.
Hơn nữa nếu nói rõ ràng, bốn năm ở chung cũng sẽ dễ thở hơn một chút.
Trong phòng tắm tiếng nước, vẫn đang tiếp tục vang lên.
Lạc Dịch Bắc giống như không phải đang tắm rửa.
Lạc Dịch Bắc cũng không mang hành lý, Phương Trì Hạ đứng lên muốn lấy điện thoại di động tìm xem ở Sicilian chỗ nào bán áo quần con trai, trong phòng tắm giọng Lạc Dịch Bắc bỗng nhiên truyền ra, "Đi vào!"
Không đợi Lạc Dịch Bắc nói nửa câu còn lại, Phương Trì Hạ nghiêng đầu nói một câu, "Tự anh làm đi!"
Lạc Dịch Bắc sững sờ, trong không khí đột nhiên có nhiều tia hàn ý.
"Cần anh nói lại lần nữa không?" Trầm mặc hồi lâu, giọng Lạc Dịch Bắc lại vang lên, lần này còn lạnh lùng hơn.
Phương Trì Hạ bất đắc dĩ, đẩy cửa phòng tắm đi vào.
Lạc Dịch Bắc còn trong bồn tắm, cơ thể bị bọt bong bóng che lấp, chỉ thấy lồng ngực trở lên.
Tư thế Lạc Dịch Bắc rất lười biếng, tay chân rủ xuống, động tác cực kỳ gợi cảm, nhưng trên mặt lại rất lạnh lùng.
"Chuyện gì?” Phương Trì Hạ biết rõ còn cố hỏi.